Chương 282: Tấn Công Vào Ổ Kiến
------
Truyenyy.com
Nhóm dịch: Bánh Bao
------
Đây cũng là một trong những nguyên nhân họ giao nhiệm vụ giết kiến chúa cho đội Alan. Không nói bản thân Alan, ngay cả ba người Lộ Thiến, Uy Lợi Khắc và Bố Lạc Y dưới tay hắn ai cũng có thực lực cấp sĩ quan.
Nói cường điệu chút thì trong sáu tiểu đội ở đây thì đội của Alan thực lực mạnh nhất. Để bọn hắn ra tay thì việc hoàn thành nhiệm vụ sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Thế nhưng vẫn có người không đồng ý.
Cáp Bột bất mãn:
-Buồn cười quá, dựa vào đâu mà để đội của Trung sĩ Alan nhận nhiệm vụ giết kiến chúa? Chỉ dựa vào việc hắn trinh sát tổ kiến, nếu thế ta cũng vào trong lượn một vòng, lẽ nào không phải chuyện tốt như thế này cũng nên rơi xuống đầu ta sao?
-Trung sĩ Cáp Bột, hiện giờ không phải lúc thảo luận.
Diệp Phong cau mày:
-Điều quan trọng nhất hiện giờ là nhanh chóng nhổ bỏ tổ kiến, những chuyện nhỏ nhặt này không cần thảo luận.
-Nếu đã vậy thì chúng ta giải tán mà làm, dù sao ta cũng không để tiểu tử này được lợi.
Cáp Bột đứng lên nói với hai sĩ quan khác.
-Các ngươi thấy sao? Muốn bán mạng thay người khác hay bản thân tự dốc sức?
Hai sĩ quan sau khi hơi do dự liền cúi đầu cùng Cáp Bột rời đi.
-Lũ ngu xuẩn này!
Ma Đức thấp giọng mắng.
-Chuyện bình thường thôi.
Alan lắc đầu.
Bấy giờ, Diệp Phong lên tiếng:
-Vậy chúng ta cũng hành động thôi, đừng để đám Cáp Bột tranh đầu.
Alan cau mày:
-Khoan đã.
Ma Đức hỏi:
-Sao vậy?
-Vừa rồi tôi từ thông đạo kia ra đã kinh động đến kiến đao, phải thông báo cho mấy người Cáp Bột đừng vọng động, cuối cùng phải hành động cùng chúng ta.
Alan nói xong nhìn về phía Nạp Tư.
Nạp Tư gật đầu:
-Tôi đi thông báo cho Trung sĩ Cáp Bột.
Ma Đức nói:
-Cái tên điêu nhân Cáp Bột đó, nếu là ta thì ta mặc kệ.
Alan lắc đầu:
-Đều là đồng bạn, cùng hưởng tình báo là điều nên làm.
…
Bóng đêm càng sâu.
-Trung sĩ Cáp Bột, sao rồi?
Ba tiểu đội lẻn về phía ngọn núi bên trái theo lời Alan, Cáp Bột nhìn một cái về hai hang động lộ ra ánh sáng ảm đạm phía trên, cắn răng:
-Còn có gì để nói chứ? Đương nhiên lập tức hành động, lẽ nào còn chờ đám người Alan đến phân chia? Không nhanh lên là trời sáng đấy! Đi!
Trời vừa sáng, hoạt động của kiến đao liền trở nên nhanh nhẹn, muốn giết chúng lại càng khó khăn.
Dưới mệnh lệnh của Cáp Bột, binh sĩ dưới tay gã linh hoạt trèo lên vách đá, hai đội còn lại cũng theo lên. Cáp Bột trèo lên một cái huyệt động, vươn tay chỉ một lối vào, thế là đội ngũ ba đội lần lượt chui vào những thông đạo khác nhau.
Khi Nạp Tư đuổi đến nơi thì đám người Cáp Bột đã đi sạch sẽ, y chỉ có thể bất đắc dĩ trở về, một lát sau tụ hợp với đội ngũ, Nạp Tư báo cáo:
-Bọn họ bắt đầu hành động rồi.
-Vậy chúng ta cũng không thể ngồi chờ ở đây được.
Trung sĩ Ma Đức nói.
Diệp Phong đề nghị:
-Nếu đám Cáp Bột chọn mé trái tổ kiến làm điểm vào thì chúng ta đi bên phải được không?
-Không, chúng ta tấn công chính diện, kiềm chế đàn kiến, xem có thể tạo cơ hội cho đám Cáp Bột không.
Alan nói.
Ma Đức nhìn hắn một cái:
-Vậy chẳng phải là nhường công cho Cáp Bột sao?
-Nếu trong cuộc chiến mà ai cũng đòi tranh công, mất đi phối hợp sao giành được phần thắng?
Alan thản nhiên.
Diệp Phong gật đầu:
-Cứ làm theo lời Alan nói đi.
Ma Đức nhún vai:
-Được rồi, các ngươi đều là người tốt lòng dạ rộng rãi, vậy lần này hời cho đám người Cáp Bột rồi.
Lập tức ba đội chạy về phía lối vào mặt đất của tổ kiến. Đội Alan thực lực mạnh, không nhường ai mà xông vào đầu tiên. Hai đội Diệp Phong và Ma Đức lần lượt phân trái phải, tụt phía sau một chút, hình thành trận hình mũi tên. Mũi tên này còn chưa tiến vào tổ kiến đã nghe thấy trong tổ kiến đột nhiên vang lên tiếng súng và tiếng kêu to.
Alan nhíu mày, biết đám Cáp Bột đã gặp phiền phức, không dám dừng lại, toàn lực chạy nhanh. Hắn trái súng phải đao, xông vào tổ kiến đầu tiên.
Vốn tưởng sẽ gặp kiến đao công kích, không ngờ vào trong sào huyệt lại phát hiện lòng núi có thể chứa được bốn năm mươi con kiến đao vô cùng sạch sẽ, không biết những con kiến đao kia đã đi đâu. Sâu trong tổ kiến, tiếng súng vang lên không ngớt, hơn nữa âm thanh ngày càng lớn, dường như kịch chiến không ngừng. Alan nhìn về phía hai Trung sĩ Ma Đức và Diệp Phong phía sau, ra dấu tay, ba đội lập tức xông vào, tìm hiểu ngọn ngành.
-Khốn kiếp khốn kiếp!
Cáp Bột lộn một cái, tránh chân trước sắc bén của mấy con kiến đâm xuống rồi lăn đến sau một cây măng đá. Hai bên chiến sĩ tràn ra, súng bắn điên cuồng mới đẩy lùi kiến đao.
Cáp Bột thò đầu ra nhìn một cái, bên kia thông đạo dày đặc bóng kiến đao, kiến lớn đông đúc, gần như chặn đứng thông đạo, không tiến lên nổi.
Cáp Bột chửi bới:
-Nhất định tiểu tử Alan này lừa ta. Đây đâu phải huyệt đạo thông đến chỗ kiến chúa, rõ ràng là một cái bẫy! Tên tiểu tử thâm hiểm!
Hóa ra tiểu đội của gã vào thông đạo Alan từng đi trước đó không lâu liền gặp phải sự tấn công của kiến đao. Cáp Bột nghĩ Alan đưa tình báo giả cho bọn gã mà không biết đó là sau khi Alan rời đi, kiến đao bị động tĩnh do hắn và thân vệ giao thủ phát ra nên thu hút đến, đồng thời vo ve ở gần đây. Mấy đội của Cáp Bột chưa phái lính trinh sát đã chui vào trong, kết quả chưa được hời đã bị kiến đao chặn trong thông đạo.
Cáp Bột một bên chửi mắng nhưng cũng chỉ đành cắn răng giao thủ với kiến đao.
Ba đội bên Alan sau khi xâm nhập vào tổ kiến liền phát hiện kiến đao tập trung về một chỗ, biết là bị ba đội của Cáp Bột thu hút. Ma Đức hét lớn:
-Alan, các ngươi đi giết kiến chúa, ta cùng Trung sĩ Diệp đi giúp ba tên ngốc kia.
-Cẩn thận đấy.
Alan cũng không do dự mà ra dấu tay rồi dẫn đội của mình rời đi, men theo một thông đạo nối liền với lòng núi sào huyệt của kiến chúa, vừa ra khỏi thông đạo, trước mắt tối om, một thân vệ kiến đen giương nanh múa vuốt xông đến.
Alan nghênh đón, tay trái nổ súng, găm viên đạn vào người kiến đen. Viên đạn sượt qua trùng xác màu đen, tuy không được tích sự gì nhưng cũng sượt qua một lỗ đạn nông, máu trùng chảy ra rất ít. Kiến đen xông đến chính diện, viên đạn không thể bắn vào chỗ nối đốt, khó mà bị trọng thương.
Mắt thấy sắp đụng vào, kiến đen đã giơ chân lưỡi liềm lên bổ về phía đầu Alan. Alan vứt súng, hai tay nắm đao, kéo một vầng trăng màu xám ngang nhiên đón nhận.
…
Keng!
Kiến đen giơ chân lưỡi liềm lên đón đỡ, bị Alan một đao bổ cho lùi về phía sau. Alan cũng bị chấn động khiến gan bàn tay phát đau nhưng không dừng lại, Nguyên lực màu cam trong huyết quản gào thét vận động hình thành một mảnh quang vân xẹt qua thân thể hắn, trên trán hiện lên khắc ấn Liệu Nguyên Chi Nhận. Tiêm Nha sáng lên, lập tức bị ngọn lửa quấn quanh. Alan bước một bước lớn, Tiêm Nha kéo theo hỏa long vẽ ra một luồng thiên hỏa màu cam.
Cùng với góc nghiêng của Tiêm Nha, thiên hỏa kéo ra một đường cong hoàn mỹ bao quanh không gian.
Viêm Nguyệt Trảm lập tức hạ xuống, lần nữa chém vào người kiến đen. Viêm Nguyệt bùng nổ tung tóe, sóng xung kích cuồng bạo đẩy ngọn lửa bắn văng ra xung quanh, ép mở mấy con kiến đen ở đầu.
-------
Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)
ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!