Chương 262: Đồng Minh Kiên Cố Nhất
------
Truyenyy.com
Nhóm dịch: Bánh Bao
------
Mọi người biết ông có lời muốn nói, dàn nhạc dừng diễn tấu lại, khách khứa cũng không ghé tai thì thầm với nhau nữa, tất cả mọi người ở sảnh lớn đều dồn sự tập trung về phía Hoắc Ân. Những người có tầm ảnh hưởng ở Babylon như Ôn Toa Bối Lạc, A Nhĩ Tư Thái, lão Khải Đặc đều có mặt. Đặc biệt là Ôn Toa Bối Lạc, cô đứng ở bên cạnh A Nhĩ Tư Thái, dáng người cao dỏng của cô lập tức nhấn chìm thân hình như quả bóng của đại thần tài chính.
Hoặc Ân vỗ vai Alan:
-Các vị, tối nay ta rất vui, vì Bối Tư Kha Đức có hai chuyện vui cần tuyên bố. Đầu tiên, con cháu trẻ tuổi của gia tộc chúng ta may mắn được nguyên soái Ôn Toa Bối Lạc lựa chọn nhận làm học trò thân truyền. Không sai, người đó chính là người trẻ tuổi ở trước mặt này, Alan của dòng họ Bối Tư Kha Đức!
A Nhĩ Tư Thái vỗ tay đầu tiên, có đại thần tài chính làm gương, khách khứa trong sảnh đương nhiên là người nào người nấy đều vỗ tay tạo nên một tràng pháo tay rồn rã.
Ôn Toa Bối Lạc nhìn Hoắc Ân, khóe môi hơi nhếch lên, trong lòng thầm nghĩ Hoắc Ân cũng coi như đã rất nể mặt cô, không ngờ tuyên bố chuyện này ở đầu tiên.
-Bắt đầu từ hôm nay, Bối Tư Kha Đức chúng ta và nguyên soái Ôn Toa Bối Lạc sẽ là đồng minh kiên cố nhất. Ta cũng tin rằng, dưới sự nỗ lực của nguyên soái Tham Lang trẻ tuổi, dũng mãnh, Liên bang địa cầu chắc chắn sẽ trị vì lâu dài ổn định, không bị mầm mống chiến tranh quấy nhiễu!
Lượng tin tức trong lời nói của Hoắc Ân rất lớn, trong đó tin tức lớn nhất, không có gì nghi ngờ chính là chuyện Bối Tư Kha Đức và Ôn Toa Bối Lạc kết thành liên minh.
Khi Ôn Toa Bối Lạc để ngỏ tin tức chiêu sinh, không ít người đã suy đoán được kết quả ngày hôm nay.
Thế nhưng không ngờ cuối cùng lại là gia tộc như Bối Tư Kha Đức trở thành đồng minh của nguyên soái Tham Lang.
Nói không hề khoa trương, quyết định tối nay của Hoắc Ân sẽ mang đến sức ảnh hưởng dây chuyền và lặng lẽ thay đổi thế cục nhạy cảm giữa hai đẳng tân cựu hiện nay.
Tân đảng trước nay đều tồn tại với khiếm khuyết không đủ thâm hậu về tư lịch và nội tình nhưng hiện tại có Bối Tư Kha Đức và mấy gia tộc vừa và nhỏ kết làm đồng minh, trên mức độ rất lớn đã lấp bù về mặt khiếm khuyết trong phương diện này của Ôn Toa Bối Lạc, tương tự, có thể móc xích quan hệ với quân đoàn vương bài như Thiên Lang Tinh đối với những gia tộc này cũng có rất nhiều lợi ích.
Trong cả liên minh này, người có được lợi ích lớn nhất đương nhiên chính là hai người Ôn Toa Bối Lạc và Hoắc Ân.
-Ông bạn già, đây thực sự là một đại hỉ sự. Nhưng hiện tại, ta đang nóng lòng muốn biết chuyện thứ hai là gì đây?
A Nhĩ Tư Thái cười hỏi.
Hoắc Ân gật đầu, ánh mắt lướt qua mọi người:
-Còn về chuyện thứ hai, nói ra thì là một chuyện riêng. Ta nghĩ mọi người đều biết, mười mấy năm trước, đứa con gái Lan Ny nhỏ nhất của ta đã rời khỏi ta, rời khỏi gia tộc. Chuyện này đối với ta là một đả kích rất lớn, ta nghĩ rằng không bao giờ có thể khôi phục lại sau đả kích này. Nhưng hiện tại, ta tin rằng thượng đế vẫn đồng ý cho ta một cơ hội thứ hai. Bởi vì Ngài đã để cho Alan trở về, đứa trẻ này là con trai của Lan Ny, cũng là cháu của ta. Vì vậy hôm nay, sau khi người trẻ tuổi này giành được thành tích xuất sắc, ta thay mặt cho hội trưởng lão của gia tộc tuyên bố, chính thức đón nhận Alan trở về gia tộc, đồng thời, tên của nó sẽ nằm trong danh sách người thừa kế!
Lại một tràng pháo tay vang như sấm rền.
Lần này, những ánh mắt vốn đã nóng bỏng của các tiểu thư, hiện tại chỉ hận không thể ăn thịt Alan luôn.
Học trò chính thức của Ôn Toa Bối Lạc, người thừa kế của Bối Tư Kha Đức, bất kể là thân phận nào cũng đủ để khiến họ điên cuồng.
Huống hồ Alan còn trẻ tuổi như vậy, đồng thời di truyền được ngũ quan tuấn mỹ của người mẹ Lan Ny, ngày sau thành niên, chắc chắn mị lực sẽ càng bất phàm.
Sau khi tuyên bố hai chuyện này, Hoắc Ân lại giới thiệu một số nhân vật quan trọng cho Alan, như A Nhĩ Tư Thái, đại thần tài chính thì Alan không hề lạ lẫm, bởi Lôi Đài Tử Vong chính là vị đại thần này chủ trì.
Ngoài ra, còn có những người nổi trội trong các lĩnh vực khác nhau, có chủ ngân hàng, nghị viên, chủ tịch thương hội, vân vân.
Khi Alan khó khăn lắm mới thoát được thân và hoạt động tự do lại vấp phải sự “vây công” của một đám thiếu nữ quý tộc.
Cuối cùng vẫn là A Đại Nhi xông vào lớp lớp vòng vây, giải cứu Alan khỏi đám con gái.
Từ xa nhìn cảnh tượng Alan bị A Đại Nhi kéo đi, lão Khải Đặc mỉm cười, cầm ly rượu cạn với Hoắc Ân:
-Xem ra tình cảm của hai đứa nó khá tốt.
-Đúng là như vậy, nhìn chúng lại khiến ta nhớ lại những ngày tháng trẻ trung của chúng ta.
Hoắc Ân nói.
-Đáng tiếc là chúng ta đã không còn trẻ trung nữa.
Lão Khải Đặc ho khụ một tiếng:
-Ông bạn già, bạn đời của tiểu Alan nhà ông vẫn chưa định chứ? Nếu ông không phản đối, ta hy vọng A Đại Nhi có thể ở bên Alan.
-Ông mà cũng nỡ lòng.
Hoắc Ân nhìn ông ta.
Lão Khải Đặc nói:
-Ta đương nhiên không nỡ, nhưng đây là ý A Đại Nhi tự đưa ra. Ta cũng hy vọng con bé có thể có được hạnh phúc cho mình, vì vậy người làm ông như ta chỉ có thể mặt dày thay nó đưa ra nguyện vọng này.
-Ta cũng rất thích A Đại Nhi.
Hoắc Ân vỗ vai ông bạn già:
-Nhưng chúng bây giờ còn trẻ, hơn nữa chuyện này cũng phải có sự đồng ý của Alan. Huống hồ, tiểu Alan của chúng ta có lẽ phải rời khỏi Babylon… không, là rời khỏi địa cầu một thời gian.
Lão Khải Đặc chau mày:
-Ông muốn nó đi viễn chinh ngoại vực?
-Là đi ngoại vực nhưng không phải đi mở rộng lãnh thổ vì gia tộc.
Hoắc Ân nhìn bóng dáng cao dong dỏng ở bên kia:
-Đừng quên rằng, Alan còn là học trò của vị đại nhân đó. Mà thủ đoạn dạy học của vị đại nhân đó, chắc chắn không ôn hòa như giáo viên ở Lê Minh Chi Nhận.
-Ta hiểu rồi.
Mắt lão Khải Đặc lóe sáng:
-Ôn Toa Bối Lạc định dẫn Alan đến chiến trường hỗn loạn? Đây là nơi tốt để kiếm quân công nhưng ông yên tâm để Alan bé nhỏ đến nơi đó sao?
-Có nguyên soái Tham Lang chủ trì ở phía sau, ta có gì mà không yên tâm. Nhưng đi hay không vẫn phải xem ý nguyện của bản thân Alan.
Nói xong, Hoắc Ân nhìn Alan.
Alan như có cảm giác nên quay đầu lại, Hoắc Ân đang nâng ly mỉm cười, sau đó dẫn lão Khải Đặc đi về phía A Nhĩ Tư Thái.
Alan quay đầu lại, kéo cổ áo:
-Các anh không biết là cái thứ này sắp siết cho tôi tắt thở rồi.
Lai Ngang và Kim Liên Thành đồng ý sâu sắc, A Đại Nhi ở bên cạnh nói:
-Yên tâm đi, nếu anh ngạt thở, tôi sẽ hô hấp nhân tạo cho anh.
Lập tức ba nam sinh đều trợn to mắt nhìn cô, mãi lâu Lai Ngang lắc đầu:
-A Đại Nhi, tốt xấu gì thì cô cũng là tiểu thư quý tộc, dường như không biết đến rụt rè là cái gì.
A Đại Nhi trợn mắt, khoác tay Alan:
-Cái thứ rụt rè có ích gì. Nãy các anh có phải không nhìn thấy đâu, đám con gái đó như muốn ăn thịt nai con của tôi vậy. Nếu tôi rụt rè chút nữa, anh ta ngay cả xương cũng bị họ gặm rồi.
-------
Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)
ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!