Trương Siêu Quần bị Đinh Mẫn Quân đẩy qua một bên, nằm ngắm nhìn phong cảnh, nghe được tiếng động sột soạt nàng cỡi xiêm y, lòng như lửa đốt, miệng khô lưỡi đắng, bỗng nhiên nghĩ đến, nàng đem cái tiểu khố kia bỏ ra, thì bên trong mặc cái gì? Chẳng lẽ nào nàng để cái âm hộ trống trơn?
Lúc này, Trương Siêu Quần từ phía dưới đã là ngang nhiên dựng cao, vừa rồi tuy rằng sử dụng Ngọc Nữ Tâm Kinh dùng chân khí vuốt ve xoa nắn để cho Đinh Mẫn Quân được cực khoái làm tiết khố ướt đẫm, nhưng chính mình lại là không hưởng thụ được cái gì cả, kìm nén một hơi mà không có chỗ phát tiết, giờ nghe được tiếng cởi quần áo, trong lòng ngứa ngáy há có thể yên được?
Trương Siêu Quần quay đầu liền hướng về phía Đinh Mẫn Quân mà đi, nàng đang trốn ở phía sau đống cát nhỏ kia, cái quần vừa cởi xuống đến hai bên mắt cá chân, tiết khố vừa thoát đến một nửa, hai cái đùi đẹp tinh tế thon dài cùng một đám lông đen thùi tụ tập nơi cái u cốc đào nguyên, lập tức xuất hiện ở trước mặt Trương Siêu Quần.
Đinh Mẫn Quân tuy rằng không phải là quá tuyệt mỹ, nhưng nếu so với cùng Tiểu Long Nữ, Chu Chỉ Nhược, cùng Tuyết Lĩnh Song Sơn, và Tiểu Ngư Tiểu Nhạn thì vóc người của nàng là vượt hơn tất cả mọi người, về dáng cao cao thanh mãnh, tinh tế thon dài, chỉ là đứng sau Chu Cửu Chân mà thôi
Người cổ xưa thì không có thưởng thức cảm thụ loại dạng người mẫu như thế này, nhưng người đến từ thời hiện đại Trương Siêu Quần thì như nhặt được chí bảo, chỉ nội nhìn ngắm hai cái chân dài mênh mang trắng nõn là đã có một loại cảm giác hưởng thụ rồi.
Đinh Mẫn Quân thấy hắn không giữ lời hứa, lại thừa dịp chính mình cỡi quần mới đến một nửa chạy tới, vừa sợ vừa thẹn, mắng hắn thì lại không dám sợ có người nghe thấy, chỉ đành trố mắt nhìn hắn đi tới gần, cặp mắt kia tham lam đang nhìn dưới háng mình nhìn quét, dường như muốn đem cái đó của mình ăn tươi nuốt sống.
Đinh Mẫn Quân phát hoảng, hạ thấp giọng kêu lên:
– Này… ngươi… ngươi tới đây làm gì?
Tim đập thịch thịch, thịch thịch kinh hoàng…
Trương Siêu Quần dưới chân nhẹ chút, bước nhanh tiến lên, mặt mỉm cười đi tới bên cạnh nàng, liền nắm đưa tay ở vòng eo nhỏ, bên thùy tai nàng nhẹ nhàng nói:
– Đôi chân Đinh tỷ rất đẹp.
Trương Siêu Quần tùy tiện một câu khen, lại khiến cho Đinh Mẫn Quân tâm thần đều say, chung quanh thùy tai ngứa nhột, trong lòng càng là nhảy loạn lên.
Hắn quả thật là có mị lực mà đại đa số nữ nhân đều không cách nào chống cự, da thịt kia màu vàng nhạt khỏe mạnh, nét mặt anh tuấn tràn ngập ánh sáng mặt trời, ánh mắt trong suốt mà thâm thúy, cái sống mũi kia kiêu ngạo đứng thẳng, vóc người cao lớn rắn chắc, khi còn là lính đặc công không có gián đoạn thời gian rèn luyện, nếu để lộ ra nửa người trên ở trần thì cơ bụng sáu múi rắn chắc, cơ ngực hoàn mỹ, bắp thịt cánh tay, có thể làm cho nữ nhân tim đập thình thịch, hận không thể bị hắn dùng sức cường tráng hòa tan.
Đinh Mẫn Quân mắt hạnh sinh xuân, bị bàn tay hắn hừng hực khẽ vuốt, hai quai hàm đã hồng, thân thể mềm mại run rẩy, vừa rồi bị chân khí của hắn xoa xoa làm cho đến cơn cực khoái vẫn còn lưu lại dư vị, giờ khắc này càng là xuân ý dập dờn.
– Ngươi… ngươi đừng làm loạn..để ta mặc vào cho xong chứ ?
Đinh Mẫn Quân trong đôi mắt lộ ra mềm yếu, tuy nói như vậy, nhưng bên trong sâu xa có loại do dự giãy dụa, làm sao mà nàng không có sâu sắc khát vọng?
Trương Siêu Quần cười hắc hắc nói:
– Mặc vào làm cái gì? Cứ để như vậy, không phải là càng thích hơn?
Một bàn tay của hắn nhanh chóng từ cái eo nhỏ nàng xoa xuống, vạch xuống vài đường trên cái mông đẹp, rồi trực tiếp đưa đến giữa hai chân nàng, cái kia vẫn còn một mảnh lầy lội, dinh dính, giờ đã hơi có mùi nồng đậm từ bên trong thẩm thấu ra, Đinh Mẫn Quân vẫn chưa thể có kịp lau chùi.
Trương Siêu Quần cười nói:
– Đinh tỷ có muốn không?
Đinh Mẫn Quân ý xấu vùng vẫy một hồi, muốn né ra, nhưng mà cái quần vừa thoát đến mắt cá chân, cho nên giống như tự trói lại chính mình ở dưới hai chân, trọng tâm thân thể lệch đi ngã xuống, vừa lúc Trương Siêu Quần dùng sức kéo nàng ôm vào trong ngực, hai tay không ngừng ở nơi sâu thẳm đào nguyên vuốt ve, kích thích nơi đâu âm vật của nàng, Đinh Mẫn Quân cả người lại run rẩy, chỉ cảm thấy bên trong âm đạo nhột ngứa không nói ra được sự trống vắng, hận không thể có thể có cái dương vật to của hắn lấp kín ở bên trong, bổ khuyết huyệt động hư không, trong đầu hò hét loạn lên, tất cả đều là hình ảnh hành trình phát sinh kiều diễm vui vẻ trên đường đi đến núi Côn Luân sơn.
– Ở… ở.. tại đây à…?
Đinh Mẫn Quân âm thanh có chút run rẩy, hơi thở đã gấp gáp, nàng đã lên cơn động dâm rồi.
– Sao lại không được? Tại nơi này không phải là càng hứng thú sao?
Trương Siêu Quần cười hì hì, bị hơi thở nàng thô trọc nhiễm vào, hắn cũng động tình, phía dưới dương vật cứng ngắt đem cái quần nâng lên cao cao, hắn cùng Đinh Mẫn Quân thân cao gần như bằng nhau, cây thịt chính đỉnh ở nơi cái mu âm hộ mềm mại của nàng, trong lúc này, hai người đều là tình động không ngừng, tính nguyên thủy dục tính của con đực và con cái bốc lên lan tràn…
Thời điểm này, có còn quan tâm được chuyện gì nữa? Đinh Mẫn Quân ghé vào lỗ tai hắn nhẹ giọng nói:
– Ngươi … người…cho nó vào trong đi ….
Trương Siêu Quần hai mắt đều đỏ như lửa, nói:
– Đâu cần phải nói…
Hắn dìu nàng thả xuống, trên nên đất mỏng manh một lớp cát, lót vội bên dưới cái áo trường bào màu trắng, chỉ thấy cặp đùi thon dài giao hòa cùng nhau, nhẹ nhàng qua lại tự cạ ma sát với nhau, nhìn thấy cử động này của nàng, Trương Siêu Quần biết là cái âm đạo phía dưới của nàng đã là không nhịn được nữa rồi.
Trương Siêu Quần đem đai lưng mình cỡi ra, thời cổ xưa ăn mặc quả thực chính là quá phiền phức, nếu như thời hiện đại, ở loại địa phương hoang dã nguy hiểm như thế này, thích hợp nhất đem khóa quần kéo xuống, quần cũng không cần cỡi xuống, chỉ cần móc cây dương vật ra là xong.
Hắn đang luống cuống tay chân giải đai lưng, Đinh Mẫn Quân đỏ mặt, nói:
– Để ta đến!
Trương Siêu Quần kinh ngạc, mờ mịt, nàng bỗng nhiên chủ động? Đây vẫn là ở thời cổ xưa mà? Mờ mịt bên trong, dương vật Trương Siêu Quần bạo lộ ra…
To lớn thô thạc cây gậy kiêu ngạo bắn ra ngoài, Đinh Mẫn Quân bàn tay nhẹ nhàng đưa nó nắm chặt, ngón tay cái trong lúc vô tình chạm vào quy đầu mẫn cảm, Trương Siêu Quần thoải mái rên rỉ một tiếng, trong lòng không khỏi hơi động, run giọng nói :
– Đinh tỷ…tỷ… có muốn nếm thử mùi vị của nó không?
Đinh Mẫn Quân kinh ngạc, giồng như là nghe được một chuyện phi thường kỳ dị, giữa lúc Trương Siêu Quần cho rằng nàng không thể làm được chuyện như vậy, hắn hướng phía trước chuẩn bi hành động cho dương vật đút vào âm đạo nàng, thì Đinh Mẫn Quân khép hờ hai con mắt, mặt ngượng ngùng quỳ xuống trên mặt đất…
Trương Siêu Quần lại sững sờ, hắn không nghĩ tới nàng lại thật sự chịu vì mình tiến hành phương thức này, nên nhớ ngay ở thời hiện đại của hắn, cũng có một số cô gái là không chịu làm, chí ít là trong thế giới kia, vợ của hắn đã là dứt khoát không chịu.
Một trận ướt át ấm áp từ quy đầu dương vật truyền đến, Trương Siêu Quần tâm thần đều say, cực kỳ vui vẻ từ chỗ mẫn cảm quy đầu cấp tốc khuếch tán ra, cái loại cảm giác nhột nhột trực thấu đến toàn thân.
Ở cái thời cổ xưa, tuy rằng hắn cũng đã được Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn bú mút dương vật cho hắn, nhưng khi đó, chính hắn phải làm đang giả bộ ngủ, nào có thẳng tắp đứng nhìn như bây giờ, trước mặt mỹ nhân quỳ trên mặt đất phục vụ dương vật làm đến chấn động đến cảm giác chinh phục thật là mãnh liệt.
Nhìn cây gậy thịt trơn trợt ở trong cái miệng nhỏ mềm mại của nàng, ra ra vào vào, quả thực muốn làm cho Trương Siêu Quần vì điều đó mà muốn điên cuồng, thật giống như đang nằm mơ, nàng khi thì phun ra nuốt vào, khi thì tỉ mỉ liếm láp, khi thì ngậm trong miệng hết cái quy đầu, cái lưỡi thơm tho liếm láp bay lượn khắp nơi, đem cái quy đầu bao vây lấy, mềm mại, ôn nhu, phi thường có cảm giác, phảng phất giống như là quy đầu đâm sâu đến tận cổ miệng tử cung, bởi vì cơn sương khoái sắp đến mà co rút mút vào vậy.
Nàng nhận thấy được Trương Siêu Quần cực kỳ hưởng thụ phương thức chăm sóc này, cái cây dương vật kia càng không tự chủ được bắt đầu bành trướng, so với trước kia lại càng to dài hơn khá nhiều, thì ra Trương Siêu Quần mãnh liệt dưới sự kích thích, không tự chủ được nên vận dụng Ngọc Nữ Tâm Kinh Thức bành trướng làm lớn dương vật ra.
Cây thịt dương vật dưới chân khí của hắn khống chế, trở nên càng thô càng dài, dường như cây cột cờ to lớn, khiến cho bên trong khoang miệng Đinh Mẫn Quân càng thêm tăng vọt, hai tay ôm lấy cặp bắp đùi của hắn, hơi thở gấp gáp lên, cái miệng nhỏ của nàng cũng không ngậm được thân cây dương vật to lớn kia, cho nên chỉ bú mút được nơi quy đầu, dùng cái lưỡi ẩm ướt mềm mại liếm hôn, không thể nào tưởng tượng được, nàng lại có kỹ thuật có như thế được, nếu như không phải là đang rõ ràng Đinh Mẫn Quân là người cổ xưa, quả thực liền muốn hoài nghi, nàng có phải là một trong kỹ nữ chuyên nghiệp của Nhật Bản hay không nữa.
Nàng vừa liếm vừa mút lấy quy đầu Trương Siêu Quần, còn không thì ngẩng đầu ẩn tình đưa mắt e thẹn vô hạn nhìn hắn, ánh mắt kia phảng phất đang hỏi:
“Ngươi, có sung sướng không vậy?”
Bên trong cây dương vật như có điện lưu thông qua, đặc biệt là cái quy đầu kia , bị cái đầu lưỡi của nàng bú liếm lên, để cho Trương Siêu Quần không kìm lòng được há miệng ra, hạ thân nhẹ nhàng hướng về trước hẩy tới.
– A…
Đinh Mẫn Quân trong mắt sợ hãi, hắn chỉ mới nhẹ nhàng đầy tới cây dương vật vào miệng nàng, đã muốn làm cho nàng nghẹt thở, Trương Siêu Quần vội vàng không chuyển động, lúc này quy đầu đã muốn sinh tinh bắn ra, hắn cũng chịu không nổi nữa cái loại mãnh liệt kích thích này, cuối cùng thì dương tinh đột nhiên cũng đã phun trào ra…
Đinh Mẫn Quân chỉ cảm thấy trong miệng nhiều hơn chất lỏng, cũng biết đó là cái gì, vừa ngượng ngùng, vừa động tình, mơ hồ không rõ hỏi:
– Ta… ta có thể phun ra không?
Một tia chất lỏng màu nhũ bạch từ nàng bên khóe miệng nàng tràn ra, chảy xuôi theo cái cái cằm thon, sướng không nói ra được thành lời, Trương Siêu Quần môi miệng phát khô, gật đầu nói:
– Đinh tỷ cứ phun ra đi.
Đinh Mẫn Quân xuân tình dập dờn, tựa hồ là thật không tiện ở trước mặt hắn phun ra, bối xoay mặt đi.
Thấy cái mông đít của nàng trắng như tuyết bại lộ ở trước mắt mình, cái âm đạo kia ở dưới ánh trăng lờ mờ, Trương Siêu Quần cúi người xuống, bàn tay tay sờ xoạng vào trong khe thịt hở âm hộ, Đinh Mẫn Quân toàn thân lại run lên…
– Đinh tỷ đừng nhúc nhích, cứ duy trì cái tư thế này.
Trương Siêu Quần giọng nói khàn khàn.
Đinh Mẫn Quân ngoan ngoãn đáp ứng, hai tay chống đỡ dưới đất, một bàn tay đã đưa đến nàng giữa hai chân, bên trong cái khe thịt âm hộ, dịch nhờn bị gió hiu hiu mát thổi qua hồi lâu, đã hơi khô lại dinh dính như lớp hồ dán một lớp mỏng, Trương Siêu Quần thoáng dùng sức, tách ra hai bắp đùi nàng, một đống lông đen bên dưới, đỏ tươi cửa miệng âm đạo lộ ra, cái cảm giác loại rất có chinh phục theo tư thế Lão Hán Thôi Xa ( lão hán đẩy xe ), khiến cho dương vật Trương Siêu Quần mồi hồi sau đã nhanh chóng khôi phục sự hùng vĩ.
Trương Siêu Quần dùng cây đại nhục bổng từ phía sau đỉnh nhập vào âm đạo nàng..
– Ưm….. Siêu Quần, nó lớn qua…làm muốn chết ta…
Dưới thân nàng có chút sợ hãi, Trương Siêu Quần nắm lấy nàng hai bên có mông thịt, không nói gì, lại về hẩy về phía trước chen cây dương vật vào cửa miệng âm đạo hết nữa tấc.
– A…
Đinh Mẫn Quân rên lên một tiếng, nàng cảm thấy cái âm hộ bị trướng đầy căng ra, đưa hai cánh tay phục trên đất, điều chỉnh lại tư thế thích hợp nhất, để cây dương vật của hắn có thể càng thêm dễ dàng đâm vào, hơi thở hầu như nghẹt thở, cuối cùng thì toàn bộ cái dương vật kia hoàn toàn tiến hết vào trong huyệt động.
Trương Siêu Quần cực kỳ thỏa mãn thở thật dài một hơi, thấy nửa người trước của nàng hầu như nằm sấp trên mặt đất, mông đẹp cao cao vễnh lên, hết sức một màn hương diễm, khiến cho máu huyết không ngừng sôi sục.
…
Dưới sự công kích không ngừng của Trương Siêu Quần, Đinh Mẫn Quân tuy rằng cố nén không để cho mình phát ra tiếng, nhưng thỉnh thoảng vẫn là không khống chế được phát ra rên rỉ, Trương Siêu Quần động tác càng ngày càng kịch liệt, tiếng va chạm, “ phạch…phạch ..” vang ầm lên….
Giữa lúc Trương Siêu Quần cảm giác được từ bên trong âm đạo một trận co giật, đó là dấu hiệu cơn cực khoái sắp đến, Trương Siêu Quần liền gia tăng cường độ cùng tần suất, sau một hồi lâu chinh phạt, Đinh Mẫn Quân đột nhiên cái mông vễnh thật cao hết sức, rồi nữa người trên như là vô lực tê liệt nằm xụi trên mặt đất…
Trương Siêu Quần biết nàng đến rồi, hắn khẽ mỉm cười, có thể làm nữ nhân ở dưới háng mình thu được sự hưởng thụ vui sướng phi thường là làm cho người nam nhân vô cùng thỏa mãn….
Chính vào lúc này, chợt thấy góc đông bắc trên ở ngoài hơn mười dặm một làn hỏa pháo màu vàng bay lên, xán lạn cực kỳ, Đinh Mẫn Quân kinh hô:
– Đó là… Không Động phái, Không Động phái gặp nạn rồi!
Trương Siêu Quần giật mình, Đinh Mẫn Quân vội vàng vừa mặc quần áo, vừa nói, lần này lục đại môn phái đi tới Tây Vực để vây đánh Ma Giáo, trước khi đi đã quyết định hành động của môn phái nào cũng phải kín đáo và sử dụng chiến lược “phân tiến hợp kích” đồng thời mỗi phái dùng hỏa pháo một màu để làm tín hiệu với nhau, màu vàng khói tiễn là tín hiệu của Không Động phái.
Hai người mặc quần áo vừa xong, chúng đệ tử phái Nga Mi đã phát hiện tín hiệu cầu cứu, dồn dập chuẩn bị, không lâu lắm, đồng loạt hướng về phía khói tiễn bay lên chạy đến.
Trương Siêu Quần cùng Đinh Mẫn Quân không dám lộ diện ngay, cũng may tình thế nguy cấp, ai cũng không để ý đến hai người, nhìn bọn họ mấy mươi người đồng loạt chạy vội đi, lúc này mới đi theo sau, may là không ai phát hiện kẽ hở bên trong hai người bọn họ.
Sau đó, tu vi nội công mọi người liền hiển hiện rỏ ra, người nào khinh công kém liền bị bỏ rơi ở phía sau, Diệt Tuyệt sư thái, Ân Lê Đình, Trương Siêu Quần ba người là võ công cao nhất, phóng nhanh trước nhất, Tống Thanh Thư cũng là thật nhanh lẹ, bám sát phía sau, điều này làm cho Trương Siêu Quần có chút kinh ngạc.
Chỉ nghe tiếng chém giết mãnh liệt, âm thanh càng ngày càng là thê lương, thỉnh thoảng truyền đến một hai tiếng rên lúc sắp chết kêu gọi, mọi người đi tới gần, đều giật mình kinh hãi vì thấy trước mặt là một trận đấu rất lớn, hai bên đều có mấy trăm người dự cuộc chiến, dưới ánh sáng trăng chỉ thấy ánh đao kiếm lấp lánh, người nào người nấy đều đem toàn lực ra tranh đấu trí mạng, trận đấu thật thảm khốc.
Trương Siêu Quần âm thầm lo lắng, đại chiến bực này, tử thương nhất định là rất nhiều, thầm nghĩ đến hai phe bọn họ đều là chính mình muốn tranh đua sức mạnh, không khỏi thở dài.
Ân Lê Đình nhìn qua chiến cuộc, nói rằng:
– Bên địch là Nhuệ Kim, Hồng Thủy, Liệt Hỏa tam kỳ, bên ta phái Không Ðộng cũng có ở đây, phái Hoa Sơn đã tới và cả phái Côn Luân cũng đã tới nốt. Như vậy bên ta ba phái hợp sức đấu với ba kỳ của địch, này Thanh Thư chúng ta xông vào trợ chiến đi!
Nói xong, Ân Lê Đình rút trường kiếm ra múa lên trên không kêu “xoạt xoạt “.
Tống Thanh Thư cũng lên tiếng nói:
– Hãy khoan! Ðể chờ đủ các sư bá, sư thúc của phái Nga Mi tới rồi chúng ta hãy xông vào dự chiến, phen này thế nào cũng đắc thắng!
Bên trong chiến trường ba phái đấu với ba kỳ, trước mắt là cục diện thế lực ngang nhau, nhưng từ phía xa xa cách bãi chiến trường mấy chục trượng, có ba đội kỵ binh xếp hàng chỉnh tề đang đứng yên tại chỗ, mỗi đội có chừng hơn trăm người, nếu ba đội nhân mả của Ma Giáo này tập trung vào chiến đấu, Không Động, Hoa Sơn, Côn Luân ba phái tất phải đại bại, chỉ là không biết làm sao, ba đội quân này trước sau gì cũng án binh bất động.
Diệt Tuyệt sư thái cùng Ân Lê Đình đều âm thầm hoảng sợ, Ân Lê Đình hỏi Tống Thanh Thư:
– Những người này tại sao lại không động thủ?
Tống thanh thư lắc đầu nói:
– Tiểu điệt không nghĩ ra.
Trương Siêu Quần liền đi tới bên cạnh Ân Lê Đình, nói:
– Chuyện này có cái gì không nghĩ ra, ba đội kỵ binh đó là người của Bạch Mi Giáo, tuy Bạch Mi Giáo là một nhánh của Ma Giáo thật, nhưng họ lại bất hòa với Ngũ Hành Kỳ, nếu như chúng ta có thể giết sạch Ngũ Hành Kỳ thì Bạch Ma Giáo còn càng thêm vui mừng, chưa biết chừng lại giúp cho Bạch Mi Giáo Hân Thiên Chính được lên làm Giáo Chủ của Ma Giáo nữa là khác.
Lúc này mọi người mới vỡ lẽ..
Diệt Tuyệt sư thái khen:
– Siêu Quần, ngươi thật giỏi, hiểu rỏ mọi chuyện.
Tống Thanh Thư trong lòng lại càng đố kị với hắn, lúc này đệ tử phái Nga Mi đã đến, đứng ở phía sau Diệt Tuyệt sư thái.
Ân Lê Đình nói:
– Nếu Thiên Ưng Giáo bất động, thì chúng ta tấn công đi!
Trương Siêu Quần nói:
– Tuy rằng Thiên Ưng Giáo bất động, nhưng bọn họ dù sao cũng là người của Ma Giáo, chẳng may đợi chúng ta đang đánh nửa chừng, xông tới, thì chúng ta sẽ hỏng việc, chi bằng…
Hắn nói xong liếc mắt nhìn Diệt Tuyệt sư thái.
Diệt Tuyệt sư thái nói:
– Lúc này khẩn thiết, ngươi nếu hiểu cách sắp xếp, thì mau mau phát hiệu lệnh đi!
Trong lòng sư thái nghĩ thầm, sau lần này nhất định phải gặp Trương chân nhân nói, để cho hắn gia nhập phái Nga Mi của mình.
Trương Siêu Quần gật gật đầu, lúc này trông thấy trong tình thế nguy cấp, phái Côn Luân có vẻ thắng thế, phái Hoa Sơn đấu với Hồng Thủy kỳ thì ngang tay, còn phái Không Ðộng càng đấu càng lép vế dần, bị Liệt Hỏa kỳ bao vây vào giữa và đang ra tay chém giết.
Trương Siêu Quần liền lớn tiếng nói:
– Bây giờ chúng ta chia làm bốn hướng, lưu lại một đường thì có Kỷ sư tỷ, Đinh sư tỷ, Chu Chỉ Nhược, mỗi người dẫn 5 người làm dự bị áp trận, con lại thì chia ba đường xông xuống, tất cả đều tất công vào Nhuệ Kim kỳ, sư thái dẫn người ở phía đông xông vào, Lục sư huynh, Thanh Thư dẫn người từ phía tây xông tới, còn Tĩnh Huyền sư tỷ với tiểu đệ thì ở phía nam …
Tĩnh Huyền nghe nói ngạc nhiên hỏi:
– Phái Côn Luân đang thắng thế mà, chúng ta chỉ thấy phái Không Ðộng nguy cấp thôi!
Trương Siêu Quần vội đỡ lời:
– Vâng! Vì phái Côn Luân đang thắng thế, lại được chúng ta xông tới giúp sức thế nào cũng hạ ngay được Nhuệ Kim kỳ, còn lại hai kỳ còn lại thấy vậy, thế nào cũng bỏ chạy, nếu bây giờ chúng ta lại đi tiếp cứu phái Không Ðộng trước, tất nhiên chưa chắc chúng ta đã hạ ngay được Liệt Hỏa kỳ, lúc ấy Bạch Mi Giáo sẽ nhúng tay vào, như thế thì chúng sẽ là ngư ông thủ lợi, mà chúng ta với ba kỳ kia có khác gì con cò với con trai, như vậy có phải là nguy hiểm hơn không?
Tĩnh Huyền cực kỳ khâm phục, nói:
– Trương công tử tính toán không sai.
Thế rồi mấy người liền dẫn mọi người của phái Nga Mi xông vào tấn công Ma Giáo ngay.
Diệt Tuyệt sư trường kiếm vung ra, quát lên:
– Hôm nay đại khai sát giới, trừ diệt yêu tà.
Nói xong, nàng với Tĩnh Hư, Ân Lê Đình ba người kéo nhau xông vào đánh chém Nhuệ Kim kỳ.
Trương Siêu Quần hướng về Kỷ Hiểu Phù, Đinh Mẫn Quân cùng Chu Chỉ Nhược phụ trách áp trận, liếc mắt nhìn, cấp tốc nói:
– Mọi người lấy đội này bảo mệnh làm chủ, không thể khinh động.
Đi ra vài bước, lại đang quay đầu lại, trịnh trọng nói:
– Cẩn thận, khi chưa có hiệu lệnh, thì không được tự ý xông vào.
Ba nữ đều là chấn động, bực này chân thành ánh mắt, ba nàng phương tâm xao động dữ dội, mắt nhìn hắn như là du long bay gấp đi xông trận, trong mắt các nàng đều là nhu tình vô hạn, nhưng chỉ có Kỷ Hiểu Phù khuôn mặt lại biểu hiện thêm ra mấy phần thần sắc phức tạp.
Lúc này phu phụ Hà Thái Xung của phái Côn Luân cùng môn hạ đấu với Nhuệ Kim kỳ đã chiếm phần thượng phong, lại thấy Nga Mi và Võ Ðang xông lại trợ chiến, thanh oai lại càng lợi hại thêm, kiếm pháp của Diệt Tuyệt sư thái lanh lợi tuyệt luân, không có một tên Ma Giáo nào có thể chống đỡ nổi mũi kiếm của nàng ta, thân hình của sư thái ở trong đám đông nhoáng qua nhoáng lại, đâm phía đông một kiếm, chém phía tây một nhát, chỉ trong nháy mắt nàng đã giết chết bảy tám tên giáo chúng của Ma Giáo rồi, sau đó Diệt Tuyệt sư thái lại giở kiếm pháp của phái Nga Mi ra, càng đánh càng nhanh, cố hết sức tấn công Trang Tranh, chưởng kỳ sứ của Nhuệ Kim kỳ.
Hà Thái Xung, Ban Thục Nhàn của Côn Luân phái dẫn môn nhân đệ tử đối kháng với Nhuệ Kim kỳ đã chiếm ưu thế, Nga Mi, Vũ Đang hai phái vọt một cái nhập vào, thanh thế càng là đại thịnh.
Diệt Tuyệt sư thái kiếm pháp ác liệt tuyệt luân, không một tên Ma Giáo nào có thể đỡ được nàng ba kiếm, trong thời gian ngắn liền có bảy tên giáo chúng bị chết ở bên dưới trường kiếm của nàng.
Trang Tranh võ công rất tinh xo, đấu với nàng thật đồng sức, Diệt Tuyệt sư thái liền nhảy sang bên tránh, dùng thế Thuận Thủy Thôi Châu, gạt cây Câu Lang Nha Bổng của đối phương sang bên, nhưng nàng đâu có biết Trang Tranh chưởng kỳ sư một kỳ, là một nhân vật rất lợi hại trong Ma Giáo, ở trong chốn võ lâm cũng có thể gọi là cao thủ đệ nhất, trời sinh cho y có hai cánh tay rất khỏe, y lại được dị nhân truyền thụ võ công từ nhỏ, nội ngoại công đều rất tinh xảo.
Lúc ấy y thấy Diệt Tuyệt sư thái đang định đè Câu Lang Nha Bổng của mình xuống, y liền quát lớn một tiếng, dùng cánh tay hất bắn trở lại.
Chỉ nghe một tiếng “coong”, thanh trường kiếm của Diệt Tuyệt sư thái đã gãy làm ba đoạn rơi xuống đất, Diệt Tuyệt sư thái thấy khí giới của mình bị gãy, cánh tay tê tái trong lòng lo lắng vô cùng, tuy vậy nàng vẫn không lùi tránh, nhanh tay rút ngay thanh trường kiếm Ỷ Thiên ở trên vai ra, sử thế Thiết Tỏa Hoành Giang chống đỡ luôn.
Trang Tranh cảm thấy tay mình bỗng nhiên nhẹ bỗng, mới hay cây Câu Lang Nha Bổng của mình đã bị Ỷ Thiên kiếm chặt gãy làm đôi rồi, tiếp theo sau đó cái đầu của y cũng bị thanh trường kiếm chém đứt đôi luôn.
Bọn Nhuệ Kim kỳ thấy chưởng kỳ sứ của mình bị một lão ni giết chết ai nấy đều kinh hoàng và phẫn uất vô cùng.
Lúc này, Trương Siêu Quần đang ở bên hướng khác theo Tĩnh Huyền tấn công, bị vài tên hảo thủ Ma Giáo cuốn lấy, hắn không muốn giết lung tung người của Ma Giáo, mỗi khi chiếm được thượng phong thì đều là điểm trúng huyệt đạo bọn họ, không đã thương tính mạng bọn họ, người Ma Giáo vốn là thấy hắn tuổi còn trẻ, rất nhiều người đều muốn giết hắn để lập uy, nhưng từ phía sau có người nhìn thấy võ công của hắn cực cao, nội lực thâm hậu, nhưng ra tay nhưng là cực kỳ nhân từ, thậm chí đối với đối thủ muốn đẩy hắn vào chỗ chết, hắn cũng không chịu xuống tay ác độc, cho nên nhiều người kinh ngạc, cũng không ai biết hắn là lai lịch gì.
Trong giây lát giáo chúng Nhuệ Kim kỳ mắt thấy chưởng kỳ bị chém chết, tất cả đều lớn tiếng la hét, như điên cuồng không để ý tính mạng của mình mà tàn nhẫn giao đấu, liên tiếp có mấy đệ tử Côn Luân cùng Nga Mi môn hạ bị giết.
Một người trong Hồng Thủy kỳ lớn tiếng nói:
– Trang kỳ sứ đã tuẫn giáo chết rồi, Nhuệ Kim kỳ hãy rút lui trước, Hồng Thủy kỳ xin đoạn hậu.
Cờ hiệu của Liệt Hỏa kỳ bỗng biến đổi, tất cả bộ hạ của Liệt Hỏa kỳ đều rút lui về phía tây, nhưng những người của Nhuệ Kim kỳ càng đấu càng hăng, không hề chịu rút lui khỏi trận chiến.
Trương Siêu Quần nghe được tiếng bọn họ kêu gọi, chấn động trong lòng, thầm kêu thật là đáng tiếc, vừa rồi một chút thoáng nhìn thấy có cao thủ có thể cùng Diệt Tuyệt sư thái đơn đả độc đấu hồi lâu, thì hắn biết người chắc là có chút tiếng tăm, nhưng không ngờ tới, hóa ra là chưởng kỳ sứ của Nhuệ Kim kỳ, hắn bóp cổ tay thở dài.
Người trong Hồng Thủy kỳ kia lại lớn tiếng nói:
– Ðường kỳ sứ của Hồng Thủy kỳ đã có lệnh, giáo chúng của Nhuệ Kim kỳ hãy mau rút lui, rồi sẽ trả thù cho Trang kỳ sứ sau!
Có mấy người trong Nghệ Kim kỳ đều đồng thanh lớn tiếng đáp:
– Xin Hồng Thủy kỳ hãy rút lui trước, sau này sẽ trả thù cho chúng ta, còn người của Nhuệ Kim kỳ đã thề sống chết với Trang kỳ sứ rồi!
Trương Siêu Quần ngừng tay, thấy người của Nhuệ Kim Kỳ nnghĩa khí sâu nặng, dõng dạc mỗi người đại dũng trước cái chết cũng không sợ, trong lòng nhiệt huyết dâng trào, không ngừng kích động.
Trong đội ngũ của Hồng Thủy kỳ đột nhiên có cờ đen phất lên, rồi có một người tiếng nói như sấm la lớn:
– Các huynh đệ của Nhuệ Kim kỳ cứ chiến đấu tới cùng, Hồng Thủy kỳ chúng tôi quyết phục thù cho các huynh đệ!
Lúc ấy Nhuệ Kim kỳ chỉ còn lại hơn ba mươi người, ai nấy đều đồng thanh lớn tiếng đáp:
– Chúng tôi đa tạ Ðường kỳ sứ!
Mọi người chỉ thấy cờ của Hồng Thủy kỳ phất động rồi tất cả những người của kỳ sứ đó đều rút lui về phía tây.
Phái Hoa Sơn và phái Không Ðộng thấy trận đồ của kẻ địch nghiêm chỉnh, hơn hai mươi người đoạn hậu tay đều cầm ống đồng tròn sáng quắc không biết là cái gì nên không dám đuổi theo.
Mọi người đành phải quay lại xông vào bao vây Nhuệ Kim kỳ, lúc này tình thế đã rõ ràng hẳn, Côn Luân, Nga Mi, Võ Ðang, Không Ðộng và Hoa Sơn ngũ phái vây đánh Nghệ Kim kỳ của Ma Giáo, chỉ có phái Võ Ðang hiện tại là chỉ có ba người tham dự, còn lại bốn phái kia đều xuất động hết những tinh anh trong phái để đi dự trận.
Nay chưởng kỳ sứ đã mất, Nhuệ Kim kỳ sứ không khác gì rắn mất đầu tất nhiên không địch nổi ngũ phái kia, nhưng dưới cờ mỗi người đều xem cái chết nhẹ tợ lông hồng thấy chết không sờn, quyết ý đi theo chưởng kỳ sứ Trang Tranh tuẫn giáo.
– Tất cả mọi người dừng tay! Ngừng tay lại….!
Trương Siêu Quần nhiệt huyết dâng trào, hai tay co lại thành nắm đấm, trong đám người lục phái, có đến ngũ phái nghe thấy lời hắn gào, mọi người hơi chần chờ, nhưng cũng không nhận ra hắn là ai, rồi lại xoay người xông lên chém giết.
– Toàn bộ tất cả dừng tay!
Trương Siêu Quần thấy những người gọi là nhân sĩ chính phái lấy nhiều bắt nạt ít, không khỏi phẫn nộ, lúc này, Ân Lê Đình cũng thấy thắng không có vẻ vang gì, nên cũng lớn tiếng kêu lên:
– Các giáo chúng của Nhuệ Kim kỳ hãy nghe ta nói đây! Các người cứ đấu như thế này chỉ có chết thôi, mau vứt bỏ vũ khí đầu hàng đi, nếu các người chịu đầu hàng thì chúng ta sẽ tha mạng cho!
Phó kỳ sứ của Nhuệ Kim kỳ ha hả cười đáp:
– Các người coi khinh giáo chúng Minh Giáo chúng ta quá. Trang đại ca đã chết, chúng ta có ai còn muốn sống.
Ân Lê Đình lại nói tiếp:
– Các người của phái Côn Luân, Nga Mi, Hoa Sơn và Không Ðộng hãy lui về phía sau mười bước để cho bọn họ đầu hàng!
Mọi người của các môn phái vội lui về phía sau, chỉ có Diệt Tuyệt sư thái ghét hận Ma Giáo nên cứ xông lên múa kiếm chém giết.
Ỷ Thiên kiếm sắc bén vô cùng, lưỡi kiếm đưa đến đâu là khí giới của đối phương gãy tới đó, đầu, mình, chân tay của các giáo chúng Nhuệ Kim kỳ cũng bị chém đứt bay tứ tung, các đệ tử của phái Nga Mi đã lui về phía sau, thấy sư phụ mình vẫn còn chém giết nên tất cả lại tiến lên tiếp tay, cục diện trở nên chỉ có một mình phái Nga Mi độc đấu với Nhuệ Kim kỳ.
Giáo chúng của Nghệ Kim kỳ còn lại hơn 60 người, trong đó có hơn 20 người là những tay cao thủ rất lợi hại do phó kỳ sứ Ngô Kình Thọ thống lãnh, chống đỡ với mấy mươi người của phái Nga Mi, như vậy là vứ 5 người đối với một người phái Nga Mi.
Ðáng lẽ là Nhuệ Kim kỳ phải thắng thế mới phải, nhưng Ỷ Thiên kiếm trong tay Diệt Tuyệt sư thái quá sắc bén nên nàng đi tới đâu là kẻ địch bị chém giết đến đấy, chỉ trong nháy mắt đã có bảy, tám người bị chém chết dưới thanh kiếm đó, còn lại mấy chục người của Nhuệ Kim kỳ trong tay chỉ còn khí giới bị chém gãy hết, đồng thời người của Côn Luân, Hoa Sơn và Không Ðộng đã tiến sát lại bao vây chặt, nhưng giáo chúng của Ma Giáo cũng không ai muốn đào tẩu cả , vẫn tay không tiếp tục chiến đấu với các đệ tử của phái Nga Mi.
Trương Siêu Quần nhìn tức đến nổ đom đóm mắt, cao giọng kêu lên:
– Sư thái, xin hãy khoan dung độ lượng! Dừng tay lại đi!
Diệt Tuyệt sư thái hơi nhướng mày, Trương Siêu Quần năm lần bảy lượt kêu gọi dừng tay, vô tình đã đã là trêu ghẹo đến Diệt Tuyệt sư thái, nếu không vì có sự yêu thích với hắn, nàng đã sớm đã lớn lên cơn nổi giận rồi.
Chỉ thấy Diệt Tuyệt sư thái hét dài một tiếng, dưới chân như nước chảy mây trôi bốn phía tung bay, trong thoáng cái, nàng đã điểm huyệt hết năm mươi mấy giáo chúng Ma giáo, mấy mươi người đó đứng yên như tượng gỗ, không sao cử động, các người của bốn môn phái kia thấy Diệt Tuyệt sư thái thủ pháo cao siêu như thế đều lớn tiếng khen ngợi.
Lúc ấy trời đã bắt đầu sáng tỏ, bỗng thấy bóng người lô nhô, Ðông, Tây, Bắc đều có bóng người tới dần, mọi người mới hay những bóng người đó là giáo chúng của Thiên Ưng Giáo, đi tới còn các tầm hơn mười trượng, liền dừng bước bất động, từ xa xa ở bên quan sát, không lập tức tiến tới khiêu chiến.
Trương Siêu Quần nhíu chặt đôi mày lại, Thiên Ưng Giáo cũng là một nhánh của Minh Giáo, sao lại thấy chết mà không cứu chứ!
Tống Thanh Thư đi tới một bước, đối với Diệt Tuyệt sư thái nói nhỏ:
– Sư thái, chúng ta mau mau xử quyết Nhuệ Kim kỳ, còn phải quay đầu đối phó Thiên Ưng Giáo, bằng không trước sau đều bị tấn công tới đấy.
Trương Siêu Quần vừa nghe thấy liền lớn tiếng quát lên:
– Ngươi nói bậy cái gì đó! Trời cao có đức hiếu sinh, ngươi muốn sư thái lạm sát kẻ vô tội người sao? Trước mắt bọn họ đã không có sức chống đỡ, sư thái chính là một đại tông sư, há có thể ra tay làm việc bất nghĩa này? Có phải là ngươi muốn làm nhục danh tiếng sư thái à?
Lời vừa nói ra, Diệt Tuyệt sư thái khẽ gật đầu, người trong ngũ phái, không ít người có lòng từ bi, nên cùng gật đầu, nhưng cũng không có thiếu người xem thường, Tống Thanh Thư trên mặt thoạt đỏ thoạt trắng, hai mắt trợn lên giận dữ nhìn, nói:
– Bát sư thúc nói sai rồi, những người này đều là yêu nghiệt Ma Giáo, người người đều phải trừ diệt, chúng cùng mọi người lấy hiệu lệnh trảm yêu trừ ma làm nhiệm vụ của mình, sao nói là làm chuyện bất nghĩa?
Quần hào nghe được Ngọc Diện Mạnh Thường đệ tử của đời thứ 3 Võ Đang xưng hô với người thiếu niên mặc áo trắng so với tuổi tác của y còn nhỏ hơn chút là sư thúc, nhất thời kinh ngạc, châu đầu ghé tai, lẫn nhau hỏi thăm về tông tích của hắn, nhưng ngoại trừ Côn Luân phái Ban Thục Nhàn cùng Hà Thái Xung là biết nội tình về hắn, còn những người khác còn lại, tất cả đều chưa từng nghe nói phái Võ Đang có đệ tử đời 2 lại xuất hiện thêm ra một Võ Đang bát hiệp.
Trương Siêu Quần nghiêm mặt nói:
– Bọn họ mặc dù là giáo đồ Ma Giáo, nhưng bọn họ cũng có cha mẹ vợ con, đệ tử phái Võ Đương được người trong giang hồ xưng tụng kính nể, đó là bởi vì chúng ta hành hiệp trượng nghĩa, tề nguy giải khốn, Tống đại sư huynh làm người ngay thẳng, quang minh lẫm liệt, sao ngươi lại không học được một phần lòng dạ bao la bao dung của đại sư huynh vậy?
Lời nói này nhấn mạnh, Trương Siêu Quần vừa tán tụng Tống Viễn Kiều, vừa quát mắng nhi tử của y, Tống Thanh Thư không thể cãi lại, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Lúc này, Diệt Tuyệt sư thái đem Ỷ Thiên kiếm thu vào trong vỏ, lớn tiếng quát lên:
– Người của Ma giáo nghe đây, người nào muốn sống, chỉ cần lên tiếng xin tha chết, ta sẽ tha cho các ngươi bước đi.
Mặt trời đã lên cao, chiếu vào thân hình của Diệt Tuyệt sư thái, tạo nên một cái bóng rất dài, trông nàng oai võ vô cùng, nhưng trên vẻ mặt lại đầy sát khí rùng rợn.
Nàng định tâm làm cho Ma Giáo mất hết nhuệ khí chứ không muốn dùng kiếm chém chết bọn chúng nên lớn tiếng nói thế, ngờ đâu vừa nói xong đã nghe có rất nhiều tiếng cười nổi dậy, thì ra giáo đồ Ma Giáo đều lớn tiếng cười vang.
Diệt Tuyệt sư thái cả giận:
– Các người cười cái gì!
Ngô Kình Thọ, phó kỳ sư của Nhuệ Kim kỳ lớn tiếng đáp:
– Chúng ta với Trang đại ca đã thề cùng nhau sống chết, mi mau dùng kiếm giết chết chúng ta đi, chứ chúng ta không ai sợ chết đâu!