Chương 280: Bị Phát Hiện

Chương 280: Bị Phát Hiện

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Cách tổ kiến chỉ còn không đến trăm mét, chút khoảng cách này dưới chân Alan chỉ không quá hai hơi thở, hắn đã đến bên mé trái núi nơi ở của tổ kiến. Trái núi này nằm vuông góc với mặt đất, bên trên mở hai cửa động, cửa động tối tăm, mơ hồ có ánh sáng màu đỏ le lói. Alan dùng nơi lồi ra của trái núi làm chỗ mượn lực, như một con thằn lằn trườn lên trên.

Chỉ trong một lát đã đến một huyệt động cách mặt đất khoảng mười lăm mười sáu mét. Alan cẩn thận thò đầu ra, nhìn về phía huyệt động. Huyệt động kéo dài vào trong mấy mét liền xuất hiện một chỗ ngoặt, không biết thông đến nơi nào. Ánh sáng đỏ mơ hồ kia đang phát ra từ chỗ ngoặt. Nhiệt độ trong huyệt động hiển nhiên cao hơn bên ngoài, không có chút cảm giác lạnh lẽo. Alan thấy không có kiến đao xuất hiện, yên lặng luồn lên, tiến vào trong động.

Trong động vô cùng khô ráo, vách đá mang theo cảm giác ấm áp. Alan hít vào một hơi, trong không khí trừ mùi lưu huỳnh nồng nặc chỉ có ở Minh Vực tinh thì không có mùi gì khác thường. Chỉ là không khí khô ráo nóng bức, khiến cổ họng Alan bốc cháy, hắn dùng cả tay lẫn chân men theo thông đạo huyệt động bò xuống. Mới bò được bảy tám mét, thông đạo đã kết thúc, thò non nửa cái đầu xuống nhìn là một không gian phức tạp.

Kiến đao giống như vét sạch quả núi, bày ra kết cấu thông đạo không gian đa dạng phức tạp. Liếc mắt nhìn qua không thể thấy được toàn cảnh, chỉ thấy một lòng núi tương đối rộng lớn, khoảng mấy chục mét vuông, bốn phía là những huyệt đạo thông ra nơi khác. Trong lòng núi toàn là kiến đao, ước chừng bốn năm mươi con. Kiến chồng lên nhau như một ngọn núi nhỏ, kiến đao di chuyển, cảnh tượng đó khiến người ta da đầu run lên.

Mơ hồ từ trong huyệt đạo nào đó truyền đến tiếng côn trùng kêu chói tai, Alan nhớ từng nghe nó ở đâu đó, nhưng nhất thời không nhớ được, liền nín thở mò mẫm về nơi phát ra tiếng. Phía dưới lòng núi phát ra ánh lửa, dường như dưới núi là một núi lửa. Sự thực đúng là như vậy, chỉ có điều cao địa Huyết Ưng và Nộ Diệm Hỏa Uyên gần nhau, nơi đây tuy không ở phạm vi vực lửa nhưng rất khó đảm bảo dưới đất không có dung nham chảy qua. Nếu kiến đao đào được sâu, khiến địa tầng bị mỏng, nhiệt độ ánh sáng dung nham dưới đất xuyên lên, cũng không phải không thể.

Nương theo ánh lửa leo lét trong lòng núi, Alan thuận lợi vào được huyệt đạo truyền đến tiếng côn trùng kêu kia. Bò lòng vòng mấy chục mét, trong đó đi qua hai khúc ngoặt biên độ lớn như chơi tàu lượn siêu tốc, cuối cùng cũng đến lối ra. Alan yên lặng thò đầu ra, đột nhiên một cái đầu quái thoáng qua trước mắt hắn. Alan vội vàng lùi ra sau, tay đã chạm đến cán Tiêm Nha.

Đó là một con sâu đào đất.

Nó không có mắt mũi, chỉ há cái miệng lớn đầy răng vụn, nhưng con sâu đào đất này dường như không phát hiện ra chỗ của Alan, gào thét một tiếng rồi vô lực ngã xuống. Alan lại thăm dò, vách đá núi dưới huyệt đạo toàn là máu sâu. Con sâu đào đất này ngã xuống mặt đất mười mấy mét phía dưới, nhìn tình hình này lúc nãy nó muốn liều mạng trốn đi. So sánh với hình thể của sâu đào đất, Alan bỗng cảm thấy những thông đạo phức tạp này không khéo là những con sâu này đào ra.

Lại nhìn con sâu lớn ngã trên mặt đất kia, thân thể uốn éo nhưng không chết ngay. Lúc này một số con kiến lớn đầu hơi nhỏ, trùng xác đen sì, mũi đao chân trước cong như lưỡi liềm, từ trong huyệt đạo bò ra. Những con kiến đen này chắc cũng cùng một loại với kiến đao, khí tức Nguyên lực trên người chúng hùng hậu hơn so với kiến đao bình thường. Đôi mắt kép kia tỏa ra tinh quang đỏ thẫm, nhìn rất đáng sợ.

Hơn mười con kiến đen như vậy dùng miệng hoặc chân của chúng tấn công con sâu đào đất, nhưng không giống muốn giết chết nó, kích thích con sâu lớn liều mạng vặn vẹo, đồng thời chui vào một thông đạo trong đó. Con sâu lớn vốn muốn xông về phía khác, nhưng lại có kiến đen nhanh chóng chặn đường. Nhìn tình hình thì chúng có ý dồn con sâu đào đất vào thông đạo chúng chỉ định sẵn.

Sau thông đạo có cái gì?

Sau khi sâu đào đất và kiến đen đều chui vào thông đạo, Alan yên lặng chờ một lát, chắc chắn không có con kiến đao nào khác xuất hiện mới từ thông đạo trườn xuống mặt đất, rồi chui vào huyệt đạo bọn chúng lựa chọn. Thông đạo này không có bao nhiêu chỗ ngoặt, đại khái đi khoảng bảy tám mét đã đến tận cùng, càng sâu ánh lửa càng đậm. Alan dán mình vào bóng tối trong con đường tiếp cận lối ra, cúi người thò đầu nhìn ra ngoài, hóa ra là một không gian rộng lớn.

Lòng núi này rộng khoảng trăm mét vuông, bốn phía núi bị nạo sạch, vách đá đầy những cái lỗ lớn dài rộng mấy mét, cũng không biết có tác dụng gì. Địa tầng trung tâm lòng núi rất mỏng, ở trung tâm có dung nham hừng hực thỉnh thoảng phun ra, lại trôi ra bốn phía, gặp không khí liền dần nguội lạnh, hóa thành bùn đen mang theo ánh lửa. Ngay ở chỗ tận cùng của lòng núi, một con vật khổng lồ đang nằm.

Cơ thể cao như ngọn núi nhỏ, một cái đầu nhỏ không tương xứng, cấu tạo đầu có bảy tám phần giống với kiến đao bình thường, chỉ có điều giữa trán có thêm mắt kép. Nó đang quỳ rạp trên mặt đất, dường như lấy nhiệt độ để sưởi ấm, thỉnh thoảng có đôi cánh mỏng như cánh ve đập đập, chỉ có điều cánh kia vừa nhỏ vừa mỏng, để trang trí hơn là để dùng thực tế.

Chân trước cũng không mọc mũi đao như kiến đao bình thường, chân không khác gì kiến bình thường, ba đôi chân đều mọc ở đốt thứ nhất cơ thể, điều này khiến nó thoạt nhìn vụng về buồn cười. Đặc biệt nó còn có phần bụng tròn vo, Alan vừa đánh cuộc, con này tuyệt đối không bò ra khỏi lòng núi được, cũng không biết nó vào kiểu gì.

Một tiếng kêu thảm thiết khiến Alan thu lại sự chú ý trên người con kiến quái dị kia, quét mắt qua lòng núi, liền thấy con sâu đào đất ban nãy. Con sâu này bị kiến đen xua vào dưới mí mắt con kiến to kia, lúc này kiến đen không chút khách khí, mười mấy con cùng xông lên, miệng chân cùng động, vừa cắn vừa xé, vài ba miếng đã xé con sâu đào đất thành từng mảnh.

Mỡ, máu và thịt vụn của con sâu rơi đầy đất. Lúc này chiếc râu trên đầu con kiến lớn giật giật, ba mắt kép đều mở ra, sau đó há miệng, từ trong miệng vươn ra một cơ quan như ống hút. Thứ kia hạ xuống đất liền hút hết mỡ và máu của con sâu đào đất. Còn có kiến đen xé da thịt của con sâu xuống rồi đem đến bên cạnh nó, nhìn có vẻ như bón cho nó ăn.

Không nghi ngờ đây là kiến chúa, về phần những con kiến đen kia chắc là thân vệ của kiến chúa. Trong lòng núi không có một con kiến đao bình thường, những con kiến đen này địa vị trong đàn không thấp.

Có hiểu biết đại khái về tổ kiến, Alan không muốn ở lại lâu, nhẹ chân bước lùi về sau, một lát sau đã lùi ra khỏi huyệt đạo này, hắn đang định trèo lên vách đá thì trong bóng tối phía trước đột nhiên hiện lên hai điểm đỏ. Một con kiến đao hai chân ma sát với nhau, phát ra tiếng xèo xèo, đồng thời rời khỏi bóng tối, nhìn chằm chằm Alan.

Alan thở sâu, vừa mới đụng đến chuôi Tiêm Nha thì kiến đen đã vọt đến với tốc độ cao.

Quầng sáng lưu chuyển, Tiêm Nha rút ra khỏi vỏ, vẽ một đường ánh sáng tuyệt đẹp về phía đầu con kiến đen. Điều khiến Alan bất ngờ là con kiến đen trượt một cách quỷ dị, khiến hắn một đao chém vào khoảng không. Alan “a” một tiếng, sự linh hoạt và tốc độ của kiến đen quả nhiên hơn cả kiến đao bình thường. Hắn hừ lạnh, cổ tay vừa chuyển, Tiêm Nha lại chém, kéo ra một mảnh Nguyệt Luân màu xám vắt ngang không gian.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!