- Đăng... đăng....
Vũ lúc này thân ảnh như bay lao đến, hắn một chưởng hướng cánh tay to lớn của đối phương ngạnh sinh đỡ lấy. Song chưởng mạnh mẽ va vào nhau kéo theo là từng tiếng cuồn bạo của song chưởng hướng xung quanh thét gào.
-Ầm......
Một tiếng nổ tung phát ra rất nhanh làm cho hai cái thân ảnh liền hướng về phía sau bay ngược.
-Chị không sao chứ.
Hắn đang muốn hướng nàng mẳng mỏ một hồi, thế nhưng là nhìn đến khuôn mặt đầy hoản sợ của nàng liền nhất thời mềm lòng, hắn đổi giọng lo lắng hướng nàng hỏi thăm nói.
-Chị... chị không sao, cảm ơn em.
Hồng Yến từ trong hoản sợ tỉnh lại, rồi hướng hắn chạy đến lo lắng nói:
-Nơi này thật sự rất nguy hiểm, chúng ta mau đi thôi.
-Đi sao... nhưng là phải để em giải quyết hết đám này cái đã.
Mặt dù hắn nãy giờ đã âm thầm giải quyết được ba cái, thế nhưng là vẫn còn nhiều lắm, mà ngay lúc này hướng kẻ địch xuất hiện, muốn đi cũng không dễ dàng chút nào.
-Hống.... hống....
Ngay lập tức đám kia người ngoài hành tinh cũng như hắn suy nghĩ, bọn chúng đã hướng nơi này nhìn lại. Tất cả đều bạo động khí tức, đạp trên chân đĩa bay hướng nơi này chạy lại, đem hai người bọn hắn cho bao vây lấy.
-Vũ! Chúng ta làm sao bây giờ.
Nàng mặt dù rất sợ hãi, nhưng là vẫn còn giữ được bình tĩnh hướng Vũ nhỏ giọng hỏi.
-Chị tại chỗ đứng liền tốt, còn lại thì giao cho em xử lý.
Hắn cười cười đem nàng trấn an nói.
-Vù... vù...
Ngay lập tức từng đạo bóng mờ hướng hai người đánh tới, Vũ trên tay nghịch thiên mộc kiếm đã cầm chặt, một kiếm mạnh mẽ quét đến làm cho hai ba cái thân ảnh ngay lập tức dừng lại bước tiến. Cảm nhận được kiếm ý sắt bén này của Vũ rất nguy hiểm, chúng nó liền đem thanh đao to lớn chắn ngang trước ngực đỡ lấy.
-Đăng... đăng...
Hai cỗ lực lượng khổng lồ lấy tốc độ như thiểm điện va vào nhau tạo ra từng tiếng đinh tai nhứt óc, lần đầu như vậy giao phong không khỏi khiến cho chúng nó đối với Vũ kiên kỵ hơn không ít.
-Hống.... hống.
Ngay sau đó là từng tiếng hống giận dữ giữa không trung hét dài, dường như đây là ngôn ngữ của chúng nó vậy, không ngừng mở miệng hướng xung quanh đồng tộc trao đổi.
Sau khi cùng nhau thương lượng xong, chúng nó liền hướng Vũ thay đổi trận hình tấn công, ngay lúc này cũng không phải chỉ hai ba cái lao lên, mà là toàn bộ hướng Vũ tác chiến, dường như chúng nó hiểu được thực lực của tên nhân loại này đã phải là bình thường nên cũng rất cẩn thận tiến hắn công tới.
-Phong... phong....
Từng cỗ khí lạnh lẽo thấu xương trên người chúng lũ lụt tuông ra không ngừng hướng trên khuôn mặt non nớt của Vũ đập tới làm cho khuôn mặt của hắn hiện tại cũng có chút bỏng rát.
Vũ cầm trên tay nghịch thiên mộc kiếm lúc này cũng không ngừng trong hư không vũ động bay múa.
-Đăng... đăng....
Từng đợt tiếng rít gào của hai vũ khí va chạm vào nhau bắn ra những ánh lửa chớp nhoán rồi vụt tắt với tốc độ liên hồi làm cho bóng đêm lúc này trở nên bừng sáng hẳng lên.
Hồng Yến đứng tại một bên quan sát khi nhìn thấy Vũ không ngừng tại bên trong chuyển động khổ chiến, nàng nắm tay siết chặt âm thầm hướng bản thân mình thề phải trở nên mạnh mẽ hơn mới có thể chia sẽ được hắn gánh nặng,
-Thật là khó chơi mà.
Vũ bên trong vòng vây đã gặp không ít khó khăn, mặt dù hắn dựa vào nguyên lực không ngừng hướng bản thân mình rót vào lực lượng, thế nhưng là đối thủ so với bản thân hắn hết sức cường đại hơn nhiều lắm. Nếu là cứ như thế tiếp tục tiêu hao xuống thì chắc chắn một hồi hắn sẽ tiêu hao hết thể lực, lúc ấy cũng là buôn tay mặt cho đồi phương chém giết.
-Vũ! Coi chừng phía sau.
Nàng lờ mờ nhìn thấy một cái bóng to lớn tại phía sau lưng của hắn xuất hiện liền hoảng sợ hướng hắn nhắc nhở hét lớn.
-Xoẹt... phốc....
Vũ tại đằng trước đang không ngừng ngạnh kháng mạnh mẽ với đối phương cũng đã không thể phân tâm, nhất thời tại đằng sau hắn bị một đao của đối phương chém xuống hướng về phía da thịt của hắn cắt một đường tạo thành một vết thương khủng bố trông thật dọa người.
Vũ lúc này đau đớn haibbờ vai hướng mặt đất chùng xuống, khuôn mặt cũng là vặn vẹo tái xanh.
-Hống... hống...
Từng âm thanh lạnh lùng của bọn chúng phát lên như lại đang ra hiệu với nhau, sau đó liền nhất thời lợi dụng hắn đang bị thương mà có ba cái hướng hắn tại mặt trước xông tới.
-Không...
Hồng Yến hoảng sợ nhìn một màng mà ngửa cổ lên không ngừng đau khổ khàn giọng gào lên.
-Vù... vù...
Kẻ địch lấy tốc độ sấm sét lao đến, khuông mặt kinh dị dữ tợn hướng hắn đang yếu ớt mà dơ cao trường đao.
-Kiếm thôn thiên hà.
Ngay lúc Vũ đang nguy cơ sớm tối, hắn đột nhiên xuất kiếm, nghịch thiên mộc kiếm rung động ầm ầm quáng thông thiên địa linh khí xung quanh chuyển động, kiếm ảnh vừa ra như là chân long cuộn mình, hung tợn đầu chân long xé gió lao đến sắt bén đem cai kia ba thân ảnh chém rơi trên mặt đất.
-............
Bốn cái còn lại thân ảnh lúc này đều king hãi mà rơi vào im lặng quỷ dị trạng thái, bọn chúng cũng không có khí thế như trước mà hướng thiên địa thống khoái gào to mà là ngay lúc này nhìn đến Vũ với ánh mắt càng thêm kiên kỵ hơn.
-Vũ! Em không sao chứ, để chị xem vết thương em nào.
Hồng Yến một mặt đầy lo lắng lúc này cũng đã chạy lại, nàng vội đưa lên bàn tay ngọc đưa đến tấm lưng đầy vết máu loan lỗ sờ đến, đau lòng hoảng loạn giọng nói đầy gấp gáp:
-Em à! Có đau không, để chị giúp em cầm máu nhé.
Vũ đau đớn đến khó diễn tả thành lời nhưng nhìn thấy nàng như vậy đau lòng, nàng lại đem cái áo khoát đang mặt trên người nàng cho xé, đem vết thương của hắn băng lại thật chặt, khiến hắn không khỏi hướng nàng nặng ra một nụ cười trấn an nói:
-Chị! Ta không sao, nghỉ một chút liền tốt.
Hắn đem trên người mốc ra một viên đan dược đỏ ngòm cho nuốt xuống, đan dược vừa vào miệng liền hòa tan khuếch tán đến vết thương, đem máu cho ngưng kết lại, rất nhanh thương thế của hắn đã ổn định trở lại.
Ngưng huyết đan là hắn hướng tại thiên đình cầm đến, công dụng của nó là bổ sung máu huyết ngưng kết vết thương là một đan dược trị thương rất tốt, vì vậy hắn vẫn mang theo bên mình.
-Chị mau luôi ra đi, em vẫn còn phải tiếp tục.
Vũ lần nữa đứng thẳng người lên, hướng nàng cười nói.
-Ukm... em phải cẩn thận một chút.
Nàng nghĩ một hồi cũng gật đầu, cho dù là trong lòng nàng có bất an mãnh liệt thế nhưng là nàng biết kẻ địch lúc này vẫn tại, nàng không thể kéo chân hắn được nên liền ngoan ngoãn lui ra ngoài vòng chiến.
-Lại đến.
Vũ nhìn thấy ánh mắt đầy kiên kỵ của bọn chúng mà không hướng hắn lại tiến lên, Vũ liền ngoan độc mỉm cười nói.
Lúc này cũng không như trước, mặt dù hắn trên người có vết thương nhưng là kẻ địch lại tiêu hao ba cái, hiện tại hắn có thể nhẹ nhõm hơn nhiều cùng đối phương đánh một trận.
-Vù.... vù...
Tiếng xé gió một lần nữa vang lên, hiện tai hắn đã biến thủ thành công không ngừng hướng bốn cái còn lại đánh tới, hắn trên tay nghịch thiên mộc kiếm lần nữa vũ động kiếm ảnh tung hoang.
-Đăng... đăng.... phong.. phong...
Đội hình bốn cái người ngoài hành tinh thấy thế kiếm như nước chảy mây trôi đánh đến, thì không khỏi kinh hãi lui lại cũng không dám cùng hắn một lần nữa ngạnh chiến.
-Hống... hống...
Từng tiếng gầm lên đầy giận dữ của bọn chúng phát ra cùng với một vùng trời đêm yên tĩnh cộng hưởng với nhau .
-Bọn chúng muốn làm gì?
Vũ lúc này tiến công trở nên đình trệ.
-Ông... ông...
Trên bầy trời một cột sáng màu vàng đột nhiên giữa hư không xuất hiện, từng đạo uy áp khủng bố khiến cho Vũ lúc này đứng một bên cả cơ thể không kiềm chế được mà tự động rung rẩy.
- Á....
Đứng tại bên kia Hồng Yến lúc này hét thảm một tiếng, ngay sau đó liền hướng trên mặt đất ngã xuống.