Chương 17: Khách Hàng Điên Cuồng

Team: Vạn Yên Chi Sào.

Nguồn: Truyenyy.com

-----------------------------

Xa Vân Thanh và Phương Hân không mặc quần áo bẩn, dùng chỗ nước sạch còn lại rồi lấy bột giặt, giặt sạch quần áo, mùa hè quần áo khô nhanh, qua một buổi tối là có thể mặc. Hai người lấy diện mạo mới vứt điểm sáng ở trên thẻ chứng nhận nhân viên xuống dất, một đạo ánh sáng hình bầu dục xuất hiện trước mặt, hai người bước vào, chỉ thấy một tia ánh sáng lóe lên chỗ hai người đeo thẻ nhân viên, người và cánh cửa năng lượng cùng nhau biến mất tại chỗ. Những người vây quanh nhìn cảm thấy rất ngưỡng mộ.

“Cái loại kỹ thuật đến ngoài hành tinh này quá hiện đại rồi! Tao thích” Một thanh niên mặc áo hồng thô bỉ nói.

“ Thích thì có tác dụng gì, có quan hệ gì với mày đâu” Một thanh niên mặc quần áo đen phản bác.

“ Thực ra tao thầm mến Xa tỷ nhiều năm rồi, tao muốn bày tỏ!” Lúc này, một người thanh niên luôn trầm mặc đột nhiên nói.

“ Cút!” Năm người cùng nhau hét

Hai người xuất hiện ở phòng nghỉ ngơi nhân viên, cảm thấy thật thần kỳ, sau đó nhanh chóng tiến vào siêu thị.

Hai người từ hành lang nhân viên đi tới phòng chờ cho khách, thừa dịp còn chưa mở cửa, tranh thủ vào siêu thị đi dạo một chút, nhìn thịt heo và bánh xà phòng trong truyền thuyết, nhưng mà sau khi vào siêu thị, các cô ngây ngẩn, thanh âm đanh đá sát theo ký hiệu của Xa Vân Thanh vang lên: "Cái này cũng quá thần kỳ đi!"

Mười sáu kệ hàng, bên trên kệ hàng đặt các loại hàng hóa không trùng lặp nhau, mà là phân thành mười sáu loại, mỗi một hàng bày bốn cái, bốn hàng cải thảo được đặt chỉnh tề, vị trí của thịt heo chia thành hai hàng, phía trên là hai thịt heo nguyên miếng, phía dưới là những phần thịt heo đã cắt sẵn được chia vào hộp giữ tươi có thể sẵn sàng bán.

Xa Vân Thanh cầm súng trường tự động K81 sáng như mặt gương lên, nhìn 1 hộp có sáu viên đạn, ngay lúc, cô sẽ không bao giờ nghi ngờ sự cường đại siêu thị.

"Phương Hân, tối hôm nay ăn thịt heo hầm cải trắng, lão nương mời!"

Sở Hằng nhìn hai vị mỹ nữ chạy qua chạy lại ong nhỏ, hắn vui vẻ cười, sau đó hắn ấn xuống cái nút, một giọng nói vang lên: "Các vị khách hàng, còn mười phút siêu thị mở cửa kinh doanh, xin chuẩn bị kỹ lưỡng."

Hai người nghe được, lập tức trở về chỗ của mình, chuẩn bị nghênh đón một ngày mới, nhưng mà tâm tình của các cô đã hoàn toàn thay đổi, phải cố gắng a, sức dụ dỗ của siêu thị mạnh như vậy, chúng ta nhất định phải tiếp tục công việc!

"Khai trương!" Zero hét lớn bên tai Sở Hằng, có thể bởi vì sở thích đặc thù, Zero vô cùng thích hét "Khai trương", mặc dù hét rất có khí thế, nhưng chỉ có Sở Hằng nghe thấy.

Khách hàng điên hết rồi. Sau khi người khách thứ nhất mua xong nửa miếng thịt heo cùng năm chai bia ra ngoài, trên miệng còn có cả một điếu thuốc lá khiến cho những khách hàng đang ở phòng chờ và bên ngoài đều điên cuồng!

"Bia kìa! Con bà nó, lão huynh, bao nhiêu tiền, ta trả gấp đôi, bán ta một chai có được hay không, ta đợi không kịp, còn phải xếp hàng thật lâu a."

"Đúng vậy, lão huynh, thuốc lá cũng bán đi, gấp bốn!"

"Thịt heo! Không có thiên lý, đầu năm nay vậy còn có thể nhìn thấy sống heo? Cái này siêu thị thế mà lại có thịt heo, ta quá hạnh phúc!"

Vị khách kia giống như đề phòng cướp vậy, một bên cất đồ vật lên xe, một bên sờ súng lục ở bên hông, nơi này đã là ngoài tiệm rồi, phải cẩn thận đám người lúc nào cũng muốn ra tay đánh cướp.

"Đừng đánh chủ ý lên tôi, chính tôi còn chưa đủ sử dụng đây, nếu không phải quả thực hết tiền, ta làm sao có thể chỉ mua một chút như vậy." Dứt lời, người đó lập tức lái xe đi.

Những người này bạo phát rồi, tất cả đều đang thảo luận một hồi mua cái gì, chờ khách hàng thứ hai đi ra, ai nấy vội vàng hỏi bên trong có bán loại hàng hóa gì, mỗi lần nghe được câu trả lời đều đưa tới từng đợt kinh hô.

Hà Vĩ Hào sống rất nghiêm chỉnh, sáng sớm năm giờ tỉnh giấc, hiện tại đang kiểm tra bộ đội huấn luyện, do hôm qua lấy được lượng lớn súng đạn, các sĩ quan khôi phục huấn luyện đạn thật, buổi sáng có thể ở sân huấn luyện nghe thấy thanh âm bắn bia kéo dài không ngừng, Hà Vĩ Hào cảm thấy rất sảng khoái.

Chỉ có huấn luyện đạn thật mới có thể bảo đảm huấn luyện binh sĩ, trước kia thật sự không có biện pháp, số lượng đạn có hạn, hắn không dám tiêu hao quá nhiều, mỗi ngày dựa vào máy phát điện bằng dầu diesel và máy tiện để sản xuất đạn số lượng có hạn, bổ sung cho tiêu hao trong chiến đấu còn không đủ, nào dám mang đạn thật huấn luyện.

Nếu dầu không đủ, hắn vẫn có thể bảo đảm số đạn cung ứng nhất định, trong thời đại này, máy tiện rất dễ kiếm, chỉ là không có nguồn năng lượng đi kèm.

Một chiếc xe chở hàng treo giấy thông hành đặc biệt nên vọt vào doanh trại mà không có người ngăn trở, lao thẳng về phía Hà Vĩ Hào, dừng lại ngay trước mặt ông ta.

"Cha! Chúng ta phát đạt rồi, cha nói không sai, chủ của hàng đó tuyệt đối là nhân loại, hơn nữa có đầu óc làm ăn, hôm nay hắn tăng lên rất nhiều mặt hàng, tất cả đều là những thứ mà quân đội và các thế lực lớn cần!"

Nói xong, Hà Chí Quân vẫy tay bảo sĩ quan sau lưng đi lấy đồ vật xuống, trong xe chở hàng lập tức có một đội binh lính nhảy xuống, xách theo rất nhiều món đồ, thứ hấp dẫn Hà Vĩ Hào nhất là súng trường K81.

Hà Vĩ Hào bước nhanh tới, không đợi binh sĩ mang đồ ra mà là trực tiếp bước lên xe để nhìn cho rõ.

"Súng trường tự động K81! Lựu đạn! Muối? thuốc lá! Bia! Đây là cái gì?" Hà Vĩ Hào nhìn thấy một hộp giấy, vừa cầm lên liền thốt ra: "Thuốc kháng sinh!"

"Ba xem nơi này!" Hà Chí Quân mở dầu thùng bên cạnh ra, màu sắc kia, Hà Vĩ Hào liếc mắt liền nhìn ra.

"Dầu diesel! Không phải xăng!"

" Đúng, chính là dầu diesel! Ba, từ giờ máy phát điện của chúng ta, cả xe bọc thép và xe tăng có thể không cần băn khoăn về việc di chuyển nữa!"

Hà Vĩ Hào nghiêm túc hỏi: "Những thứ này đều là hàng hóa hôm nay tăng thêm?"

"Đúng! Đều là hôm nay mới tăng thêm, người bên trong và ngoài cái siêu thị kia bây giờ đều điên rồi, ai cũng hưng phấn, thật may chúng ta không đi muộn, ba lối đi chuyên dụng cho chúng ta đều sử dụng hết, chỉ có điều tiêu hao hơi lớn một chút, những thứ này không rẻ."

"Tiêu hao lớn cũng không sao, ngươi đưa những hóa đơn này cho Lý Xán, nói cho hắn toàn lực đổi năng lượng tệ, tất cả những thứ có thể đổi năng lượng tệ chỉ để lại một phần để phòng ngừa vạn nhất, những thứ khác đổi hết thành năng lượng tệ, những hàng hóa này có bao nhiêu ăn bao nhiêu!"

"Vâng! Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ." Hà Chí Quân đứng nghiêm, nhảy xe chở hàng, xé xuống giấy thông hành đặc biệt, lên chiếc xe Jeep ở bên cạnh, đi mất.

"Tiểu tử này, điên điên khùng khùng, xe chở hàng cũng không lấy." Mặc dù lời nói là oán trách, nhưng ai cũng có thể nghe ra ý thưởng thức bên trong.

"Hà Trung tá một lòng làm việc, gấp gáp một chút cũng là có thể hiểu được." Một thượng tá lập tức nịnh hót.

Hà Vĩ Hào vui vẻ cười, vung tay lên: "Được rồi, vật liệu trên xe tải này để lại cho các ngươi, tự mình xử lý đi, ta về bộ tư lệnh trước."

Tên thượng tá lập tức nở hoa trong lòng. Thuốc lá, bia, trời ạ, đây toàn là loại hàng hóa hiện tại vô cùng khan hiếm, nhất định phải cất cho kỹ, không thể để cho sư trưởng biết, sư trưởng mà biết thì làm gì còn có phần của ta.

Sư trưởng đang chủ trì huấn luyện không biết rằng hắn bị thuộc hạ của mình tính toán...

Hà Vĩ Hào cười ngồi trên xe chuyên dụng, nhắm mắt dưỡng thần, hắn đang nghĩ không phải là có thể đổi về bao nhiêu vật liệu mà là chuyện sau khi đổi vật liệu về.

Nhất định phải tận lực khống chế siêu thị, đầu tiên phải làm quan hệ tốt, bảo đảm quyền chuyên dụng của ba lối đi kia, chủ tiệm thần bí không tiếp xúc được, vậy tiếp xúc với hai cô gái kia nhiều một chút. Tiếp đó là không thể để người khác tiếp xúc với siêu thị, có cái siêu thị này, cũng có nghĩa là sở hữu vô tận vật liệu và súng ống,.

"Đợi ta có dự trữ nhất định, thằng điên họ Tôn kia nhất định sẽ phải giao căn cứ Hợp Nguyên ra!"

Hà Vĩ Hào là điển hình cho tư tưởng quân phiệt.