Chương 214: Biến Hóa Của Ác Ma Lễ Tán
------
Truyenyy.com
Nhóm dịch: Bánh Bao
------
Vương xà tuy đã di chuyển trước để tránh nhưng vẫn bị băng đao đâm xuyên qua đuôi, đau đến mức nó ngẩng đầu kêu xì xì.
Đột nhiên trong mắt tối sầm, ánh trăng như bị thứ gì đó che mất.
Vương xà hồi thần nhìn lại Tuyết Cự Nhân đang từ trên trời giáng xuống, hai tay ấn chặt đầu khiến nó đập vào mặt đất, sau đó cúi đầu xuống, Tuyết Cự Nhân há cái miệng lớn, cắn vào người Vương xà.
Cùng với một cắn một nhay của Tuyết Cự Nhân, Alan lập tức nhìn thấy vảy rắn tróc ra, máu tươi phun trào, Vương xà bị Tuyết Cự Nhân xé một mảng lớn da thịt.
Vương xà bị đau, cái đuôi lớn quẫy mạnh, xoắn đứt băng đao kẹp phía trên cuốn về phía Tuyết Cự Nhân, sau đó hai con quái vật to lớn giằng co lăn lộn với nhau trên đất tuyết.
Sau một trận địa chấn, dường như Tuyết Cự Nhân đã chiếm thượng phong, nó ép người Vương xà xuống, một tay giữ thân rắn, tay kia dùng móng vuốt sắc bén không ngừng đào trên người Vương xà, đào từng cái lỗ to dài.
Mắt thấy Vương xà sắp bị xé xác, bỗng nhiên hung quang trong mắt Tuyết Cự Nhân ảm đạm, động tác cương cứng trong không trung.
Vương xà trên người nó duỗi mạnh thân, đánh văng cự nhân ra, sau đó xoay một cái, Hắc Mộ Vương Xà quấn quanh cơ thể cự nhân.
Vương xà phát lực, hai vây của nó mở lớn, gai lưng bốc lên ngọn lửa, thân rắn không ngừng truyền đến tiếng chấn động.
Tuyết Cự Nhân không động đậy được nữa, tư thế này lại không thể phát lực chỉ có thể phát ra những tiếng rống to.
Tiếng rống từ cao xuống thấp, cuối cùng biến thành tiếng thở dốc.
Khi Nguyên ngọc trước ngực cự nhân bị Vương xà quấn vỡ lách cách một tiếng thì hung quang trong mắt cự nhân dần biến mất, cuối cùng bị Hắc Mộ Vương Xà treo cổ chết tươi!
…
Một cuộc chiến kinh tâm động phách cuối cùng cũng kết thúc.
Trên đất tuyết một mảng lớn băng đao đan xen, hàng trăm vết nứt dài ngắn kết hợp với từng vũng máu lớn nhỏ, cái nào cũng cho thấy sự thảm thiết của trận chiến này.
Hắc Mộ Vương Xà dựa vào dị lực khống chế tâm linh, trong thời khắc mấu chốt khiến Tuyết Cự Nhân lộ ra sơ hở mới có cơ hội giết được.
Nhưng sau khi giết chết thiên địch của mình thì Hắc Mộ Vương Xà cũng chằng chịt vết thương, nhất là phần lưng bị Tuyết Cự Nhân cắn đi một mảng lớn máu thịt, hiện giờ vẫn chảy máu đầm đìa.
Vương xà thở hổn hển, ánh sáng trong đôi mắt không còn cường thịnh như lúc đầu gặp Alan nữa.
Đối với hào quang ảm đạm trong mắt rắn, dù giây tiếp theo Vương xà ngã xuống đất mất mạng thì Alan cũng không cảm thấy kỳ quái, ngược lại, hắn còn cảm thấy may mắn.
Nơi này không nên ở lâu.
Hắn không muốn quay lại ổ rắn nữa, Alan liếc nhìn Vương xà một cái, Vương xà dường như đang hồi khí, nó nằm trên xác của Tuyết Cự Nhân không hề nhúc nhích.
Sức sống của tên này đúng là kinh người, khó trách bị thương nghiêm trọng như vậy mà vẫn chưa chết.
Nhìn dáng vẻ đó, chắc dưỡng thương xong xuôi sẽ lại vui vẻ đi kiếm ăn xung quanh.
Alan cẩn thận di chuyển bước chân, từ sơn động bước ra rồi nhìn phía bên phải, khi ấy có thể mơ hồ nhìn thấy bóng râm của rừng Tư Ngữ.
Cách trăm mét bên ngoài sơn động chính là ven rừng, Alan nhẹ chân nhẹ tay di chuyển về phía đó.
Mới đi được vài bước đột nhiên lòng sinh hàn ý, hoảng sợ nhìn phía sau, Hắc Mộ Vương Xà đã ngóc đầu dậy, hai mắt cực to sâu kín nhìn hắn.
Da đầu Alan run lên.
Vương xà đột nhiên di chuyển, bay vút như gió trên đất tuyết tà tà cắt về phía Alan.
Alan thầm kêu xui xẻo, chỉ đành lộn ngược về lăn tới bên cạnh sơn động.
Vương xà xoay một vòng trên đất tuyết và há to miệng cắn về phía Alan.
Chàng trai rơi vào đường cùng, quay đầu chạy về phía lòng núi, sau lưng một trận chấn động mãnh liệt.
Trong lúc cấp bách quay đầu nhìn lại, Vương xà đang va đầu vào ven sơn động, há miệng cắn một mảng lớn đá vụn.
Nó lắc lắc đầu, chui vào trong, nhanh chóng vồ về phía Alan.
Gió tanh nổi lên!
Alan quay đầu lại nhìn, hai mắt rắn tản ra màu vàng đã gần ngay trước mắt, Vương xà há miệng nhào về phía hắn.
Trong lúc nguy hiểm cận kề, Alan nhón mũi chân, cả người vồ xuống mặt đất.
Miệng rắn xẹt sát qua đầu, Alan cũng bị cuộc đuổi giết liều mạng của Vương xà kích thích máu liều trong xương cốt.
Hắn lật người trên mặt đất, nắm chặt Ác Ma Lễ Tán đâm mạnh vào dưới bụng Vương xà.
Chỗ dưới đầu Vương xà có một mảng vết thương chằng chịt, nơi này lúc trước đã bị Tuyết Cự Nhân dùng móng vuốt sắc bén làm tróc vảy tứ phía, lật cả da thịt.
Dao găm của Alan không chút do dự cắm vào trong thân thể vương xà.
Vốn những binh khí ngắn nhỏ như dao găm đối với vương xà vừa dài vừa to chỉ như gãi ngứa, điểm yếu mạng chính là nó quăng mình một cái, cơ thể do quán tính bay về phía trước, Alan chỉ nắm chặt dao găm không buông, Vương xà liền tự khiến Ác Ma Lễ Tán rạch một đường vết thương dài mười mấy mét dưới bụng.
Vảy rắn cứng hơn thép tinh nhưng dưới Ác Ma Lễ Tán nho nhỏ lại bị cắt ngọt như một miếng pho mát.
Thế là con rắn bị rạch bể bụng, xà huyết từ vết thương phun ra như suối, trong nháy mắt khiến Alan thành một huyết nhân.
Ruột nóng hầm hập từ bên trong lòi ra quấn quanh bốn phía Alan.
Vương xà rên rỉ, trước đó giao đấu với Tuyết Cự Nhân nó đã bị thương nặng, giờ lại bị Alan rạch cả người, một thân tinh huyết bị chảy ra ngoài càng thêm mất sức.
Cự xà ầm một tiếng ngã xuống mặt đất, Alan chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, vội vàng hai tay bảo vệ đầu nhưng vẫn bị cơ thể đổ xuống của Vương xà chấn động đến bắn lên.
Đầu hắn đập vào mặt đất cứng rắn, ngất đi.
Hắn bị đè dưới thi thể của Vương xà, máu tươi của Hắc Mộ Vương Xà vẫn không ngừng chảy từ miệng vết thương rất lớn, mặt đất bên cạnh Alan đọng thành một suối máu.
Ác Ma Lễ Tán gần như ngâm trong xà huyết, bảo thạch ác ma chỗ chuôi đao tỏa ánh sáng mãnh liệt, dao găm đang tham lam hấp thụ máu tươi của Vương xà, đồng thời đưa từng tinh hoa xà huyết vào cơ thể Alan.
Dần dần, suối máu kia biến mất non nửa, sau đó, bảo thạch ác ma tỏa ra một mảng ánh sáng màu đỏ tanh nồng.
Chùm sáng này kéo dài theo cánh tay của Alan, trong nháy mắt liền bao phủ toàn thân hắn.
Xà huyết không chỉ cho dao găm hấp thụ mà như có ý chí sôi trào chuyển động, cuối cùng sinh ra mười mấy dòng máu như những con rắn nhỏ chui vào miệng Alan.
Đồng thời suối máu kia tự bốc hơi, hình thành tầng tầng sương máu đỏ thẫm bao bọc toàn thân Alan, chui vào từ lỗ chân lông và mũi hắn.
Quá trình này diễn ra khoảng mười phút.
Mười phút sau, suối máu này gần như khô cạn, máu huyết toàn thân Vương xà có hơn nửa bị Alan và Ác Ma Lễ Tán phân chia sạch sẽ.
-Khụ!
Alan đột nhiên tỉnh lại, lật mình há miệng phun ra một ngụm xà huyết.
Hắn lau miệng, chỉ cảm thấy miệng đầy vị đắng chát cũng không biết mình đã uống bao nhiêu máu.
Lại nhìn toàn thân đỏ tanh một mảng, lúc này tầm mắt hắn đảo qua Ác Ma Lễ Tán mà không khỏi sững ra.
Ác Ma Lễ Tán không biết từ bao giờ đã có biến hóa, nếu như trước đó nó chỉ là một con dao găm thì hiện giờ nó đã là một thanh đoản đao.
-------
Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)
ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!