Chương 51: Ngư Nhân Lĩnh Quân Tạp Trát Y
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Sau khi hắn mua Thái Dương Chi Tử xong, thẻ bài vẫn để trống, nhưng bây giờ đã xuất hiện một tấm thẻ bài mới.
Thẻ bài: Ngư Nhân Lĩnh Quân Tạp Trát Y.
Cấp bậc: Phổ thông.
Loại hình: Người cá.
Đồ án thẻ bài là một người cá khôi ngô, thân hình cao lớn, cao hơn Diệp Giang Xuyên cả một cái đầu.
Uy phong lẫm liệt, mang theo khí tức lãnh đạo, vảy cá trên người rất nhiều, giống như biến thành giáp trụ hộ thể, trên cơ thể có hơn mười vết sẹo, nhìn qua là biết thân kinh bách chiến.
Sau lưng hắn ta dường như có rất nhiều người cá nhưng nhìn không rõ hình dáng.
Diệp Giang Xuyên nhìn xuống dưới, nhìn thấy phần giải thích liên quan đến thẻ bài Ngư Nhân Lĩnh Quân Tạp Trát Y.
Ngư Nhân Lĩnh Quân Tạp Trát Y, đầu lĩnh người cá Đãng tộc, lãnh đạo bộ lạc người cá, có đặc tính thiên phú của người cá, thống lĩnh người cá, phẫn nộ cường kích, có thể thống soái người cá cùng giai trở xuống.
Khi chiến đấu, kích hoạt tấm thẻ, ngươi có thể triệu hoán thủ lĩnh người cá Tạp Trát Y từ hư biến thành thật, vì ngươi chiến đấu. Mỗi lần chiến đấu sẽ duy trì được nửa canh giờ.
Nếu đối phương có người cá cùng giai trở xuống, thẻ bài có thể ra lệnh cho người cá, khiến người cá đối phương làm phản, thống lĩnh người cá nghe theo mệnh lệnh Tạp Trát Y.
Sau khi thời gian triệu hoán Tạp Trát Y biến mất, người cá làm phản sẽ khôi phục như bình thường.
Sau khi kích hoạt, cũng có thể lựa chọn tiêu hao thẻ bài Ngư Nhân Lĩnh Quân Tạp Trát Y, ngẫu nhiên đạt được một trong ba thiên phú của lĩnh quân người cá, nắm giữ trong tay.
Nhận xét: Tạp Trát Y đã từng tham gia hoạt động hải chiến Ốc Tịch Nhĩ, chảy máu vì Hoàng đế người cá, từng nhận được lời khen ngợi. Tất cả người cá nhìn thấy hắn ta cũng không dám nhìn thẳng.
Diệp Giang Xuyên không chút do dự, mua xuống.
Mười văn tiền kim tinh, một lần đãi ngộ, một năm một tiểu kỳ tích. Chỉ cần thẻ bài có tác dụng, hắn nhất định sẽ mua.
Lập tức, sáu mươi bảy văn tiền kim tinh biến thành năm mươi bảy. Vô số linh quang tập trung trên tấm thẻ bài trên quầy rượu, từ hư biến thực, rơi vào trong tay Diệp Giang Xuyên.
Thẻ bài Ngư Nhân Lĩnh Quân Tạp Trát Y
Tạp Trát Y đã từng tham gia hải chiến Ốc Tịch Nhĩ, đã từng chảy máu vì Hoàng đế người cá Đãng tộc, từng được khen ngợi, tất cả người cá nhìn thấy hắn ta cũng không dám nhìn thẳng.
Thẻ bài đến tay nhưng Diệp Giang Xuyên cũng không vội kích hoạt.
Cẩn thận nhìn thẻ bài trong tay, Diệp Giang Xuyên mỉm cười.
Bởi vì khó mà lựa chọn.
Không biết nên luyện hóa thành thuộc hạ, chiến đấu mười lần cho hắn hay là nhận được một đặc tính thiên phú trong đó?
Đặc tính thiên phú quát lớn người cá, thống lĩnh người cá, phẫn nộ cường kích, so với đặc tính thiên phú hai tay linh hoạt, mắn đẻ, không tính thiên phú thần thông tiên cốt Tử Dương thì cũng chỉ là đặc tính thiên phú mà thôi.
Biến thành thuộc hạ, có thể gia tăng thêm một sức chiến đấu, nhưng chỉ có thể gọi được mười lần, không bằng nhận được một đặc tính thiên phú.
Nhưng ba đặc tính thiên phú, quát lớn người cá, thống lĩnh người cá, hắn giết người cá còn không nổi, quát lớn người cá có làm được gì đâu?
Người cá không chết, hoàn toàn không cách nào mang cá ra biển.
Phẫn nộ cường kích mới là thứ có giá trị nhất, nhưng chỉ có một phần ba cơ hội ngẫu nhiên.
Khó khăn lựa chọn, làm sao cũng không được, trước cứ giữ lại đã.
Dù sao, bây giờ hắn cũng không có chỗ nào để sử dụng.
Một năm mới bắt đầu, đến mùng Tám, Diệp Nhược Thủy dẫn Diệp Giang Xuyên về lại vịnh nước cạn.
Lần này Diệp Giang Nham cũng đi theo.
Nhìn thấy Diệp Giang Xuyên đến vịnh nước cạn liền nổi bật, Trần Tương Vân một khóc hai nháo ba treo ngược, cuối cùng cũng buộc được Diệp Nhược Thủy dẫn Diệp Giang Nham đến vịnh nước cạn theo.
Tâm của Diệp Giang Xuyên đã sớm bay đến vịnh nước cạn. Mục tiêu của hắn là gom đủ một trăm linh thạch mua cái thẻ khác.
Trở lại vịnh nước cạn, mưa chưa từng ngừng qua. Diệp Giang Xuyên gần như mỗi ngày đều có thu hoạch, nhưng người cá ở đây đa số đều chưa tiến giai.
Ưng Kích Trường Không, một kiếm giết một con, giết cá như cắt cỏ.
Không có việc gì, hắn lại đào cát luyện công, tu luyện Di Sơn Hoán Nhạc Quyết, cô đọng chân khí, không ngừng luyện thể.
Tháng ngày trôi qua thật dễ chịu.
Đến đây mấy ngày, Diệp Giang Xuyên phát hiện thật ra lão cha của hắn vẫn rất thích Diệp Giang Nham.
Từ trước đó, Diệp Giang Xuyên đã từng được Diệp Nhược Thủy dẫn đến thành Thiết Lĩnh nhận tổ quy tông, kiểm tra thiên phú.
Đáng tiếc, cậu bé không có thiên phú, chỉ là người bình thường.
Diện mạo của hai người này đặc biệt giống nhau. Diệp Giang Nham cũng có giọng lớn, Diệp Nhược Thủy liền truyền Chiến Hống của mình cho cậu. Mỗi sáng sớm, một bên vịnh nước cạn, hai cha con đều lớn tiếng la lên.
Diệp Giang Xuyên lại có nét giống với lão tổ tông Diệp gia Ngư Hải Diệp, không giống phụ thân của mình lắm.
Rất nhanh đã đến mùng tám tháng hai. Diệp Giang Xuyên giết được mười sáu người cá, đạt được chín mươi mốt văn tiền kim tinh, một trăm hai mươi bảy vảy cá.
Một ngày nọ, khi Diệp Giang Xuyên đang tu luyện, Diệp Nhược Thủy sắc mặt âm trầm bước vào.
“Chủ gia gửi thư, bảo chúng ta lập tức đến chỗ chủ gia.”
Diệp Giang Xuyên sững sờ: “Có chuyện gì thế cha?”
Diệp Nhược Thủy cắn răng: “Ta cũng không biết, nhưng gọi chúng ta gấp như vậy, hẳn không phải chuyện tốt.”
Chủ gia gửi thư, hai người lập tức xuất phát, phái thủ hạ đưa Diệp Giang Nham trở về quê.
Thông qua sạn đạo Ất Mộc một lần nữa tiến vào thành Thiết Lĩnh, trở lại Diệp gia, gia chủ Diệp Tú Phong đích thân tiếp đón hai người.
“Hôm qua có tin truyền đến, vực Hoa Dương chúng ta có khả năng cử hành Đăng Thiên Thê. Khoảng hai ba tháng sau sẽ xác định. Cho nên, Giang Xuyên, con cần ở lại bổn gia tu hành, chuẩn bị tham gia Đăng Thiên Thê vực Hoa Dương.”
Nghe xong, sắc mặt Diệp Nhược Thủy lập tức thay đổi: “Nhanh như vậy sao? Tại sao lại nhanh như vậy?”
“Cách Đăng Thiên Thê lần trước chỉ mới mười bảy năm thôi mà?”
“Haiz, ban đầu hẳn do vực Lăng Dương cử hành Đăng Thiên Thê, nhưng ở đó náo loạn ma triều, chết bảy thành phàm nhân, cho nên Đăng Thiên Thê đã bị hủy bỏ.”
“Hiện tại có năm vực chuẩn bị tiếp nhận, vực Hoa Dương chúng ta gần mười năm nhất, không biết vì sao thiên tài xuất hiện lớp lớp, chúng ta cũng phải bổ sung vào. Chúng ta cứ chờ tin tức đi đã.”
Diệp Nhược Thủy không cam lòng: “Nhưng, nhưng Giang Xuyên mới mười lăm thôi mà.”
“Có chí không nằm ở tuổi tác. Đây là mệnh. Cũng không còn cách nào.”
“Nhưng có đến năm vực dự bị, không nhất định sẽ đến phiên vực Hoa Dương chúng ta.”
“Nếu luân phiên, ít nhất cũng phải mất mấy chục năm nữa, có thể là hai mươi năm. Có lẽ đời này cũng chưa đến lượt, ngược lại nhân họa đắc phúc, còn chưa đến mức tuyệt vọng.”
“Giang Xuyên, con cũng không cần phải về Bạch Kỳ Hương ngay, cứ ở lại nhà chủ gia để chờ tin tức.”
“Bốn mỹ thiếp kia đều dự định tìm từ vực ngoại, tuyệt đối xinh đẹp, mắn đẻ. Bất kể thế nào, trước cứ lưu lại huyết mạch.”
Nói nghe thì dễ, nhưng tự do của Diệp Giang Xuyên lại bị hạn chế, đến lúc này hắn phải ở lại thành Thiết Lĩnh.