Học viện Shining Stars, trong phòng luyện tập nơi mà rất nhiều các học viên đang ra sức để thử nghiệm trang thiết bị mới đang nổi tiếng hiện nay, Emotion Code.
Bọn họ đều là những anh chàng cô gái thanh xuân tươi đẹp, nguồn hào quang tỏa ra từ bọn họ là vô tận, từng bước di chuyển và động tác đều vô cùng dứt khoát và gọn gàng, thể hiện được sự luyện tập chăm chỉ qua thời gian ngày.
Tại một góc của căn phòng, hai người con trai đang thở hổn hển mệt mỏi ngồi tựa vào tường, cả hai vừa mới chạy bộ mấy vòng luyện tập thể lực xong.
“Nè, bên đó sao rồi?”
Linh Phong ném tới một chai nước rồi hỏi.
Nhóm Uxer của bọn họ sau khi tiến nhập vào học viện to lớn này liền rất nhanh bị che lấp đi hào quang, bởi vì có rất nhiều thiên tài có năng lực và hậu thuẫn đằng sau cứng rắn.
Lâu lâu cả hai chán quá mới lén lút đi hát đường phố bên ngoài, gặp phải công việc nào liền nhận tới công việc đó, hoàn toàn đúng nghĩa của việc trèo lên từ đáy sâu vực thẳm.
Quá trình này, có biết bao nhiêu khổ bọn họ đều trải nghiệm qua, thậm chí còn chuẩn bị sẵn tư tưởng phải chấp nhận điều này trong một thời gian dài mà không thể đứng dậy.
Tuy nhiên, đã có một cánh tay vươn tới và ban cho nhóm Uxer một cơ hội,… à không, phải nói là hai người bọn anh đã thành công khiến người khác để ý tới chính mình.
“Đã có thông tin chính thức, hợp đồng cũng đã ký, chẳng lẽ lại không làm?”
Lâm Tâm Viễn uống một ngụm nước bổ sung thể lực, tay vẫn còn đang không ngừng lướt điện thoại cập nhật thông tin thần tượng hiện nay.
Sau khi đọc được khoảng năm phút, nắm được các vấn đề tâm điểm của thị trường liền bắt đầu coi các clip vũ đạo trên mạng, hi vọng từ đó tìm ra cảm hứng cho bọn họ.
“Phải cố gắng thôi ha? Cơ hội của hai ta!”
“Tất nhiên, phải làm một vụ lớn mới được”
“À, tớ muốn rũ Tiểu Linh Lung nhà mình đến xem quá đi”
“Kêu luôn bạn của con bé đi theo luôn cũng được mà”
“Haha, vậy tớ gọi đây”
Cầm lấy điện thoại và liên lạc với cô em gái bé nhỏ, thông báo tin vui cho Linh Lung để con bé tới trợ uy cho bọn anh.
Đang diễn nốt mấy cảnh cuối của bộ phim thần tượng của ngày hôm nay, làm nữ chính ngay từ tác phẩm đầu tiên, đó là thành công cũng như quyền lực của Vivid Romance đã giúp Linh Lung.
Bộ phim nói về một nữ chính kiên cường, bị người lừa dối mà đánh mất tất cả mọi thứ của mình, gia đình và bạn bè, không còn một ai đứng về phía cô nữa.
Rồi một cánh tay vươn tới để cứu cô rời khỏi tận sâu đáy địa ngục, hoàn toàn đúng tiêu chuẩn của một bộ thần tượng vườn trường não tàn, cơ mà lại được rất nhiều cô gái nhỏ yêu thích.
Đối với thể loại phim này, hầu như người ta chỉ nhìn mặt mà cho điểm chứ không để ý quá nhiều vào kỹ xảo diễn thuật làm quách gì.
Cơ mà nếu đã nhận thì cô sẽ làm hết mình, cho nên.
“…Cha, …mẹ…”
Đôi mắt vô hồn và bất lực nhìn thấy tình cảnh trước mặt, cơ thể của Linh Lung truyền tới từng đợt đau đớn quặn thắt người lại, sức lực như bị rút hết đi và ngã bệch xuống.
Âm thanh va chạm của đầu gối và sàn nhà hoàn toàn không giống làm giả, và nước mắt thì nghẹn ngào muốn trào ra, nhưng lại bị cảm xúc cố gắng khống chế lại.
Cơ thể run lên từng đợt nhẹ nhàng, trở thành một đứa trẻ bị vứt bỏ, Lập Thành lão sư mà nhìn thấy cô của lúc này chắc cũng sẽ kinh ngạc với sự tiến bộ kinh người của Linh Lung.
Đôi mắt vô thức nhìn theo cặp cha mẹ lạnh lùng vô tình bỏ đi, bị đứa em họ lừa dối mà chia rẽ lẫn nhau, bọn họ không tin cô?
Cảm xúc của Linh Lung đau đớn đến mức mà cặp diễn viên cha mẹ không đành lòng, nhưng cuối cùng bọn họ vẫn bỏ đi, vô tình cô đã kéo luôn mọi người nhập diễn.
Cũng không phải thật sự trở thành một đứa con gái ngu ngốc vô dụng, hình tượng của mỗi nữ chính đều khác nhau, cô thất thểu như mất hồn đứng dậy nhưng vẫn ánh lên sự không khuất phục của mình.
“Ta … sai rồi sao? ta… không sai, phải không?”
Nhìn bản thân qua tấm gương tàn tạ, một nụ cười tự giễu như khinh thường chính mình, không chút ngần ngại mà cô tát vào má mình một cái thật mạnh.
Toàn trường quay kinh ngạc với lực đạo vừa rồi, đôi bàn tay nắm siết chặt lại như muốn bóp ra máu, cuối cùng thì giọt nước mắt vẫn tuôn ra, nhưng lại không hề ủy mị và yếu đuối.
“Haha…thật đúng là ngu ngốc mà, tự làm khổ mình như vậy, ngươi quá ngu ngốc, bản thân ta ơi”
“Có lẽ đã đến lúc, để ta đòi lại mọi thứ của mình rồi nhỉ?”
Cảm xúc biến đổi không quá nhanh không quá chậm, nhưng dần dần khiến cho cảm xúc và cốt truyện phía sau của bộ kịch não tàn trở nên có ý nghĩa.
Nụ cười đọng lại nhẹ nhàng trên môi khiến cho người khác phải rùng mình, đạo diễn vội vàng nói.
“Mau mau, đoạn này ta cần quay cận cảnh!”
Điều chỉnh cameras để lấy được góc nhìn tốt nhất, giống như không nhìn thấy mọi thứ bên ngoài, bây giờ cô đã nhập vào vai chính của bộ phim.
Khả năng diễn xuất của một mình Linh Lung đã cứng rắn kéo luôn cả bộ phim chất lượng thấp lên một bậc.
Bước đi thẳng thừng để tiến về phía trước, không còn có một ai dám nói nữ chính là một đứa nhỏ yếu đuối chỉ chờ bạch mã hoàng tử tới cứu mình cả, một câu chuyện màu hồng sẽ không xuất hiện nếu bạn không cố gắng.
Thoát khỏi cảnh quay, cuối cùng cũng được nghỉ ngơi, Hoàng San tỷ liền chuẩn bị sẵn đồ ăn trưa cho cô.
Một lần là quay xong, nhiều cảnh quay nhanh chóng được hoàn thiện với tốc độ chóng mặt, thứ cần điều chỉnh là những vị thần tượng xinh trai xinh gái mà kỹ thuật zero kia làm được tới đâu.
“Tuyệt quá nhỉ, Linh Lung, đồ ăn của em đây”
“Cảm ơn chị, mà Hoàng San tỷ ăn chưa?”
“Tất nhiên là chị ăn rồi, lịch trình làm việc ngày hôm nay của em hết rồi đấy!”
“Vậy sao… hừm, cuối cùng cũng được nghỉ rồi, lâu lắm mới có được một ngày, chắc là em sẽ về đánh một giấc!”
Cắn miếng tôm rim chua cay vào miệng, quý phái đánh chén xong hộp cơm trưa, uống thêm một ngụm nước trái cây ép cô liền đứng dậy.
Hướng tới phía đạo diễn để xin phép về sớm, mấy cảnh quay của cô đều xong rồi, nếu phải đợi cho mấy người kia làm xong thì chắc phải đợi đến chiều tối mất.
“Ừm, vậy em về trước nghỉ ngơi đi!”
Đạo diễn cũng rất dễ tính với những người thành tích xuất sắc, Linh Lung đã giúp ông bớt được rất nhiều việc, bắt con bé ở lại cũng chẳng để làm gì.
Ngồi vào trong xe trở về trường, cuối cùng cũng cầm được điện thoại ra để xem mấy tin nhắn ngày hôm nay, vậy mà có tới bốn cuộc gọi nhỡ lận.
“Anh hai sao? Có chuyện gì vậy ta?”
Nhìn thấy Linh Phong gọi điện cho cô mãi không được, còn lo lắng nhắn tới khoảng hơn chục cái tin vẫn chưa dừng, xem ra là có chuyện gì đó cấp thiết muốn nói rồi.
Xin phép Hoàng San tỷ làm phiền nghe điện thoại một chút, bấm nút gọi lại cho Linh Phong, bên kia vậy mà bắt máy thật nhanh.
“Yo, Linh Lung, nhóc làm gì mà mãi không nghe máy vậy?”
Giọng nói như hét qua điện thoại, thậm chí ngồi ở hàng ghế lái vẫn có thể thoáng nghe được, Hoàng San tỷ tò mò quay xuống.
Tỏ vẻ xin lỗi đối với chị ấy xong, cô cũng trả lời.
“Có chút chuyện, có chuyện gì sao anh hai?”
“Bộ không có chuyện là không thể hỏi thăm sao?”
“Haha… thôi đừng giận nữa mà, anh hai cần phải rộng lượng với em gái mình chứ? Có Lâm ca ở bên đúng không?”
Thoáng có tiếng bật cười nhỏ vang lên qua điện thoại, giọng nói này Linh Lung nhớ rất rõ, làm âm thanh của Lâm Tâm Viễn.
“Chào em Linh Lung, khỏe không?”
“Ừm, vẫn rất ổn, hai anh có chuyện gì sao?”
“Nhóm Uxer chuẩn bị ra mắt với tư cách thần tượng của Shaking Thunder, chắc em biết hãng thời trang này chứ?”
“Tất nhiên rồi, ra vậy, mọi người chuẩn bị ra mắt rồi nhỉ? Thật là vui quá, chúc mừng hai anh”
Mỉm cười hạnh phúc nói lời chân thành, cô đã thấy kỳ quái khi bọn họ vẫn chưa được ra mắt.
Tìm hiểu kỹ mới biết con đường làm thần tượng vốn khôn dễ dàng gì, nếu không có trò chơi thì cô sẽ chẳng có chút dính dáng gì tới con đường này.
Bọn họ phải vất vả bước từng bước đầu tiên để lên được ngày hôm nay, tuy lâu hơn, khổ hơn, nhưng kinh nghiệm đó cũng sẽ giúp bọn họ nở hoa sau này.
“Vậy nên nhóc phải đi xem bọn này biểu diễn đó!”
“Khi nào? Em rũ luôn đám bạn theo được không?”
“Thoải mái, anh nhóc rất rộng lượng đấy, vé sẽ phát đầy đủ cho mấy đứa, cuối tuần này sẽ chính thức bắt đầu!”
Điện thoại cuối cùng cũng trở lại tay của Linh Phong, cách nói chuyện trẻ con của đối phương vẫn không đổi, cơ mà vậy mới đúng là anh hai của cô chứ.
Vậy ra nhóm Uxer cũng chính thức bắt đầu công tác thần tượng rồi à, xem ra càng ngày càng có nhiều đối thủ hơn rồi, cần phải nỗ lực hơn thôi.