Nữ tử thời cổ xưa, nếu đã cùng nam tử phát sinh tiếp xúc gần gũi, bình thường thì sẽ gả cho người đàn ông kia, đương nhiên là ngoại trừ có những trường hợp cá biệt! Chu Chỉ Nhược thuộc loại nữ tử bảo thủ truyền thống từ trong xương thấm ra, tiểu cô nương đã sớm xemTrương Siêu Quần là phu quân của mình rồi! Nếu không có ý nghĩ như vậy thì sẽ không bao giờ nằm ở trong lồng ngực của hắn mà an ủi …
Trương Siêu Quần gian nan nuốt một ngụm nước bọt, ôn nhu nói:
– Chu Chỉ Nhược là tiểu mỹ nhân ai mà không muốn lấy a? Nhưng chỉ sợ là Tương Vương hữu ý, Thần Nữ vô tâm, huynh cũng không biết là nhân gia có nguyện ý hay không a!
Trương Siêu Quần cố ý nói như vậy, thầm nghĩ tâm tư đơn thuần tiểu cô nương, nhất định sẽ nói ra ý nghĩ trong lòng, tuy rằng hắn biết tiểu cô nương hỏi hắn như vậy rõ ràng cho thấy đối với mình đã có ý, nhưng lúc này, hắn vẫn muốn chờ đợi đáp án của tiểu cô nương!
Quả nhiên, Chu Chỉ Nhược nghe vậy có chút cuống lên, vội vàng nói:
– Đồng ý…muội…..
Nói xong mới phát hiện mình đã quá lời, lặng lẽ nhìn tới, đã thấy Trương Siêu Quần cười tủm tỉm nhìn nàng.
Trong lòng lúng túng, đôi mắt đẹp ánh lên sự hân hoan, nhưng lại hờn dỗi:
– Chán ghét…chán ghét…huynh làm sao mà chán ghét như vậy!
Nói xong quả đấm nhỏ lại muốn nện đánh trên ngực Trương Siêu Quần, nhưng lập tức lại nghĩ tới trên người hắn có thương tích, cho nên Chu Chỉ Nhược chỉ là nhào tới trên người hắn, đem đầu chôn vùi thật sâu vào trong lồng ngực của hắn, e thẹn không chịu ngẩng đầu lên!
Chu Chỉ Nhược tuy rằng vóc người còn chưa phát triển, nhưng tuổi trẻ bên trong đang thời kỳ phát dục, làm cho người ta cảm thấy có một loại cảm giác ngây thơ hoạt bát, trước ngực đã có hai cái gò núi nhỏ, đang dính sát ở trong lồng ngực Trương Siêu Quần, hai vệt mềm mại khiến lòng người rung động, nhàn nhạt mùi thơm xử tử phát ra hương vị đầy rẫy trong khứu giác Trương Siêu Quần.
Tuy rằng hắn không sợ Chu Chỉ Nhược tố cáo, nhưng dâm loạn một tiểu cô nương làm cho người ta có một loại cảm giác tà ác, nhưng sâu trong nội tâm từ nơi sâu xa nhất một mặt âm u khát vọng!
“Trước sau gì Chu Chỉ Nhược cũng là vợ mình, sớm chiếm một chút tiện nghi chắc cũng không sai!”
Ý nghĩ đen tối vừa xuất hiện, Trương Siêu Quần lập tức có phản ứng.
Hai tay bao quát, đem Chu Chỉ Nhược ôm chặt vào lòng, cảm thụ cơ thể mềm mại như là không có xương hơi có chút run rẩy, Trương Siêu Quần một cái tay đưa sau lưng Chu Chỉ Nhược khẽ vuốt, vừa ở trên lỗ tai trong suốt nhẹ nhàng cắn khẽ:
– Làm sao lại chán ghét huynh? Chẳng qua là huynh sợ tiểu mỹ nhân từ chối mà thôi!
– Huynh…
Chu Chỉ Nhược chỉ cảm thấy bên lổ tai nhiệt nóng tỏa khắp, một luồng tê dại như nhanh chóng truyền khắp toàn thân, xương cốt như là tự tản đi không còn có một chút khí lực!
Trong lòng vừa thẹn lại sợ, Chu Chỉ Nhược run giọng nói:
– Ca ca… không nên như vậy… muội sợ…
Âm thanh giống như chim hoàng oanh thanh xướng, mang theo nhẹ nhàng run rẩy, mê người mị lực, vừa giống như khát vọng, lại vừa giống như cầu xin.
– Đừng sợ, huynh đây là đang giúp muội kiểm tra thân thể đây!
Thế gian tà ác người, không ai sánh bằng Trương Siêu Quần.
Tiểu cô nương yêu kiều lại không có ý nghĩ là Trương Siêu Quần đang chiếm tiện nghi, càng làm cho hắn trong lòng run lên, ý dâm cấp tốc ở trong lòng hắn sinh sôi.
Bàn tay lớn dĩ nhiên bất tri bất giác nắm gò núi nhỏ kia hơi lồi ra, xoa bóp không lưu tay, bất quá vẫn là nhỏ chút, nhưng cũng không mất đi sự co dãn.
Chu Chỉ Nhược cảm thấy cấm địa trước ngực bị bàn tay lớn nóng hừng hực bao vây, toàn thân tiểu cô nương cứng đờ, tiếp theo thân thể trở nên càng thêm run rẩy, đôi mắt đẹp nổi lên một tia ý xuân, mở bờ môi thơm, nói:
– Ca ca… muội có cảm giác thật kỳ quái, khó chịu lắm…không muốn tiếp nữa….!
– Không có chuyện gì… không có chuyện gì, tiểu bảo bối, lập tức sẽ ổn thôi….
Trương Siêu Quần liên tục dụ dỗ Chu Chỉ Nhược, bàn tay lớn nhẹ nhàng nắm bắt cái trên cái núi nhỏ anh đào, làm Chu Chỉ Nhược lại run rẩy không ngừng.
Đỏ au cái miệng anh đào nhỏ nhắn hơi mở ra, Chu Chỉ Nhược rất hồi hộp, trái tim nhỏ nhảy loạn cả lên, bộ ngực bởi vì thở dốc mà trên dưới chập trùng, từng mùi hương lan tỏa từ trong miệng đưa ra.
Trương Siêu Quần gần trong gang tấc khuôn mặt nhỏ, hơi cúi đầu trước mắt bờ môi như hoa, há miệng thè ra đầu lưỡi thâm nhập trong cái miệng âm ướt của Chu tiểu cô nương quấn quanh chiếm đoạt
– Ưm…
Tiểu cô nương miệng khẽ mở phát ra thành tiếng, cũng vong tình mặc kệ bản thân, dùng cái lưỡi non mềm trơn trợt cùng đầu lưỡi Trương Siêu Quần kịch liệt quấn quanh, cảm xúc mãnh liệt triền miên.