Chương 4: Thần Tượng Tỏa Sáng

Cuộc sống hàng ngày của Linh Lung giờ trở nên có màu sắc hơn, ngoại trừ ngày đầu tiên ra, các ngày tiếp theo cô dành buổi trưa để làm một lần huấn luyện và buổi tối để thực hiện nhiệm vụ còn lại.

Đồng thời Linh Lung cũng không có đơn giản bỏ cuộc trong vấn đề tìm kiếm thông tin về phần mềm cô kiếm được, nhưng cái app Đào tạo idol phiên bản dùng thử thật sự cô không thể nào kiếm ra được nữa.

Vấn đề mà phần mềm này đưa tới cô tuyệt đối không dám nói với người lạ, chuyện này hết sức kỳ dị, tuy nhiên đối với mẹ mình, cô thử đưa bà xem thử.

Không phải là để cho bà ấy vô làm nhiệm vụ, chỉ là muốn biết cái nhìn của bà về phần mềm này, ấy thế mà...

"Cái ứng dụng nào đâu con, làm gì có cái nào?"

Đây là câu trả lời của mẹ cô, Linh Lung hoàn toàn ngạc nhiên, vậy ra, loại ứng dụng kỳ lạ này chỉ dành riêng cho cô thôi ư?

Hỏi thêm vài câu để xác nhận rằng mẹ mình không thể nhìn thấy cái ứng dụng đào tạo idol, Linh Lung lựa chọn im lặng về việc này.

Một tuần trôi qua rất nhanh, đẳng cấp Ca sĩ của cô từ cấp 1 thăng lên tới cấp 8, thật chậm rãi, nhưng có thể nhìn thấy được sự tiến bộ qua từng ngày.

Thế này đối với cô thật sự vui lắm, thú vị hơn đọc sách nhiều, chưa kể lại còn giảm bớt mỡ bụng trên người nữa.

"Thay đồ chưa, anh cùng với Tâm Viễn chuẩn bị đi xem buổi live ở trung tâm thành phố nè"

Giọng của anh trai cô gọi bản thân từ ngoài phòng, gõ gõ hai tiếng, Linh Lung lập tức đáp lời sau đó.

"Đợi em một tý!"

Nói vậy rồi cô đi tới trước tủ đồ, cũng không phải là thật sự đi chơi, nhưng mà hôm nay cô muốn được thử ăn diện một chút.

Tiếc thay là tủ đồ của bản thân ngoại trừ bộ đồng phục đến trường, còn lại đều là áo thun trắng, quần đùi và quần vải đơn giản hết sức.

Coi như có cố muốn ăn diện sao cho phù hợp cũng vô cùng thất bại, Linh Lung thở dài một hơi, thay cho mình bộ quần áo giản dị cô cảm thấy phù hợp nhất.

Cặp kính dày vẫn luôn che đi ánh hào quang từ đôi mắt cô, cầm trên tay một chiếc túi nhỏ, cô xoay người nhập bọn với Lâm ca và anh hai.

"Ồ, hôm nay em ăn mặc đáng yêu hơn đấy"

Lâm ca ngạc nhiên nhìn cô một chút rồi mỉm cười khen Linh Lung, cô gật đầu cảm ơn, hoàn toàn không để tâm lời khen đấy.

Dù sao chỉ là một chút xã giao, bản thân cô có đẹp hay không thì chính cô biết rõ, dù nhìn thế nào đi nữa thì vẫn chỉ là con mọt sách mà thôi.

Mà mọt sách thì sao chứ? Bản thân cô tự hào vì đây chính là con người thật sự của mình, hí hửng chạy về phía trước, dẫn đầu ba người đi tới trung tâm thành phố A.

"Đông vãi!"

Dòng người đông đúc chen lấn nhau, anh cô liền đứng lên phía trước chắn lại đám đông, một tay còn nắm chặt tay Linh Lung để không bị lạc.

"Cẩn thận nha Linh Lung"

Ba người cứ thế len lỏi vào bên trong quần thể khán giả, kiếm lấy một vị trí thích hợp nhất, chờ đợi cho đến thời gian biểu diễn.

Lần này thì Linh Lung được tận mắt chứng kiến quá trình khán giả điền đầy các hàng ghế, nhanh chóng, hưng phấn, đầy sự ngưỡng mộ và chờ mong.

Đây là lực hấp dẫn mà một idol có thể mang lại cho người xem sao? Bọn họ có tất cả bao nhiêu người là fan của Ngô Vân vậy?

"Haha, lần đầu tiên em nhìn thấy điều này hả, có tới gần chín thành người ở đây đều là fan của Ngô Vân đấy!"

Linh Phong đúng lúc điểm vào chỗ ngứa, đồng thời điều này cũng làm cho Linh Lung giật mình, nhiều đến vậy ư?

Đây là hội trường rộng nhất của thành phố và có số lượng ghế nhiều nhất so với các hội trường khác, vậy mà, chỉ trong một chốc lát toàn bộ bọn chúng đều được lấp đầy bằng những con người hên hoan?

"Tuyệt thật đấy..."

Thẩn thờ và đơ mình trước sức ảnh hưởng khổng lồ từ sân khấu, Lâm Tâm Viễn liền rút ra một viên kẹo ngậm đưa cho cô.

"Ăn một viên cho bình tĩnh lại"

"Em cảm ơn!"

Ngậm viên kẹo vị bạc hà vào miệng, cảm giác thanh mát lan truyền khắp cổ họng, Linh Lung lắc lắc đầu để bản thân thoát khỏi bầu không khí lúc này.

Bằng góc nhìn của một người trung lập, các bài hát của Ngô Vân cô có nghe qua một chút, tất cả chúng đều rất hay và cực kỳ truyền cảm.

Hình như đối phương còn có đóng phim và tham gia nhiều chương trình khác mà cô không để ý, là một người toàn tài toàn năng, giống như cô ấy sinh ra là dành cho giới thần tượng vậy.

Giờ biểu diễn cuối cùng đã đến, nhìn sang trái nhìn sang phải một chút, Linh Lung quyết định thả lỏng để tận hưởng màn thể hiện ngày hôm nay.

Người dẫn chương trình lên giới thiệu một chút về ngày hôm nay, giao lưu đối thoại với mọi người trong chốc lát, cuối cùng thì

"Xin chào tất cả mọi người!"

Cô gái với mái tóc màu vàng nhạt và đôi mắt của biển cả bước tới, thu hút toàn bộ ánh nhìn, Linh Lung ngay lúc đó liền bịt tai lại.

Tiếng la hét của fan thật sự quá dữ dội, chỉ vừa mới bước ra sân khấu thôi đã thổi bùng bầu không khí mất rồi.

"Ngày hôm nay Ngô Vân sẽ mang đến cho các bạn một ca khúc đã gắn liền với bản thân dành tặng cho các bạn, hơn nữa, chúng ta còn sẽ có thêm một điều bất ngờ khác nhé!"

Giao tiếp với mọi người, liếc mắt sang tỏ ý với Mc, Linh Lung tò mò không biết điều bất ngờ mà Ngô Vân mang đến là gì.

Quay đầu sang anh hai cùng Lâm ca, hai người bọn họ liền hoàn toàn khác, giống như đã biết từ trước, Linh Phong liền nói trước cho cô.

"Buổi trình diễn này được tổ chức nhằm thực nghiệm một loại dụng cụ mới dành cho các ca sĩ, Emotion Code, một chiếc vòng tay dành cho các ca sĩ.

Khi trình diễn, ca hát, vũ đạo, cảm xúc, tất cả chúng đều sẽ được chiếc vòng tay đo lại và tạo ra một ảo ảnh theo ý người hát.

Nó góp phần khuếch đại cảm xúc và mang người nghe, người xem được đưa vào thế giới âm nhạc của ca sĩ, loại vòng tay này còn góp phần đem âm nhạc trở thành một phương thức trị liệu chính thức nữa"

Linh Lung hoàn toàn bị bất ngờ bởi điều này, đây là một phạm trù mà cô chưa từng biết đến, mà hầu hết các ca sĩ cũng chưa từng biết đến.

"Nhưng mà không phải ai cũng có thể sử dụng nó một cách triệt để, chỉ có các ca sĩ đứng đầu mới có thể tận dụng nó một cách tuyệt đối, ví dụ như Ngô Vân chẳng hạn"

Lâm Tâm Viễn bổ sung, cô gật gù hướng tầm mắt trở lại xem vị nữ ca sĩ đứng top trong nước và có cả vị thế trên thế giới.

Quả nhiên, đối phương giải thích giống hệt như anh hai và Lâm ca, rốt cuộc là hai vị anh trai bên cạnh cô làm sao mà biết được điều này?

Bọn họ cũng nhắm tới việc trở thành idol sao? Quái lạ, nếu vậy thì sau khi tốt nghiệp cấp ba, cô đoán được khái quát trường mà bọn họ tính vào rồi.

"Không cần chần chừ gì nữa, hãy đến với ca khúc của ngày hôm nay, Mùa hè năm ấy!"

Ngô Vân cảm thấy bầu không khí vừa đủ, sờ sờ lên chiếc vòng tay nhỏ màu bạc bằng kim loại trên tay mình, âu yếm và khẽ hôn một cái.

Âm nhạc cuối cùng cũng vang lên, giai điệu của mùa hè có phần hưng phấn và u buồn, Linh Lung ẩn ẩn có thể nhìn thấy những cây phượng đang hé nở đằng sau Ngô Vân.

Mười năm trôi qua, mười năm kỷ niệm, lúc mà tất cả còn là tuổi học sinh, liệu có ai suy nghĩ đến bản thân mình sau này sẽ ra sao.

Bây giờ, cảm giác nhớ nhung tiếng cười và sự hạnh phúc, nỗi buồn, và cả anh nữa, người con trai đã làm bản thân rung động, mối tình đầu của em.

Ánh nắng màu vàng cam bao phủ khắp hội trường, từng hàng cây phượng đua nhau nở rộ, hình ảnh đấy, thật sự quá chân thật

"Đây là, Emotion Code ư?"

Vốn dĩ lắng nghe ca từ của Ngô Vân hát thôi là đã đủ sâu lắng lắm rồi, ấy vậy mà, giờ đây cô hoàn toàn bị một loại ma lực quyến rũ vào phần trình diễn này.

Chưa từng có một mối tình vắt vai, thời thanh xuân là thế nào, một người chưa trưởng thành như Linh Lung không hiểu hết được.

Nhưng mà, sự rung động đến linh hồn run rẩy này quá là tuyệt vời, đây là màn trình diễn của một idol đứng đầu, là cảm giác mà Emotion code mang lại?

Đến khi mà bài hát kết thúc, Linh Lung vẫn còn bồi hồi đầy nghẹn ngào, hay thật, cảm động thật, Ahhh... nước mắt cô sắp chảy rồi nè.

"Thấy sao hả Linh Lung, đây chính là âm nhạc, là thế giới của thần tượng"

Lâm Tâm Viễn ở bên cạnh thì thào như mở lối cho cô, tầm nhìn của Linh Lung giờ đã khóa chặt vào người con gái trên sân khấu.

Xinh đẹp, quyến rũ như một đóa hoa bất khuất, lại ám chút cô đơn buồn bã của bầu không khí, tim cô đang đập thình thịch

Chết mất, bản thân sợ là đã trở thành fan cuồng của Ngô Vân mất rồi.

"Em hâm mộ chị ấy mất!"

"Haha, đó là điều dĩ nhiên, hầu như ai cũng bị cô ấy làm cho khuất phục sau mỗi bài hát mà"

Linh Phong cười cười xoa đầu cô, sự lợi hại của Emotion Code anh đã được chứng kiến, bản thân cùng Tâm Viễn sớm hay muộn cũng sẽ tiến vào giới này.

Bọn anh đã lập sẵn kế hoạch cho tương lai, một lúc nào đó, anh muốn được cảm thụ sự reo hò của khán giả, được đắm chìm trong âm nhạc.

Bời vì, âm nhạc là số dzách