Chương 10: Vô Ảnh Tiểu Thành

Một ngày sau, Dạ Hàn và Uyển Linh Ngọc vẫn cắm đầu chạy, sau lưng họ là một con cự viên to như một tòa nhà cao hai ba tầng đang hì hục đuổi theo. Cả hai người, à quên tính thêm con Sắc Quỷ trên vai Dạ Hàn nữa là ba người đã chạy suốt nguyên một đêm.

Dạ Hàn muốn đứng lại thở, thể lực trong một đêm gần như cạn kiệt, đôi chân giờ vừa tê vừa mỏi.

Uyển Linh Ngọc cũng không khá hơn, nàng thân nữ nhân mà lại phải vận động mạnh thế này, sao mà chịu nổi.

Chỉ có tên bình thản nhất vẫn đang ngồi đọc sách một cách ung dung không màng tới xung quanh.

" Sao nó rượt chúng ta mãi thế ?" Dạ Hàn vừa chạy vừa quay đầu ra sau nói.

" Có lẽ hai người đã tiến vào địa bàn của nó mà không xin phép, bị rượt là phải !" Sắc Quỷ bình thản đáp.

" Sao mi không nói sớm !" Dạ Hàn tức giận rống lên. Con quỷ khốn kiếp này không bao giờ cảnh báo nguy hiểm cho hắn, chỉ ung dung ngồi đọc sách mà không màng tới xung quanh.

" Địa bàn của yêu thú đâu phải lúc nào cũng có thể đoán a, mỗi con có địa bàn khác nhau, muốn đoán cũng không được !" Sắc Quỷ nhún vai.

" Khốn kiếp !" Dạ Hàn chửi rủa một câu. Hắn bây giờ không dám đứng lại. Chỉ một cái tát nhẹ của con Thổ Cự Viên thôi, hắn không chết cũng tàn phế.

Graooooo…

Thổ Cự Viên điên cuồng đuổi theo, cái thân hình khổng lồ nhanh nhẹn của nó vẫn không đuổi kịp cái tên nhân loại kia làm nó tức lên.

Lúc này, Uyển Linh Ngọc hết thể lực, đôi ngọc thố của nàng giờ mất sức khuỵu xuống.

" Ngọc nhi !" Thấy Uyển Linh Ngọc ngã xuống, Dạ Hàn lo lắng quay đầu lao nhanh đến chỗ nàng.

" Chàng chạy đi, đừng lo cho thiếp !" Thấy hắn quay lại, Uyển Linh Ngọc.

Dạ Hàn nào để ý tới lời nói của nàng, hắn ôm lấy nàng lên mà lao đi.

" Dạ Hàn, chàng bỏ thiếp xuống đi !" Thấy tốc độ hắn giảm dần dần, Uyển Linh Ngọc lo lắng bảo.

" Bỏ cái gì, nàng nằm im đấy !" Dạ Hàn nghiến răng nói.

" Đúng rồi !" Dạ Hàn chợt nhớ đến cái gì đó, hắn quay đầu lại phía sau.

" Vô Ảnh !" Dạ Hàn liền thi triển võ kỹ.

Vèo… vèo…

Dạ Hàn dùng Vô Ảnh lao đi như một cơn gió, tốc độ chóng mặt khiến Uyển Linh Ngọc chỉ có thể nhắm mắt lại.

Thổ Cự Viên thấy tên nhân loại lao đi, nó liền dừng lại mà trố mắt nhìn tên kia phóng như bay về phía trước.

Một canh giờ sau, Dạ Hàn liên tục thi triển Vô Ảnh, linh lực trong người hắn cạn kiệt, hắn ngưng lại, từ trên cây rớt xuống đất.

Phịch…

Dạ Hàn và Uyển Linh Ngọc ngã xuống, lá cây bay tán loạn.

Phù… phù… phù…

Dạ Hàn tham lam thở từng ngụm khí lớn, hắn thả lỏng tứ chi, đôi mắt liền nhắm lại.

Uyển Linh Ngọc thấy hắn nhắm mặt lại, nàng nhìn hắn mà lo lắng. Nàng nằm cạnh hắn mà truyền chút linh lực vào người hắn.

Một dòng linh lực thuần khiết tràn vào người của Dạ Hàn, hai vòng xoáy trong đan điền tham lam hút lấy, nó cố gắng hấp thu nhanh nhất có thể.

Dạ Hàn nào có để ý đến, hắn tiến vào tiềm thức, miếng ngọc võ kỹ U Linh Ảnh Sát xoay tròn.

" Vậy là ta đã đạt tới Vô Ảnh tiểu thành rồi à !" Dạ Hàn nhìn miếng ngọc sáng lên mà hắn nói. Lúc hắn thi triển Vô Ảnh, tốc độ nhanh như thiểm điện, ngay cả Tứ giai yêu thú mà chạy cũng không kịp.

" Chủ nhân đừng vội vui mừng, con Thổ Cự Viên nó không thiên về tốc độ, nên chủ nhân thi triển Vô Ảnh chạy khỏi nó là điều bình thường. Tuy nhiên, nếu gặp những con yêu thú thiên về tốc độ, chủ nhân chắc chắn nằm trong miệng của nó " Sắc Quỷ xuất hiện trong tiềm thức của hắn mà lên tiếng.

" Mi đừng có đả kích ta nữa được không hả !" Dạ Hàn gắt gỏng lên tiếng.

Sắc Quỷ nhún vai, nó liền đọc quyển sách trong tay.

" Bên ngoài xảy ra chuyện gì vậy, ta thấy linh lực trong người càng ngày càng dồi dào ?" Nhận thấy linh lực trong người càng ngày càng bành trướng, hắn liền quay sang hỏi.

" Nữ nhân của ngài đang truyền linh lực của nàng vào người của ngài, hai vòng xoáy trong đan điền đang điên cuồng hút lấy, tu vi của ngài đang tăng lên ! Bất quá chút linh lực nhỏ nhoi của Kim Đan Hậu Kỳ vẫn không giúp người đột phá Trúc Cơ Kỳ !" Sắc Quỷ không nhanh không chậm nói.

" Mẹ kiếp, sao mi không nói sớm !" Dạ Hàn liền chửi bới. Hắn liền rời khỏi tiềm thức.

Dạ Hàn vội vàng mở mắt, hắn nhìn thấy Uyển Linh Ngọc đang truyền linh lực vào người hắn, mồ hôi lia tia trên trán của nàng.

" Ngọc nhi, dừng lại !" Dạ Hàn liền bật dậy.

" Chàng tỉnh rồi !" Uyển Linh Ngọc mừng rỡ. Thấy hắn tỉnh lại, nàng cũng yên tâm hơn phần nào mặc dù linh lực trong người cũng vơi đi gần hết.

" Ta không sao, chỉ điều tức tí thôi !" Dạ Hàn ôm lấy nàng mà nói.

Bị hắn ôm lấy, Uyển Linh Ngọc cũng không phản kháng lại, nghe được nhịp tim của hắn làm nàng thấy nổi lo lắng đã tan biến đi chỉ để lại một thứ lạ lẫm.

" Thì ra đây là tình yêu sao !" Uyển Linh Ngọc thì thầm. Tim nàng giờ đây đã chung nhịp đập với Dạ Hàn, khuôn mặt thiếu nữ bổng chốc trở nên nhu tình.

" Mai mốt không được dại dột đem linh lực truyền vào người của ta nghe chưa !" Thả Uyển Linh Ngọc ra để nàng đối diện với hắn, Dạ Hàn dựa trán hắn vào trán nàng mà lên tiếng.

" Thiếp biết rồi ! Sau này sẽ không dại dột như vậy nữa !" Uyển Linh Ngọc nhu tình lên tiếng.

Haizzzz…

Dạ Hàn thở dài. Sau lần phát sinh ấy, khoảng cách của hai người dường như có chút gần lại nhưng vẫn xa cách, còn bây giờ thì khoảng cách ấy dần dần thu hẹp lại làm hắn không biết nên vui hay buồn đây.

" Sao chàng thở dài ! Mà chàng đột phá Luyện Khí Kỳ Cửu tầng rồi à !" Thấy điệu bộ thở dài của hắn, Uyển Linh Ngọc nói.

" Ừm ! Nhờ nàng mà ta đột phá Luyện Khí Cửu Tầng !" Dạ Hàn gật đầu đáp.

" Tốt quá, chàng mau hấp thu lấy viên yêu hạch của Thôn Nguyên Xà đi ! Chắc linh lực trong viên hạch đủ để chàng lên Trúc Cơ Kỳ đấy !" Uyển Linh Ngọc vui mừng hớn hở.

" Nhưng bây giờ phải tìm chỗ nào kín đáo đã, nếu ở đây mà bế quan chắc chắn sẽ làm mồi cho lũ yêu thú mất !" Dạ Hàn nhìn xung quanh mà lên tiếng. Hắn biết nếu hắn tăng tiến tu vi tại chỗ này sẽ thu hút không ít yêu thú, lúc đó nàng chắc chắn sẽ không chịu nỗi.

" Ưm !" Uyển Linh Ngọc gật đầu.

" Lên đây, ta cõng nàng !" Nhìn vết sưng to trên ngọc thố nhỏ nhắn của Uyển Linh Ngọc, Dạ Hàn cảm thấy có chút tội lỗi vì hắn không thể bảo vệ được nàng.

" Nhưng… " Uyển Linh Ngọc nói. Khuôn mặt đỏ như cái gấc, cảm giác xấu hổ dâng lên trong người nàng.

Huỵch…

Không chờ nàng lên tiếng, Dạ Hàn đã cõng nàng lên. Bộ ngực đàn hồi của nàng ép vào lưng hắn, hai tay hắn ôm lấy đồn bộ của nàng.

" Chàng bỏ ta xuống đi !" Uyển Linh Ngọc xấu hổ lên tiếng.

Dạ Hàn nào nghe tiếng của nàng, hắn nhanh chóng di chuyển len lỏi giữa các thân cây cổ thụ.

Nằm trên tấm lưng có phần rắn rỏi ấy mà Uyển Linh Ngọc an tâm phần nào, đôi ngọc thủ của nàng bá lấy cổ hắn, má nàng áp vào má hắn.

" Mong khoảnh khắc này có thể kéo dài mãi mãi !" Uyển Linh Ngọc thì thầm.

Một nam nhân cõng nữ nhân di chuyển dưới ánh nắng chói chang của mặt Trời, tiếng chim kêu ríu rít vang lên như một giai điệu hoang dã giữa chốn rừng hoang vắng.

---------------------------------------------------------

Chiều đến, Dạ Hàn tìm được một cái hang động khá sâu, không hề thấy yêu thú qua lại. Hắn nhanh chóng tiến vào trong.

" Nàng ngồi ở đây, để ta kiếm gì đó đắp lên chân của nàng !" Dạ Hàn để Uyển Linh Ngọc ngồi xuống, sau đó lên tiếng.

" Ta không sao, chân chỉ bị sưng một chút, mai là hết sưng ấy mà ! Chàng lấy ít đồ ăn ra ăn đi, sáng giờ chúng ta cũng chưa ăn gì !" Uyển Linh Ngọc đáp.

" Vậy cũng được, để ta xem bên trong nhẫn trữ vật còn lương thực không !" Dạ Hàn gật đầu. Hắn liền nhìn vào bên trong nhẫn trữ vật.

Một lát sau, hắn lấy ra từ nhẫn trữ vật hai con thỏ, liền ra cái hồ gần đây rửa sạch nội tạng, lột da và bắt đầu nướng lên.

" Dạ Hàn, chàng tu luyện công pháp gì mà ta không hề thấy chàng ngồi thiền hấp thu thiên địa linh khí ?" Uyển Linh Ngọc tò mò hỏi. Nàng chưa bao giờ thấy hắn ngồi xếp bằng hấp thu thiên địa linh khí bao giờ.

" Ta tu luyện một công pháp đặc thù của gia tộc, ta có thể hấp thu thiên địa linh khí mọi lúc, chỉ trừ khi đột phá cảnh giới thì ta mới ngồi thiền thôi !" Dạ Hàn liền nói dối. Hắn không muốn cho Uyển Linh Ngọc biết công pháp hắn đang tu luyện, vì nếu nàng biết sẽ có chút bất lợi đối với nàng. Sắc Quỷ từng nói, nếu như để lộ công pháp sẽ dễ bị để ý nên hầu như hắn rất ít khi thi triển. Với lại, tốc độ hấp thu thiên địa linh khí phải thuộc vào hắn có bao nhiêu hệ thuộc tính nữa.

Uyển Linh Ngọc gật đầu. Nàng cũng từng đọc không ít sách vở ở Hợp Hoan Tông nên biết có công pháp có thể giúp người tu luyện không cần phải ngồi yên một chỗ mới có thể hấp thu linh khí, thậm chí Âm Dương Hợp Hoan Công của nàng cũng là một trong số công pháp đó.

" Vậy chàng có mấy linh căn vậy ?" Uyển Ngọc Linh hỏi.

" Ta có hai linh căn, là Hỏa Linh Căn và Thổ Linh Căn ! Bất quá ta chưa có võ kỹ áp dụng cho hai linh căn ta đang sở hữu !" Dạ Hàn đáp.

" Vậy võ kỹ chàng thi triển lúc chạy trốn khỏi Thổ Cự Viên có phải là thân pháp võ kỹ hay không ?" Uyển Linh Ngọc liền nhớ tới lúc sáng mà nói.

" Nó đúng là thân pháp võ kỹ, bất quá ta chỉ mới chạm được một ít da lông của nó thôi !" Dạ Hàn thở dài. Hắn đúng thật chỉ mới đụng chạm được một chút da lông của U Linh Ảnh Sát.

Uyển Linh Ngọc nghe hắn nói vậy có chút bất ngờ. Thân pháp võ kỹ gì mà có thể giúp cho một Luyện Khí Kỳ trốn chạy khỏi Tứ giai yêu thú, mặc dù Thổ Cự Viên to xác, chậm chạp một tí nhưng tốc độ của nó không thể không gọi là chậm chạp được, thế mà hắn lại có thể chạy thoát khỏi Thổ Cự Viên, quả là điều khó tin.

Hai người hàn huyên một hồi, cứ Uyển Linh Ngọc hỏi cái gì thì Dạ Hàn đáp lại cái đó, bất quá có vài điều hắn phải che dấu nàng.

" Chàng bế quan đột phá đi, thiếp canh chừng giúp chàng !" Uyển Linh Ngọc lên tiếng.

Dạ Hàn suy nghĩ. Hắn vốn định tiến vào Linh Giới Châu để đột phá, cơ mà hắn có nên đem nàng theo hay không, dù sao nàng cũng là nữ nhân của hắn.

" Chàng làm sao vậy ?" Thấy hắn đăm chiêu suy nghĩ, Uyển Linh Ngọc không nhịn được liền hỏi.

Haizzzzz…

Dạ Hàn liền thở dài. Dù sao cũng đã là nữ nhân của hắn, có biết bí mật của Linh Giới Châu cũng không sao.

" Nàng lại đây !" Dạ Hàn nói.

Uyển Linh Ngọc nghe vậy liền tiến lại gần hắn.

Dạ Hàn nắm lấy tay Uyển Linh Ngọc, cả hai nhanh chóng tiến vào Linh Giới Châu.

Uyển Linh Ngọc bất ngờ thấy không gian xung quanh thay đổi, nàng trố mắt lên nhìn đông ngó tây.

" Đây là đâu vậy, Hàn ?" Thấy một vùng đất rộng mênh mông, Uyển Linh Ngọc không kiềm được liền lên tiếng.

" Đây là bên trong không gian pháp bảo của ta, có tên là Linh Giới Châu !" Dạ Hàn cũng không dấu diếm, hắn liền trả lời.

" Không gian pháp bảo !!!" Uyển Linh Ngọc lấy tay che miệng đang mở to của mình. Cái tên Dạ Hàn này đã cho nàng thấy bất ngờ này đến bất ngờ khác.

Uyển Linh Ngọc không phải không biết Không Gian Pháp Bảo là gì ? Là một món pháp bảo tạo ra một vùng không gian có thể chứa được vật sống, nếu nàng đoán không nhầm thì cái Không Gian Pháp Bảo mà Dạ Hàn đang sở hữu chắc chắn phải từ Địa Phẩm trở lên.

" Là Địa Phẩm Cao Cấp Pháp Bảo !" Dường như đọc được suy nghĩ của nàng, Dạ Hàn lên tiếng.

" Địa Phẩm Cao Cấp Pháp Bảo !!!" Uyển Linh Ngọc như muốn té ngửa ra sau. Đùa sao, một Địa Phẩm Cao Cấp, một thứ ngay cả Hợp Hoan Tông của nàng cũng chưa chắc có được. Thế mà tên tưởng chừng như nghèo nàn này lại có, chả khác nào phú hộ giả nghèo để thử lòng thiên hạ vậy.

" Có gì đâu mà nàng ngạc nhiên dữ vậy !" Dạ Hàn nhìn biểu cảm của nàng mà hắn buồn cười không thôi. Chỉ có một Địa Phẩm Cao Cấp Pháp Bảo đã khiến nàng ngạc nhiên thế này rồi, nếu như biết được Linh Giới Châu có thể đột phá phẩm giai thì nàng còn sốc cỡ nào nữa.

Thấy Uyển Linh Ngọc rời đi, Dạ Hàn liền đem yêu hạch của Thôn Nguyên Xà ra.

" Sắc Quỷ, hiện tại bây giờ ta nên đột phá lên Trúc Cơ Kỳ được chứ ?" Dạ Hàn liền hỏi.

Bụp…

Sắc Quỷ xuất hiện, vẫn cái hành động như ngày nào, nó lên tiếng :" Với khả năng hiện tại thì ngài có thể tiến lên Trúc Cơ Kỳ và cơ thể ngài sẽ rèn đúc lại một lần nữa để có thể tăng tiến tu vi về sau. Nhưng chỉ đào thải những tạp chất trong người của chủ nhân mà thôi, ngài hãy dùng Huyền Linh Đan để bổ trợ thêm trong việc hấp thụ viên yêu hạch của Thôn Nguyên Xà ".

" Huyền Linh Đan có tác dụng gì ??" Nghe Sắc Quỷ nhắc tới Huyền Linh Đan, hắn có chút tò mò về công dụng của nó.

" Huyền Linh Đan có tác dụng giúp cho tu sĩ dưới Nguyên Anh Kỳ đột phá ba tiểu cảnh giới, đồng thời nó giúp tẩy kinh rửa tủy !" Sắc Quỷ nêu công dụng của Huyền Linh Đan cho hắn.

" Chỉ có vậy thôi hả ?" Dạ Hàn lên tiếng.

" Chỉ có vậy !" Sắc Quỷ gật đầu.

" Cái đờ mờ, ta cứ tưởng Huyền Linh Đan có công dụng tốt lắm chứ, ai ngờ chỉ có bao nhiêu đó !" Dạ Hàn khinh bỉ.

" Chủ nhân ngài có biết đột phá một ba cảnh giới dưới Nguyên Anh Kỳ là gì không ? Phải biết muốn đột phá một tiểu cảnh giới ở Kim Đan Kỳ phải mất từ năm đến bảy năm, theo đó phải có tài nguyên bồi dưỡng. Còn trong khi đó, một viên Huyền Linh Đan đột phá ba tiểu cảnh giới, đó là khái niệm gì !! Với lại Huyền Linh Đan hiện nay cực kì khan hiếm, hầu như biến mất khỏi cái đại lục này cùng với Dưỡng Sắc Đan, nguyên liệu của chúng nó hầu như cạn kiệt vì thai khác quá mức nên một viên Huyền Linh Đan xuất hiện là cũng làm kinh hãi một vùng !" Sắc Quỷ khinh bỉ ngược lại hắn.

" Ghê tới vậy cơ à !" Dạ Hàn bất ngờ. Hắn không nghĩ một viên Huyền Linh Đan nhỏ nhoi mà đã có công dụng khủng khiếp tới vậy.

" Viên Huyền Linh Đan mà hệ thống ban cho ngài là Địa Phẩm Trung Cấp Đan Dược, chớ nên khinh thường nó !" Sắc Quỷ liền nói.

" Thì ra là như vậy !" Dạ Hàn xoa cằm nhọn. Liền lấy Huyền Linh Đan ra khỏi nhẫn trữ vật.

" Chủ nhân nên bắt đầu ngay bây giờ !" Sắc Quỷ khuyên.

Dạ Hàn gật đầu, hắn nuốt Huyền Linh Đan vào, để một viên yêu hạch to cỡ nắm tay ra để trước mặt, sau đó liền vận hành Bất Diệt Tru Hồn Điển.