Chương 27: Ám sát
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Diệp Nhược Thủy nhìn về phía xa, đột nhiên thở dài: “Đáng tiếc, ta không thủ được bao lâu nữa.”
“Chỉ còn ba năm.”
Ông ta dẫn Diệp Giang Xuyên tiến vào đình viện, tự động có người dẫn ngựa đi chăm. Diệp Nhược Thủy nói:
“Giang Xuyên, có rất nhiều thứ con chưa thể hiểu ngay. Trong khoảng thời gian này, ta sẽ dạy cho con. Không phải con rất thích nghe mưa sao, nơi này sẽ giúp con nghe thỏa thích.”
Diệp Giang Xuyên gật đầu: “Vâng, thưa cha.”
Lúc này, cơn mưa đã ngừng lại. Diệp Giang Xuyên cảm giác trong bàn cờ đã xuất hiện thêm một người cá.
Nhưng hắn cũng không nóng lòng đi săn.
Diệp Giang Xuyên được bố trí một gian nhà. Gian nhà này không nhỏ, có ba phòng, một người ở vô cùng rộng rãi.
Buổi tối, đến giờ cơm, thức ăn chính là thịt con rùa tuyền bối.
Thịt rùa chứa đứng rất nhiều linh khí. Diệp Giang Xuyên ăn một miếng, mắt lập tức sáng lên, sau đó ăn nhiều hơn một chút.
Hắn có bàn cờ, lại có cơ hội hấp thu linh khí. Hắn ngu gì không để bản thân hấp thu.
Cơ thể mới là tiền vốn.
Lão cha và những người khác uống rượu, vô cùng cao hứng.
Diệp Giang Xuyên đột nhiên phát hiện lão cha có một sở thích, khi cao hứng lên sẽ rống to, âm thanh vang dội, truyền đi rất xa.
Tiệc rượu qua đi, Diệp Giang Xuyên trở lại phòng. Nơi này rất nhiều mây, người bình thường ở thời gian dài, chẳng mấy chốc sẽ nhiễm bệnh. Ít nhất phải là luyện thể tầng năm mới có thể sinh sống ở đây.
Cũng may đằng trước đình viện là một bãi cát, cát trong suốt có rất nhiều, không ảnh hưởng đến việc tu luyện của hắn.
Mặc dù hoàn cảnh nơi này khắc nghiệt, nhưng so với người cá trong bàn cờ, tất cả đều đáng giá.
Diệp Giang Xuyên cũng không gấp, chờ đến sau nửa đêm, khi tất cả mọi người đã chìm vào giấc ngủ, hắn mới lặng yên kiểm tra bàn cờ.
Người cá lần này hoàn toàn khác với người cá lần trước, là một người cá mới tinh.
Làn da của nó không phải màu lam của Khấu tộc, không phải màu lục của Đãng tộc, cũng không phải biến hóa không chừng của Mạt tộc, mà đặc biệt u ám.
Nhìn một hồi, cảm giác truyền đến.
“Người cá Ảm tộc, Ám Lân Tiên Tri, người cá nhất giai, tế sư người cá, nắm giữ đại quyền trong bộ lạc người cá, có thần thông cổ vũ, có thể khiến người cá khác điên cuồng, tử chiến không lùi. Người cá này khống chế mười sáu đạo pháp thuật Thủy hệ, nặng sáu mươi sáu cân, thân thể suy yếu, không thiện cận chiến…”
Diệp Giang Xuyên hít sâu một hơi. Những người cá trước đều không có người nào tiến giai, đây mới thật sự là người cá nhất giai.
Tế sư người cá nắm giữ đại quyền trong bộ lạc người cá, cũng không phải tiểu binh Hải Thực Giả, Mục Ngư Giả.
Nhất giai, chứng tỏ đã nhập giai, tương đương với tu sĩ Ngưng Nguyên của Nhân tộc, toàn bộ Diệp gia Bạch Kỳ Hương không có đến một người.
Đổi địa điểm, ngay cả người cá cũng đổi luôn.
Hắn cẩn thận quan sát Ám Lân Tiên Tri, rất nhanh hai canh giờ đã trôi qua. Diệp Giang Xuyên mỉm cười.
Ám Lân Tiên Tri, tế sư bộ lạc người cá, quyền hành rất lớn, có thể cổ vũ người cá, nhưng Diệp Giang Xuyên thông qua quan sát, phát hiện nó cũng chỉ có như vậy mà thôi.
Sức khỏe của Ám Lân Tiên Tri rất yếu, giống như một ông cụ, toàn thân còng xuống, đứng thẳng cũng khó khăn, hoàn toàn không có được cơ thể cường tráng như Hải Thực Giả hay Mục Ngư Giả.
Cũng giống như gia chủ Diệp gia Diệp Nhược Không, mặc dù là gia chủ, nhưng tu vi không cao hay thực lực mạnh, chỉ được cái lớn tuổi, đức cao vọng trọng mà thôi.
Người cá này tám thành cũng giống như vậy, đức cao vọng trọng. Nếu có một số thuộc hạ, dưới thần thông cổ vũ, bọn họ sẽ trở nên lợi hại.
Nhưng người cá này chỉ là một ông lão, bên cạnh không có ai, lại rất yếu, vậy thì chơi thôi.
Ngoài ra, người cá nhất giai cũng giống như tu sĩ Ngưng Nguyên của Nhân tộc, mặc dù giai vị giống nhau, nhưng thực lực lại chênh lệch rất lớn. Nếu không, thế giới Nhân tộc đã sớm bị người cá chiếm lĩnh.
Trong nháy mắt, Diệp Giang Xuyên đã tiến vào bàn cờ.
Ám Lân Tiên Tri nhìn Diệp Giang Xuyên, cũng không công kích, chỉ lên tiếng:
“Nhân tộc, đây là nơi nào?”
Ngôn ngữ chính là của Nhân tộc. Tế sư đúng là khác biệt, còn lợi hại hơn người cá bình thường.
Diệp Giang Xuyên cũng không trả lời, thiết thương mang theo lóe lên, sử dụng bộ pháp Ngư Tường Thiển Để tiến lên.
Nhìn thấy Diệp Giang Xuyên có ác ý, Ám Lân Tiên Tri nhếch miệng cười một tiếng, toàn thân bộc phát một loại tinh thần xung kích.
Đây là một trong mười sáu loại pháp thuật mà ông ta nắm giữ. Diệp Giang Xuyên chấn động đến bay lên, bay ra ngoài mất ba trượng, ngã xuống mép bàn cờ.
Đây chính là sự đáng sợ của người cá đã nhập giai. Cho dù chỉ mới là nhất giai, nhưng đã mạnh đến như vậy rồi.
Sau khi đánh bay Diệp Giang Xuyên, hai tay Ám Lân Tiên Tri khẽ nhúc nhích, lập tức trong tay ông ta xuất hiện một dòng nước xoay tròn, sau đó chia thành một nhánh, biến thành một thanh trường mâu thủy sắc.
Đây chính là Thứ Mâu, một trong mười sáu loại pháp thuật, cũng chỉ có người cá nhập giai mới có thể thi triển.
Diệp Giang Xuyên thở dài, lại vọt đến.
Ám Lân Tiên Tri cười lạnh: “Thịt người ăn rất ngon. Đi chết đi.”
Thứ mâu trong tay ông ta lại bắn ra, tốc độ cực nhanh, uy lực cực lớn, trong nháy mắt đã đến nơi.
Dưới chân Diệp Giang Xuyên khẽ động. Lần này hắn không lao quá nhanh, sử dụng xoay trong Ngư Tường Thiển Để tránh được thứ mâu.
Ám Lân Tiên Tri hoàn toàn không thèm để ý, dòng nước trong tay ông ta cứ phân ra thành từng nhánh, biến thành từng thứ mâu bắn về phía Diệp Giang Xuyên.
Một hơi mấy chục đạo thứ mâu, bao phủ Diệp Giang Xuyên từ trên xuống dưới. Hắn chết là điều dĩ nhiên.
Một trong mười sáu loại pháp thuật, Ám Sát.
Trong nháy mắt, dưới chân Diệp Giang Xuyên khẽ động, sử dụng toàn bộ thân pháp bên trong Ngư Tường Thiển Để.
Diệp Giang Xuyên giống như quay lại thời gian luyện tập trong gian phòng nhỏ của mình.
Tuy thứ mâu rất nhiều, bao phủ trên dưới Diệp Giang Xuyên, nhưng chính giữa vẫn có khoảng cách.
Mặc dù khoảng cách này không có ý nghĩa, nhưng dưới tác dụng của Ngư Tường Thiển Để, nó hoàn toàn có ý nghĩa.
Hắn trong làn mưa Ám Sát, lặng yên đột phá, trong nháy mắt đã đến bên cạnh Ám Lân Tiên Tri.
Ám Lân Tiên Tri kinh hãi, dòng nước trong tay lập tức nổ tung, tinh thần trùng kích xuất hiện. Chỉ cần đánh bay Diệp Giang Xuyên, ông ta có thể thi triển pháp thuật khác giết chết Nhân tộc nho nhỏ này.