Chương 45: Hạ Độc

Chương 45: Hạ Độc

Bởi vì hắn muốn chờ xem có thể tìm được con rắn mối lửa hai rừng dài hơn một mét kia.

Đây không phải lần đầu tiên Đinh Hoan luyện chế gen sinh vật luyện thành loại thuốc biến đổi gen có thể dung hợp với cơ thể người, mấy lần trước còn làm rất trót lọt.

Mỗi lần rút ra một loại thuốc biến đổi gen có thể dung hợp với cơ thể người, Đinh Hoan đều có cảm giác dường như mình lại hiểu hơn một chút về cách chế ra thuốc biến đổi gen.

Vì vậy khi rút ra gen kháng độc từ Kim Diện Thô Vĩ Viên, Đinh Hoan không hề lo mình không thể làm được.

Nhưng khi hắn cảm thấy việc dễ làm thì càng khó thực hiện được.

Đinh Hoan ở lì trong phòng thí nghiệm hai ngày, ghi chép số liệu đầy hết vài quyển sổ nhỏ. Nhưng hắn lại không thể trích xuất được gen kháng độc của Kim Diện Thô Vĩ Viên ra ngoài.

Nếu hắn không chặt được nửa cái đuôi của Kim Diện Thô Vĩ Viên mang về thì khả năng cao hắn không có đủ tài liệu để tiếp tục làm thí nghiệm.

Ngày thứ ba, Đinh Hoan cảm thấy không thể tiếp tục mãi như thế nữa, bởi vì có làm tiếp cũng không có tiến triển gì.

Hắn ra khỏi phòng thí nghiệm gen để đi tắm rửa, ăn chút đồ rồi nghỉ ngơi một đêm. Bây giờ hắn mới bắt đầu nghĩ lại biện pháp khác.

Khi tỉnh táo để suy nghĩ cẩn thận, một chút tri thức gen thoáng xuất hiện trong đầu.

Những thứ khó hiểu lúc thí nghiệm dần dần hiện rõ trong đầu sau khi hắn bỏ thời gian sắp xếp lại.

Đầu tiên là gen linh căn, ở thời đại gen chưa được đề cập tới, có lẽ linh căn là một loại gen.

Nhưng về sau, khi nguyên khí trong thiên địa cạn kiệt, con người sinh tồn trên Địa Cầu dần bị thoái hoa.

Gen linh căn tự nhiên biến mất, không có linh căn, cho dù công pháp có tốt, nguyên khí trong thiên địa có đậm đặc tới đây cũng không thể tu luyện đưuọc.

Hắn có thể chế ra được gen linh căn không chỉ vì hắn có Luân Hồi Chi Huyết, mà quan trọng nhất là hắn có gen linh căn để sử dụng.

Hay nói cách khác, nếu hắn luyện chế ra được thuốc biến đổi gen linh căn cho Khúc Y, vậy cô có thực sự dung hợp được không?

Thứ hai là gen kỹ năng, gen kháng độc hắn chế ra lần này thuộc một loại trong gen kỹ năng.

Liệu có thể không đơn thuần là mượn gen năng lực của thú biến dị gen, giống như năng lực kháng độc của Bạch Diện Thô Vĩ Viên hay không?

Ngược lại cải tiến lại gen năng lực này thành gen tố chất thân thể? Vậy thì không giống nhau.

Một cái là chỉ trích ra để dung hợp, sau đó mới có được loại năng lực này.

Một cái biến thành bản năng cơ thể chứ không cần dung hợp dị gen cũng có được loại bản năng này.

Nhìn bề ngoài không có gì khác nhau, Đinh Hoan cảm giác bên trong có sự khác biệt rất lớn, thậm chí sự khác biệt này còn quyết định mức độ tiến xa của hắn trong tương lai.

Tiếc rằng bây giờ hắn không có cách hiểu rõ được sự khác biệt này.

Không nghĩ tới nữa, bây giờ phải làm thế nào để chế ra được thuốc biến đổi gen kháng độc.

Trong khi Đinh Hoan dựa vào chút tri thức gen mơ hồ để suy diễn ra càng nhiều kiến thức hơn thì biện pháp luyện chế dị gen dung hợp với cơ thể người cũng dẫn hiện rõ.

Bất kỳ một loại dị gen nào mà con người muốn trích ra, sau đó biến thành loại có thể dung hợp được với cơ thể người, đồng thời cũng giúp con người có năng lực thuộc tính của dị gen đó thì phải tìm kiếm.

Đúng, phải tìm kiếm.

Nếu hắn muốn không chỉ đơn thuần là trích xuất dị gen, sau đó dung hợp, mà là muốn năng lực gen chuyển hóa thành bản năng cơ thể thì không chỉ cần mỗi đoạn gen đó...

Trước đó hắn mới chỉ trích ra được một đoạn gen kháng độc ngắn từ Kim Diện Thô Vĩ Viên, mà những đoạn gen ngắn đó lại có rất nhiều loại trên người Kim Diện Thô Vĩ Viên.

Lúc trước hắn đã nghĩ rằng, chỉ cần lấy được đoạn gen ngắn này luyện chế là có thể tạo ra thuốc biến đổi gen kháng độc có khả năng dung hợp với cơ thể con người.

May mắn lần trước hắn không thành công.

Bây giờ hắn không làm như vậy nữa, mà hắn sẽ phải trích hết vô số đoạn gen ngắn này, cho thêm vào những gen khác, thậm chí hắn phải lấy gen của mình để dung hợp mới hình thành ra loại gen mới được...

Đó gọi là luyện chế gen mới.

Cách luyện chế gen mới này không đơn thuần là mượn thiên phú năng lực gen.

Mà là dựa vào cách thức mà dị gen biểu hiện để chuyển hóa kỹ năng thành năng lực của bản thân.

Đinh Hoan rất kích động, hắn cảm giác mình đã hiểu được cách biến hóa của dị gen từ lượng tới chất.

Chứ không chỉ sử dụng tới bề ngoài của gen.

Nhưng muốn trích ra được một loại gen hoàn chỉnh từ trong hàng ngàn tỉ đoạn gen đâu có dễ?

Đinh Hoan nhìn bản ghi chép trong sổ, hắn biết nếu cứ tiếp tục như vậy thì dù hắn có ghi chép lại đầy mấy xe tải cũng chưa chắc đã tìm ra được đoạn gen hoàn chỉnh.

Đột nhiên có một biện pháp hiện lên trong đầu Đinh Hoan, một biện pháp có thể giúp hắn sàng lọc thông qua loại gen chết này...

Chọn ra đoạn gen từ trong hàng nghìn tỉ đoạn gen để dung hợp với đoạn gen mình cần đều sẽ bị hòa tan, vậy cái còn sót lại chẳng phải chính là cái mình cần hay sao?

Gen của người khác không thể hòa tan, nhưng hắn thì có thể.

Đã có biện pháp rồi, Đinh Hoan thở phào nhẹ nhõm. Hắn không chậm trễ thời gian nữa, vội vàng quay lại phòng thí nghiệm.

Lại trích xuất gen kháng độc của Kim Diện Thô Vĩ Viên ra để chế thuốc, lại dung nhập gen hòa tan vào...

Một ngày, hai ngày...

Các số liệu trong đó Đinh Hoan đã nhớ kỹ, sau đó hắn lại sàng lọc cho thêm một loại gen hòa tan khác vào...

Tới ngày thứ sáu, Đinh Hoan kích động cầm hai ống nghiệm chứa gen màu đỏ chót.

Hắn đã thành công chế ra hai loại thuốc biến đổi gen kháng độc.

Đinh Hoan cảm giác hai bỉnh thuốc biến đổi gen này còn quý giá hơn cả thuốc biến đổi gen linh căn mà lần trước hắn tạo ra.

Không phải là do thuốc biến đổi gen linh căn dễ làm, mà là do hắn đã tìm được hướng mới để tạo ra gen dung hợp, chứ không đơn thuần chỉ chế ra thuốc biến đổi gen như cũ nữa.

Có cách này, Đinh Hoan càng chắc chắn có thể thành công chế tạo thuốc biến đổi gen linh căn cho Khúc Y.

Nhưng điều kiện là Khúc Y phải phối hợp, hắn muốn tìm ra loại thuốc biến đổi gen linh căn có thể dung hợp với Khúc Y.

Hắn cần có máu của cô, muốn tìm ra đưuọc biện pháp dung hợp gen của Khúc Y với thuốc biến đổi gen linh căn.

Hắn phải tới Phổ Hải ngay.

Đinh Hoan quyết định xong đã vội đổ một ống nghiệm chứa thuốc biến đổi gen kháng độc vào bình thủy tinh đã được đóng gói kín, ống còn lại hắn đã tự uống hết.

Dược dịch đỏ như lửa vừa chảy tới cổ họng đã lạnh toát như uống phải nước tuyết. Cảm giác lạnh buốt này khuếch tán ra khắp người Đinh Hoan.

Đinh Hoan tập trung, tranh thủ vận chuyển Lạc Thức Kinh để tu luyện.

Một lát sau, Đinh Hoan cảm giác cơn đau quặn thắt lan ra khắp người, nhưng cơn đau cũng nhanh chóng bị cơn lạnh buốt đánh tan.

Một giọt chất lỏng màu xám thấm ra từ đầu ngón tay, Đinh Hoan vừa nghĩ đã sợ, cực kì phẫn nộ.

Hắn đã bị người ta hạ độc, nếu hôm nay hắn không uống thuốc biến đổi gen do mình tự luyện chế thì dù may mắn không chết cũng bị chặn kín con đường lên gen Trúc Cơ khi tu luyện.