*Dịch: Ayakawa *
“Được, ta sẽ ban cho ngươi một toàn phủ đệ ở con phố phía nam, chỉ là phủ đệ đó cách phủ Nạp Lan tướng quân có chút gần……” Phong Thiên Ngự dừng một chút, lại trầm giọng nói, “Bất quá, một nhà Nạp Lan tướng quân lúc trước ngăn cản ngươi qua lại cùng Dung Quý Phi, bọn họ cũng là muốn tốt cho ngươi, đừng lại cùng Nạp Lan phủ gây nên tranh chấp, bọn họ rốt cuộc…… là nhà mẹ đẻ mẫu thân ngươi.”
Phong Như Khuynh rũ xuống đôi mắt.
Mẫu thân của nàng Nạp Lan Yên, là Nạp Lan phủ đại tiểu thư, vốn dĩ sau khi mẫu thân qua đời, cữu cữu nàng - Nạp Lan tướng quân đối với nàng rất tốt, nhưng cố tình, nàng bị mẹ con Dung Quý Phi mê hoặc, chẳng những không màng sự ngăn cản của Nạp Lan tướng quân, đem Thiết Huyết lệnh giao cho Dung Quý Phi.
Còn thường xuyên cùng Phong Như Sương bắt nạt nhi nữ của cữu cữu.
Nghĩ đến 'thành quả' của nguyên chủ, Phong Như Khuynh đều có chút đau đầu đỡ trán.
“Phụ hoàng, người yên tâm đi, ta sẽ không cùng cữu cữu bọn họ xung đột.”
Phong Như Khuynh trước đó thật là đồ ngốc, ai đối nàng tốt, ai lợi dụng nàng, nàng đều không thể phân biệt, ngạnh sinh sinh đem thân nhân của mình làm tổn thương.
Bất quá…… Nhắc tới Thiết Huyết lệnh, thứ này…… Nàng nhất định phải lấy lại!
“Ngươi có thể có ý nghĩ như thế, phụ hoàng cảm thấy rất vui mừng,” Phong Thiên Ngự cười cười, “Chỉ là, lúc trước trẫm còn cảm thấy ngươi thay đổi có chút kỳ quái, hiện tại biết được ngươi là đệ tử của Quốc sư, trẫm liền không cảm giác kỳ quái, chắc chắn Quốc Sư đã cảm hóa ngươi, mới có thể khiến ngươi hiểu chuyện như thế.”
Quốc Sư…… Cảm hóa nàng?
Phong Như Khuynh nheo nheo con mắt, nếu Quốc Sư nguyện ý cởi sạch, nàng cũng rất vui vẻ bị hắn cảm hóa.
“Quốc Sư rất tốt.” Phong Như Khuynh cười tủm tỉm.
Quốc Sư mạo mĩ như thế, đương nhiên là rất tốt.
“Bệ hạ.”
Đúng lúc này, một thái giám vội vàng đi đến, búng búng phất trần, hành lễ nói: “Thừa tướng cầu kiến.”
Thừa tướng? Cha của Liễu Ngọc Thần?
Bởi vì Liễu Ngọc Thần, Phong Như Khuynh cũng không muốn gặp người của phủ Thừa tướng, nàng hơi chau mày, nói: “Phụ hoàng, ta trở về trước, người xử lý sự tình quan trọng.”
“Được.”
Phong Thiên Ngự sắc mặt lãnh trầm, âm thanh lạnh lùng nói: “Người đâu, cho Liễu Phi Hoành tiến vào.”
……
Khi Phong Như Khuynh rời khỏi Ngự Thư phòng là lúc Liễu Phi Hoành đang chờ ở cửa.
Liễu Phi Hoành cũng không nghĩ tới công chúa hồi phục nhanh như thế, cho nên, lúc trông thấy thiếu nữ mập mạp đi ra, sắc mặt của hắn hơi cứng đờ, có chút xấu hổ rồi hành lễ.
“Vi thần tham kiến công chúa.”
Phong Như Khuynh bình tĩnh nhìn Liễu Phi Hoành, dừng bước chân: “Liễu Thừa tướng, hưu thư ở đâu?”
Lúc trước Liễu Ngọc Thần đem hưu thư đưa đến tận tay nàng, chỉ tiếc, nàng không chịu nổi kích thích lựa chọn tự sát, hưu thư kia tự nhiên vẫn còn ở Liễu gia.
Liễu Phi Hoành ngẩn ra, hắn vội vàng giải thích nói: “Công chúa, vi thần sẽ bảo Ngọc Thần xé bỏ hưu thư, hắn cũng sẽ tự mình đem kiệu tám người nâng đến nghênh đón công chúa trở về, thỉnh công chúa cho hắn một lần cơ hội.”
Phong Như Khuynh cười, nàng cười rất trong sáng: “Thừa tướng, ngươi tựa hồ lý giải sai rồi, ta muốn ngươi đem hưu thư đưa đến phủ của ta, ta cũng đã cùng Liễu Ngọc Thần nói xong, từ nay về sau ta với hắn, không còn liên quan tới nhau.”
Liễu Phi Hoành ngây ngẩn cả người, ánh mắt tràn ngập kinh ngạc, ngơ ngác nhìn Phong Như Khuynh.
Công chúa …… Muốn cùng Ngọc Thần hòa ly (1)?
(1) ly hôn
Nàng không phải yêu Ngọc Thần đến chết đi sống lại sao? Vậy mà từ bỏ Ngọc Thần?
Hơn nữa, công chúa thanh danh hỗn độn, lại mập mạp xấu xí, về sau lại thêm việc bị hưu, nàng còn có thể gả đi sao?