Chương 158: Mua Dây Buộc Mình (2)
------
Truyenyy.com
Nhóm dịch: Bánh Bao
------
Khách sạn lớn Venus, trước nay luôn là lựa chọn hàng đầu để tổ chức dạ tiệc xã giao của các quan chức quý tộc ở Babylon.
Khách sạn rộng rãi, sang trọng, tráng lệ, chỉ riêng bốn cột trụ đá trắng khổng lồ ở cửa ra vào đã có thể thấy được phong thái cao quý của nó, càng không kể đến đại sảnh được bố trí như cung điện, ánh sáng chói lọi vô cùng được chiếu rọi từ rất nhiều đèn tường và đèn chùm thủy tinh, dường như muốn làm hoa đi đôi mắt của con người.
Không hề nghi ngờ, đây là một nơi ngợp trong vàng son.
Alan lướt nhìn, những người đi lại trong đại sảnh không ai là không phong độ thanh thoát.
Đi theo A Đại Nhi vào thang máy lên thẳng tầng ba.
Cửa thang máy mở ra, bên ngoài đã có người đến tiếp đón họ đi vào đại sảnh của yến hội.
Khi mở cánh cửa đại sảnh ra, A Đại Nhi đột nhiên nhẹ giọng:
-Nắm tay em.
Alan không biết cô định làm gì nhưng vẫn nể mặt, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay mềm mại của cô, A Đại Nhi nắm lại tay hắn.
Trong khoảnh khắc cánh cửa mở ra, cô thay sang vẻ mặt với nụ cười sáng lạn, kéo hắn bước nhanh vào trong sảnh.
Đại sảnh yến hội hơn nghìn mét vuông, cao hơn hai mươi mét, không gian rộng lớn này cho dù có chứa vài trăm người cũng không bị chật chội.
Trên sân khấu chính của đại sảnh có một ca sĩ đang cống hiến tài nghệ, ban nhạc ở hai bên thì dốc sức diễn tấu, trang hoàng ra một cảnh tượng thái bình thịnh thế.
Hai bên đại sảnh đặt những chiếc bàn dài, bên trên để la liệt đồ ăn thức uống.
Phục vụ ăn mặc chỉnh tề sạch sẽ đi xuyên vào trong đám đông, rót thêm mỹ tửu hoặc mang món ăn ngon lên cho khách khứa.
Khi A Đại Nhi kéo Tay Alan đi vào trong đại sảnh, lập tức có mười mấy ánh mắt trần trụi rơi vào người cô rồi lại chuyển sang khuôn mặt của Alan.
Bởi hàm ý trong ánh mắt đó phát sinh ra biến hóa, Alan quét qua, phát hiện chủ nhân của những ánh mắt này toàn là một số nam sinh trẻ tuổi.
-A Đại Nhi!
Một giọng nói vui vẻ vang lên trong dòng người, mọi người tự động tách ra hai bên nhường đường cho một thanh niên anh tuấn.
Mái tóc màu vàng kim nhạt được chải chuốt gọn gàng ra đằng sau đầu, nụ cười tràn đầy nhiệt tình được in lên trên khuôn mặt góc cạnh của người thanh niên.
Mặc trên mình bộ vest trắng, bước nhanh đến. Anh ta giang rộng hai cánh tay ra và nói:
-Lâu rồi không gặp, em đẹp hơn nhiều so với trước kia.
A Đại Nhi nhỏ giọng:
-Người này chính là người tổ chức chính cho yến hội tối nay, anh ta đến từ gia tộc Uy Liêm. Tên Lai Ngang này là một kẻ phiền phức, rất phiền phức!
Alan kinh ngạc nhìn cô, đây vẫn là lần đầu tiên hắn nghe thấy, A Đại Nhi cảm thấy người khác phiền phức, phải biết rằng trong mắt người khác thì cô luôn đảm nhiệm vai diễn này.
Hơn nữa họ Uy Liêm này không hề đơn giản, Alan nhớ lại tiết học xã giao, giáo viên từng phổ cập tư liệu về hào môn thế gia hiện tại, trong ba đại hào môn, gia tộc Uy Liêm chính là một trong số đó.
Nếu cậu thanh niên trước mặt này xuất thân từ gia tộc Uy Liêm, vậy thì A Đại Nhi đúng là không từ chối được, bởi dù sao đó cũng là lời mời từ một con cháu của hào môn, phân lượng hoàn toàn không phải là danh phiệt thế gia có thể sánh được.
A Đại Nhi đã tiến lên trước nhưng vẫn có thời gian rảnh, mượn giây phút ánh đèn sáng tối giao nhau của yến tiệc mà làm mặt quỷ lè lưỡi với Alan, xong mới ôm nhẹ một cái với Lai Ngang.
-Anh rất vui, A Đại Nhi, em đã không từ chối lời mời của anh. Thượng đế làm chứng, khi anh đưa thiếp mời cho Khải Đặc tiên sinh, anh rất lo lắng em sẽ không quan tâm.
Lai Ngang buông A Đại Nhi ra, vừa phong độ vừa hài hước nói.
Tiếc là A Đại Nhi hoàn toàn không ăn chiêu này, cô đứng thẳng vai, cười híp mắt:
-Tin tôi đi, tôi đúng là không muốn đến, nếu không phải là do ông già cứ khăng khăng.
Mà cho dù A Đại Nhi không nể mặt như vậy, Lai Ngang vẫn cười tươi như hoa nở:
-A Đại Nhi, em vẫn hài hước như vậy.
Alan nhìn thấy, cũng không khỏi khâm phục phong độ của Lai Ngang.
A Đại Nhi lùi về bên cạnh Alan, dùng giọng nói chỉ có Alan có thể nghe thấy:
-Thấy chưa, da mặt của tên này dày như vậy đó!
-A Đại Nhi, em còn chưa giới thiệu với anh, vị này là?
Lai Ngang nhìn Alan gật đầu chào hỏi, cho dù nhìn thấy A Đại Nhi cố ý nắm tay của Alan, thanh niên rõ ràng có ý theo đuổi đại tiểu thư Ma Sâm này vẫn không hề tức giận chút nào.
A Đại Nhi nhướn cặp mày lên:
-Vị này là Alan, con cháu gia tộc Bối Tư Kha Đức, cũng là người yêu tôi.
Khuôn mặt Alan đang lộ ra nụ cười lịch sự, nghe thấy A Đại Nhi giới thiệu về mình như vậy, nụ cười suýt cứng đờ lại.
Cũng may hắn kìm hãm bản thân không dùng ánh mắt nghi vấn nhìn A Đại Nhi, vẫn giơ tay ra phía Lai Ngang và nói:
-Xin chào, Lai Ngang tiên sinh.
Lai Ngang cực kỳ phong độ cười nhẹ một tiếng, lịch sự bắt tay với Alan.
-Lúc nữa chắc chắn phải thỉnh giáo bản lĩnh của Alan tiên sinh trong phương diện xã giao. Thực không dám giấu, tôi thích A Đại Nhi đã lâu nhưng ngay cả tay của cô ấy cũng chưa từng nắm qua, không ngờ lại để Alan tiên sinh nhanh chân đến trước. Thật sự khiến tôi ngưỡng mộ.
Lai Ngang cười nhẹ, điềm đạm tiếp lời:
-Hai vị cứ tự nhiên, tôi còn phải đi chào hỏi những người bạn khác, lúc nữa tìm hai người hàn huyên sau.
Nói xong, nho nhã lễ độ cầm tay A Đại Nhi lên, hôn vào mu bàn tay cô một cái, tiêu sái rời đi.
Anh ta vừa đi, nụ cười của A Đại Nhi liền đông cứng lại lập tức rút khăn tay ra khỏi túi xách lau mạnh, vẻ mặt buồn nôn:
-Tên đáng ghét, không ngờ anh ta lại dám hôn tôi!
-Cũng phải, trước nay chỉ có cô hôn người khác.
Alan nói.
A Đại Nhi lập tức lộ ra bộ dáng giơ nanh múa vuốt, Alan truy hỏi trước khi cô phát tác:
-Sao cô không nói với tôi rằng dạ hội hôm nay là do thiếu gia Uy Liêm tổ chức? Còn nữa, cô cũng không nói với tôi, tôi phải làm người yêu của cô!
-Đừng dữ vậy mà.
A Đại Nhi lập tức đổi sang bộ dạng đáng thương khổ sở:
-Tôi cũng là bất đắc dĩ.
-Vậy cô tốt nhất nói với tôi, tiếp sau đây anh ta còn định làm gì nữa!
-Hết rồi hết rồi, bây giờ anh ta biết tôi đã có người yêu, chắc chắn sẽ biết khó mà lui.
A Đại Nhi vội xua tay nói.
Alan gật gật đầu, A Đại Nhi lúc này mới yên tâm.
Không ngờ Alan đột nhiên vòng tay qua, ôm lấy chiếc eo mảnh khảnh của cô kéo về phía mình.
A Đại Nhi hô nhẹ một tiếng, nhìn Alan.
Vẻ mặt hắn vẻ mặt không có một chút ý tốt nói:
-Nếu chúng ta đã là quan hệ yêu đương, vậy thì phải thể hiện thân mật một chút. Em nói đúng không? Bảo bối?
A Đại Nhi lập tức tức chán nản, nghiến răng nghiến lợi:
-Cái này có phải gọi là mua dây buộc mình không?
-------
Event trị giá hơn 30.000 TLT - Ra Mắt Tận Thế Biên Giới (Bản Dịch) - 30.000 TLT từ ngày 1 đến 10 tháng 6
Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 10 chương)
ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!