‘Cháu chắc chứ’ người phụ nữ vẫn còn có chút lo lắng mà đặt ra câu hỏi nghi vấn.
‘không sao đâu ạ thật mà’ cậu bé ấy vẫn rất vô cùng tự tin mà đáp.
Sau một hồi đưa qua đưa lại cuối cùng người phụ nhân đó cũng phải chịu thua trước sự quyết liệt của cậu bé.
Đột nhiên cậu bé ấy làm động tác vô cùng ngầu lòi, viết nhẹ bên tóc mà hỏi.
‘Quý cô đây có thể cho tại hạ được vinh hạnh được biết bản danh của quý cô không’.
Người phụ nữ thấy hành động của cậu bé ấy không khỏi rung rung hai vai cố nén nụ cười làm ra một hành động tiêu chuẩn quý tộc để đáp lại lời của cậu nhóc ấy.
‘Cô tên Chaeryeong hân hạnh được gặp quý ông nhỏ này, và quý ông nhỏ này có thể cho tôi vinh hạnh được biết tên ngài không’.
‘Hừ hừ nêu ngươi muốn biết, để bảo vệ hòa bình nhân loại, để gìn giữ… a nhầm lộn kích bản. Thưa quý bà tên của tôi là Minh Hoàng’ Và đây cũng là lần đầu tiên Minh Hoàng gặp Jennie.
Đột nhiên một thân ảnh vô cùng điển trai tiến đên, khuôn mặt lạnh lùng đến cực hạn của một người đàn ông có thể sở hữu đi thẳng đến chỗ Minh Hoàng, rồi sau đó nhìn về người phụ nữ kia rồi bắt đầu cất tiếng.
‘’’’’
‘Nhóc con tiến lại đây’.
Nghe giọng nói phát ra từ ở khoảng cách đủ nghe kia, Minh Hoàng quay lại nhìn.
Trước mắt Minh Hoàng là một thanh niên trẻ tuổi tuấn lãng, khuôn mặt giá băng đến bất ngờ nhưng tiếng gọi Minh Hoàng lại có chút cảm xúc.
Giọng nói đó làm sao mà Minh Hoàng không biết được, theo bản năng đi tiến đến chỗ người thanh niên đó.
Ngươi thanh niên nhìn Minh Hoàng một chút lại nhìn Chaeryeong, rồi nhẹ nhàng xoa mái tóc cảu Minh Hoàng làm đầu thằng bé xù lên rồi nói.
‘Đến lúc phải đi rồi’ Giọng nói vô cùng nhẹ nhàng như không có chút cảm xúc nào ấy lại vang lên.
‘Uhm, vâng ạ’ tuy có chút không nỡ nhưng Minh Hoàng vẫn vô cùng nghe lời mà đáp lại.
Trước khi đi Minh Hoàng nhìn về phía Chaeryeong.
‘Chị gái xinh đẹp hẹn có cơ hội gặp lại’.
Chaeryeong đang ôm Jeny thấy vậy cũng chỉ nhẹ nhàng gật đầu, đối với nàng sự xuất hiện của Minh Hoàng cũng chỉ là một sự ngẫu nhiên.
Thậm chí có thể là lần cuối cùng có thể nhìn thấy nhau, nên Chaeryeong cũng chỉ đáp lấy lệ trước lời nói của Minh Hoàng.
Nhìn cậu bé đã dần dần về phương xa, Chaeryeong có chút hơi cảm thấy xúc động, đối với nàng Hoàng Minh khá phù hợp với tính cách của nàng.
Jeny nằm tựa đầu trên bờ vai Chaeryeong, sau một hồi tác động qua lại cũng đã thức dậy.
Mở ra con mắt mơ hồ không rõ, trước mắt nàng là một thân ảnh của một cậu bé hay bé gái gì đó quá xa so với đôi mắt của nàng, cậu bé( cô bé ấy ) đang vẫy tay về phía nàng.
Theo bản năng nàng cũng giơ tay chào lại.
Đây chính là lần đầu tiên Minh Hoàng và Jeny chính thức nhận biết.