Chương 33: Điều Tra
Khi Đinh Hoan quay về phòng đã tới thời gian ăn cơm tối, hắn đã bận rộn cả một ngày trời rồi.
Vội vàng ăn chút đồ rồi tranh thủ thời gian tu luyện Lạc Thức Kinh. Có thể dừng mọi thứ, nhưng tuyệt đối không được dừng tu luyện Lạc Thức Kinh.
Thực ra với Đinh Hoan, tốt nhất một ngày ngoài ăn cơm ra thì toàn bộ thời gian đều dùng để tu luyện Lạc Thức Kinh là tốt nhất.
Khi Đinh Hoan tu luyện Lạc Thức Kinh, phân bộ của hội Tẩy Đao ở tòa cao ốc La Hoàn lại tổ chức một cuộc họp.
Trong mắt phó hội chủ Nguyên Hữu Chân, trong hội Tẩy Đao có thể hà khắc nhưng không thể để ngoài ngoài làm các huynh đệ trong hội ấm ức được, phải lấy lại danh tự, đó là điều cơ bản để sinh tồn của hội Tẩy Đao.
Cũng vì thế mà hơn mười ngày trước chỉ có hai gã tay sai nhỏ bé của hội Tẩy Đao chết thôi, Nguyên Hữu Chân cũng sai thủ hạ đi tìm hiểu căn nguyên sự việc.
"Ngạn Hà, ngươi đã điều tra hơn mười ngày rồi."
Nguyên Hữu Chân lạnh lùng nói.
Một nam tử có dạng người hơi mập mạp nghe vậy thì run lẩy bẩy. Làm người phụ trách tình báo của hội Tẩy Đao, hắn ta biết rõ bây giờ phó hội trưởng đã tức giận.
Vì thế hắn ta vội vàng đứng dậy nói:
"Ta nghi là do Đinh Tiểu Thổ làm..."
Còn chưa nói xong Nguyên Hữu Chân đã hừ lạnh, hiển nhiên hắn ta cho rằng Ngạn Hà đang nói lung tung.
Ngạn Hà biết trong mắt Nguyên Hữu Chân không chứa nổi một hạt cát, vội giải thích cẩn thận lại:
"Ta đã tra xét hành động của hai tên Đông Cốc và Lý Xương Kỳ, bọn họ không có cơ hội lấy được gen Ngải Cơ đâu. Sau đó ta đã mang bình bọn họ từng dùng đi kiểm tra, nhưng không kiểm tra ra được thành phần nào thuộc về gen Ngải Cơ."
Ý của Ngạn Hà là Đông Cốc và Lý Xương Kỳ không chết vì dung hợp thuốc biến đổi gen.
Nguyên Hữu Chân cau mày, hỏi:
"Nếu vậy thì vân tay trên thuốc biến đổi gen đâu?"
Ngạn Hà hoảng hốt:
"Trên bao bì đống gói và bình thuốc chỉ có dấu vân tay của Đông Cốc và Lý Xương Kỳ, không tìm thấy dấu vân tay thứ ba."
Đây là điều hắn ta vẫn nghi ngờ mãi, nếu chuyện này do Đinh Tiểu Thổ làm thì hắn không thể xóa hết toàn bộ dấu vân tay dễ dàng như vậy được.
Còn một việc khác đó là, lẽ ra trên bao bì không chỉ có dấu văn tay của người chết mới phải.
Thấy Nguyên Hữu Chân cau mày suy nghĩ, Ngạn Hà lại tranh thủ nói tiếp:
"Ban đầu ta tưởng là người của Đinh Bách Sơn làm, vì thế đã giết chế hai thủ hạ đã theo Đinh Bách Sơn lâu năm. Nhưng bọn họ đều đã theo Đinh Tiệt, khẳng định chắc chắn không ra tay. Mà Đinh Tiểu Thổ này lại rất kỳ lạ, theo điều tra của ta, rõ ràng hắn đã quay lại học viện Vũ Giang được vài ngày rồi như hình như Đông Cốc và Lý Xương Kỳ vẫn không phát hiện ra. Sau đó ta tra xét lại camera, phát hiện Đinh Tiểu Thổ đã tới học viện Vũ Giang trước chúng ta, sau đó lại rời khỏi học viện Vũ Giang ngay trong đêm. Không những vậy, khi hắn quay về còn trèo qua tường của học viện để vào bên trong."
"Nói như vậy, Đinh Tiểu Thổ là người có nghi ngờ lớn nhất?"
Nguyên Hữu Chân đã hơi tin vào lời của Ngạn Hà.
Ngạn Hà gật đầu:
"Đúng vậy, có điều mấy ngày qua ta không thể mang hắn đi được."
"Tại sao?"
"Bởi vì dạo này học viện Vũ Giang rất đông người, do mười học viện lớn ở Lam Tinh đang tuyển sinh mà học viện Vũ Giang lại được danh sách hai mươi người dự thi. Mà Đinh Tiểu Thổ cứ ở mãi trong trường không chịu ra ngoài... Không những vậy, hiện tại Đinh Tiểu Thổ đã trở thành Đạo sư của ba sinh viên tham gia dự thi xét tuyển mười học viện lớn của Lam Tinh, thế nên ta mới không dám động tới hắn."
Nghe xong, Nguyên Hữu Chân cũng gật đầu.
Hội Tẩy Đao có thể tồn tại tới bây giờ là vì thức thời chứ không phải rất mạnh.
Có lẽ Đinh Tiểu Thổ chỉ là một con kiến hôi nhỏ bé, dù có giết chết hắn thì mười học viện lớn ở Lam Tinh cũng không mảy may nói gì.
Chỉ khi nào mười học viện lớn ở Lam Tinh biết thì khi đó, hội Tẩy Đao mới xong đời.
Ngay cả khi Đinh Tiểu Thổ chỉ là một con kiến hôi thì bây giờ, hắn cũng được coi là một nhân viên có liên quan tới việc sát hạch thu nhận học viên của mười học viện lớn ở Lam Tinh.
"Tiếp tục theo dõi hắn, tạm thời không động vào. Chờ vài tháng nữa thi xong sát hạch vào mười học viện lớn ở Lam Tinh phải mang Đinh Tiểu Thổ tới đây ngay lập tức."
Nguyên Hữu Chân trầm giọng nói.
"Vâng."
Ngạn Hà thở phào nhẹ nhõm, vội đáp lại.
...
Tu luyện suốt một đêm, buổi sáng khi Đinh Tiểu Thổ mở mắt ra, hắn cảm giác được sự thay đổi rất nhỏ đã xuất hiện.
Lạc Thức Kinh đúng là thứ tốt. Mỗi lần tu luyện xong Lạc Thức Kinh hắn đều cảm nhận được rõ ràng sự thay đổi trong cơ thể mình.
Dường như cơ thể hắn không ngừng đào thải chất bẩn ra ngoài, càng ngày càng cảm nhận rõ ràng được sự tồn tại của kinh mạch.
Xem ra không bao lâu nữa hắn sẽ trở thành tu sĩ gen cấp hai. Lúc này tâm trạng của Đinh Hoan rất tốt.
Tắm táp xong, Đinh Hoan cầm túi định ra quán cơm ăn, sau đó bắt đầu thay đổi thể chất và tiềm lực của ba sinh viên.
Khi vừa ra khỏi nơi ở, Đinh Hoan lập tức nhận ra có chỗ không đúng. Nơi hắn ở lại bị người ta theo dõi.
Tuy rằng hai người kia đều đang cầm sách lên đọc, nhưng Đinh Hoan vừa nhìn đã biết họ đang theo dõi nơi ở của hắn.
Ha ha, Đinh Hoan cười lạnh trong lòng, hội Tẩy Đao... Thôi cứ để họ hung hăng càn quấy vài tháng vậy, chờ tu vi của hắn mạnh lên sẽ tiêu diệt hội Tẩy Đao.
Với người từng lang thang trong vũ trụ hai trăm năm như Đinh Hoan, hắn không hề cảm thấy gánh nặng chút nào khi tiêu diệt hết mội hội Tẩy Đao lúc nào cũng chăm chăm muốn giết hắn.