Chương 159: Khiêu Chiến (1)
------
Truyenyy.com
Nhóm dịch: Bánh Bao
------
Nhìn từ xa, quan hệ giữa hai người Alan và A Đại Nhi khá thân mật, nhìn cái là có thể nhận ra ngay.
Lai Ngang thu thồi tầm mắt, thản nhiên mỉm cười.
Anh ta đi tới góc, phất tay gọi một tên vệ sĩ mặc tây trang tới:
- Đi, điều tra thêm xem Alan này có lai lịch gì, năm phút sau ta muốn có kết quả.
Vệ sĩ tuân mệnh rời đi.
Tiệc rượu vẫn đang diễn ra, Alan chú ý tới trong dạ tiệc hôm nay đa phần là người trẻ tuổi, lớn tuổi nhất cũng không quá 25, ít nhất thậm chí còn có đứa trẻ mới bảy, tám tuổi.
Hiển nhiên, tiệc rượu này là tổ chức cho tầng lớp quyền quý của Babylon.
Thậm chí, Alan còn gặp cả Khoa Đa Phu và Lôi Nạp.
Hắn biết đường mà lánh đi nơi khác, tránh việc hai anh em đó nhìn thấy mình.
Dù sao, Lôi Nạp không vừa mắt hắn, nếu chẳng may phát tác trong tiệc rượu thì sẽ làm mất mặt Bối Tư Kha Đức.
- Cha của Lai Ngang là Hoa Lao Tư, lúc này y đang là người nối nghiệp chạm tay có thể bỏng của gia tộc Uy Liêm đấy. Hoa Lao Tư có năm con trai ba con gái. Lai Ngang là thứ ba, dáng vẻ có phần giống với Hoa Lao Tư nhất nên được ưu ái hơn. Đây là điều dẫn tới sự bất mãn của con trai lớn Bảo La cùng con trai thứ Tạp Tu của Hoa Lao Tư. Hoa Lao Tư có ý bồi dưỡng Lai Ngang thành người nối nghiệp của mình, dựa theo quy định của gia tộc, sang năm Lai Ngang tròn 17 tuổi là thời điểm phải dốc sức vì gia tộc, đi viễn chinh ngoại vực được rồi. Cho nên trước đó, y hy vọng có thể mở rộng sức ảnh hưởng của mình nhất có thể, được con cháu của thế gia như chúng ta ủng hộ.
A Đại Nhi cầm một miếng điểm tâm cho vào miệng, tiếp tục nói:
- Như vậy y chỉ cần ra ngoài chiến trường để đánh bóng tên tuổi, sau đó trở về vừa hay có thể tham gia vào việc quản lý gia tộc. Anh xem, cái gọi là quý tộc chính là một đám quỷ hút máu ghê tởm thế đó. Chúng ta ép lấy máu tươi của tầng lớp dưới, bọn họ còn không thể phản kháng. Nhưng phía trên chúng ta còn có quái vật lớn hơn, ghê tởm hơn nữa. Khi chúng yêu cầu máu của anh, chúng ta cũng chỉ có thể ngoan ngoãn dâng lên. Cho nên... chúng ta chẳng qua chỉ là giòi bọ liều mạng bò lên trên đống thịt thối mà thôi.
Nhìn ánh mắt chán ghét của A Đại Nhi, Alan thoáng suy nghĩ:
- Anh nghĩ chiến trường ngoại vực là nghĩa vụ mà mỗi con cháu quý tộc đều nhất định phải thực hiện.
Ở Lê Minh Chi Nhận ngâm hơn nửa năm, Alan đã hiểu rõ đại khái về nghĩa vụ đối với gia tộc từ xa xưa.
Chỉ có điều hiển nhiên, hắn còn chưa hiểu sâu sắc.
- Ngươi vừa mới gia nhập vào Bối Tư Kha Đức, không biết vài mưu mẹo trong đó là chuyện bình thường.
A Đại Nhi lại nhặt một miếng cookie bỏ vào miệng:
- Kết cấu của quý tộc trong gia tộc có phần giống với tổ ong, chi thứ là ong thợ, bọn họ phụ trách xây tổ, giữ gìn và cam đoan tổ ong được lưu thông bình thường. Trực hệ là ong chiến sĩ, bọn họ nhất định phải thực hiện một loạt nghĩa vụ bảo vệ gia tộc cùng khai thác đối ngoại khác.
- Chinh chiến ngoại vực là đầu tiên trong đó, mỗi gia tộc có quy định khác nhau, nhưng cơ bản là sau khi đã trưởng thành thì con cháu trực hệ cần phải tới chiến trường ngoại vực. Vừa là thực hiện nghĩa vụ với gia tộc, đồng thời coi như là một đợt rèn luyện, chưa trải qua đớn hèn ngoài chiến trường thì có tư cách gì quản lý gia tộc?
A Đại Nhi đứng thẳng:
- Nhưng trong việc này cũng có rất nhiều cách thức, anh biết đấy, con cháu của mỗi gia tộc cũng không ít, dưới gối một người có bảy tám đứa con là chuyện bình thường, không có người cha nào thích tất cả con của mình, cho nên đối với một người con nhìn không vừa mắt nhất hoặc đứa vô tích sự nhất sẽ bị ném ra chiến trường ngoại vực. Nếu bọn họ có thể còn sống trở về thì ít nhiều sẽ trở nên có giá trị hơn, nếu bị giết thì sẽ không ai cảm thấy đau lòng cả.
- Còn nữa, chiến trường ngoại vực chỉ là một cách nói không rõ ràng mà thôi. Anh phải biết, trong này kỳ thực có hai tinh vực. Ước Đốn tinh vực là chỗ dân hỗn loạn, mấy trăm năm trước người của Ni Mỗ tinh xâm lấn Địa Cầu chính là tới từ Ước Đốn tinh vực. Nơi đó chiến tranh chưa từng dừng lại khắc nào, giữa các dị nhân của Ước Đốn tinh vực có sự chinh phạt, đồng thời cũng khai chiến với chúng ta và người của Ngải Đạt Hoa Tinh. Cho nên nơi đó được gọi là chiến trường hỗn loạn. Nếu vừa mới tới ngoại vực đã bị ném tới chiến trường hỗn loạn thì gần như sẽ chắc chắn phải chết.
- Ngoại trừ Ước Đốn tinh vực ra còn có một tinh vực nữa là Lỗ Sâm. Lỗ Sâm là hành tinh trẻ, vả lại sức sống bừng bừng. Người Ngải Đạt Hoa Tinh phát hiện ra nó nên để chúng ta liên kết tận lực khai thác và phát triển tinh vực. Đại đa số con cháu trong gia tộc tới chiến trường ngoại vực đều được dẫn tới tinh vực tương đối ôn hòa này, dù sao trong tinh vực đó, trình độ văn minh không bằng chúng ta, việc chuyển hóa thành số phận thực dân cũng dễ dàng hơn chút.
A Đại Nhi nói tới đây thì hừ một tiếng:
- Đáng tiếc đi tới ngoại vực chỉ giới hạn cho nam tử trong tộc. Về phần phụ nữ, đại đa số đều đảm nhiệm là vật hi sinh chính trị nhưng em nhất định sẽ nghĩ cách để đi tới ngoại vực, em sẽ có thực dân của chính mình, hừ hừ.
Lúc này, ban nhạc tạm dừng lại.
Mọi người đều nghĩ khúc nhạc sắp cao trào nhưng mãi mà không nghe thấy tiếng nhạc nữa thì đều thấy kinh ngạc.
Ngọn đèn xung quanh tiệc rượu cũng đều tắt đi, tiếp đó, mấy ánh đèn huỳnh quang sau khi quay một vòng thì đều tập trung lên sân khấu.
Nhưng mà trên sân khấu, ca sĩ biểu diễn đã đi xuống, thay vào đó là Lai Ngang.
Nhìn y tươi cười đứng trên sân khấu, mọi người biết y có lời muốn nói thì đều đặt ly rượu trên tay mình xuống, tập trung tới đó.
- Các vị, tiệc rượu đêm nay có thể mời được các vị tới tham gia, tôi rất vui, thật sự. Nếu không, cha tôi nhất định sẽ nói, nhìn xem tiểu tử Lai Ngang kia cả ngày nói mình giao lưu rộng thế nào, xử lý một bữa tiệc rượu mà lại thuê người tới đây cổ động, xem tiểu tử này về sau còn dám khoe khoang nữa hay không?
Lai Ngang học theo cách nói chuyện của cha, hài hước vui vẻ chọc khách khứa dưới sân khấu cười ha hả.
Đương nhiên, trong đó có bao nhiêu nụ cười vui vẻ xuất phát từ trong lòng, có bao nhiêu là do nể mặt công tử quý tộc trên đài thì không ai biết được.
- Nhưng thực sự không dám dấu, đêm nay còn có một chuyện khác làm tôi thật vui vẻ. Bởi vì, tiểu thư A Đại Nhi của Ma Sâm gia cũng hạ cố tới tham gia!
Sau khi lời nói của Lai Ngang vừa dứt, có hai luồng sáng đèn trụ quét qua lại vài lượt trong đám khách, sau đó tập trung trên người Alan và A Đại Nhi.
Mấy người xung quanh họ tự nhiên tránh ra, để hai người đứng một mình ở đó.
Alan hơi hơi nhíu mày, trực giác nói cho hắn biết, Lai Ngang còn chưa nói xong.
Hắn nhìn A Đại Nhi, còn cô dường như không dám tiếp xúc với ánh mắt của hắn mà hơi cụp mắt xuống.
-------
Event trị giá hơn 30.000 TLT - Ra Mắt Tận Thế Biên Giới (Bản Dịch) - 30.000 TLT từ ngày 1 đến 10 tháng 6
Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 10 chương)
ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!