Chương 22: Bắt Đầu Điều Chế
Lấy gen cần dung hợp ra, nhỏ thêm máu từ mi tâm, cộng với chất môi giới, thêm cách nguyên liệu cần thiết, tăng chất dung hợp và hỗ trợ tính tương thích…
Đinh Hoan đắm chìm trong quá trình luyện chế gen linh căn hệ mộc.
Hắn có thể đảm bảo, dù là kiếp trước hắn cũng không có được loại bản lĩnh luyện chế gen này.
Ba giờ sau, lần luyện chế đầu tiên thất lại.
Năm tiếng sau, lần thứ hai thất bại.
Mười tiếng sau, lần thứ ba thất bại.
Không biết đã qua bao lâu, cũng không biết hắn đã trích bao nhiêu máu.
Đỉnh Hoan mệt trực tiếp nằm ngủ tại phòng thí nghiệm, sau khi tỉnh hắn lại ăn một ít rồi tiếp tục luyện chế gen.
Thất bại rồi tiếp tục, kiến thức về luyện chế gen của Đinh Hoan dần được sử dụng hài hòa và kết hợp tốt hơn.
Hắn cảm thấy quá trình luyện chế gen của mình ngày càng dễ dàng hơn, không còn khó khăn và xa lạ như trước đó.
Vào ngày thứ tư, Đinh Hoan cẩn thận lấy gắp ống nghiêm lên.
Nhìn chất lỏng màu xanh bên trong, Đinh Hoan thầm kích động, lần này cuối cùng hắn cũng thành công rồi.
Hắn có cảm giác độ tinh khiết của mẻ thuốc nàng đảm bảo không thấp.
Sau nhiều lần thất bại, hắn cảm giác được ống thuốc trước mặt có khả năng cao là dược dịch cực phẩm.
Hiện tại dù rất đói nhưng Đinh Hoan không buồn ăn, hắn nhìn chằm chằm vào ống nghiệm trong tay.
Trải qua thêm mấy ngày nỗ lực nữa, hắn khẳng định quá trình luyện chế của mình không còn bất kỳ vấn đề nào.
Nếu máu của hắn không có tác dụng thì buộc phải đi tìm Luân Hồi Chi Huyết cho bằng được.
Không đúng, Luân Hồi Chỉ Huyết?
Chẳng lẽ chính là máu của người trọng sinh?
Hắn đã sống lại, cũng xem là một lần luân hồi nhỉ?
Đinh Hoan nghĩ tới đây thì lập tức ngây dại, nếu như suy đoán của hắn chính xác, vậy hắn chó ngáp phải ruồi rồi.
Chẳng lẽ hắn chính là Luân Hồi giả.
Đinh Hoan hít một hơi sâu, sau đó uống sạch dược dịch biến đổi gen linh căn hệ mộc.
Hiện tại hắn hẳn nên tắm gội thay quần áo, chuẩn bị để bản thân tiến vào trạng thái tốt nhất, sau đó mới dùng thuốc.
Bất quá hắn không có thời gian, hắn thậm chí còn chẳng dám rời khỏi phòng thí nghiệm này.
Vì luôn có một loại dự cảm cực kỳ nguy hiểm, khiến hắn không dám lần nữa xuất hiện trong tầm mắt của người khác.
Dùng thuốc sau, chỉ sau vài giây, một ngọn lửa bùng lên từ ngực hắn.
Ngọn lửa đáng sợ trong nháy mắt nổ tung, sau đó di chuyển tới khắp nơi trong cơ thể.
Đỉnh Hoan kêu lên một tiếng thảm thiết rồi ngã ngồi xuống đất.
Trong hỗn loạn, hắn cảm nhận một phần của ngọn lửa vọt tới đỉnh đầu hắn, sau một khắc triệt để thiêu đốt tất cả các giác quan không còn lại gì.
Đỉnh Hoan có thể khẳng định, đừng nói ở địa cầu, dù là tại đại lục Trường Dịch
thì người có tỷ lệ dung hợp gen cao như hắn tuyệt đối không nhiều.
Bởi vì hắn là người từng thông qua vô số thí nghiệm gen, có tỷ lệ hòa hợp vô cùng cao.
Với kinh nghiệm này, hắn có thể đối phó được với việc dùng thuốc chưa qua thử nghiệm.
Hắn từng dung hợp qua nhiều loại gen, nhưng chưa từng đụng phải tác dụng phụ mạnh như lần này.
Đây rốt cuộc là chuyện tốt hay chuyện xấu đây?
Nhưng nhờ vậy hắn có thể đoán được độ tinh khiết của ống thuốc vừa rồi rất cao, bằng không sao lại mang tới tác dụng mạnh như vậy, đúng không?
Đỉnh Hoan nỗ lực duy trì tình trạng tỉnh táo, không cho phép bản thân ngất đi, thế nhưng cơn đau này quá mức đáng sợ.
Giờ khắc này, Đinh Hoan tình nguyện bản thân bị chết chát cũng chẳng muốn trải qua cảm giác thiêu đốt từ bên trong thế này.
Lần nữa tỉnh dậy đã là nữa đêm, Đinh Hoan mở mắt ra, hắn cảm giác toàn thân như vừa bị vô số thanh đao cắt xẻ, khắp nơi đều là vết máu.
Trừ việc này ra, hình như cũng không có biến đổi gì lớn a?
Đây rốt cuộc là thành công hay không?
Đúng rồi, Lạc Thức kinh, chỉ cần vận chuyển nó một chút là biết thôi.
Đinh Hoan bắt đầu một vòng chu thiên, đạo khí tức nhàn nhạt nọ không tiêu tán nhanh chóng như bình thường, việc này khiến vành mắt Đinh Hoan đỏ hoe.
Khí tức trú tại đan điền hắn, hắn thậm chí còn cảm nhận được khí lực của mình đã tăng cường một ít, cảm nhận được cơn đói cồn cào, Đinh Hoan nhịn không được mà gầm nhẹ một tiếng.
Hắn đã thành công, hắn sở hữu được gen linh căn hệ mộc rồi.
Quả nhiên hắn chính là Luân Hồi giả, Luân Hồi Chi Huyết là máu của hắn.
Chỉ cần cho hắn thêm thời gian, để hắn thu thập đủ gen ngũ hành, vậy hắn sẽ có năng lực tự vệ rồi.
Sau khi xác nhận kết quả của dược dịch, Đinh Hoan cố gắng khiến bản thân tỉnh táo lại, thế nhưng cảm giác kích động và hưng phấn kia vẫn chẳng thể nguôi.
Nếu chưa từng sống cuộc sống như Đinh Hoan, hẳn sẽ rất khó hiểu vì niềm vui này của hắn.
Phải mất một hồi Đinh Hoan mới thở dài một hơi, sau đó lấy một gói mì ăn liền ra pha với nước.
No bụng rồi, Đinh Hoan dọn dẹp phòng thí nghiệm một lúc, sau đó lập tức liền bắt đầu tu luyện gen.
Hắn sợ có người tới đây đuổi hắn đi, nếu không tu luyện gen, khi bị tấn công, hắn làm sao chống trả được.
Hiện tại thật vất vả có gen linh căn, dù hiện tại chỉ còn vài tiếng là trời sáng thì hắn vẫn sẽ tranh thủ.
So với phương pháp minh tưởng đời trước của hắn, Lạc Thức kinh là thủ pháp vô cùng đặc biệt.
"Bành bành!"
Âm thanh đạp cửa vang lên, Đinh Hoan mở mắt ra, phát hiện hiện tại đã là giữa trưa, cơn đói tiếp tục hành hạ hắn.
Đinh Hoan cảnh giác nhìn về phía cánh cửa phòng thí nghiệm, hắn lập tức đứng lên vì nghĩ có người muốn tấn công mình.
Chuyện gì đây?
Đinh Hoan chỉ mới dùng lặc đã có cảm giác một đấm của mình đập thủng được cả tường.
Một cỗ lực lượng truyền tới, thân thể hắn như nhẹ tựa lông hồng, Đinh Hoan vẫn chưa biết rốt cuộc thứ gì đã thay đổi.
Nhưng thành thật mà nói, sở hữu gen linh căn đúng là khác biệt thật.
Đinh Hoan chỉ mới tu luyện Lạc Thức kinh mới có nửa ngày mà sức mạnh đã tăng gấp đôi.
Tu luyện thêm một tháng nữa có lẽ hắn sẽ trở thành tu sĩ cấp một.