Chương 248: Tin Tức
------
Truyenyy.com
Nhóm dịch: Bánh Bao
------
Ôn Toa Bối Lạc nghiêng nhẹ về phía trước, ánh mắt sắc bén như muốn chọc thủng hai mắt của Vi Bá:
-Ít nhất, Alan nhà người ta trong sạch hơn cậu nhiều lắm. Toàn bộ chi phí đều rõ ràng rành mạch, chẳng có một chút mưu lợi. Về phần võ khí ma năng của cậu ta, cậu không cho phép cậu ta tự mua linh kiện vũ khí rồi tự gia công chế tạo ra Ma Phương Tự Liệt sao?
-Ta đã nói rồi, lần khảo hạch này là kiểm tra trình độ tổng thể của các cậu. Thiết kế chế tác Ma Phương Tự Liệt là một trong những năng lực của Alan, đương nhiên là có thể ứng dụng vào trong lần khảo hạch này. Hay là, cậu nghi ngờ tiêu chuẩn công bằng của ta?
-Không không, Nguyên soái, người đã nói thì nhất định là đúng.
-Vậy nói nhảm ít thôi, nhanh mang đội ngũ của ngươi lên phi hạm đi.
Ôn Toa Bối Lạc đứng thẳng lên, hai tay khoanh trước ngực, nghiêm nghị nhìn Vi Bá, trông như một nữ vương cao cao tại thượng.
Dưới uy thế của cô, Vi Bá đã không dám còn một chút ý niệm kháng cự nào trong đầu, ảo não dẫn dắt đội ngũ của mình đi lên boong của Mãnh Cầm Hộ Vệ.
Cho đến khi ngồi lên ghế dựa trên phi hạm, Vi Bá mới hồi hồn, lẩm bẩm trong miệng:
-Ma Phương Tự Liệt? Hắn không ngờ lại có thể tự mình hoàn thành toàn bộ việc chế tạo Tự Liệt?
Nhìn bông tuyết rơi lả tả bên ngoài cửa sổ, Vi Bá không khỏi rụt đầu rụt cổ, chỉ cảm thấy mùa đông này đặc biệt hiu quạnh.
Một giờ sau khi phi hạm Mãnh Cầm Hộ Vệ rời khỏi, tin tức Alan có thể tự mình chế tác Ma Phương Tự Liệt cấp thấp đã bị một số ít người nắm rõ.
Hơn nữa, tin tức này dường như được Ôn Toa Bối Lạc gián tiếp thừa nhận, đương nhiên là không ai nghi ngờ ánh mắt của Tham Lang Nguyên soái.
Người quen biết cô đều hiểu rõ, Ôn Toa Bối Lạc đúng là mê tiền nhưng vẫn còn cách xa mức độ có thể bị người khác thu mua rải ra tin tức giả.
Sau khi biết được tin này, độ nguy hiểm của Bối Tư Kha Đức đã tăng lên trong lòng một số người có tâm.
Còn bên trong Bối Tư Kha Đức, địa vị của Alan trong gia tộc đã được nâng lên một đoạn dài.
Có tin tức này từ Ôn Toa Bối Lạc, cho dù Alan không phải là học trò của nữ Nguyên soái thì Hội trưởng lão cũng sẽ thông qua đề án cho phép hắn gia nhập danh sách người thừa kế.
Một nhân tài có thể chế tác Tự Liệt, dù thành tựu về sau của Alan chỉ là một tên kỹ sư chăng nữa, Bối Tư Kha Đức cũng không thể nào đẩy hắn ra ngoài được mà sẽ bồi dưỡng hắn như một thành viên trọng yếu.
Huống chi, lấy thiên phú bề ngoài Alan biểu hiện ra trước đây, hiển nhiên thành tựu của hắn sẽ không dừng ở chỗ này.
-Cha, người tìm con?
Khi Á Sắt đi vào phòng tranh của Hải Đức Lý Khắc, bỗng nhiên nhìn thấy một bức tranh bị xé rách rơi đầy trên đất. Hải Đức Lý Khắc khoanh tay đứng bên cửa sổ, phía sau chân gã, là một cây bút vẽ đã gãy và một khay pha màu vẽ đã bị giẫm nát, còn về phần màu trong khay, đương nhiên là văng đầy cả đất khiến sàn nhà trong phòng vẽ dính từng mảng màu như một bức tranh trừu tượng vậy.
Hải Đức Lý Khắc không quay đầu lại mà chỉ nhẹ giọng:
-Vừa mới nhận được tin tức, thằng nhóc Alan kia đã được Ôn Toa Bối lạc chính miệng thừa nhận. Nó... Nó thế mà lại có năng lực chế tác Ma Phương Tự Liệt.
Á Sắt toàn thân chấn động như bị trúng đạn, ánh mắt sau cặp kính phát ra ánh sáng ác liệt.
Y hít thở liên tục vài hơi mới khiến mình khôi phục lại bình tĩnh.
-Lần trước trong khách sạn Duy Nạp Tư, tình huống tiếp xúc của con và nó thế nào?
-Không tốt lắm, lòng cảnh giác của hắn đối với con rất lớn.
Hải Đức Lý Khắc gật đầu:
-Đây là đương nhiên, nếu nó biểu hiện không chút dè chừng nào với con thì mới nhức đầu. Á Sắt, con có lòng tin không?
-Cha cần con có lòng tin ở mặt nào?
Hải Đức Lý Khắc chợt xoay người:
-Nếu như trước khi nhận được tin tức này, ta hy vọng con có thể giết chết nó sau khi tiếp cận. Nhưng giờ thì không, Alan là một kho vàng thật lớn, mà ta hy vọng, khoản tài phú này có thể được nắm trong tay mình.
-Con sẽ cố hết sức.
Á Sắt khom người đáp.
Hải Đức Lý Khắc gật đầu:
-Con cứ làm đi, chỉ cần Alan chịu dưới trướng của ta, con muốn làm thế nào cũng được. Trong nhiệm vụ này, không hạn chế kinh phí tối đa.
-Cha thật rộng rãi.
Á Sắt lộ ra nụ cười cực kỳ giả tạo, rồi lui ra khỏi phòng tranh.
Đi dọc theo hành lang, đứng lại trước một cửa sổ làm bằng kính màu, Á Sắt nhìn tuyết rơi đầy trời bên ngoài, khẽ nói:
-Có lẽ người đã tự tin quá mức rồi, cha à. Alan có thể trở thành một con chó trung thành chịu ràng buộc được sao chứ? Con thấy rằng, người đang đùa với lửa đó.
Y nhún vai, miệng lẩm bẩm:
-Nhưng chuyện này thì liên quan gì tới con? Lệnh của người thì con vẫn sẽ làm theo cho xong, dù sao trở thành bạn của hắn đối với con cũng là chuyện tốt, không phải sao?
-Thiếu gia Á Sắt.
Một tiếng gọi nhỏ vang lên chỗ góc cua, trong bóng râm nơi lối rẽ của hành lang, một thiếu nữ mười sáu, mười bảy tuổi đang đứng chắp tay.
-Sao rồi, Na Na?
-Người của chúng ta đã chuẩn bị xong, phi hạm cũng đang đợi lệnh, có thể xuất phát bất cứ lúc nào.
Thiếu nữ tên Na Na cung kính.
Á Sắt gật đầu:
-Vậy còn tin tức ta chỉ định kia đã truyền ra ngoài chưa?
-Dựa theo phân phó của cậu, làm xong hết thảy.
-Làm tốt lắm, Na Na. Nhớ đừng để cho người khác biết được tin tức là do chúng ta truyền ra đấy.
-Đương nhiên sẽ không, tôi đã xử lý những thứ cần thiết rồi ạ.
-Được rồi, vậy hãy để chúng ta đi xuống khu thứ ba một chuyến, xem vị anh em kia của ta có gì cần giúp đỡ không.
Á Sắt búng tay thành tiếng, bước về phía trước.
Thiếu nữ theo sau y, trong hành lang, hai người dần dần đi xa.
Ba giờ chiều, phi hạm Mãnh Cầm Hộ Vệ đã đáp xuống sân bay Chính phủ tại mặt đất khu thứ ba.
Sau khi chạm đất, một chiếc xe tải quân dụng đã đến đón hai chi tiểu đội, khoảng tám giờ tối, xe tải quân dụng dừng lại ven bờ của một cái hồ lớn tên là hồ Thiên Nga.
Cả hai đội ngũ xuống xe, phân biệt dùng lều hành quân trên xe cung cấp hạ trại ngay tại ven hồ.
Nghe nói vào mùa xuân, khu vực hồ này sẽ có nhóm lớn thiên nga lui tới, vì thế mới có tên này.
Nhưng hiện tại, nước trong hồ đông lại thành băng, tự nhiên là cả nửa con thiên nga cũng đừng mong thấy được.
Dọc theo bờ hồ Thiên Nga, đi về hướng đông nam, sẽ tiến vào một mảnh rừng nguyên thuỷ không tên.
Núi Uy Nhĩ Đôn chính là ở sâu bên trong rừng này, nơi đó đường núi phức tạp, lại có mảnh rừng nguyên thuỷ làm lá chắn thiên nhiên, mới khiến cho đám bạo phỉ võ trang tự xưng là quân Thánh Tài từ lúc xuất đạo tới nay đã hai năm, mà vẫn còn sống tốt.
Bọn Alan đêm nay sẽ qua đêm ở ven hồ Thiên Nga, ngày mai mới vào trong núi Uy Nhĩ Đốn để tiêu diệt bọn phiến loạn.
Sau khi dùng bữa tối đơn giản, Alan đi ra lều trại.
Mảnh đất trống xa xa phía bên kia, Vi Bá đang luyện kiếm.
Thiếu gia nhà Phạm Duy Ni cầm thanh kiếm trong tay múa đến không một khe hở, hàn quang loé lên, kiếm thế kéo dài, trông cũng có mấy phần chân tài thực học.
*Mai sẽ lên 8 chương, cám ơn bạn ducthuat đã đẩy 100 KP nha!
-------
Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)
ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!