- Đây là Vũ sao, nhìn thế nào cháu cũng rất anh tuấn đấy.
Vũ vừa bước ra khỏi cửa đá đã thấy một cái thiếu phụ tuổi chừng ba mươi đang bưng một khay gỗ trên đó phát ra mùi thức ăn thơm ngào ngạc, bà hướng hắn nở nụ cười tươi như hoa nói.
-Cảm ơn thím, thím cứ để con giúp.
Vũ nhìn đến vị thím này hiền lành dễ gần không như cái kia muội tử chu ngoa đanh đá thì không khỏi tăng lên hảo cảm, hắn vội bước đến đưa tay giúp đỡ.
-Hừ...
Hồng Yến một bên nhìn đến có chút không vui hướng hắn cười lạnh.
-Đứa trẻ này.
Bà ngước nhìn con gái lắc đầu cười hài hước sau đó đại gia đình cùng nhau ngồi xuống ăn cơm.
Bữa ăn thật đơn giản, chỉ là một ít thịt động vật đã được phơi khô, chủ yếu là rất nhiều rau cỏ dại. Tại thời kỳ loạn thế có được bữa ăn như thế này cũng được xem là may mắn rồi.
-Đây là vật gì.
Sau bữa ăn, bà Loan lại bưng ra một ít hạt hình tròn nhiều màu đỏ xanh vàng tím đặt trên thềm đá, hắn có chút tò mò đem cằm lên tay một hồi rồi bóp nhẹ, hạt hình tròn này cũng không vì vậy mà tan vỡ ra mà là rất đàn hồi giống như viên cao su thu nhỏ. Không những vậy hắn còn có thể cảm nhận được bên trong đang có một cỗ khí thức cuồn bạo không ngừng phát ra.
-Chàng trai trẻ, ngươi không biết nó sao.
Hà Phi nhìn đến sự tò mò thích thú trong mắt hắn thì hơi kinh ngạc hỏi.
Người đã sống qua thời kỳ này thì không ai mà không biết thứ này là huyết linh, sỡ dĩ nhân loại gọi nó là huyết linh là bỡi vì trong đó có chứa máu huyết thuần khiết của đám thây ma kia, lại còn ẩn chứa linh lực cuồn bạo mà người ta không hề biết.
-Viên này được gọi là huyết linh được lấy từ bên trong người của đám thi ma kia, ăn huyết linh có thể giúp chúng ta có thể một lần nữa tiến hóa.
Ông ấy nhìn Vũ giải thích.
-Lại lần nữa tiến hóa hóa sao, như thế nào chú có thể nhận ra cơ thể con người lại lần nữa tiếng hóa.
Vũ nghi hoặc tò mò hỏi.
-Đến những cái này cũng không biết... ta không biết trong mấy năm gần đây ngươi làm thế nào mà sống đến.
Hồng Yến bộ dáng đầy vẻ xem thường nói.
-Con bé này im lặng chút nào.
Bà lườm con gái một cái thị uy sau đó nhìn đến Vũ mỉm cười hiền hòa giải thích:
-Chỉ cần nhắm mắt lại con có thể cảm nhận được cơ thể mới của chúng ta lúc này có thêm mười hai cung mỗi cung lại chứa một tinh, mỗi tinh đều một màu tối tăm không thể nhìn thấy chỉ có thể dùng tâm niệm của mình để cảm nhận. Thế nhưng nếu là con người đạt được lần tiến hóa giả đầu tiên có thể thắp sáng một tinh, nếu là cấp tiến hóa giả cấp hai thì sẽ có hai tinh được thắp sáng và như thế lặp lại. Mà linh huyết là vật phẩm giúp con người nhanh chóng đột phá nhất....
Vũ chăm chú lắn nghe giải thích sau đó làm theo lời bà nhắm mắt lại, ngay lập tức hắn liền cảm nhận được chúng. Lúc này hắn chỉ mới thắp sáng được một tinh, lại cảm thấy xung quanh nó đang lơ lững một ngôi sao đang không ngừng lấy tâm điểm sáng thứ nhất mà xoay tròn, Vũ lại hỏi:
-Như vậy vật thể kia hình ngôi sao là biểu tượng cho cái gì.
-Là cửu quang thải, chỉ khi chín đạo quang thải đều sáng lên mới có thể huyễn hóa xung kích cung đạo tiếp theo.
Hà Phi giải thích nói.
Buổi tối hôm đó Vũ về tại gian phòng đá được thím Loan sắp xếp, trên tay hắn lại xin thêm hai viên huyết linh mang về. Trước đó thím Loan đã giải thích cho hắn biết mỗi người có thể chất khác nhau mà hấp thụ khác nhau, có người mỗi ngày chỉ ăn được ba viên, nếu như cưỡng chế nuốt qua mà thể chất không thể thừa nhận thì có thể sẽ cuồn bạo hóa thành zombie.
Hắn cầm lên một hồi xem lại không có đem nó cho nuốt xuống mà ngồi lại xếp bằng, lại một lần nữa hắn tinh thần tiến về thiên đình. Sau khi Phá Thiên thần niệm xót lại cuối cùng tan biến mất, hắn đã trở thành chủ nhân mới của thần điện. Vẫn là chín cột trụ hình long chống đỡ, nhưng là không hướng hắn cuồn bạo như lúc trước mà là hướng hắn cuối đầu.
-Tàn kinh các.
Hắn nhẹ nhàng lẫm bẩm một câu rồi sau đó nâng bước lên một bước làm cho cả thiên đình một hồi xiên quẹo, tiếp đó là một cái phòng lớn tủ sách xuất hiện. Trên rất nhiều giá sách là bí tịch tu tiên mà các vị tiền bối thiên đình để lại.
Hắn ánh mắt đưa lên từng kệ sách, mỗi kệ sách hiện lên từng đạo vàng hàng chữ: Tinh hà đạo kinh, thục sơn đạo kinh, vô hải nhai đạo kinh,.... lật ra xem mỗi loại hắn có một cái nhận thức chung, mỗi quyển đạo kinh đều có ưu và nhược điểm khác nhau, ví dụ như tinh hà đạo kinh cùng thục sơn đạo kinh. Ở tinh hà đạo lấy sức mạnh đại thế làm trọng, dùng cương để xem bản chất thế giới, nhưng có một cái nhược điểm là tại thể chất cùng máu huyết khó tu bổ, nhiều cường giả không có ý chí sắt thép có thể toàn thân nổ tung hoặc là dễ dàng đi vào ma đạo. Ở thục sơn đạo kinh thì chủ tu là lấy nhu khắc cương, đứng trên tư thế kể yếu mà suy diễn vạn vật, nhưng là đạo này vẫn chưa phải là hoàng hảo. Lấy nhu khắc cương cũng chỉ là cách nói của tiên nhân mà thôi, trên thực tế đối với tiên đạo mà nói thục sơn đạo là nhìn trộm thiên đạo mà suy diễn lấy nhu nhược mà thắng cương, vì vậy vẫn luôn bị thiên đạo bác bỏ, người bước lên cảnh giới càng cao có thể dễ dàn bị thiên đạo phản phệ.
-Ở đây lại không có sao.
Hắn lắc đầu thở dài thất vọng, cuối cùng vẫn không tìm thấy cái mình muốn.
Lúc trước, khi tinh thần của hắn xuyên đến thời thượng cổ, lấy tâm nhãn của hắn những thứ này đạo không thể sánh ngang được với người ấy đạo. Đạo của người ấy là từ nữ oa nương nương hung đúc tạo thành, tu luyện thành công có thể vượt qua cả thiên đạo. Chính là có đạo này nên Phá Thiên mới có thể xây dựng thiên đình thoát khỏi đại đạo.
Hắn đôi chân khẽ chuyển một lần nữa duy chuyển đến cuối căn phòng, cuối dãy hành lang lại là một cái cửa phản quang, trước cửa là hai cái thiên binh bằng đá mặt giáp trụ vàng, khuông mặt nhiều phần hung dữ hướng đến Vũ thị uy như là muốn nói cho hắn nơi này là không phải hắn bước đến địa phương.
Vũ lúc này hai mắt lạnh lẽo hô lên một tiếng:
-Cút.......
Ngay lập tức sau lưng hắn hiễn hóa một đạo bóng mờ to lớn đầu đội ngũ sắc quang thải, vai mang trường kiếm kim long dữ tợn. Cửu long theo âm vang của hắn mà cộng hưởng gầm lên từng đợt khiến cho toàn bộ thiên đình chấn động theo.
-Xoạt xoạt...
Hai cái pho tượng lúc này lui ra hai bên để lại một con đường lớn cho Vũ tiến vào.
-Chính là nó.
Nhìn lên hàng chữ “ tiên đế kinh” bên trên cánh cửa trước mặt, khiến Vũ không khỏi vui vẻ hô lên.
Hắn rất nhanh bước vào, đập vào mắt hắn là một khoảng không gian rộng lớn so với bên ngoài có thể nói là gấp mười lần. Ở nơi đây có thiên đế kinh mà hắn tìm, lại có lò luyện đan, luyện khí, cùng với một kho vũ khí khổng lồ mà Phá Thiên để lại.
Vũ vui vẻ bước đến giá sách phản chiếu hàng chữ thiên đế kinh, lục lội một hồi hắn đem cầm trên tay quyển trục tối thượng hóa long kinh lên đọc, cuốn công pháp này tu luyện chính là dùng khí ngưng khí, ngưng khí hóa long.
Vũ ngồi xuống đem công pháp thôi hóa, cảm nhận bản nguyên thiên địa khí để ngưng khí. Tu luyện giả lần đầu tiên nhập đạo là cảnh giới nguyên kỳ, trong cảnh giới nguyên kỳ chia làm bốn cấp bậc đó chính là nguyên khí sơ kỳ, nguyên khí trung kỳ, nguyên khí hậu kỳ, và nguyên khí đỉnh phong, vượt qua cấp bậc nguyên khí đỉnh phong mới chính thức bước vào nhập đạo cảnh.
-Hô...
Ba giờ đồng hồ trôi qua, thần niệm của hắn lúc này cũng đã tiến về thân thể, hắn mở mắt thầm hô một tiếng, lần này hắn đã chính thức bước vào nguyên khí sơ kỳ.
-Huyết linh có thể hay không có thể giúp ta tu luyện.
Cầm lên huyết linh đan nhìn một hồi hắn cuối cùng quyết định nuốt vào.
Hắn cũng không biết là tiến hóa giả có thể thành tiên không nên hắn mới chần chờ không quyết định ăn vào huyết linh, so với thành tiến hóa giả hắn muốn trở thành tiên hơn. Được tận mắt nhìn thấy tiên nhân có thể di sơn đảo hải, hắn liền cho rằng tiên nhân so với tiến hóa giả mạnh hơn nhiều lắm.
-Phụt.......
Vừa mới nuốt xuống huyết linh hắn cơ thể bỗng nhiên đau nhức run nhẹ, ngay sau đó liền nhổ ra một ngụm máu tươi.