Chương 17: Thần Tượng Tỏa Sáng

Tối ngày hôm đấy, năm người liền được bữa ăn thịt nướng no nê rồi bắt chuyến tàu cuối trở về nhà.

Linh Lung mở điện thoại lên xem liền nhìn thấy một loạt các thông báo xuất hiện trên màn hình, điều này không bình thường nên cô liền lên tinh thần tập trung quan sát.

“Người chơi hoàn thành buổi diễn đầu tiên, tặng thưởng 500 điểm”

“Giải thích, điểm được tặng thông qua làm nhiệm vụ hoàn thành hoặc thực hiện các loại công tác của giới giải trí như đóng phim, biểu diễn, tham gia chương trình thực tế, gameshow, trình diễn thời trang,….”

“Công dụng của điểm có thể sử dụng để trao đổi các vật phẩm thực tế hoặc khóa huấn luyện kỹ năng cấp tốc, sau khi sử dụng sẽ được đưa vào không gian và bắt đầu luyện tập cho tới khi thuần thục”

“Các vật phẩm sử dụng một lần sẽ có giá trị thấp hơn, còn gói kiến thức thì cần phải bỏ ra một lượng lớn điểm để mua dứt một lần”

Nhìn thấy hàng thông báo ngắn nhưng giải thích dài dòng kia, Linh Lung rất cẩn thận đọc hết chúng sau đó mới tắt đi.

Trò chơi là phương tiện giúp cô có thể bước nhanh hơn trên con đường thần tượng, nó mô phỏng nhiều trường hợp và đưa ra phương thức dạy chính xác.

Giảm bớt rất nhiều việc tạp nham hay cản trở và làm mất thời giờ của các thần tượng, nhờ đó nâng cao được trình độ của mình lên mà không phải làm bình hoa vô dụng.

Tiếp đó, ở phía góc trên bên phải có thêm một nút tròn nhỏ, phía dưới là dòng chữ Cửa hàng, trước đấy nó chưa hề xuất hiện.

Nếu như giải thích ở trên nói điểm được dùng để đổi đồ, vậy thì cần phải có một nơi để cô tận dụng số điểm đó, chắc hẳn là cái cửa hàng này rồi.

Ấn vào bên trong, một khung hình nhỏ hiện ra, không có quá nhiều đồ vật xuất hiện, chỉ vài mục vật phẩm và một bảng thông báo khác nữa hiện ra.

“Mở ra mục Cửa hàng, tại đây bạn có thể sử dụng điểm của mình kiếm được để trao đổi bằng giá với các đồ vật trong này”

“Khi bạn lên được cấp cao hơn, sẽ có càng nhiều vật phẩm xuất hiện, tạm thời bạn chỉ có thể nhìn thấy những món vật thuộc quyền hạn trao đổi của bạn”

“Xin hãy mau chóng thăng cấp và kiếm thật nhiều điểm, cảm ơn và thân ái!”

Tiếp tục tắt đi bảng thông báo của Cửa hàng, Linh Lung hướng tầm nhìn và sự tập trung sang các món vật phẩm tại đây.

Không có vật phẩm Giọt nước thuần khiết đã giúp chữa trị cơ thể cô, xem ra nó là vật phẩm cấp khá cao và không thể đổi được bây giờ dù có đủ điểm.

Ngoại trừ mấy món đồ thực phẩm tốt cho sức khỏe, nhạc cụ như đàn dương cầm, vĩ cầm, bọn chúng có giá từ vài chục đến vài ngàn điểm.

Bất quá hiện tại cô lại không cần những thứ này, thứ mà bản thân Linh Lung cần chính là những gì có thể đẩy mạnh thực lực của cô lên.

Liếc mắt sang các gói học cấp tốc về những kỹ năng mình có thể mua được, rất phong phú và đa dạng, bao gồm từ diễn kịch, vũ đạo, hội họa, âm nhạc, mỹ thực,….

Mỗi một gói học tập đều kèm theo dòng chữ Sơ cấp nổi bật như muốn nhắc nhở người mua, hơn nữa mỗi một gói skill bao gồm nhiều mục nhỏ.

Ví dụ như âm nhạc có nhạc truyền thống, nhạc hiện đại, nhạc trữ tình,… vũ đạo cũng có truyền thống, hiphop, khiêu vũ,…

Từng mục kỹ năng nhỏ được định giá với mức năm trăm điểm, không quá cao không quá thấp, vừa bằng với số điểm hiện có của Linh Lung.

“Cái Cửa hàng này muốn dụ dỗ mình mua đồ sao??”

Phun tào với mức giá của từng gói kỹ năng trong đây, giá bán dứt khoác của một gói kỹ năng là không có, chỉ có thể từng bước mua từng kỹ năng nhỏ trong đấy.

Và vì trò chơi tặng cho cô năm trăm điểm, điều đó đồng nghĩa với việc, chắc chắn cô sẽ phải dùng nó cho một việc gì đó sắp tới.

Kiềm chế ham muốn mua đồ của mình mà lựa chọn tắt đi bề mặt hệ thống Cửa hàng, nhẫn nhịn việc muốn thử mà quay sang xem thử mục nhiệm vụ.

Từ hồi mất đi phần huấn luyện hàng ngày, cái mục 2/2 vẫn luôn được điền đầy, số lượng nhiệm vụ có thể hoàn thành trong ngày chưa bao giờ được đụng tới nữa.

Không có nhiệm vụ mới, nhiệm vụ kích hoạt ngẫu nhiên cũng không, đẳng cấp hiện tại của Linh Lung vẫn tròn 20, nghề chính là ca sĩ.

“Nhiệm vụ kích hoạt ngẫu nhiên: Đậu vào trường học phổ thông đào tạo nghệ thuật Tinh Sa với điểm số cao.”

“Cái quái gì đây?”

Vừa vui mà vừa quái lạ với cái hệ thống nhiệm vụ của trò chơi, cô cứ tưởng các nhiệm vụ đều phải liên quan tới nghệ thuật cơ chứ?

Cơ mà khoan đã, đào tạo nghệ thuật, trường Tinh Sa có hẳn một khoa lớn như vậy cơ mà, trò chơi đang nhắm cô vào đó sao?

Bên dưới nhiệm vụ không có phần trừng phạt, bởi vì rớt học cấp ba đã là trừng phạt lớn nhất đối với Linh Lung rồi, còn phần thưởng thì chỉ có một dấu ấn “Xem thêm” mà thôi.

Bình tĩnh ấn vào để nhìn khu vực phát thưởng, nó lại liệt kê ra một loạt các thông tin dài khiến cho Linh Lung đổ mồ hôi.

“Trở thành học sinh trường nghệ thuật là con đường tốt nhất để phát triển sự nghiệp thần tượng của bạn”

“Đậu vào trường Tinh Sa không phân biệt xếp hạng: 50 điểm thưởng.”

“Đậu vào trường Tinh Sa xếp hạng 100 người dẫn đầu: 100 điểm thưởng”

“Đậu vào trường Tinh Sa xếp hạng 50 người dẫn đầu: 200 điểm thưởng”

“Đậu vào trường Tinh Sa xếp hạng 10 người dẫn đầu: 400 điểm thưởng:

“Đậu vào trường Tinh Sa xếp hạng ba người dẫn đầu: 800 điểm thưởng”

“Đậu vào trường Tinh Sa đứng vị trí đầu tiên: 1500 điểm thưởng”

Xuất hiện ra bảy dòng thông tin, dòng đầu tiên là giới thiệu còn sáu dòng còn lại là các mức thưởng cho người chơi.

Phần thưởng này là dựa vào thành tích của Linh Lung mà phát quà, đậu được vào trường đã là một vấn đề vô cùng khó khăn với nhiều người, ấy vậy mà trò chơi chỉ phát có 100 điểm thưởng mà thôi.

“Xem ra mấy cái điểm thưởng này không dễ lấy rồi”

Hiểu rõ vấn đề, thời gian tới cô sẽ không có nhiều cơ hội để tham gia mấy vấn đề của giới giải trí, trước hết cô sẽ phải dồn toàn bộ tâm lực để thi cử.

Cũng không có gì làm, tất nhiên là cô sẽ cố gắng, hơn nữa, với 1500 điểm thưởng khi đạt được vị trí dẫn đầu, thủ khoa của trường cô sẽ có thể mua được ba gói kỹ năng, nhìn thôi mà Linh Lung phát thèm rồi.

Tất nhiên là Linh Lung không tự tin đến mức chắc chắn mình sẽ đạt được hạng cao, nhưng cố được bao nhiều thì cứ cố thôi.

Một số người sẽ dùng thời gian này của mình để bổi bổ kỹ năng ngoài, hay nói cách khác là tài năng cá nhân lấy thêm điểm thi.

Bất quá con điểm này chỉ dùng khi bạn thiếu điểm vào trường mà thôi, còn một khi đủ điểm thì sắp xếp thành tích nó sẽ không được cộng dồn, vậy nên Linh Lung lập tức bỏ qua nó.

Tìm hiểu thêm một chút về trò chơi nữa nhưng lại không có thông tin gì thêm, Linh Lung tắt trò chơi đi và quyết định ăn cơm tắm rửa rồi học bài.

Sau đấy từ dưới gầm bàn moi ra một tờ giấy trắng lớn, cầm thêm một cây bút lông đi sang phòng ba mẹ cô nhờ vả.

“Ba, con muốn xin chữ!”

“Hửm? có chuyện gì sao?”

Ngạc nhiên trước thái độ của Linh Lung, Linh Mặc Hoài mới ngơ ngác hỏi chuyện, mẹ cô cũng hơi bất ngờ.

Cả nhà đang vui mừng vì việc anh hai và Lâm ca thành công được ký kết hợp đồng làm thần tượng, như vậy cả hai cũng thành công nửa bước đầu vào Học viện Shining Stars rồi.

“Nhóc có chuyện gì sao?”

Linh Phong cũng đi theo hóng chuyện, một bên miệng vẫn còn đang hăng hái gặm đùi gà và uống nước ngọt.

“Con muốn xin chữ gì??”

Ba cô tò mò hỏi, hiếm khi con gái của ông xin chữ, hầu như mỗi lần nó đi xin chữ đều là lúc nó đặt ra một mục tiêu nào đó nhất thiết phải đạt được.

Nhưng mà với điều kiện của Linh Lung, ông không nghĩ rằng con bé có gì mình không thể đạt được cả, thế nên ông mới ngạc nhiên.

“Thủ khoa trường Tinh Sa!!!”

“Nhớ thêm luôn ba dấu chấm than để thể hiện tinh thần quyết tâm nhá ba!”

Lời nói của cô vừa thốt ra liền khiến cho cả nhà trầm mặc, đùng một cái liền muốn đạt được thủ khoa của một trường nhất nhì cả nước, quả là bá đạo.

Bất quá cũng không phải không thể, được hun đúc và dạy dỗ từ nhỏ bởi một giáo sư là ba mình, nếu quyết tâm thì con bé vẫn có xác xuất.

“Mẹ à, con có phải con nhà này không?”

Linh Phong cảm thấy mặc cảm về trí tuệ của mình, Lâm Tâm Viễn và mẹ anh liền một bên không ngừng an ủi.

Ba của cô tuy còn nghi ngờ chưa hiểu, bất quá con nó muốn đặt mục tiêu học giỏi, ông tất nhiên là sẽ ủng hộ hết mức.

Vẽ ra dòng chữ cổ vũ tinh thần cho con gái, còn điền thêm ba dấu chấm than theo yêu cầu của con bé, dán ở ngay trên phòng học, khí thế rất hừng hực.