Chương 25: Thần Tượng Tỏa Sáng

Kể từ buổi họp lớp lần cuối trở đi, hai người Mặc Ninh cùng Hàn Sương liền kè kè bên cạnh cô hỏi về chuyện tình cảm giữa bản thân với Minh Triết như thế nào rồi.

Thật sự là cô cũng không hiểu chuyện gì đang diễn ra, đang yên đang lành đột nhiên có một người tỏ tình, hơn nữa còn là giáo thảo của trường nữa chứ.

Có biết bao nhiêu cô gái cho đối phương lựa chọn, rốt cuộc là vì một lần giúp đỡ của bản thân mà lại đi tỏ tình với cô ư?

Tưởng rằng thế giới này còn nhiều cô gái mộng mơ với cái hão huyền nữ bần dân cùng hoàng tử yêu nhau trọn đời hạnh phúc à.

Dù cho không thật sự biết rõ gia cảnh của nhà Minh Triết, nhưng cô biết rõ nhà đối phương tuyệt đối rất giàu, và đảm bảo không phải là đối tượng mà cô nên nhúng chàm vào trong.

Chưa kể là bản thân còn thật sự không có một chút tình cảm nào với đối phương, ít nhất là bây giờ thì không.

Đối với Linh Lung lúc này, Minh Triết chỉ hoàn toàn là một cậu trai cùng lớp, một người lạ hoặc là một người bạn mới quen mà thôi, không hơn không kém.

Nhưng mà bị mấy người bạn thân làm phiền miết cô cũng ngại, trực tiếp chôn người ở bên trong công ty cùng với Hoàng San.

“Chị rất vui khi em muốn dành thời gian cho chị, nhưng mà em cũng không cần nhìn chị miết như thế chứ?”

Hoàng San tỏ ra vẻ hoang mang, một bên là đổ mồ hôi về thái độ của Linh Lung, một bên lại sung sướng khi được thần tượng của mình chú ý tới.

Mấy ngày gần đây Linh Lung không có việc gì để làm, tuy buổi chụp ảnh hôm bữa vô cùng thành công nhưng không có nghĩa nhiêu đó đủ để đánh động lão cáo già phía trên cao tầng đồng ý cho một thần tượng mới làm ra một buổi debut.

Trước khi xác định được giá trị của Linh Lung, mọi thứ về cô vẫn luôn là một ẩn số, và người làm ăn thì không muốn ngu dại khờ khạo mà đâm đầu vào một thứ mà họ không biết rõ này.

Điều này thật dễ hiểu, và Linh Lung cảm thấy thật thoải mái với tình trạng tạm thời của mình, chụp một lần ảnh cũng đã giúp danh khí cô tăng một chút, thậm chí còn có điểm thưởng khuyến khích +2 nữa.

Một con số nhỏ nhoi chả đủ để làm gì, cô nhàm chán quá nên liền bật xem một chương trình TV ở trong phòng xem xem.

“Chào mừng các bạn đến với cuộc thi Tôi là sáng tác gia tài năng, hãy cùng đến với …..”

Những lời quảng cáo và giới thiệu đầy chuyên nghiệp của giới MC khiến cho chương trình trở nên hấp dẫn và sôi động.

Mấy cái chương trình tìm kiếm tài năng như thế này công nhận bốc hỏa thật, nếu thật sự mà thắng một lần thì coi như là đời lên tiên luôn nhi?

“Chương trình này khá là khó đó, hiện tại là bán kết đúng không?”

“Em không biết, cũng chỉ mới mở lên xem mà thôi!”

Hai con người nhàm chán liền ngồi tụ lại một chỗ, trưng dụng luôn căn phòng làm việc thành tổ ấm xem phim cho bọn họ.

Linh Lung còn có tâm trạng tốt đi pha ra hai tách trà nóng cùng đổ một đĩa bánh gạo bỏ lên bàn vừa ngồi tận hưởng vừa ngồi xơi bánh.

Đang coi đến đoạn cao trào, tiếng khán giả hô to quá trời, đột nhiên Hoàng San nhớ tới một chuyện gì đó cực kỳ quan trọng.

“AAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!”

Tiếng hét bễ tai của đối phương làm cho Linh Lung hoảng sợ bật khỏi ghế và lùi xa vài bước mới hỏi.

“Có… có chuyện gì sao San tỷ?”

“Chị nhớ ra rồi, đúng là nó, công việc cho em vào kỳ nghỉ này đây!”

Hoàng San vỗ tay nhìn màn hình mà nói, tại sao cô lại quên mất một điều quan trọng như thế này nhỉ?

Nếu như Linh Lung không có được danh khí đủ cao thì chỉ cần tạo thêm danh khí cho con bé mà thôi.

Sự nổi tiếng không nhất thiết là phải đến từ các công việc như diễn phim hay đóng quảng cáo mới có thể đạt được, cái quan trọng ở đây là thể hiện mặt tốt ở trên TV, mà muốn làm như vậy thì chỉ cần đăng ký tham gia mấy cái chương trình tìm kiếm tài năng là được thôi mà?

Đúng lúc bây giờ đang là mùa giải của The Voice chuẩn bị bắt đầu nữa cơ chứ, trong cuộc thi này sẽ không có người chuyên nghiệp tham gia.

Đồng thời với một thần tượng chưa được ra mắt thì cũng không coi như là dân chuyên nghiệp, Linh Lung hoàn toàn có thể nhờ vào đó mà đăng ký dự thi.

Hơn nữa, với thực lực của cô mà nói thì hoàn toàn có thể lọt vào tứ kết, thậm chí là bán kết lẫn chung kết cũng được, coi như là Lôi Thiến Thiến cũng chưa chắc làm được như vị thần tượng mà cô đang quản lý mà.

“Ý của chị là cho em tham gia cái cuộc thi Tôi là sáng tác gia nhé? Em có từng sáng tác qua nhưng không hề chuyên nghiệp, với lại cái chương trình này cũng đã phát sóng được nửa mùa rồi mà?”

Linh Lung đưa ra vấn đề thắc mắc, cô không tự tin với phần trình diễn ca khúc tự sáng tác của mình.

Lần đầu tiên cô thể hiện bài hát Wake up! Mở tung cánh cửa! do chính cô soạn nhạc là nhờ vào được mọi người hỗ trợ mới có thể đạt được hiệu quả trong trò chơi.

Hơn nữa, một cuộc thi như vậy cần sáng tác rất nhiều bài hát, cô cũng không phải là thần thánh, đối với một thứ không phải sở trường làm sao làm được như vậy.

Nhưng mà nhìn thấy Hoàng San vẫn thần bí lắc đầu, Linh Lung cố gắng suy nghĩ thêm một chút nữa liền nhận ra vấn đề, đâu ai bắt cô nhất thiết phải tham gia chương trình này đâu?

“Ý của chị là, đăng ký cho em tham gia chương trình khác?”

Tìm ra trọng điểm của vấn đề, Hoàng San lập tức gật đầu, nói chuyện với người thông minh quả nhiên là bớt chuyện.

Cầm lấy chiếc điện thoại của mình ra và lướt lấy thông tin trên mạng, vẫy tay gọi Linh Lung lại gần để xem nội dung.

“Như em thấy đấy, trong kỳ nghỉ này có một cuộc thi The Voice, tuy sau khi xuất hiện Emotion Code thì luật lệ cuộc thi có hơi khác biệt nhưng tổng quát thì không thay đổi nhiều”

“Nếu như là các công việc thì chị không thể tìm được tức thời cho em, nhưng mà chỉ là tư cách tham dự cuộc thi này thì là quản lý của công ty Vivid Romance, chuyện này quá mức đơn giản với chị”

Hoàng San tự hào vỗ ngực khi bản thân tìm ra một công việc thích hợp cho Linh Lung, mà bản thân của Linh Lung cũng cảm thấy không có vấn đề gì.

Ngồi đọc sơ lược qua về nội dung cuộc thi, sẽ có tổng cộng bốn vị giám khảo ngồi quay mặt để lắng nghe giọng hát của bạn.

Nếu như thành công chạm tới trái tim của giám khảo, họ sẽ nhấn chuông quay ghế xoay trở lại và trở thành người hướng dẫn cho thí sinh.

Trong trường hợp mà có nhiều giám khảo cùng quay thì sẽ do thí sinh chọn ngược lại giám khảo, đồng thời, các giám khảo còn vô cùng ra sức để mời các thi sinh hướng về bên đội mình.

“Đúng là rất tốt, phương án này khả thi đấy, chuyện đăng ký nhờ chị vậy, San tỷ”

“Còn phải khách sáo với chị làm gì, hơn nữa, nói cho em nghe một chuyện vô cùng quan trọng nhé!”

“Chuyện gì?”

Linh Lung tò mò không biết, Hoàng San lại giống như trẻ em trộm được kẹo hí hửng giấu bí mật lắc qua lắc lại, một hồi sau mới bị cặp mắt lạnh của Linh Lung đe dọa mà nôn ra hết.

“Chương trình lần này dự tính lượt rating sẽ cực cao, bởi vì có một vị giám khảo vô cùng đặc biệt đến với cuộc thi lần này”

“Một vị giám khảo đặc biệt?”

Cô tò mò hỏi, bốn vị giám khảo thường thấy cô đã nhìn qua rồi, hơn nữa còn lắng nghe một số ca khúc đạt đủ tiêu chuẩn được chọn.

Với cái trình độ ấy, Linh Lung nghĩ rằng mình sẽ làm được tốt hơn, và cơ hội để bản thân đi vào vòng trong là cao hơn so với người khác.

“Đúng vậy, và vị giám khảo đó chính là thần tượng nổi tiếng nhất nhì hiện nay ở nước ta, thậm chí trên thế giới cũng có một chút địa vị, đó chính là Ngô Vân a! ngạc nhiên chưa?”

Hoàng San bắt chéo hai tay trước ngực cười ngạo nghễ, cảm giác thành tích mình làm ra rất vĩ đại, đặc biệt là với vai trò của một ngời đại diện mới vào nghề.

Tạm thời Linh Lung không quan tâm đến vị ngốc tỷ này, cô liền tập trung và Ngô Vân, cô ấy có rất nhiều năm kinh nghiệm sân khấu cùng với thiên phú hơn người.

Nếu được Ngô Vân lựa chọn, Linh Lung tin chắc rằng mình sẽ học được rất nhiều thứ, liếm liếm môi, xem ra cuộc thi này cô chắc chắn phải tham gia rồi!

“Khi nào cuộc thi bắt đầu?”

“Hở, à khoảng tầm bốn ngày sau, danh sách đăng ký đã khóa ở ngoài rồi, nhưng danh sách thật sự vẫn còn mở bên trong.

Trước ngày thi hai ngày mới thật sự khóa sổ, nhờ vậy nên chị mới dám chắc ăn rằng em có một suất dự thi đấy, chúng ta có thể đăng ký theo con đường khác mà”

Hoàng San giải thích, Linh Lung lắng nghe những gì mình cần để ý, chỉ còn bốn ngày, trước hết Linh Lung cần phải lựa chọn một bài hát để tham gia ca hát trên sân khấu cuộc thi.

Đối với cô, thứ có giá trị khiêu khích nhất chính là những bài hát mà Ngô Vân đã từng hát, Mùa hè năm ấy sẽ là bài hát mà cô quyết định trình diễn.

Phô bày cho chính chủ thấy bản thân có tiềm năng thế nào, từ đó dựa vào đấy mà được đối phương lựa chọn, còn nếu không được chú ý thì chắc cô cũng chỉ có thể buông xuôi thôi vậy.

“Em đi luyện tập đây, mọi chuyện còn lại nhờ chị”

Nói xong Linh Lung liền vác xác tới phòng tập luyện, hì hục như một con điên, mãi cho đến khi cơ thể mệt mỏi mới quyết định về nhà nghỉ ngơi.

Bốn ngày thời gian là bốn ngày mùa hè đối với Linh Lung, nghe nhạc và cảm thụ linh hồn bên trong giai điệu đấy, chờ đợi ngày để đóa hoa phượng rực nở!