Tuy nhiên huyết thuật ấy lại vô cùng khiếm khuyết, phải cho đến khi già đi hấp thụ được bình ma thuật đến từ chính phía của Irene Knaiwalker lão nhân kia lại vô cùng kinh ngạc khi phát hiện luồng ma thuật của Irene Knaiwalker lại vô tình bù đắp được thiếu thốn của ma thuật của mình.
Đó cũng là nguyên nhân khiến cho lão nhân kia điên cuồng như vậy mà làm ra hành động đáng trách không xứng đáng xuất hiện ở tên quốc vương như vậy.
Hơi hoi chút thở dài, Minh Hoàng lấy tốc độ cấp tốc nhất bay về chỗ Irene Knaiwalker đang nằm, nhẹ nhàng tiến vào cái lều nhà dựng tạm, trên một chiếc giường đang có một người thiếu nữ à không phải nói là sắp thành mẹ thiếu nữ đang nằm trên giường.
Nhìn khuôn mặt đấy khiến cho Minh Hoàng không khỏi cảm thấy sao động không thôi.
‘Giống quá giống với Irene Beselrion’ .
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, một âm thanh nghe vô cùng sướng tai vang lên.
‘Uhm’ một người thiếu nữ cũng theo tiếng gọi gợi tình đó mà tỉnh dậy, mở ra đôi mắt mơ hồ, nhìn khung cảnh lạ lùng xung quang khiến cho Irene Knaiwalker cảm giác vô cùng lạ lẫm.
Đột nhiên một tiếng gõ cửa vang lên.
‘Tôi có thể tiến vào được không’ Một âm thanh vô cùng nam tính vang lên, Irene Knaiwalker mơ mơ hồ hồ mà cất giọng đáp ứng.
Nhận được sự đáp ứng đó, ngay lật tức người sở hữu âm thanh nam tử đó nhẹ nhàng đẩy cửa ra mà tiến vào, trên tay là một cái khay cùng một tô phở (Mé thằng này người ốm yếu thì phải ăn cháo chứ, sao lại nấu phở hả).
Nhìn về phía thân ảnh kỉa, đột nhiên một cơn đau mạnh mẽ ập tới Irene Knaiwalker, trong nháy mắt Irene Knaiwalker ngất lịm, một loạt kí ức ập vào đầu của Irene Knaiwalker, không biết thời gian đã đi qua bao lâu, Irene Knaiwalker mới lần nữa tỉnh lại cũng theo đó mà nhớ lại kí ức ngày hôm qua, khắp khuôn mặt vô cùng trắng bệch không hiểu đang suy nghĩ gì.
Thân ảnh kia như hiểu thấu được suy nghĩ của nàng, nam nhân kia vô cùng nhẹ nhàng mà lên tiếng.
Sau một hồi giải thích, tuy vẫn còn hơi chút nghi hoặc nhưng không biết tại sao Irene Knaiwalker lại vô cùng tin tưởng lời nói của nam nhân kia.
Nếu mà có độ hảo cảm xuất hiện, thì lúc này độ hảo cảm của Irene Kaniwalker đối với người nam tử xa lạ này ở ngưỡng cao ngất ngưởng.
Lúc này, Irene Knaiwalker mới có cơ hội nhìn về phía nam nhân kia à không phải nói là ân nhân của nàng mà trịnh trọng lên tiếng.
‘Ân nhân, có thể cho tôi biết tên của ân nhân được không’.