Chương 24: Theo Dõi Và Phản Theo Dõi
"Đúng rồi, thầy Cảnh, phòng thí nghiệm của ngươi có thuốc biển đổi gien không?"
Đinh Hoan như nhớ ra gì đó bèn hỏi thăm một câu.
Cảnh Thiên Hành hơi sửng sốt, lập tức trả lời:
"Sau khi nghiên cứu thành công 2 phần thuốc dung hợp gen Nại Lực, ta đã dùng 1 phần, hiện còn 1 phần dự bị.”
Đinh Hoan cười cười:
"Ta không muốn thành phẩm, cái ta muốn làm loại thất bại đó.”
"Có a, ngươi muốn cái này làm gì? Ta đang chuẩn bị tiêu hủy chúng đây."
Cảnh Thiên Hành có chút khó hiểu mà hỏi.
"Để ta một phần đi, mặt khác, giúp ta tìm hai ba vỏ thuốc biến đổi gen đã hoàn thiện nhé, tốt nhất là mấy loại phẩn cấp cao ấy.”
Đinh Hoan nói ra.
"Được."
Cảnh Thiên Hành không hỏi thăm Đinh Hoan cần mấy thứ này làm gì, hắn ta xoay người lại, rất
nhanh đã đem về ba loại thuốc dung hợp gen và ba phần thành phẩm thất bại.
"Không tệ a, là gen Cathy của công ty Tây Phong à."
Đinh Hoan cười hắc hắc.
Cảnh Thiên Hành tự giễu lắc đầu:
"Sao ta mua được loại gen đó, đây là của trường học, sau khi dùng xong chỉ còn nhiêu đây, ta đều đem cất không nỡ vứt.”
Mấy năm trước có người hỗ trợ tiền cho học viện Vũ Giang, học viện Vũ Giang cũng muốn phát triển khoa gen, không chỉ thành lập phòng thí nghiệm gen chất lượng cao còn mua đủ các loại thuộc biến đổi gen.
Đinh Hoan biết, Cảnh Thiên Hành muốn nghiên cứu thành công thuốc biến đổi gen tăng sức chịu đựng xong sẽ tung ra thị trường để bán.
Cảnh Thiên Hành giữ lại đóng gói của gen Cathy gen hẳn là để tham khảo.
"Ngươi nhất định phải giữ kỹ tư liệu nghiên cứu gen Nại Lực nhé. Đợi ta làm xong việc của mình sẽ hỗ trợ ngươi huấn luyện thí sinh tham gia sát hạch của thập đại học viện. Nếu ngươi tin tưởng ta, tạm thời đừng để lộ chuyện này, chờ cuộc thi sát hạch kết thúc hãy tính tiếp.”
"Ta biết rồi."
Cảnh Thiên Hành dùng sức gật đầu, việc này liên quan đến cái mạng nhỏ của mình, hắn ta nào dám tùy tiện làm loạn.
Về phần tại sao Cảnh Thiên Hành lại tin tưởng Đinh Hoan đến vậy, đó là vì thành công này là nhờ Đinh Hoan góp một phần sức vào, nếu không có Đinh Hoan hắn sẽ không nghiên cứu ra thành phẩm. Còn có, hắn cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại có cảm giác tin tưởng Đinh Hoan đến vậy.
Tiễn Cảnh Thiên Hành đi rồi, Đinh Hoan quay lại chỗ để dụng cụ của mình, lấy mấy loại dược liệu trong túi đồ ra, bắt đầu chế tạo thêm vài phần dược dịch.
Sau một tiếng, Đinh Hoan lần lượt tẩy rửa ba hộp đựng thuốc.
Làm xong hết thảy, hắn mới trộn thuốc biến đổi gen thất bại của Cảnh Thiên Hành rồi chia ra và đóng gói vào ba phần bao bì của gen Cathy.
…
Đinh Hoan rời khỏi phòng thí nghiệm, khi đi gần tới nơi ở của mình, từ xa, Đinh Hoan thấy được có hai nam tử đang theo dõi nơi ở của hắn.
Cả hai ngồi trên ghế đá, tựa hồ đang trò chuyện gì đó.
Nhưng chỉ nhìn lướt qua là Đinh Hoan biết đối phương đang chờ hắn.
Đinh Hoan không về, hắn tìm một chỗ phù hợp theo dõi hai người này từ xa.
Với nửa ngày tu luyện, Đinh Hoan cảm nhận được bản thân thừa sức xử lý hai tên này.
Nhưng hiện tại đang ở trong khuôn viện học viện, hắn muốn ra tay cũng phải lựa chỗ.
Rõ ràng hôm hay người ra vào học viện đã nhiều hơn, sức hấp dẫn của cuộc thi sát hạc từ thập đại học viện không hề nhỏ.
Học viện Vũ Giang mới chỉ có hai mươi slot mà thu hút được cả trăm ngàn người, đoán chừng hiện tại phải dựa vào quan hệ để được chọn rồi.
Mấy ngày nay, có lẽ hiệu trưởng Đàm Bối của học viện Vũ Giang nằm mơ cũng cười ha hả.
"Lý Xương Kỳ, ngươi xem, trời đã tối, chắc chắn hôm nay cái tên Đinh Tiểu Thổ kia sẽ không trở về."
Ngữ khí Đông Cốc có chút bực tức.
Cũng đúng, hai người họ theo dõi Đinh Hoan đã hơn một tuần lễ, theo từ ngoài trường học theo
đến trong trường học, hiện tại ngay cả cái bóng Đinh Hoan cũng không thấy.
Lý Xương Kỳ cũng gật đầu đứng lên:
"Hôm nay tới đây thôi, ngày mai chúng ta lại đến. Dù ban đêm hắn trở về cũng sẽ đụng phải ký hiệu ta đã làm dấu.”
"Tiên sư nó chứ, cái tên oắt con này lãng phí quá nhiều thời gian của lão tử, chờ bắt được nó, lão tử sẽ khiến nó muốn sống không được muốn chết không xong.”
Đông Cốc đứng lên, hùng hùng hổ hổ nói.
Đinh Hoan chờ ở phía xa vừa thấy hai tên gia hỏa theo dõi hắn rời đi thì lập tức quay về tiểu viện của mình. Hắn nắm túi đồ vào phòng ở, chỉ lấy một con dao tùy thân rồi đi theo.
Nhớ tới thảm trạng của mình kiếp trước, đêm nay Đinh Hoan không có ý định nương tay.
Đinh Hoan nghĩ hai thằng này lái xe tới, không ngờ cả hai đi chừng mười phút liền tiến vào một tiểu viện.
Học viện Vũ Giang nằm ở ngoại ô thành phố Hà Lạc, khi học viện còn hoạt động sôi nôi, xung quanh có một tiểu trấn với đủ loại nhà trọ và tiểu viện cho thuê, nhiều không kể xiết.
Chẳng qua sau này, học viện Vũ Giang không còn duy trì được phong độ, nghành học rối tinh rối muốn.