-Ca ca,muội đói quá
Lên tiếng là một tiểu cô nương khoảng 6-7 tuổi,trên mặt lấm tấm vài vệt đen,đôi mắt trong sáng,ngây thơ.Phía cách tiểu công khoảng vài bước chân là một thanh niên tuổi xấp xỉ Hạo Minh,bất quá lúc này khuôn mặt hắn hơi nhợt nhạt
-Muội ráng chút xíu nữa,để ca ca xem xem có đội thuyền nào cần bốc hàng hóa không,xong rồi chúng ta sẽ có tiền mua đồ ăn
-Bản thân ngươi đi còn không nổi,còn đòi đi làm những việc nặng kia
Người lên tiếng xen vào không ai khác chính là Hạo Minh,từ những lời nói vừa rồi hắn cũng đại khái đoán được gia cảnh của hai huynh muội này cũng rất vất vả,không được thoải mái cho lắm.Hắn nói câu này thực chất là nói đúng sự thật về tình trạng thân thể của người thanh niên kia cũng không có ý châm chọc đối phương
-Chuyện của chúng ta,liên quan gì tới ngươi
Người thanh niên kia trả lời,đôi mắt thì nhìn Hạo Minh với vẻ cảnh giác,còn tiểu cô nương kia thì im lặng hiếu kỳ quan sát hắn,nhìn vào đôi mắt thanh thuần ấy trong lòng hắn không khỏi khen "tiểu loli dễ thương thật"
-Xin tự giới thiệu ta là Hạo Minh,những lời ta vừa nói với ngươi tự bản thân ngươi biết đấy,ta cũng không muốn quanh co,hiện tại ta vừa mở một cửa tiệm đang thiếu người giúp việc,nếu ngươi đồng ý thì hãy đến chỗ ta làm,nhẹ nhàng hơn nhiều so với việc ngươi đi bốc dỡ những hàng hóa kia,một ngày ta trả ngươi 3 lượng bạc,như thế nào
Đối với sự cảnh giác của người thanh niên kia hắn cũng không quan tâm,thế giới này là thế mà,ta lừa ngươi gạt,mạnh được yếu thua,sự đề phòng cảnh giác ấy có thể hiểu được.Còn với số tiền 3 lượng bạc một ngày phải nói là tương đối nhiều,một lượng bạc đổi ra được 100 văn tiền,một gia đình bình thường ba người chi tiêu cuộc sống đầy đủ một tháng khoảng 20 lượng bạc.Với số tiền bỏ ra để thuê hai huynh muội này hắn cũng không tiếc vì theo hệ thống nói,hai huynh muội này có tư chât tu chân khá tốt,sau này có thể giúp hắn rất nhiều việc,một người xuyên việt đến đây làm sao hắn có thể sống một cuộc sống im lặng,bình thường được
-Nếu ngươi cần người giúp thì ở đây có rất nhiều người tại sao đến tìm chúng ta
Suy nghĩ một hồi thanh niên kia cũng trả lời,nhưng trong giọng nói vẫn chưa đầy sự cảnh giác
-Ta đi ngang qua đây,thấy hai huynh muội ngươi nói chuyện,qua quan sát của ta nếu những bến tàu kia có hàng thì ngươi cũng không làm nổi thì lấy đâu tiền mua đồ ăn cho muội muội ngươi,có lẽ hôm nay nàng sẽ phải nhịn đói cả ngày
-Thứ hai ta thấy hoàn cảnh của các ngươi rất giống ta trước đây,ăn không đủ no,ăn bữa nay thiếu bữa mai,cái này không phải ta thương hại các ngươi,mà ta muốn làm một cuộc giao dịch công bằng,ta cần người giúp,các ngươi cần tiền
-Bala...Bala..
-Thứ ba là.....thôi không nói điều này,ngươi chỉ cần biết ta không có ý xấu với các ngươi là được,như thế nào đồng ý không
Sau khi diễn thuyết một tràng dài,hắn cũng khâm phục chính mình bởi vì bình thường tính cách của hắn đâu có ăn nói được như thế này
-Được,ta đáp ứng ngươi
Do dự chốc lát lại nhìn về phía muội muội của mình,thanh niên kia cũng chấp nhận
-Các ngươi tên gì?
-Ta là Trần Ngôn,đây là xá muội Trần Mỹ
-Đi nào,đi mua đồ rồi sắm cho các ngươi vài bộ đồ
-Đại ca ca này sẽ mua cho muội đồ mới à
-Đúng vậy,muội xinh đẹp thế này phải phải mua cho muội vài bộ thật đẹp mới được,sau này muội kiêu ta là Minh ca đi không cần phải gọi đại ca ca đâu
-Được,Minh ca...Minh ca
....
.......
Dọc đường đi,Trần Mỹ líu lo,ngây thơ cũng làm cho tâm trạng hắn thoải mái vui vẻ,trên đường mua rất nhiều đồ,nào là đồ ăn vặt,đồ chơi...cứ món đồ nào tiểu la lỵ thích hắn đều mua cho.Đi bên cạnh Trần Ngôn thỉnh thoảng mỉm cười,hắn mỉm cười vì rất lâu rồi tiểu muội của hắn chưa được tung tăn chạy nhảy mua sắm như thế này rồi
Tới giữa trưa hắn dẫn hai người cửa hàng,đi suốt cả canh giờ mặc dù hắn là người tu luyện cũng cảm thấy mệt nói chi tới Trần Ngôn,riêng chỉ có tiểu la lỵ là vẫn còn líu lo
-Mỹ nhi à ngươi lại phía sau tắm rửa thay đồ mới đi
-Vâng Minh ca
Chờ cô bé lon ton chạy xuống phía sau,quay đầu lại nhìn Trần Ngôn,lúc này hắn như là sức cùng lực kiệt hai chân run run,lúc nãy vì không cho muội muội mình lo lắng hắn ráng gắn gượng,Hạo Minh thấy thế không khỏi khen thầm,tâm tính kiên trì này là điều mà đa số tu sĩ cần có,chỉ là không biết tâm tính này có kiên trì đến khi hắn trưởng thành hay không
-Ngồi xuống nghỉ chút đi
Lấy cái ghế gần đó hắn đưa qua chỗ Trần Ngôn,Hắn cũng không nhiều lời ngồi phịch xuống sau đó quay lại nhìn Hạo Minh
-Có chuyện gì cứ nói thẳng đi,không cần lưỡng lự ấp úng đâu
Đi dọc đường hắn đã thấy Trần Ngôn nhiều lần muốn mở miệng hỏi mình,nhưng vì có muội muội ở đấy nên hắn vẫn không mở lời được.Lúc nãy Hạo Minh mới bảo Trần Mỹ đi xuống phía sau để cho Trần Ngôn có nghi hoặc gì có thể nói thoải mái hơn
-Ta thấy có vẻ như ngươi mướn chúng ta ngoài giúp việc còn có mục đích khác
Không ngờ được Trần Hạo lại vấn đề này,Hạo Minh cũng không biết trả lời làm sao,chẳng lẽ nói là mình thuê hai người để hoàn thành nhiệm vụ rồi giúp các ngươi tu luyện,nói thế không đánh giá là một tên điên mới lạ
-Nói với ngươi như thế này,đúng là ta cần các ngươi giúp nhưng đổi lại tương lai các ngươi tươi sáng hơn,nếu ngươi bây giờ nguyện ý làm cho ta thì sau này có lẽ ngươi sẽ biết,bây giờ có nói ngươi cũng không hiểu được
Hắn cũng chỉ nói như thế,thổ lộ nhiêu đó cũng quá nhiều rồi,không biết tại sao trong trực giác của hắn lại nguyện ý tin tưởng hai huynh muội bọ họ
-Đến cùng là cần chúng ta giúp chuyện gì,đến chuyện ăn uống hàng ngày chúng ta còn lo không xong lấy gì đến giúp
-Hiện tai bây giờ các ngươi giúp những việc vặt trong quán này là được,còn sau này thì ta có thể nói với ngươi những việc ta cần các ngươi giúp,ngươi cảm thấy không muốn làm ta sẽ ép buộc ngươi,như thế nào
Hắn không trả lời ngay mà ngồi nhíu mày suy nghĩ.Hạo Minh cũng im lặng ngồi chờ,thời gian của hắn rất nhiều,với lại phải để Trần Ngôn suy nghĩ cho kỹ vì sau này có thể phát sinh những việc ngoài ý muốn không nói trước được
-Được rồi,ta chấp nhận
-Hai viên đan dược này ngươi ăn vào đi,cứ yên tâm không phải thuốc độc đâu
Lấy sinh lực hoàn và nội lực hoàn mỗi loại một viên đưa cho Trần Ngôn,thuốc này có thể bồi bổ khí huyết cho cơ thể,đưa cho hắn ăn có thể khỏe lại rất nhanh
Trần Ngôn hắn cũng không do dự nuốt luôn hai viên đan hoàn.Sau khi đan dược vào miệng nó tan nhanh trong miệng,hương vị thanh ngọt rất ngon,cùng với đó hắn cứ cảm giác có dòng khí nóng nhẹ chạy khắp cơ thể.Thời gian khoảng nửa chén trà dược hiệu hết hẳn,cảm nhận đầu tiên của hắn là cơ thể đã khỏe mạnh lại hoàn toàn,không còn cảm giác mệt mỏi uể oải như lúc nãy
-Cái này...Cái...này
-Không có gì lại cả,đây chính là đan dược dùng cho các tu sĩ,người bình thường dùng sẽ cảm thấy như tiên đơn diệu dược vậy
-Chứ đây không phải tiên đơn à
Nghe được câu "cảm thấy giống" hắn bèn hỏi lại
-Tất nhiên không phải,trên đời này làm gì có tiên đơn,đối với tu sĩ khi sử dụng đan dược cũng giống như là các ngươi uống thuốc của đại phu vậy đó
-Thì ra là vậy,nhưng chắc đan dược này cũng mắc lắm
-Mắc hay không,không quan trọng ngươi chỉ cần biết những đan dược này ta có rất nhiều,ngươi không cần áy náy gì đâu