Chương 235: Võ Sĩ Giác Đấu

Chương 235: Võ Sĩ Giác Đấu

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Cho dù họ đặt cược hàng triệu lên người những giác đấu sĩ này.

Giác đấu sĩ về cơ bản là con người nhưng trong đó cũng có một phần nhỏ là người hành tinh khác.

Những lôi đài mà con người và người ngoài hành tinh đấu nhau thường có nhiều người vây xem nhất.

Để kích thích số người xem trận đấu, khách sạn không những sắp xếp các giác đấu sĩ người ngoài hành tinh mà có lúc còn bắt những loài nguy hiểm ở mặt đất đến đấu, cảnh tượng đó còn đẫm máu hơn vạn phần.

Giác đấu sĩ là công cụ khách sạn dùng để trục lợi, nếu có khách nhìn trúng thì cũng có thể bỏ tiền mua đứt bọn họ.

Trong giới quý tộc cũng không thiếu việc tổ chức những trận cách đấu tư nhân, đối với các giác đấu sĩ này cũng chỉ là đổi sang lôi đài khác thôi, tính chất cũng không có gì thay đổi quá lớn.

Alan và A Đại Nhi sau khi lượn hai lôi đài thì Lai Ngang tìm thấy họ.

Thiếu gia Uy Liêm cầm một ly rượu, mỉm cười đến bên cạnh, hạ thấp giọng:

-Mấy người ta nghi ngờ trước đó hoàn toàn không nhìn ra điều gì khác tường, hiện giờ ta cũng không biết ai là chủ mưu phía sau.

-Vậy sao? Tôi nghĩ cũng không dễ điều tra ra như vậy đâu.

Alan lại nói:

-Bọn tôi vừa nãy gặp Địch Á Ca ở bên ngoài.

-Không sao chứ?

Lai Ngang hỏi.

A Đại Nhi liếc mắt:

-Cái tên nhát gan kia hiện giờ còn không dám nhận lời thách thức của Alan.

Lai Ngang cười ha hả:

-Đây đương nhiên là chuyện tốt, nhưng chúng ta cũng không thể sơ suất. Hai huynh đệ kia của tôi cũng tới, ở phòng bao tầng hai phía sau tôi.

Dứt lời anh ta xoay người, nâng chén rượu với bóng râm hội trường phía sau lưng, vẻ mặt tươi cười:

-Liên Thành cũng tới rồi, tôi đi tìm cậu ta bầu bạn đây. Có chuyện gì nhớ báo chúng ta, hai người cứ chơi đi, thua trong khoảng chục triệu thì tính cho tôi, vượt quá thì ta bó tay đấy, bởi vì tài trợ tôi có được cũng chỉ có chừng này thôi.

Lai Ngang lại nhìn về phía A Đại Nhi:

-Đương nhiên, A Đại Nhi chắc chắn hỗ trợ thêm tiền hơn tôi là được rồi.

-Anh đi mau đi, đừng có lúc nào cũng nhòm ngó chút tiền tiêu vặt của ta.

A Đại Nhi tức giận.

Lai Ngang tiêu sái rời đi.

Alan nhìn về phía anh ta vừa kính rượu, đột nhiên nở một nụ cười tươi rói, sau đó kéo A Đại Nhi rời khỏi.

Một tiếng choang vang lên, đó là tiếng chén rượu bị ném xuống mặt đất, Địch Á Ca nắm chặt tay:

-Tiểu tử này đang khiêu khích tôi.

Gã hiện giờ đang trong một phòng bao, một mặt phòng bao hướng về phía hội trường, nối trực tiếp lôi đài và phòng bao, giúp khách quý trong phòng bao có thể trực tiếp nhìn thấy cảnh tượng trong hội trường.

Bên trái phòng bao là một mặt tường tivi, trên đó sáu cái màn hình xếp thành hai hàng mỗi hàng ba cái song song, mỗi màn hình tương ứng với một lôi đài, người trong phòng bao có thể nhìn thấy trận đấu của bất cứ lôi đài nào, vô cùng thuận tiện.

Trong phòng bao có bồi bàn và nhân viên công tác, khách có thể trực tiếp đánh cược trong phòng bao mà không cần chen chúc trong hội trường.

Trong hai chiếc sô pha phía sau Địch Á Ca, hai anh em Bảo La và Tạp Tu mỗi người ôm một cô gái thỏ tùy ý chòng ghẹo.

Thấy Địch Á Ca tức giận, Bảo La uể oải:

-Quả nhiên Alan kia là cao thủ, ta vốn cho người đi làm thịt tiện nhân A Đại Nhi, không ngờ Alan ở cùng cô ta, chẳng những không thành công lại còn tổn thất một người. Địch Á Ca, lần trước cậu thua hắn cũng không tính là oan ức.

Địch Á Ca đột nhiên xoay người:

-Bảo La, cục tức này tôi nuốt không trôi. Tiểu tử kia cũng chỉ là con cháu một chi bên của Bối Tư Kha Đức mà thôi.

-Địch Á Ca, tin tức của cậu kém quá.

Tạp Tu sờ một cái trên mặt cô gái thỏ, không chút để ý:

-Lão tam nhà chúng ta đã điều tra rồi, Alan kia không phải chi bên gì mà là cháu ngoại của tộc trưởng Hoắc Ân. Mẹ hắn tên Lan Ny, con gái út của Hoắc Ân, năm đó chuyện Hoắc Ân đuổi con gái mình ra khỏi nhà đã xôn xao dư luận, hiện giờ con gái không tìm thấy nhưng tìm được cháu ngoại, lão Hoắc Ân cưng chiều lắm.

-Đúng vậy, chỉ ngặt nỗi quy định mình đặt ra nên lão Hoắc Ân không thể trực tiếp đưa đứa cháu ngoại này gia nhập quan hệ huyết thống, chỉ đành cho hắn danh phận chi bên. Nhưng nhìn xu thế hiện giờ của hắn, tôi dám đặt cược, chỉ cần hắn trở thành học sinh của Ôn Toa Bối Lạc thì lão Hoắc Ân và hội trưởng lão sẽ lập tức đồng ý cho hắn gia nhập quan hệ huyết thống. Đến lúc đó, thân phận của hắn chưa chắc thấp hơn cậu.

Bảo La nói.

Địch Á Ca kêu rên:

-Chẳng lẽ tôi cứ chịu cúi đầu thế này mãi sao?

Tạp Tu nhún vai:

-Hay là tôi giúp cậu đánh tiểu tử này một trận?

Bảo La liếc mắt:

-Thôi đi Tạp Tu, cậu và Địch Á Ca bên tám lạng bên nửa cân, chuyện cậu ta không làm được thì cậu cũng đừng hòng làm được. Buổi chiều hôm đó cậu cũng có mặt, nếu đổi là cậu thì cậu có ngăn được ba đao của tiểu tử đó không?

Tạp Tu ngượng ngùng:

-Nếu đổi thành mười đao thì hắn chưa chắc thắng được dễ dàng đến thế.

Dứt lời y lắc đầu cười khổ, đổi mười đao thành ba đao thì có khác gì mình tự nhận thua.

Bảo La gật gật cái đầu của mình:

-Nhìn dáng vẻ các cậu đi, còn không biết xấu hổ tự xưng là hậu nhân của danh môn? Các cậu không chịu động não, cả ngày chỉ biết tìm người quyết đấu, thế có khác gì đám vũ phu?

-Còn về Alan kia thì tôi thừa nhận cho dù là bản thân mình ra tay thì cũng chỉ là sự khác biệt giữa ba đao và năm đao nhưng muốn hắn xấu mặt không nhất thiết phải động đao với hắn.

Bảo La lắc đầu:

-Hiện giờ chúng ta đang ở đâu? Chẳng phải là hội trường của trận giác đấu bí mật sao? Tiểu tử kia dùng đao giỏi nhưng hắn có tiền không? Vì vậy các cậu xem, chọn một trận các cậu làm chủ, kích hắn đánh cược. Nếu hắn đồng ý thì tốt, nếu không dám thì trước mặt nhiều người như vậy, các cậu chẳng phải lấy lại được mặt mũi sao?

Địch Á Ca hai mắt lóe sáng, vui vẻ:

-Trong tài khoản của tôi còn có mười hai triệu.

-Tôi có tám triệu.

Tạp Tu vỗ vai Địch Á Ca:

-Đi, chúng ta dùng tiền đập chết hắn.

Bảo La vẫy tay gọi cô gái thỏ của Tạp Tu cũng tới ngồi bên cạnh y:

-Tôi không đi cùng các cậu đâu, các cậu cứ chơi đi, cho Alan xấu mặt cũng tiện hạ uy phong của Lai Ngang.

Đây mới là tính toán thực sự của y.

….

Ở lôi đài số bốn, một cuộc giác đấu sắp bắt đầu.

Song phương tham gia giác đấu, một bên là nhân loại, bên còn lại là một người Lạc Tác.

Bên trên lôi đài có treo mấy cái màn hình, trong đó hiển thị tư liệu của hai giác đấu sĩ, đây là thông tin tham khảo được cung cấp để khách chọn lựa bên đặt cược.

Còn mười phút nữa là trận đấu bắt đầu.

Trên tư liệu giác đấu sĩ nhân loại tên là Bố Lạc Y, hiển thị chiến tích của y thắng mười ba trận, thua bảy trận.

Trong đó, có hai trận thắng được từ trong Sinh Tử Cách Đấu.

Sinh Tử Cách Đấu là một loại hình thi đấu đặc thù do khách sạn Duy Nạp Tư cung cấp, dưới hình thức thi đấu này, giác đấu sẽ không có bất kỳ hạn chế nào, bắt buộc phải phân ra sống chết mới được kết thúc mà kiểu đấu này thường được cung cấp cho khách hàng cá cược sử dụng.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!