Chương 80: Nhện chẳng phải thứ gì tốt

Chương 80: Nhện chẳng phải thứ gì tốt

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Hắn chạy cũng chưa được bao xa, rất nhanh đã xuyên qua một khu rừng. Một dòng sông xuất hiện trước mặt Diệp Giang Xuyên.

Nói là dòng sông, chi bằng nói là dòng suối nhỏ thì đúng hơn. Mặt sông rộng một trượng năm thước, nước sâu một thước, làn nước trong vắt chảy qua trước mắt hắn.

Người cá Tạp Trát Y vô cùng cao hứng, phát ra tiếng kêu a ô hưng phấn.

Ở thế giới này, người cá Tạp Trát Y không biết nói chuyện, chỉ biết kêu mà thôi.

Dòng sông không có bờ, chỉ có một bãi cát, cũng không hề có một viên đá cuội nào cả. Diệp Giang Xuyên đảo mắt đã vọt đến bờ sông.

Chỉ cần mấy bước là có thể băng qua con sông.

Đối diện bờ sông là một khu rừng, nhìn rất mơ hồ.

Nhưng hắn đột nhiên dừng bước, cũng không bước xuống sông.

Từ một nơi sâu xa, Truy Bản Tố Nguyên giống như một lời cảnh cáo, nhập sông là sẽ chết.

Những con nhện sau lưng hắn cứ lăm le đuổi theo, giống như muốn hắn nhảy xuống sông.

Tuyệt đối không thể nhảy xuống sông.

“Không được nhảy xuống sông, tuyệt đối không được nhảy xuống sông.”

Diệp Giang Xuyên đưa ra lời cảnh cáo cho người cá Tạp Trát Y.

Mặc dù Tạp Trát Y hơi nghi hoặc một chút, nhưng vẫn ngừng lại. Hai người đứng trên bờ cát, lưng tựa dòng suối nhỏ, đối mặt với đám nhện.

Lúc này, đám nhện đã biến thành mười tám con. Bọn chúng nhìn thấy Diệp Giang Xuyên không nhảy xuống sông, biểu hiện dường như rất thất vọng.

Khó trách bọn chúng không công kích Diệp Giang Xuyên. Thì ra bọn chúng muốn buộc hai người nhảy xuống sông.

Nhảy xuống sông sẽ chết.

Quả là thế!

Hiện tại đã không có đường lui, vậy thì đánh thôi.

Diệp Giang Xuyên thở dài một hơi, nhẹ giọng nói: “Diệp Giang Xuyên, phải dũng cảm lên.”

“Vậy thì đánh thôi. Tới đi.”

“Tạp Trát Y, chúng ta liều mạng với bọn chúng.”

Tức sùi bọt mép, dùng mệnh đối bính.

Nhìn thấy người cá có trạng thái như vậy, đám nhện liền lui lại. Bọn chúng nhìn nhau, không ai chịu là người công kích đầu tiên.

Mặc dù là nhện, nhưng con nào cũng giảo hoạt, còn quỷ quái hơn cả con người.

Nhưng giảo hoạt quá lại hóa dở, tiếc mạng mình mà không tiếc mạng người.

Bọn chúng cứ kêu chít chít, giống như đang gọi cái gì đó.

Trong khu rừng có bóng đen xuất hiện. Nhìn kỹ lại, là một con nhện đã trưởng thành. Nghe tiếng kêu của đám nhện con, con nhện trưởng thành còn cao hơn Tạp Trát Y một cái đầu xuất hiện.

Nửa người dưới là tám cái chân nhện, nửa người trên là thân người, đầu người, ngũ quan đầy đủ, hai tay nổi đầy cơ bắp.

Đáng sợ nhất là hai cánh tay của nó còn cầm theo chủy thủ, người mặc áo giáp da, đầu còn mang theo một cái nón trụ da.

Điều này đồng nghĩa với việc con nhện có được trí thông minh, còn đáng sợ hơn cả dã thú.

Nhưng đáng sợ hơn nữa chính là không phải chỉ có một con mà là đến ba con.

Tạp Trát Y không phải là đối thủ của bọn chúng. Hai người chết chắc rồi.

Diệp Giang Xuyên nghiến răng. Phải làm sao mới ổn đây?

Đột nhiên, Truy Bản Tố Nguyên truyền đến một cảm ứng:

“Thái Dương Chi Tử cần một thực thể ủng hộ. Côn Luân Thổ có thể trở thành thực thể ủng hộ.”

Ánh mắt Diệp Giang Xuyên sáng lên. Hắn lập tức kích hoạt Côn Luân Thổ.

Thẻ bài Côn Luân Thổ xuất hiện.

Thẻ bài: Côn Luân Thổ.

Cấp bậc: Hi hữu.

Thuộc loại: Tài nguyên.

Côn Luân Thổ trên Côn Luân Sơn, thiên hạ đệ nhất linh thổ, nguồn gốc của vạn thổ, nguồn gốc của vạn giới, có thể đổi lấy vạn cát vạn nham.

Sử dụng thẻ bài kỳ tích, tiêu hao linh khí có thể ngưng kết một đấu Côn Luân Thổ.

Nhận xét: Tên tuổi rất lớn nhưng cũng chỉ là một đấu đất trên núi mà thôi. Đừng chờ đợi quá nhiều, nếu không sẽ phải khóc.

Răng rắc, thẻ bài kích hoạt.

Diệp Giang Xuyên lập tức cảm nhận được hồn thể của mình giống như có thêm bùn đất vô tận.

Bên cạnh vốn có linh khí. Thẻ bài kích hoạt, có thể hấp thu linh khí.

Linh khí rầm rầm sau lưng lặng yên rót vào cơ thể của hắn.

Hắn lập tức sử dụng Côn Luân Thổ. Linh khí trước người hắn tự động hóa thành một đống bùn đất.

Đây chỉ là bùn đất bình thường, không có gì đặc biệt.

Côn Luân Thổ cũng là đất mà.

Diệp Giang Xuyên vừa nhìn một cái, đất này đã rót vào trong hồn thể của hắn.

Hồn thể của hắn giống như biến thành thổ khí, không còn là hồn thể nữa.

Diệp Giang Xuyên dường như có được cơ thể của mình ở thế giới này, nặn đất thành người.

Thái Dương Chi Tử có chỗ ký thác, bắt đầu khởi động, chân khí lưu truyền trong cơ thể.

Có cơ thể, có chân khí, Di Sơn Hoán Nhạc Quyết tự động vận chuyển. Về sau, Ngư Tường Thiển Để và Ưng Kích Trường Không có thể sử dụng.

Ánh mắt Diệp Giang Xuyên trở nên đỏ bừng. Hắn có thể chiến đấu rồi.

Chiến đấu đi, cho dù chết, người của hắn cũng phải dính máu.

Đánh chết được một con thì đỡ một con.

Tới đi, súc sinh.

Phải dũng cảm.

..

Thời gian cấp bách, Diệp Giang Xuyên hấp thu linh khí, ngưng kết một đấu Côn Luân Thổ, sau đó hấp thu vào cơ thể.

Cơ thể dần dần có cảm giác, từng chút một khôi phục lại, có thể hấp thu chân khí.

Có chân khí, vậy thì có thể thi triển Ngư Tường Thiển Để và Ưng Kích Trường Không.

Nhưng bây giờ còn chưa được.

Lúc này, hắn mới hấp thu Côn Luân Thổ, muốn khôi phục hoàn toàn thực lực là không thể nào.

Khi Diệp Giang Xuyên đang khôi phục, một con trong ba con nhện đưa tay chỉ Diệp Giang Xuyên, hô một tiếng.

Những con nhện còn lại cũng kêu chi chi, lao đến Diệp Giang Xuyên và Tạp Trát Y.

Tạp Trát Y vung tam xoa kích bảo vệ Diệp Giang Xuyên. Tam xoa kích vô cùng lợi hại nhưng nhện con nhiều lắm, có chút chống đỡ không nổi.

Một con nhện xuyên thẳng qua, chạy đến chỗ Diệp Giang Xuyên.

Bọn chúng lựa chọn bỏ qua Tạp Trát Y, thẳng đến Diệp Giang Xuyên, chọn quả hồng mềm dễ bóp.

Đối mặt với con nhện, Diệp Giang Xuyên rống to một tiếng, vỗ hai tay.

Bây giờ hắn không còn bất lực như lúc ban đầu. Hai tay như trộn lẫn với đất biến thành thực thể. Bịch một tiếng, hắn đập nát con nhện.

Con nhện trước khi chết còn cắn Diệp Giang Xuyên một cái, nhưng cắn vào, rắc một tiếng, cánh tay bằng bùn đất của Diệp Giang Xuyên đã đánh gãy răng nanh con nhện.

Sau khi bị đập nát, con nhện bắt đầu khép lại, nhưng Diệp Giang Xuyên lại vỗ cho nó một cái nữa nát bấy.

Lại lành, lại đập.

Bốn lần liên tiếp, con nhện hét thảm, biến thành một làn khói xanh rồi biến mất.