Chương 20: Kỳ Thi Đầu Vào

Sáng ngày hôm sau!

Vô số những thanh thiếu niên thiếu nữ từ khắp nơi tụ tập lại cùng một chỗ chỉ với một mục đích duy nhất!

Gia nhập vào Học Viện Chiến Tranh Harla.

Nhưng mà số lượng là có hạn. Không tính Vệ và Lính! Chỉ có 100 Trưởng, 10 Tướng, 10 Sư và nếu như may mắn thì sẽ được vào Vương. Mục tiêu chung của hầu hết mọi người ở đây chỉ cần là được gia nhập vào học viện mà thôi.

Nhưng mà một số khác lại đặc mục tiêu cao hơn đó là trở thành Trưởng thậm chí là Tướng hoặc Sư. Và cuối cùng là những kẻ nổi trội nhất, những kẻ hoàn toàn vượt lên những kẻ khác với một mục tiêu duy nhất!

Vương!!

Cho dù là danh hào hay chức vị đều là kẻ trên toàn bộ những kẻ còn lại. Nhưng không phải ai cũng đủ độ điên và độ tự tin để nhắm vào nó. Vì chức vị càng lớn đại diện với gánh nặng càng lớn.

Không lâu sau một âm thanh vang lên!

“XẾP HÀNG!!!”

Âm thanh lớn và chấn động đến nổi khiến cho thân thể của toàn bộ mọi người không tự chủ được mà hành động theo. Trong tích hầu hết tất cả mọi người đều thực hiện theo xếp hàng ngay ngắn. Nhưng vẫn có một số cá nhân chậm rãi đi đến xếp hàng bao gồm Ngô Thiên.

Lúc này phía trước trên đài cao xuất hiện hai bóng người. Một người đàn ông trung niên với vẻ mặt dữ tợn và một người đàn ông béo xệ với gương mặt hiền từ.

“Khụ khụ! Xin chào mọi người, bọn ta là những người giám sát kỳ thi đầu vào lần này. Ta là Tổng Thanh Tra, còn người bên cạnh đây là Phó Thanh Tra. Chúng ta bây giờ sẽ phát cho các ngươi mỗi người một lá đơn đăng ký. Trên đó ghi rõ ra các điều khoản về việc gia nhập vào học viện. Sau khi các ngươi đồng ý với các điều khoảng thì ký vào.” người đàn ông hiều từ cười nói.

Sau đó trên tay hắn liền xuất hiện một xấp giấy. Một cơn gió thổi qua khiến cho những tờ giấy bay tán loạn. Nhưng đặc biệt là mỗi tờ giấy đều rơi xuống ngay mỗi một người. Ngô Thiên cầm lấy lá đơn sau đó cười nói:

“Đồng ý với các điều khoản sao? Nếu vậy thì các điều khoản ta không đồng ý thì sao nhỉ?”

Hắn bắt đầu quan sát lá đơn đăng ký. Quả nhiên có rất nhiều điều khoản nhưng chỉ trong vỏ vẹn một mặt giấy mà thôi. Điều đăng chú ý là trước mỗi điều khoảng đều có hai mục đồng ý và không đồng ý. Ngô Thiên không điền vào ngay mà quan sát những người xung quanh trước.

Kẻ bên trái của hắn không hề do dự hay nói đúng hơn là không cần đọc mà đánh toàn bộ vào ô đồng ý rồi ký tên của mình vào. Hơn nữa toàn bộ những người xung quanh đều giống như hắn. Nhưng Ngô Thiên vẫn tiếp tục dõi mắt vào những kẻ khác xa hơn.

Quả nhiên cách hắn bên trái một khoảng cách khá xa có một tên khác vẫn chưa động bút mà vẫn đang nhìn xung quanh. Và rồi khi ánh mắt hai người chạm vào nhau thì dừng lại. Lúc này ánh mắt của cả hai giống như hai loài mảnh thú đang tranh giành địa bàn với nhau vậy. Cả hai đều coi đối phương là đối thủ đủ để bản thân mình dùng toàn bộ sức mạnh để đối địch.

Bỗng nhiên cả hai cùng nở một nụ cười thân thiết rồi gật đầu chào hỏi nhau rồi dời ánh mắt khỏi đối phương.

“Là kẻ nguy hiểm!”

Đây chính là ý nghĩ chung của cả hai ngay lúc này. Ngô Thiên quan sát tiếp thì thấy cũng còn có người không vội vàng. Sau khi đã đạt được ý muốn thì Ngô Thiên bắt đầu đọc các điều khoản. Mọi điều khoản khác điều vô cùng bình thường. Nhưng có một vài điểm khiến Ngô Thiên chú ý.

*Trở thành Vệ và Lính thì nhất định phải nghe toàn bộ mệnh lệnh của cấp Trưởng trở lên ngoại trừ những mệnh lệnh gây hại cho bản thân hoặc cộng đồng.

Câu này tuy rằng nhìn bề ngoài thì không có gì lạ nhưng Ngô Thiên lại cảm thấy nó còn có một ý khác.

“Tuy rằng là bề ngoài là một câu bình thường nhưng nếu như đổi lại ý của nó thì câu này còn có nghĩa khác là ‘bản thân ngươi muốn trở thành Vệ hoặc Lính có phải hay không?’. Bây giờ thì nó đã là một câu hỏi rồi.” Ngô Thiên nhếch mép cười nói.

Sau đó hắn không hề do dự mà đánh vào ô không đồng ý. Sau đó hắn đọc tiếp những câu tiếp theo. Quả nhiên sau đó có rất nhiều câu bẫy, chỉ cần không chú ý sẽ bị mắc lừa ngay.

“Tuy rằng bản thân ta chọn khá nhiều mục không đồng ý nhưng mà người có tên Tổng Thanh Tra kia lại chưa từng nhắc tới việc nếu như không đồng ý hết thì không cần ký xác nhận. Câu này cũng còn một ý nghĩa khác nữa đó chính là việc lựa chọn đồng ý hay không thì ta vẫn có quyền ghi danh vào học viện.

Nếu như ta đoán không lầm thì.....kỳ thi đã chính thức bắc đầu rồi! Quả nhiên trí thông minh, độ tỉnh táo, khả năng xử lý tình huống, khả năng quyết định đều là những tiêu chuẩn đánh giá.” Ngô Thiên cười lạnh thầm nghĩ.

Sau đó hắn liền ký tên của mình vào. Ở nơi này cũng có những kẻ giống với Ngô Thiên đó là tốn một khoảng thời gian mới chọn xong toàn bộ và bắt đầu ký tên.

“Năm nay cũng có vài hạt giống tốt nhỉ.” vị Tổng Thanh Tra vẫn giữ nụ cười hiền hậu nói.

“Hừ! Đúng là đám ngu ngốc, bọn chúng không hề do dự trước những gì bản thân sắp đặt bản thân và mà lựa chọn hoàn toàn tin tưởng. Những loại như vậy chỉ có thể làm Lính mà thôi. Bọn chúng thậm chí còn không đủ tư cách làm Vệ. Dĩ nhiên là ngoại trừ một số kẻ kia.” người đàn ông với gương mặt dữ tợn hừ lạnh nói.

Một lúc sau thì vị Tổng Thanh Tra kia liền thu hồi toàn bộ sau đó cười nói tiếp:

“Bây giờ các ngươi đã báo danh xong rồi. Tiếp theo các ngươi sẽ được đưa đến chiến trường chính thức. Và dĩ nhiên đề mục vẫn như mọi năm, đó chính là việc chém giết Ác Ma và Mãnh Thú.”

Đám người nghe vậy thì liền mài răng mài kiếm chuẩn bị sẵn sàng. Lúc này vị Phó Thanh Tra kia liền đập hai tay vào nhau.

Uông!!

Một vòng tròn ma pháp khổng lồ bao lấy toàn bộ nhóm người!

Xíu!

Lập tức toàn bộ mọi người đang đứng liền biến mất tại chỗ.

“Được rồi, chúng ta bắt đầu đi đánh giá thôi.” vị Tổng Thanh Tra lấy ra một quyển sổ cười nói.

........................................................................................

Lần thứ hai đám người xuất hiện chính là tại một khu rừng nào đó.

Hống! Hống! Hống!

Tiếng Mãnh Thú gầm rống vang lên khắp nơi. Đám người nghe vậy thì liền vô cùng hưng phấn sau đó lao ra tứ phía tìm kiếm mục tiêu. Dĩ nhiên không phải tất cả mọi người đều rời đi. Vẫn còn có một số người vẫn không di chuyển trong đó có cả Ngô Thiên.

Đám người nhìn nhau một lúc sau đó liền có người lên tiếng!

“Được rồi, mọi người đã không di chuyển thì ta đoán không sai chắc các ngươi đều đoán được mục đích chính của kỳ thi lần này rồi nhỉ?”

Người vừa lên tiếng là một thanh niên tóc đỏ, mắt đỏ và cả trang phục đều một màu đỏ. Hắn vừa dứt lời thì có kẻ khác lên tiếng:

“Nếu mọi người đều đã biết rồi thì ta sẽ nói thẳng. Thế mạnh của ta là phòng thủ, ta cần một kẻ hỗ trợ phía sau.”

Kẻ này là một tên to con với lượng cơ bắp khủng khiếp. Dĩ nhiên to con không có nghĩa là ngu ngốc ngược lại hắn lại rất thông minh. Ít nhất việc hắn hiểu ý nghĩa bài kiểm tra đã chứng tỏ điều đó.

Những người khác cũng nhao nhao biểu thị ý kiến của mình và rất nhanh liền đã lập đội và rời đi. Một lúc sau chỉ còn lại Ngô Thiên mấy người. Lần này Ngô Thiên chủ động đi đến trước một người thanh niên.

Người này không ai khác chính là người lúc trước mắt đối mắt với hắn.

“Này, bắt cặp không?” Ngô Thiên trực tiếp nói.

Thanh niên kia thấy Ngô Thiên đi đến thì cũng không có vẻ gì là ngạc nhiên mà chỉ cười nói:

“Bắt cặp cũng được thôi, nhưng ngươi nghĩ chúng ta có thể phối hợp được sao?”

“Phối hợp với kẻ có cùng cấp độ thì không quá khó khăn nhưng đối với kẻ ngu ngốc hơn thì cũng không quá khó vì ta chỉ cần hạ trí thông minh của mình xuống một chút là được.” Ngô Thiên cười lạnh nói.

“Hahaha! Được lắm, ta tên là Theos Dolonfos! Tên của ta còn có ý nghĩa khác là Kẻ Diệt Thần. Thế nào, tên ta có phải là ngầu lắm hay không? Ta vô cùng tự hào với cái tên này của mình. Dĩ nhiên ta sẽ không đi ba hoa về cái tên này. Vì đâu ai biết có kẻ nào đó sẽ ganh tỵ mà đâm sau lưng ta hay không? Người cũng biết đấy bla bla bal.....!” Theos nói liên hồi giống như miệng của hắn là không dừng lại được vậy!

Ngô Thiên: ( ̄□ ̄」)!!!

Lúc này Ngô Thiên đang có cảm giác như hắn vừa làm một chuyện sai lầm nhất trong cuộc đời vậy. Nhìn thấy Theos vẫn chưa có ý định dừng lại thì Ngô Thiên lập tức cắt ngang hắn nói:

“Được rồi, bây giờ ta sẽ nói thẳng đó là ta sử dụng là Siêu Năng thuộc loại chuyên hỗ trợ. Còn ngươi là gì?”

“Ta sao? Ta là thiên về phòng thủ, chỉ cần ngươi đứng sau lưng ta thì ta dám cam đoan cho dù có là hàng ngàn người cùng tấn công thì ngươi cũng sẽ không tổn hại cho dù là một cọng tóc.” Theos tự tin nói.

“Được, vậy bây giờ thì chúng ta cần thêm một người chuyên về tấn công nữa.” Ngô Thiên nói.

“Nếu vậy thì cho ta xin tham gia vào được không?”

Ngô Thiên và Theos quay lại thì thấy đó là một cô gái mặc chiếc váy ngắn màu xanh dương cùng màu với mái tóc của cô. Về nhan sắc thì không cần phải bàn cải khi Ngô Thiên dám chắc chưa từng thấy cô gái này xinh đẹp hơn nhưng dĩ nhiên điều đó hoàn toàn không đánh động đến hắn và Theos.

Có vẻ như đối với những kẻ như Ngô Thiên hay Theos thì từ lâu nữ sắc đã không còn ảnh hưởng đến cả hai nữa rồi. Nhưng có một điều khiến cho Ngô Thiên nhíu mày chính là cô gái này lại là cô gái mà hắn đã gặp lúc trước khi hắn xém giết em gái của cô.

Dường như cô gái cũng nhận ra Ngô Thiên nên cười nói:

“Quả nhiên chúng ta lại gặp nhau rồi, mong rằng anh đã quên chuyện lúc trước.”

“Không cần lo lắng, chỉ cần không gây hại đến ta thì ta không để ý.” Ngô Thiên lạnh nhạt nói.

“Nếu ta không lầm thì cô là con gái của Thương Đế uy chấn khu vực phía bắc nhỉ.” Theos dường như nhận biết cô gái.

“Vô cùng cảm tạ khi phụ thân của tôi lại được người ngoài đánh giá cao đến vậy.” cô gái vô cùng hiểu lễ nghĩa nói.

“Được rồi, không cần nói những chuyện không đâu nữa. Cô tên gì cùng với thế mạnh của cô là gì?” Ngô Thiên vô thẳng chủ đề nói.

“Tôi tên là Lalanco De Glacia Drako. Mọi người cũng có thể gọi tôi là Lala. Còn về năng lực của tôi thì...” Lala cười nói.

Chỉ thấy sau đó xung quanh thân thể của Lala xuất hiện một dòng nước bao phủ lấy toàn thân của của. Khi dòng nước biến mất thì Lala lộ ra với toàn thân được bao phủ trong băng giáp, tay trái là một chiếc Khiên Băng còn tay phải là một ngọn Băng Thương.

“Tôi là kỵ sĩ thuộc Quân Đoàn Băng Long Kỵ Sĩ của Đến Quốc Glacia Drako! Mong được chỉ giáo!” Lala nở nụ cười nói.

“Được lắm!” Ngô Thiên và Theos cùng nở nụ cười nguy hiểm!