Chương 3: Dương gia

Keng~Dương Minh vừa vào trong biệt viện của mình thì thấy hai cô gái đang cùng luyện một bộ kiếm pháp, vừa nhìn thì biết đây là 'Dương Thiên Lãng' một trong những bộ kiếm pháp mạnh nhất của Dương gia.

Dương Thiên Lãng kiếm pháp bao gồm những chiêu kiếm mỹ lệ rực rỡ như ánh dương nhưng dồn dập tấn công như sóng biển dữ dội.

Một khi bị kiếm pháp trói chặt thì rất khó phản công, trừ khi ngươi có thực lực vượt xa người thi triển còn không thì chỉ có bị ép liên tục về sau không thể phản kháng.

Nếu phối hợp Cửu Dương chín thức vào Dương Thiên Lãng kiếm pháp uy lực có tăng gấp bội. Cộng thêm việc võ giả về sau có thể phóng thích, điều khiển nguyên lực thì uy sẽ còn tăng thêm rất nhiều.

Đây cũng là lí do mà Dương gia có thể trở thành một trong những thế gia hàng đầu trong Thập đại thế gia.

- "Uầy, Tiểu Thiềm, Tiểu Diễm, đã mười năm không gặp rồi còn người ca ca này sau"

Không biết từ lúc nào, Dương Minh đã buông ra Dương Tích Nhược cùng với Dương Tiểu Điềm mà xuất hiện ở giữa Dương Thiềm và Dương Mị Diễm hai tay bắt lấy hai tay đang cầm kiếm của họ rồi kéo cả hai vào ngực mình.

-"A, Dương Minh ca ca huynh về rồi sao bọn muội rất nhớ huynh đó, ô ô" Hai tỉ muội từ nhỏ đã được Dương Minh đưa về nuôi dốc lòng chăm sóc nên cả hai đều đi theo Dương Minh không rời một khắc, mà sau khi biết tinh Dương Minh rời khỏi nhà thì đều giữ nước mắt trong lòng cho tới bây giờ nên khi lần nữa được hưởng thụ sự ấm áp của Dương Minh không nhịn được mà khóc oà lên.

- "Được rồi đừng khóc nữa, khóc nữa sẽ rất sấu đó, ca ca không thích nữ nhi xấu đâu, ngược lại các muội cười lên trong rất đẹp đó" Dương Minh biết cả hai đã phải chịu khổ rất nhiều nên chỉ vỗ nhẹ lưng cả hai người rồi an ủi vài câu rồi im lặng nhìn cả hai giải toả biệt khuất trong lòng.

- "Ân, không khóc nữa, muội không để ca ca buồn đâu, hi hi" Dương Thiềm lao nước mắt cười cười nói.

- "Ừm, Tiểu Diễm cùng không khóc nữa, chỉ cần Dương Minh ca ca không đi nữa bỏ lại bọn muội" Dương Mị Diễm lời nói hiện ra một vòng kiên định nói.

- "Được sau này ca không đi nữa ở nhà nhận lỗi với muội muội xinh đẹp của ta được không, đợi ta đi xem phụ thân mẫu thân hai người một lát sau đó cùng các muội đi chơi một vòng, đi chuẩn bị một chút đi" Dương Minh vừa cười vừa xoa xoa đầu hai nha đầu đang ôm chặt mình cười nói.

- "Vâng ca ca" Cả bốn người vẻ mặt tràn đầy kinh hỉ đáp lại một tiếng rồi nhao nhao chạy về phòng sửa sang trang điểm đẹp một chút, ai cũng muốn được Dương Minh khen một tiếng.

- "Ha ha ha, đã hơn 13, 14 tuổi rồi mà còn giống như nữ hài đồng dạng, xem ra ta người làm ca ca tiện nghi này cũng rất may mắn nha" Sau khi tự kỉ xong một câu Dương Minh tiến về nơi biệt viện mà phụ thân, mẫu thân Dương Minh ở đúng lúc nghe thấy tiếng mắng của Dương Long phụ thân Dương Minh.

"Khốn nạn, lão phu đã nói rồi, trừ phi Dương Minh con ta hoặc Lệ Thủy con ngươi đồng ý nếu không bản từ hôn này Lệ Hành lão thất phu ngươi tốt nhất đem xé đi là vừa, huống hồ hôm nay đã tròn mười năm, ta hài tử cũng sắp về rồi, đến lúc đó nếu ngươi nhi nữ không vừa ý con ta hay ngược lại thì ngươi muốn từ hôn cũng chưa hẳn là muộn" Chỉ thấy Dương Long trong đại sảnh vừa đập đồ vừa chỉ mắng Lệ Hành đang cười khổ ngồi đối diện không dám nói một câu "Haiz , Dương lão đầu à, nếu không phải ngươi nhi tử rời khỏi nha lịch luyện mười năm còn chưa trở về thì ngươi nói xem Thủy Nhi có bị éo buộc phải từ hôn đâu chứ, Lệ Nhi suốt ngày ở nhà cứ nhắc tới Dương Minh là lại khóc cả lên nói cái gì nếu Dương Minh không muốn Thủy nhi làm hắn thê tử thì chi bằng từ hôn chi xong, aiz" Phụ thân Lệ Thủy vẻ mắt đắng chát nói.

- "Việc này là thật sao Lệ bá phụ" Một tiếng nói từ từ ngoại sảnh vọng vào đại sảnh làm Dương Long cùng Lệ Hành thân thể kích động lên "Dương Nhi, ngươi cái này đồ nghịch tử cuối cùng đã về rồi sao, ngươi làm cho ta cái mạng già này thật là lo lắng ngươi a còn mẫu thân của ngươi cũng tiều tụy đi nhiều rồi" Dương Long kích động đứng lên run rẩy ôm Dương Minh giọng nói mang theo trách cứ cùng lo lắng nói.

- "Phụ thân, hài nhi để người lo lắng rồi, còn có Lệ thúc, Dương Minh thực có lỗi với người rồi" Dương Minh xác thực rất áy náy với việc mình đi suốt mười năm mà không có tin tức gì về nhà, Lệ Thủy nghĩ hắn muốn từ chối nàng cũng không trách được, ai bảo hắn hứa hẹn với người ta xong tựu biến mất mười năm trời chứ.

"Haha, không sao, về là tốt rồi, về là tốt rồi, ngươi mà còn không về thì ta cũng không biết làm sao với nha đầu nhà ta nữa, ta phải về báo tin tốt cho Thủy Nhi đây, hai cha con các ngươi tựu cùng nhau hàn thuyên đi, Dương lão đầu ta về trước đây, Haha" Phụ thân Lệ Thủy vui mừng vỗ vai Dương Minh rồi cáo từ ra về để lại Dương Minh ở đây bồi tội với Dương Long.

"Phụ thân, mẫu thân ta đâu rồi" Dương Minh ngồi xuống hơi kích động hỏi "Hảo tiểu tử, từ lúc ngươi đi tới bây giờ Minh Nguyệt chưa bao giờ để ý tới người phu quân này, mẫu thân ngươi một mực ở đấu giá hội và thương hội tìm kiếm tin tức của ngươi, ta đoán bây giờ Minh Nguyệt chắc đang cử hành đấu giá hội rồi, hôm nay tựu là ngày cử hành đấu giá đấy, ngươi cùng với mấy nha đầu kia cùng đi tới đó đi thuận tiện cho mẫu thân ngươi một hồi kinh hỉ" Dương Long thở dài nói "Hảo, vậy chút nữa ta cùng với mấy tiểu nha đầu kia đi ngay" Lúc Dương Minh đứng dậy sắp đi thì phụ thân Dương Minh nói một câu suýt chút nữa làm Dương Minh thổ huyết "Tiểu tử, mấy tiểu nha đầu của ngươi bây giờ là tứ đại mỹ nhân của Thiên Minh thành đấy, ra ngoài chớ khoe khoang quá, nếu không ta cho ngươi chết không biết tội đấy, haha" Phụ thân Dương Minh cười haha nói.

"Ặc, không đến nỗi chứ" Mặc dù nghi vấn lời Dương Long nói nhưng Dương Minh cũng chẳng thèm để ý tới, từ hắn lịch luyện tới giờ không biết đã xém chết bao lần rồi nên cũng chả lo lắng gì

"Phù, phòng của chính mình vẫn tốt nhất, mấy năm nay chẳng có mấy lần được yên bình như bây giờ a" Dương Minh nằm trên giường của mình mà tự nói

"Dương đại ca, cảm ơn ngươi, nếu không nhờ có linh hồn của ngươi giúp đỡ ta trong mười năm qua nếu không có ngươi có lẽ ta không bao giờ được như bây giờ tựu có rất nhiều bằng hữu tốt, không biết ba năm sau gặp lại sẽ thế nào nữa"

"Ngươi yên tâm đi, ta sẽ hoàn thành tâm nguyện của ngươi, ta sẽ không bao giờ phụ lòng bất cứ ai" Dương nắm chắt hai tay trong mắt hiện lên một vòng kiên quyết.