Chương 151: Dạy Học

Chương 151: Dạy Học

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Nặc Nặc lè lưỡi, đối với lời của Ôn Toa Bối Lạc, cô không tin hoàn toàn.

Nữ nguyên soái đắm mình vào trong bồn tắm, lười biếng nói:

-Tiếp tục đi.

-Tiêu Bang, xuất thân gia tộc Cách Lâm, năm nay 12 tuổi…

-Gia tộc Cách lâm đã suy bại, hiện tại cũng chỉ là kéo dài hơi thở thôi, tên Tiêu Bang này… không cần!

-Hán Khắc, xuất thân gia tộc Thụy Văn, kỹ thuật đánh đấu khá tốt, năm nay…

-Gia tộc Thụy Văn thiếu nợ nước ngoài, tiểu thư ta không muốn đến khi đó họ viết giấy nợ cho ta đâu. Hán Khắc, không cần!

-Chu Diệp, con gái gia tộc Hải Sắt, khá có thiên phú trong âm nhạc…

-Đùa, biết chơi nhạc thì có ích gì, không lẽ ta còn trông mong cô ta đàn tấu nhạc cho bọn người ngoài hành tinh mà cảm hóa chúng sao? Không cần!

-Lâm Duy…

-Không cần!

-Khải Tư Thản…

-Không cần!

Chủ tớ hai người cứ như vậy theo danh sách mà máy tính thông minh lọc ra để chọn, chưa được một lát, chai rượu trong tay Ôn Toa Bối Lạc đã cạn đáy.

Lúc này, một cái tên nhảy vào tai cô.

-Alan, xuất thân Bối Tư Kha Đức. Ý, hắn không phải là con cháu trong gia tộc, mà đến từ mặt đất, là người chiến thắng xuất sắc trong lôi đài Tử Vong mùa này, được đích thân tộc trưởng Hoắc Ân mời gia nhập gia tộc. Sau đó theo học tại Lê Minh Chi Nhận, hơn nửa năm trước, còn phế đi một con cháu chi thứ trong cùng gia tộc. A, hắn còn chặt cả tay của người đó xuống.

Nặc Nặc dứt khoát đưa màn hình máy tính thông minh về hướng Ôn Toa Bối Lạc.

-Chặt tay của người ta? Ha, tiểu gia hỏa cũng khá ác đấy chứ.

Ôn Toa Bối Lạc nhìn máy tính thông minh, bên trong màn hình là avarta của Alan.

Mái tóc ngắn màu bạch kim dựng lên đầy tinh thần khiến cho dung mạo quá tuấn mỹ của hắn thêm vài phần dương cương.

Hai con ngươi đỏ như dung nham núi lửa khiến người khác vừa nhìn liền khó quên, sâu trong đôi mắt màu đỏ, Ôn Toa Bối Lạc dường như nhìn thấy bóng dáng của mình trong đó.

-Ghi tên hắn vào đi.

-Á, tiểu thư. Hắn chỉ là con cháu chi thứ mà thôi.

Nặc Nặc nhắc nhở.

-Cho dù là vậy, tiềm năng của hắn có lẽ cũng không nhỏ, nếu không sao Hoắc Ân lại đầu tư vào hắn như vậy. Huống hồ, ta thích phong cách làm việc của hắn, có chút giống tiểu thư ta.

-Được rồi.

-Còn có người để chọn không? Không có thì ta đi ngủ đây.

Ào một tiếng, Ôn Toa Bối Lạc trực tiếp đứng dậy ra khỏi bồn tắm, để lộ thân hình nóng bỏng mê người ra ngoài không khí.

Nặc Nặc vội tập trung mắt nhìn vào máy tính thông minh, luống cuống:

-Còn một người, Vi Bá, xuất thân từ gia tộc Phạm Duy Ni. Thành tích cũng được, chỉ là, anh ta vừa tròn 15 tuổi, hình như tuổi hơi lớn.

-Không sao.

Ôn Toa Bối Lạc đã mặc lên mình bộ áo ngủ vừa vặn, che đi đường cong hơn người của mình đi:

-Gia tộc Phạm Duy Ni là nhà chế tạo vũ khí, gia tộc đó khá có tiền. Cho dù Vi Bá này cuối cùng bị rớt, tiểu thư ghi cho cậu ta một danh phận học sinh, gia tộc Phạm Duy Ni của cậu ta cũng phải ngoan ngoãn giao nộp học phí, hahaha.

Để lại nụ cười đắc ý, Ôn Toa Bối Lạc đi bước đại ra ngoài phòng tắm.

Nhìn bóng dáng của cô, Nặc Nặc rõ ràng nhìn thấy tiểu thư nhà mình để lộ ra chiếc đuôi ác ma.

….

Đã cách hai tuần từ khi nữ nguyên soái quay về, Ôn Toa Bối Lạc vẫn mãi chưa tuyên bố tiêu chuẩn chiêu sinh.

Tuy nhiên, điều kinh hỉ luôn xuất hiện một cách bất ngờ, chính vào lúc sóng gió mà nguyên soái Tham Lang dấy lên đang dần lắng xuống thì bên học viện lại truyền đến tin tức kinh người.

Một tuần sau nữa Ôn Toa Bối Lạc sẽ đến thăm Lê Minh Chi Nhận và tiến hành dạy học công khai.

Vì thế khi Alan biết được tin tức này, sáng thứ hai trở về Lê Minh Chi Nhận rất sớm.

Lớp học công khai do Ôn Toa Bối Lạc chủ trì, giảng đường thiết lập ở ngay một phòng học to nhất trong tòa nhà dạy học chính.

Giảng đường đa năng có thể chứa được ba trăm người đồng thời nghe giảng, ngày hôm nay đã nhích đến trên năm trăm người khiến Alan bon chen mệt người mới miễn cưỡng tìm được một chiếc ghế trống ở góc lớp.

Hôm nay, nguyên soái Tham Lang đến, không hề có gì phô trương.

Gần như không có ai biết được cô sẽ đến học viện lúc nào, chỉ biết là khi bóng dáng oai hùng của cô vừa đi vào giảng đường, giảng đường vốn ầm ĩ liền yên tĩnh hoàn toàn.

Điều này có một phần là sự tôn kính đối với nguyên soái, một trong hai niềm kiêu hãnh của Liên Bang nhưng chủ yếu là do bị khí thế của Ôn Toa Bối Lạc trấn nhiếp.

Cô chỉ đơn giản đứng ở trên bục giảng, khí thế vô hình đó liền khiến cả giảng đường lớn trở nên lặng ngắt như tờ, đến mức tiếng kim rơi còn có thể nghe thấy.

Đôi mắt đẹp của Ôn Toa Bối Lạc nhìn lướt một lượt những khuôn mặt trong giảng đường, cuối cùng nói:

-Mười năm trước, ta giống các vị, cũng là học sinh ngồi trong giảng đường nghe giáo sư giảng bài. Các vị có thể ngồi học tại đây, các vị nên cảm thấy vinh hạnh, có thể theo học tại học viện tràn đầy màu sắc truyền kỳ này. Trong lịch sử của Lê Minh Chi Nhận, xuất hiện 270 vị tướng quân, 17 nguyên soái còn những người quan trọng trong các gia tộc càng là kể không xiết. Ta hy vọng trong số các vị, sẽ xuất hiện thêm vị tướng quân hay nguyên soái mới, Liên Bang cần sức mạnh của các vị.

Mấy câu nói đơn giản, khiến đôi mắt của những khuôn mặt non nớt trong giảng đường phát sáng lên, lồng ngực cuộn trào, giống như có một ngọn lửa đang cháy hừng hực trong đó!

Ôn Toa Bối Lạc rất hài lòng về phản ứng của họ, ho nhẹ một tiếng nói:

-Viện trưởng An Đức Lỗ mời ta đến học viện giảng bài cho mọi người nhưng con người ta ngoài đánh trận ra, tài năng trong các phương diện khác thực sự là không có gì đáng nói. Vì vậy ngày hôm nay, cũng chỉ có thể giảng về bài học chiến tranh.

-Phong cách chiến lược của mỗi một vị tướng quân không ai giống ai, mà phong cách của ta chính là nhắm chuẩn sơ hở của kẻ địch mà ra đòn hiểm, cho đến khi khiến cho đối phương bị tiêu diệt hoàn toàn mới thôi. Đại đa số các vị sau khi tốt nghiệp Lê Minh Chi Nhận, có lẽ đều bắt đầu con đường viễn chinh của mình ở chiến trường ngoại vực. Đến khi đó, các vị phải ghi nhớ một điều, không được nhân từ. Đó là hai loại văn minh khác hoàn toàn nhau va chạm với nhau, là cuộc chiến tranh giữa kẻ xâm lược và thổ dân hành tinh đó. Đại tiền đề loại này là, nhân từ và chính nghĩa không có bất cứ chỗ dung thân nào, trừ phi các vị muốn tử trận trên đất của hành tinh khác.

Ôn Toa Bối Lạc trầm giọng tiếp:

-Chỉ có đợi đến khi các vị đứng vững trên hành tinh đó, và muốn thử dung nhập vào xã hội của hành tinh đó, mới nên dùng thủ đoạn nhân từ, để làm mờ giới hạn thân phận kẻ xâm lược của các vị, từ đó càng nhanh và dễ dàng dung nhập hơn vào xã hội hành tinh khác này, cướp đoạt quyền kiểm soát hành tinh đó từ nội bộ.

-------

Event trị giá hơn 30.000 TLT - Ra Mắt Tận Thế Biên Giới (Bản Dịch) - 30.000 TLT từ ngày 1 đến 10 tháng 6

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 10 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!