California, Mỹ Quốc, 10 giờ sáng ngày 25 tháng 6 năm 2020.
Vương Thiên một mặt ngơ ngác nhìn chính mình trong gương, trong đầu vang vọng không dứt: Mình bị hệ thống bám thân rồi!!!
Vương Thiên, 21 tuổi, du học sinh Hoa Quốc tại Mỹ, vốn định vui vẻ nằm trên giường, tận hưởng lạc thú của giấc ngủ vào ngày chủ nhật, đột nhiên lại bị hệ thống nhắc nhở, Vương Thiên biểu thị mình rất mộng bức.
"Thần Cấp Xuyên Việt Hệ Thống?"
"Đinh, bản hệ thống tại!"
"Lăn."
Lần này đến lượt hệ thống mộng bức.
Không phải ai bị hệ thống bám thân đều mừng rỡ như điên sao???
Ta là ai, ở đây là đâu a??? Hệ thống cảm thấy mình đã nghỉ ngơi quá lâu, đến thính giác đều lẫn lộn rồi đành ôn hòa hỏi lại:
"Kí chủ, ngươi có phải nhầm lẫn gì hay không ?"
"Lăn." Vương Thiên hôm nay chỉ muốn ngủ thật ngon, dù ngươi là Ngọc Hoàng Đại Đế hạ phàm cũng mặc kệ.
Hệ thống: ...!!!!! @%4$8&
Nếu như hệ thống có thực thể, nó nhất định thật tốt giáo huấn tên khốn kiếp này một phen...
Tốt a, ngươi không phải muốn ta lăn nha, ta lăn còn không được? Hệ thống cảm thấy rất ủy khuất
6 giờ chiều
"AAA, thật thoải mái nha" Vương Thiên thoải mái vươn vai,"đã rất lâu mới ngủ được một giấc đẹp như hôm nay"
"KÍ chủ, ngươi tỉnh?"
"Ừm, hệ thống?"
Đúng lúc này, sau lưng Vương Thiên dần hiện ra một vòng xoáy màu đen to lớn, tản ra vô tận khí tức tang thương, Vương Thiên giống như cảm nhận được cái gì, cứng ngắc quay đầu lại.
"AAAAAAAAAAA"
Trên bầu trời thế giới nào đó, một chiếc lỗ đen hiện lên, Vương Thiên một mặt mộng bức rơi xuống.
"Hệ thống chết tiệt, ngươi muốn hố chết ta a?" Vương Thiên sợ hãi la lớn,"Cứu mạng a a a a !"
Nhưng Thần Cấp Xuyên Việt Hệ Thống lúc này giống như chết rồi, một mực im lặng ,Vương Thiên bấc đắc dĩ, đành tự cứu bản thân, hắn loay hoay trên không trung, con mắt xoay chuyển, ý đồ tìm nhành cây, tảng đá nào đó nhô ra. Cành cây, tảng đá nhô ra quả thật là có, nhưng mượn lực trên không trung nói nghe thì dễ. Vương Thiên suy nghĩ cuồng loạn, hắn chưa muốn chết a, hắn còn trẻ, còn......
" Bịch"
Vương Thiên trùng hợp rơi vào một đóng cỏ khô, nhưng từ trên cao như thế rơi xuống, quẳng tới cái mông đau a!
"Kí chủ thân ái, đã biết rõ sự lợi hại của bản hệ thống hay chưa?' hệ thống giương giương đắc ý nói, thanh âm rất nhẹ nhàng,nhưng Vương Thiên phảng phất nghe được tiếng cười nhạo.
Vương Thiên mặt đen lại, quả quyết chọn trầm mặc. Mờ mịt nhìn bốn phía, nơi đây phong cảnh tú lệ, sơn thủy chập trùng, quả là nơi phong thủy bảo địa.
"Hệ thống, nơi này..."
"Chúc mừng kí chủ xuyên việt lần đầu tiên, nơi này chính là..."