Chương 99: Ngư Long

Chương 99: Ngư Long

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Diệp Giang Xuyên không nhịn được kêu to, dùng sức ném thạch mâu.

Một cây thạch mâu được ném ra, sau đó lại một cây, một cây nữa.

Hắn một hơi ném ra ba cây thạch mâu. Phốc phốc phốc, toàn bộ đều bắn trúng Ngư Long.

Toàn thân Ngư Long có vảy màu xanh lục, có được sức mạnh phòng ngự cường đại. Thạch mâu bắn trúng, đụng phải lớp vảy, sau đó trượt xuống.

Oành! Ngư Long đâm vào phía trên đập đá. Diệp Giang Xuyên lập tức cảm nhận được đất núi rung chuyển, toàn bộ đập đá đều run rẩy.

Răng rắc, bên trên đập đá bắt đầu xuất hiện vết rạn. Nếu cứ tiếp tục va chạm như vậy, đập đá sẽ bị vỡ nát.

Ngư Long va vào một phát, dường như rất đau. Nó quay người lại, bơi đến bên cạnh tiểu tinh linh bọt nước, sau đó đi ngược dòng nước, tập trung sức mạnh, một lần nữa va chạm.

Thạch mâu vô hiệu. Diệp Giang Xuyên không biết làm thế nào cho phải.

Ngay một khắc này, Tạp Trát Y đột nhiên rống to một tiếng.

“A, o! Tạp Trát Y ta không phải phế vật.”

Ầm! Cơ thể hắn ta chẳng khác nào bom nổ, lập tức biến thành hình dáng ban đầu, lại càng khôi ngô hơn.

Hắn ta nổi giận gầm lên một tiếng, giơ tam xoa kích nhảy xuống đập đá.

Hắn ta hóa thành một luồng lưu quang đánh vào đỉnh đầu Ngư Long. Răng rắc một tiếng, tam xoa kích vỡ nát, khí thế của Ngư Long lập tức bị đánh gãy.

Ngư Long có vảy hộ thể, mặc dù đầu không bị đâm thủng, nhưng một kích này cũng đủ khiến cho nó choáng váng đầu óc.

Sau khi xuôi dòng, nó mới tỉnh táo lại, cơn giận bùng lên, bắt đầu đánh nhau với Tạp Trát Y.

Bọn chúng lăn lộn trong nước, đánh lẫn nhau. Đột nhiên Tạp Trát Y kéo Ngư Long một phát.

Bọn chúng bò lên trên bờ, lăn lộn trên mặt đất.

Tạp Trát Y vô cùng thông minh, kéo Ngư Long lên bờ. Trên bờ, hắn ta sẽ không có việc gì, nhưng Ngư Long hẳn sẽ không chịu nổi.

Nhìn thấy hai người lên bờ, Diệp Giang Xuyên lập tức nhảy qua hỗ trợ.

Nhưng Ngư Long bỗng nhiên há miệng, rắc một tiếng, cắn chết Tạp Trát Y.

Tạp Trát Y tử vong, hóa thành thủy khí, lập tức tiêu tán.

Trong lòng Diệp Giang Xuyên tê rần, Tạp Trát Y vẫn luôn làm bạn với hắn đã không còn.

Nhưng hắn cảm giác được, Tạp Trát Y không chết, vẫn còn ở bên trong bàn cờ chiến đấu, nhưng hắn không thể nào triệu hoán Tạp Trát Y ở thế giới này.

Liễu Liễu đột nhiên hô to: “Chúng ta thắng, nó là cá. Nó đang ở trên bờ, đại ca, chúng ta thắng.”

Diệp Giang Xuyên cũng hô: “Nó đã lên bờ, cá thì không thể lên bờ. Mọi người cùng nhau giết nó.”

“Mọi người đừng sợ, cứ chiến đấu đến cùng.”

Thần Tinh nhịn không được nói: “Đây là Ngư Long. Ngư Long có thể lên bờ.”

Lời còn chưa nói xong, Ngư Long vừa mới cắn chết Tạp Trát Y dường như nhớ ra điều gì đó.

Nó lăn một vòng trên bờ, vảy màu xanh trên gnười biến thành màu vàng của đất.

Vây cá trên người nó lặng yên thay đổi, biến thành bốn chân.

Trong nháy mắt, nó từ một con cá biến thành một long thú.

Đây chính là lai lịch của Ngư Long.

Là cá nhưng cũng là rồng, có thể sống trên bờ, cũng có thể sống ở cạn.

Ngư Long lên bờ, từ cá biến thành rồng.

Thân hình dài một trượng, cái miệng đầy máu, bộc phát hung uy vô tận. Mắt đám người Diệp Giang Xuyên trợn tròn.

Trong thời khắc nó biến hình, Diệp Giang Xuyên từ đập đá nhảy lên bờ, trong tay còn cầm thạch mâu, không khỏi hãi hùng khiếp vía.

Hắn cắn môi, cố gắng đứng vững.

Ngư Long hóa hình thành công, bốn chân chống đỡ cơ thể, tới lui tự nhiên, há cái miệng thật to.

Tốc độ rất nhanh.

Diệp Giang Xuyên cau mày hô to: “Mọi người lui lại, đừng sợ, để ta.”

Liễu Liễu lại bước lên trước một bước: “Mọi người đừng sợ, nhất định phải dũng cảm lên.”

“Cứ đâm cho nó một cái. Không đâm chết nó cũng chọc cho nó một lỗ thủng lớn, khiến cho nó phải đau đớn.”

“Nhớ kỹ, tuyệt không khuất phục. Có chết, cũng phải tắm trong máu của nó.”

Những gì Diệp Giang Xuyên dạy cho nàng, nàng vẫn luôn nhớ kỹ, đến bây giờ lại hô to.

Nhưng tiếng hô này lại sập bàn ngay lập tức.

Khi Ngư Long xuất hiện, Thần Tinh đã vô cùng sợ hãi. Nó nhìn thấy Ngư Long tự đắc, lại nghe được Liễu Liễu hô to, chết cũng phải đâm một cái, chết, chết.

Lúc này, Thần Tinh sập.

“Đánh không thắng đâu. Trải qua một nghìn sáu trăm năm mươi bảy lần thôi diễn tính toán của ta, chúng ta đánh không thắng. Chết chắc rồi.”

Nói xong, nó quay đầu chạy. Nó đã bị sợ hãi chinh phục, chỉ muốn chạy trốn.

Nó vừa chạy đi, Diêm Bạch Thủy ở bên cạnh cũng quát to một tiếng, quay đầu chạy theo.

Liễu Liễu đứng bên cạnh Diêm Bạch Thủy, chặn đường của hắn ta lại. Diêm Bạch Thủy thấy thế, lập tức đẩy ngã Liễu Liễu, sau đó xông qua người Liễu Liễu chạy đi.

Diệp Giang Xuyên nhịn không được mắng to: “Khốn kiếp!”

Hắn vừa bảo ba người rút lui, kết quả bọn họ còn sụp đổ trước cả hắn, chỉ lo chạy trốn.

Lúc này, hắn cảm nhận được từ một nơi sâu xa.

“Thẻ bài kỳ tích Thiên Cơ Trí Nhân Thần Tinh phản bội, xé thẻ, trừng phạt.”

“Thẻ bài kỳ tích Diêm Nhân Diêm Bạch Thủy phản bội, xé thẻ, trừng phạt.”

Diêm Bạch Thủy đang chạy, toàn thân đột nhiên run lên, sau đó cứng ngắc rồi ngã xuống.

Hắn ta ngã xuống mặt đất, hóa thành một đống muối tinh to bằng một người, cứ như vậy mà chết đi.

Thần Tinh đang chạy đằng trước chợt ôm đầu kêu to.

Sau đó, nó ngã xuống, lăn lộn trên mặt đất, rất nhanh không còn động tĩnh nữa.

Trong tay Diệp Giang Xuyên, hai tấm thẻ bài kỳ tích đã được kích hoạt Diêm Bạch Thủy và Thần Tinh đều biến mất.

Lặng yên xuất hiện, sau đó bị một sức mạnh im ắng xé bỏ, vỡ nát.