Chương 170: Cảm Giác Kì Lạ

Nàng cảm giác vô cùng choáng đầu, nhẹ nhàng đứng dậy, một tay đỡ lấy cạnh giường.

Chưa kịp nhận rõ hoàn cảnh đột nhiên có một tiếng động vang lên, tiếng nói đó không phải của ai khác ngoài bà lão kia.

Bà lão kia không tiến vào mà nhẹ nhàng mở miệng dò hỏi.

‘Đã tỉnh lại rồi sao, có cảm giác lạ đâu không, nếu không thì nằm tạm đấy đi, giờ để ta nấu cho con chút thức ăn tẩm bổ’.

Irene vô ý thức đồng ý trước lời nói của bà lão ấy, ngồi lên chiếc giường sau lưng mà suy ngẫm.

Sau một hồi ổn định lại tâm hồn của mình, Irene bắt đầu tổ hợp lại trí nhớ của bản thân mình.

Sau một lúc, con mắt của nàng mới bắt đầu mở ra, tiêu hóa một lượng kiến thức lớn đối với nàng hiện tại là còn hơi quá tải, hơi nhẹ nhàng thở ra một hơi, Irene sở lấy một đôi mắt phức tạp nhìn vào bụng mình, nhỏ giọng mà nói.

‘Ai không ngờ chuyến đi này lại khiến cho ta có con chứ, Haizz’.

Lúc này bà lão kia cũng xuất hiện thêm lần nữa, khắc với lần trước thay vì là lời hỏi thăm, bà lão đã mang lên một món đồ thiết thực hơn.

Đó là bát cháo hành, bà lão kia nhẹ nhàng gõ cửa phòng của Irene.

‘Tùng, tùng tùng, tùng’.

‘Vào đi vào đi’ Irene vô cùng tự nhiên như chủ nhà mà nói.

Cánh cửa nhẹ nhàng mở ra, lúc này xuất hiện trước mặt Irene Knaiwalker lúc này là một bà lão thêm trên tay là một bát cháo.

Bà lão thấy Irene đã có vẻ khôi phục tạm ổn, nhẹ nhàng mỉm cười, tiến đến chỗ của Irene Knaiwalker, đưa ra bát cháo của mình mà nói.

‘Mới được tiếp nhận truyền thừa, cơ thể chắc chắn sẽ rơi vào trạng thái hư lực cần bổ sung sức lực gấp. Đây là bát cháo hành xuất phát pháp từ bí tích truyền cổ ngàn năm, không phải ai cũng có được cơ hội thưởng thức nó đâu’.

Vừa nói bà lão kia vừa nhẹ nhàng mà mỉm cười.

Irene Knaiwalker nghe vậy chỉ vô cùng nhẹ nhàng mà gật đầu, nhẹ nhàng tiếp lấy bát cháo từ phía bà lão kia.

Nhẹ nhàng xúc thử một muôi cháo lên, hương khí của bát cháo ấy bắn ra tứ phía, khiến cho một người đã thưởng thức qua bao nhiêu sơn hào hải vị như nàng cũng không khỏi mà âm thầm nuốt nước bọt.

Không thể chờ đợi được nữa, nàng húp miếng cháo đầu tiên.

‘Sao lạ vậy, chả cảm …. Uh uh huh’ Đang cảm thấy vô cùng kì lạ vì món ăn đấy chả có vị gì thì đột nhiên hương vị trong khoàng miệng của nàng cấp tốc bạo phát.

Từ mức có thể chịu đựng được, sức mạnh của món ăn đấy rốt cuộc đã thành công khiến cho Irene Knaiwalker phải rên rỉ mà nên.