" Dừng tay !!!" Một giọng nói mềm mại có phần uy nghiêm vang lên.
Nghe được giọng nói đó, Băng Hỏa Thánh Long liền đình chỉ hành động. Nó uất ức nhìn về phía phát ra âm thanh. Nó đang làm công việc bảo vệ của mình mà.
" Tiểu Long, bọn họ không có ác ý, mi chưa gì mà đã đánh bọn họ rồi !" Tiếng trách móc vang lên ngày một gần.
Một bóng hình nữ nhân xuất hiện từ sau bức tường băng. Nàng thân bạch y tinh tế, làn da có phần trắng nõn, mái tóc xõa dài tận eo, khuôn mặt thiên sứ không thua kém gì so với Uyển Linh Ngọc, mi cong, mày liễu, môi đỏ mọng, mũi cao, mắt sáng, má ửng hồng. Thân hình cong vút làm điên đảo chúng sinh, ngực to, eo thon, mông đẫy đà, ngọc thủ mềm mại, ngọc thố thon dài. Quả là một cực phẩm nhân gian.
Ngao ô…
Băng Hỏa Thánh Long cấp tốc thu nhỏ thân hình mà nhảy tới chỗ bạch y thiếu nữ mà cáo trạng.
" Ta biết mi vì bảo vệ nơi này nên mới đánh nhau với bọn họ, nhưng bọn họ không có ác ý với chúng ta như những tên kia, đừng có hại họ " Bạch y thiếu nữ nhẹ nhàng xoa xoa đầu nó mà lên tiếng.
Ngao ô… ngao ô… ngao ngao ô…
Băng Hỏa Thánh Long dùng chi trước của mình chỉ chỉ trỏ trỏ Dạ Hàn, sau đó lấy chi trước chỉ vào vùng cổ của mình rồi múa một chuỗi hành động liên tiếp như muốn nói đến việc Dạ Hàn đánh nó.
" Mi lớn rồi chứ còn con nít nữa đâu mà cáo trạng nè. Hơn nữa hắn cũng chỉ là Trúc Cơ Kỳ thôi đã có thể làm mi bị thương rồi ! Mi phải mạnh hơn nữa !" Bạch y thiếu nữ cười khúc khích trêu chọc nó.
Quả nhiên bị chọc trúng nỗi đau, Băng Hỏa Thánh Long uất ức liền cúi thấp đầu xuống.
Bạch y thiếu nữ liền đi tới chỗ Uyển Linh Ngọc còn ngơ ngác nhìn nàng. Đôi môi mỉm cười nhìn Uyển Linh Ngọc có chút giống mình.
" E hèm, hai người các ngươi là ai ? Tại sao lại xuất hiện ở chỗ của ta ?" Bạch y thiếu nữ thấy Uyển Linh Ngọc còn đang thất thần nhìn mình mà ho khan một tiếng.
" Tiểu nữ Uyển Linh Ngọc tham kiến tiền bối, chúng con không biết đây là nơi cư ngụ của tiền bối nên đã mạo phạm." Uyển Linh Ngọc liền bình tĩnh trở lại, nàng quỳ một chân xuống thể hiện sự tôn kính.
" Ngươi là người của môn phái nào ?" Nhìn bộ hồng y trên người Uyển Linh Ngọc, bạch y thiếu nữ nhẹ nhàng hỏi.
" Tiểu nữ là đệ tử của Hợp Hoan Tông !" Uyển Linh Ngọc trả lời.
" Vậy Hồng Kính Vạn là gì của ngươi ?" Nghe đến Hợp Hoan Tông, bạch y thiếu nữ nhớ đến người bạn cũ mà hỏi tiếp.
" Hồng Kính Vạn ???" Uyển Linh Ngọc ngớ người, đây là lần đầu nàng nghe tới cái tên này.
" Vậy chưởng môn hiện tại của Hợp Hoan Tông là ai ?" Thấy Uyển Linh Ngọc ngớ người khi nghe đến tên Hồng Kính Vạn, thiếu nữ có chút nhíu mày mà nói.
" Chưởng môn của Hợp Hoan Tông hiện tại là chưởng môn Hồng Thanh Sương." Uyển Linh Ngọc nhẹ nhàng trả lời.
" Hồng Thanh Sương ! Thì ra là tiểu nữ của lão bà Hồng Kính Vạn kia !" Thiếu nữ bạch y suy nghĩ rồi nhàn nhã lên tiếng. Xem ra khoảng thời gian nàng không rời khỏi nơi này đã xảy ra nhiều chuyện mà nàng không biết.
Uyển Linh Ngọc nghe bạch y thiếu nữ gọi tên chưởng môn mà giọng điệu lại nhàn nhã như vậy. Xem ra chắc chắn là bậc tiền bối lâu đời của Huyền Minh Tinh Cầu.
" Còn tên thiếu niên kia ?" Bạch y thiếu nữ liền chỉ ngón tay thon nhỏ của mình về phía Dạ Hàn đang nằm hôn mê mà nói.
" Đó là nam nhân của tiểu nữ, tên Dạ Hàn ạ !" Uyển Linh Ngọc thành thật đáp.
" Cháu trai của Dạ Khinh Cuồng ??" Bạch y thiếu nữ nhìn Dạ Hàn mà kinh ngạc nói.
" Cái này con không biết !" Uyển Linh Ngọc lắc đầu. Nàng chưa hề biết được gia thế của Dạ Hàn, nàng cũng không nghe hắn nhắc tới là hắn có gia gia.
Bạch y thiếu nữ nhanh chóng xuất hiện bên cạnh Dạ Hàn. Đôi mày liễu nhíu lại nhìn hắn.
Uyển Linh Ngọc thấy vậy liền hớt hải đi tới chỗ hắn.
" Quả thật có tám phần giống hệt Dạ Khinh Cuồng năm xưa !" Bạch y thiếu nữ nhìn Dạ Hàn mà gật đầu. Trong đầu nàng liền xuất hiện một bóng dáng anh dũng của một nam nhân.
" Ngài có quen biết đến chàng ấy ?" Uyển Linh Ngọc có chút tò mò hỏi.
" Không những không quen, hắn còn phải gọi ta bằng một tiếng nãi nãi !" Bạch y thiếu nữ bình thản nói.
" Nãi nãi ??" Uyển Linh Ngọc che miệng. Thiếu nữ trước mặt nàng đây không ngờ đã trên lục tuần.
" Dĩ nhiên, năm xưa khi Dạ Khinh Cuồng gia gia của hắn tới chỗ này, cũng bị con Băng Hỏa Thánh Long đánh thừa sống thiếu chết và ta chính là người cứu hắn, sau đó giúp hắn đột phá Chân Tiên Kỳ rồi rời khỏi nơi này, lúc đấy ta còn bị giam cầm nơi này không cách nào thoát ra. Trước khi Dạ Khinh Cuồng rời khỏi nơi này liền hứa với ta sẽ đưa ta ra khỏi nơi này. Và ta liền đợi suốt ba trăm năm, ngày hôm nay ta gặp các người cũng là ngày cuối cùng của ba trăm năm chờ đợi kia !" Bạch y thiếu nữ chậm rãi nói.
" Vậy Dạ Hàn là người mà ông ấy nhắc tới ?" Uyển Linh Ngọc lại bất ngờ hơn nữa. Không lẽ gia gia của Dạ Hàn là người đoán trước tương lai sao.
" Nhưng hắn lại bị đánh cho te tua thế kia thì làm sao đưa ta khỏi nơi này ?" Bạch y thiếu nữ nhìn thảm trạng Dạ Hàn mà có chút gắt gỏng.
Quần áo rách nát, tay phải thì bị gãy đôi, toàn thân đều có dấu vết bầm tím, so với ăn mày cũng không khác là bao.
Bạch y thiếu nữ ngồi xuống, đưa một tia linh lực vào người hắn mà dò xét.
" Tên này quả đúng là quái thai. Xương sườn bị gãy tận năm cây, nội tạng bị chấn nát, kinh mạch tắc nghẽn mà vẫn còn sống. Nếu là người bình thường thì đã chết rồi !" Bạch y thiếu có chút kinh ngạc. Đây là lần đầu tiên nàng thấy một tên bị thương khắp người mà vẫn bảo toàn được mạng sống, tuy Băng Hỏa Thánh Long chưa dùng tuyệt kỹ kia nhưng cũng đủ hành Trúc Cơ Kỳ như một kiến rồi.
" Chàng có sao không, thưa ngài ?" Uyển Linh Ngọc ôm lấy Dạ Hàn đang còn bất tỉnh mà nói.
" Hắn không sao, chỉ bị gãy vài cái xương sườn với nội tạng hơi bị nát một chút nhưng nhờ vào công pháp gì đấy giúp hắn bảo toàn mạng sống và đang chữa trị cơ thể của hắn, bất quá hắn sẽ phải nằm trên giường tận mười ngày hay nửa tháng gì đấy !" Nghe được lời quan tâm của Uyển Linh Ngọc, bạch y thiếu nữ bình thản đáp. Tuy nhiên trong lòng liền có một tia kiêng kỵ. Người bình thường nếu bị thế này thì chỉ có chết hoặc bại liệt suốt đời, còn tên này thì vẫn còn sống sót mà không bị hề hấn gì, đây là lần đầu tiên nàng mới được chứng kiến cảnh tượng yêu nghiệt này.
" Chàng không sao là tốt rồi !" Uyển Linh Ngọc thở phào một hơi. Đôi mắt âu yếm nhìn tình nhân đang nằm trong lòng mình, nàng đưa tay gạt đi mái tóc đen đang che khuất một bên mắt của hắn
" Đưa hắn lên chiếc giường kia đi, rồi con cũng cần được trị thương !" Bạch y thiếu nữ vậy liền nói với Uyển Linh Ngọc.
" Dạ vâng !" Uyển Linh Ngọc gật đầu. Nàng liền đưa Dạ Hàn nằm trên chiếc giường băng kia, để hắn gối đầu trên đùi nàng.
Thiếu phụ liền lấy một thứ gì đó trong nhẫn trữ vật đưa cho Uyển Linh Ngọc.
" Đây là ??" Nhìn quả tròn tròn màu xanh lam đang tỏa ra sự lạnh giá trên bàn tay, Uyển Linh Ngọc ngước đầu lên nhìn thiếu phụ.
" Nó là Băng Lăng Quả, cho ngươi đấy, ngươi ăn nó vào đi !" Bạch y thiếu nữ đưa Băng Lăng Quả cho Uyển Linh Ngọc rồi nói. Nàng có dò xét Uyển Linh Ngọc và biết nàng ta mang Băng Hàn linh căn nên không do dự liền đem Băng Lăng Quả cho nàng ta.
" Băng Lăng Quả !!!" Uyển Linh Ngọc không nhịn được liền thốt lên. Quả tròn tròn màu xanh lam trên tay nàng không ngờ lại là Băng Lăng Quả mà nàng và Dạ Hàn đang tìm kiếm.
" Ngươi vào rồi bắt đầu hấp thụ nó đi ! Khi nào hắn tỉnh lại thì ta sẽ quay lại !" Bạch y thiếu nữ dặn dò Uyển Linh Ngọc. Sau đó nàng liền biến mất khỏi căn phòng.
Uyển Linh Ngọc thấy vậy, nàng liền cất Băng Lăng Quả vào nhẫn trữ vật. Sau đó ngắm nhìn khuôn mặt điển trai đang ngủ say kia, đôi mắt long lanh có chút nhu tình.
Cùng lúc đó, Dạ Hàn đã tỉnh lại từ lúc nào. Trước mắt hắn là một màu đen chết chóc.
" Sắc Quỷ, Đây là đâu ?" Dạ Hàn nhìn xung quanh mà lên tiếng.
Vẫn không có tiếng nói của Sắc Quỷ đáp lại. Hắn bất chợt cảm thấy có điều gì không ổn liền tìm cách thoát khỏi nơi này.
Nhưng dị biến phát sinh, một màu đen huyền bí dần dần xuất hiện những hạt bụi li ti. Chúng bắt đầu lớn dần lên.
" Đây là ??" Dạ Hàn ngớ người. Hắn không nhầm thì đây chính là sự hình thành vũ trụ mà.
Dạ Hàn không nhịn được liền tiếp tục theo dõi sự việc.
Từng tinh cầu ngày một to lớn, đến một lúc thì to hơn cả hắn. Từng tinh cầu dần dần xoay quanh một quả cầu lớn hơn. Từng mảnh thiên thạch dần dần tụ lại vào nhau rồi lại tách ra, dần dần hình thành các tinh cầu xoay xung quanh tinh cầu lớn kia.
Dạ Hàn vẫn tiếp tục theo dõi diễn biến việc hình thành các tiểu hành tinh.
Các tiểu tinh cầu dần dần xuất hiện các loại nguyên tố, bọn chúng hòa hợp với nhau dần dần tạo nên sự sống của các tiểu hành tinh.
" Thì ra đây là tiền đề để tạo sự sống trên các tiểu tinh cầu !" Dạ Hàn xoa cằm. Hắn không ngờ sự sống lại được hình thành theo cách này.
" Phải, các tiểu tinh cầu đều được thập đại nguyên tố hòa quyện vào nhau để tạo ra sự sống trên tinh cầu đó, năng lượng thuần khiết của nguyên tố sẽ giúp hình thành một tiểu tinh cầu giàu thiên địa linh khí !" Một thanh âm già nua vang lên.
" Ai ?" Nghe được giọng nói trong khoảng không, Dạ Hàn nhìn dáo dác xung quanh mà lên tiếng. Tinh thần liền bắt đầu trở nên khẩn trương.
" Hahaha… Hỗn tiểu tử mi có gì phải sợ hãi, một tên có thể giết chết cả Tam giai yêu thú chỉ vừa mới Luyện Khí Kỳ, đánh ngang cơ cả thánh thú lại sợ hãi ta sao !" Giọng cười già nua lên vang lên trong không gian đen tối này.
" Ông là ai, xuất đầu lộ diện đi !" Dạ Hàn nhìn ngắm xung quanh hét lớn.
" Hahaha…! Hỗn tiểu tử, chúng ta sẽ còn gặp lại. Chờ đến khi mi đứng đầu cả cái hệ tinh cầu này, mi sẽ biết ta là ai ! Còn bây giờ thì ta đi đây ! Hahahaha !" Vẫn giọng điệu cười lớn đó lên.
" Đứng đầu hệ tinh cầu ! Làm sao mà ta làm được chứ !" Dạ Hàn lên tiếng.
" Dòng máu Đế Vương, sở hữu Bất Diệt Tru Hồn Điển của lão phu, không gì là không thể ! Hahahahaha…" Giọng điệu già nua cười lớn đáp, sau đó dần dần tắt lịm trong hư vô.
" Ông là ai ? Tại sao lại biết Bất Diệt Tru Hồn Điển !!" Lần này Dạ Hàn thật sự sợ hãi rồi, có người lại biết đến sự tồn tại của Bất Diệt Tru Hồn Điển, hắn gặp rắc rối to rồi.
Không có âm thanh đáp lại hắn, chỉ có giọng nói của hắn vang vọng tại nơi này.
Bùmm…
Một tiếng nổ lớn, không gian oanh tạc khủng bố. Dạ Hàn vội vàng che đi thân thể mà đánh văng ra xa.
Aaaaaaa…
Cảm giác đau thấu trời xanh lan tỏa khắp tứ chi. Từng mảnh cơ thể dần dần bị ăn mòn bởi vụ nổ.
Phù… phù…
Lúc này, Dạ Hàn bật người dậy, mồ hôi trên trán chảy ròng ròng. Đôi mắt vội vàng quan sát xung quanh, bàn tay sờ mó cơ thể mình.
Sắc Quỷ thấy hắn tỉnh lại cũng thở phào. Nó liền không để ý tới hắn mà đọc Con Đường Bá Chủ.
" Còn đủ ! Không sao !" Dạ Hàn thở phào một hơi. Cảm giác sợ hãi có chút len lỏi trong linh hồn hắn. Xem ra những chuyện hắn gặp cũng chỉ là mơ.
Một bàn tay ngọc ngà kéo hắn nằm xuống, cái gối ôm mềm mềm làm bằng xương thịt để hắn gối đầu lên. Đập vào mắt hắn là khuôn mặt hiền hòa của Uyển Linh Ngọc.
" Chàng làm sao vậy ?" Uyển Linh Ngọc quan tâm hỏi.
" Ta không sao ! Ta đã bất tỉnh bao lâu rồi ?" Dạ Hàn nói. Bàn tay thô ráp cầm lấy bàn tay ngọc ngà kia mà vuốt ve. Xem ra hắn trở về hiện thực rồi.
" Chàng bất tỉnh cũng đã bằng một ngày rồi !" Uyển Linh Ngọc đáp. Năm ngón tay hai người liền đan xen vào nhau.
" Lúc nãy chàng gặp chuyện gì mà sợ hãi vậy ?" Uyển Linh Ngọc hỏi.
" Không có gì !" Dạ Hàn lắc đầu, khuôn mặt điển trai áp vào vùng bụng của nàng mà hít một hơi.
Uyển Linh Ngọc thấy vậy liền không hỏi thêm.
Cả hai vẫn giữ nguyên tư thế ấy tận hai canh giờ sau.
Trong lúc hai người đang ngủ say, giọng điệu nữ nhân lại vang lên.
" E hèm, bây giờ hai người các ngươi còn có thể tình tứ được à !"
Dạ Hàn có chút hoảng hốt, hắn liền nhìn về phía tiếng nói.
Đập vào mắt hắn là một thiếu nữ mặc bạch y thuần khiết bó sát cơ thể làm tôn lên dáng dấp dụ nhân, cặp bạo phong run lên theo từng nhịp thở của nàng, chiếc eo thon thả đến nỗi một cánh tay nam nhân có thể ôm trọn lấy nó. Khuôn mặt đẹp khiến hắn thất thần trong vài phút, nếu đem nàng so sánh với Uyển Linh Ngọc thì nàng hơn Uyển Linh Ngọc ở chỗ dụ nhân kia.
" Uyển Linh Ngọc tham kiến tiền bối !" Uyển Linh Ngọc cung kính nói.
" Tiền bối ?" Dạ Hàn giật mình ngó sang Uyển Linh Ngọc. Hắn không nghe lầm chứ !
" Tiểu tử nhà mi cảm thấy thế nào ?" Bạch y thiếu nữ bước tới gần hắn liền hỏi.
" Cám ơn tiền bối quan tâm, hiện tại cũng đã hồi phục được chút ít, chỉ còn cánh tay bị gãy với vài cây xương sườn !" Dạ Hàn thành thật đáp.
" Ăn nó vào đi rồi nói chuyện tiếp !" Bạch y thiếu nữ duỗi cánh tay ngọc ngà của mình ra, nàng đưa cho hắn một viên đan dược.
" Là Cốt Huyết Đan !" Sắc Quỷ đột ngột lên tiếng. Khuôn mặt bình thản lại có chút kinh ngạc.
" Cốt Huyết Đan ?" Dạ Hàn hỏi Sắc Quỷ.
" Là đan dược nhằm chữa trị và tăng độ cứng cáp cho xương cốt, dùng nó để hỗ trợ trong quá trình luyện thể mà không gây ra bất kì tình trạng xấu hay triệu chứng nào. Bất quá nguyên liệu khó kiếm, trên Huyền Minh Tinh Cầu cũng không thể có được !" Sắc Quỷ liền đáp.
" Ghê vậy !" Dạ Hàn nghe công dụng mà cảm thấy ghê gớm. Giúp đỡ trong việc luyện thể, chả khác nào giúp tu sĩ chống chọi lại mọi tác động khủng bố áp lên cơ thể.
" Viên đan mà nàng ấy đưa là Thiên phẩm cao cấp đan được ! Tức là người luyện ra viên đan này chí ít cũng là Thất Phẩm Luyện Đan Sư." Sắc Quỷ nói.
" Ặc ! Thất phẩm Luyện Đan Sư !" Dạ Hàn có chút kinh hô. Phải biết ở Huyền Minh Tinh Cầu, Thất phẩm Luyện Đan Sư khan hiếm cỡ nào, điều chế được viên này chí ít cũng phải tầm cỡ ngoài tinh cầu.
" Không biết ngài là ?" Dạ Hàn liền cất viên Cốt Huyết Đan vào, sau đó hỏi.
" Ta tên là Băng Thiên Yên Tử, ta là người của Băng Thiên Cổ Tộc !" Giọng nói mềm mại du dương vang lên.