Chương 150: Trọng Điểm (2)
------
Truyenyy.com
Nhóm dịch: Bánh Bao
------
Người hầu nữ phản kháng, vất vả lắm mới thoát được “ma chưởng” của Ôn Toa Bối Lạc:
-Tiểu thư, nước đã chuẩn bị xong rồi.
-Thế này mới phải chứ, đi theo ta.
Ôn Toa Bối Lạc đã dẫn đầu bước về phía cầu thang xoắn ốc lên tầng hai.
Phía trên là phòng tắm và phòng ngủ, nữ nguyên soái vừa đi vừa bắt đầu cởi quần áo trên người.
Vất vả cho tiểu người hầu nữ ở phía sau nhặt không ngừng, từ áo dài quân trang dùng làm áo choàng đến quân phục bó sát mặc trên người, rồi đến đai lưng, quần.
Khi Ôn Toa Bối Lạc đi lên tầng hai thì chỉ còn quần lót, để lại bóng lưng kinh tâm động phách cho Nặc Nặc.
Khuôn mặt cô bé đỏ bừng, cúi đầu không dám nhìn, mãi đến khi nghe thấy Ôn Toa Bối Lạc bước vào phòng tắm, ngồi vào bồn thì cô bé mới vội vàng chạy vào.
Phòng tắm rất lớn, không khác gì phòng ngủ của người bình thường.
Riêng cái bồn tắm đã bằng một cái hồ bơi trò chơi nhỏ.
Nước trong bồn không ngừng cuộn lên, Ôn Toa Bối Lạc sớm đã cởi sạch sẽ, cô ghé vào bên bồn tắm hưởng thụ làn nước ve vuốt rồi duỗi lưng một cái, lập tức cảnh xuân lộ ra ngoài, khiến Nặc Nặc vội vã quay mặt đi, sợ không cẩn thận nhìn thấy thứ gì đó.
Sau đó liền nghe thấy Ôn Toa Bối Lạc lười biếng:
-Nặc Nặc, lấy cho ta bình rượu ngon đến đây. Lão già Mạc Bỉ Đặc keo kiệt, tiệc tối toàn là những loại rượu gì không biết, nếu không phải nể mặt lão thì bổn tiểu thư một ly cũng không thèm uống. Nhanh nhanh nhanh, đi lấy bình Hỏa Sơn Mỹ Nhân đến cho ta súc miệng.
Nặc Nặc vội vàng rời đi, một lát sau mang một thùng rượu và một cái ly bước vào.
Vừa đặt bên cạnh bồn tắm, Ôn Toa Bối Lạc một tay cầm ly ném vào một góc trong bồn, sau đó dùng tốc độ cực nhanh chộp lấy bình rượu, hàm răng mở ra, cứ thế đầy dã tính cắn chặt, nhổ nút bình rượu.
Uống một ngụm, nữ nguyên soái phát ra một tiếng cảm thán đầy sung sướng:
-Vẫn là rượu nhà mình uống sướng hơn!
-Tiểu thư, người không phải nên trở về nhà một chuyến sao?
Nặc Nặc nhỏ giọng hỏi.
-Về nhà làm gì? Cái gia tộc lụn bại đó, nếu không phải có tiểu thư ta chống cho thì đã sớm suy vong rồi. Với lại sau khi ông nội qua đời, trong nhà làm gì có ai nhớ đến ta? Là người cha một lòng muốn gả ta vào nhà quyền quý để đổi lấy một món sính lễ hậu hĩnh? Hay là mẫu thân ham mê tiệc trà xã giao, lên giường với nhiều đàn ông khác nhau? Hay là một lũ thân thích đáng ghê tởm kia?
Ôn Toa Bối Lạc hừ một tiếng:
-Nếu không phải còn có mối quan hệ huyết mạch, tiểu thư ta đã sớm giết sạch đám người ghê tởm đó rồi.
Dù vẻ mặt ác tướng nhưng uống rượu vào, hai má bắt đầu đỏ ửng, Ôn Toa Bối Lạc lại thêm một phần quyến rũ mà ngày thường không thấy.
Nhìn thấy tiểu thư nhà mình như vậy, Nặc Nặc cũng hết cách.
Nhưng Ôn Toa Bối Lạc không quay về, Nặc Nặc cũng rất vui vẻ, cô bé vốn là người da đen, bị coi là nô lệ bán vào nhà Ôn Toa Bối Lạc, nuôi đến lúc mười tuổi đã lộ ra vẻ xinh đẹp vô cùng, mắt thấy sắp bị đàn ông trong gia tộc nhúng chàm liền được Ôn Toa Bối Lạc “chiếm lấy”, trở thành người hầu của mình.
Ôn Toa Bối Lạc với thiên phú và thực lực kinh người, sau khi trở thành nữ nguyên soái trẻ tuổi nhất lịch sử Liên bang, dứt khoát rời khỏi gia tộc, một mình đến ở tầng cao nhất tòa Ca Lợi Á này.
Nặc Nặc theo đó cũng rời khỏi gia tộc, không cần sống nơm nớp lo sợ trong ánh mắt đắm đuối của đám đàn ông mỗi ngày.
-Đúng rồi, Nặc Nặc, nói cho ta biết gần đây Lê Minh Chi Nhận có những mầm non tốt nào.
Ôn Toa Bối Lạc lắc bình rượu, ánh mắt mê ly.
-Tiểu thư có những yêu cầu gì?
-Thứ nhất, căn cơ gia tộc phải sâu; thứ hai, tuổi phải dưới 15; thứ ba, bất kể nam nữ đều phải đẹp!
Ôn Toa Bối Lạc một hơi nói ra ba yêu cầu.
Nặc Nặc cười khanh khách, trong ba yêu cầu này, chẳng có cái nào liên quan đến thiên phú của học sinh.
Hiển nhiên, trọng điểm trong chuyện thu nhận học sinh của nữ nguyên soái rất đáng để cân nhắc, đáng tiếc trừ Nặc Nặc, người khác chẳng ai biết được.
…
Nặc Nặc cầm một chiếc Ipad thông minh, mười ngón tay linh hoạt gõ trên bàn phím, rất nhanh lập trình liền xâm nhập vào trong kho dữ liệu của Liên Bang rồi căn cứ vào yêu cầu xác định từ quan trọng mà Ôn Toa Bối Lạc đưa ra, thêm một mệnh lệnh xác nhận nữa, lập trình tự động vận hành, tên từng người một thần tốc xuất hiện trên ipad thông minh.
Nặc Nặc không biết lúc nào đã thay sang đôi kính phẳng, cô đẩy gọng kính, nói:
-Tiểu thư, phù hợp với yêu cầu của người tổng cộng có 113 người.
-Nhiều vậy?
Ôn Toa Bối Lạc ngẩng đầu lên, ngà ngà say nói:
-Tiểu Nặc Nặc thân yêu, chúng ta không cần nhiều vậy đâu, lọc đi.
-Được rồi, để em tổng hợp lại yêu cầu của tiểu thư, lọc cấp ưu tiên ra, người đợi chút.
Mười ngón tay Nặc Nặc lại nhanh chóng gõ, mười ngón tay đó giống như đang đàn piano vậy, đan xen trong không khí tạo ra âm luật tuyệt diệu.
Chỉ mấy giây, danh sách trong máy tính thông minh đã sắp sếp lại một lần, Nặc Nặc vui vẻ:
-Xong rồi, tiểu thư. Em thấy, người đầu tiên phù hợp với yêu cầu của chị nhất là A Đại Nhi, A Đại Nhi nhà Ma Sâm!
- A Đại Nhi? Tiểu yêu tinh nhà Ma Sâm?
-Đúng vậy, cô ta xuất thân danh phiệt, bản thân là Khắc Ấn sư cấp mười. Hai năm trước đã bắt đầu tham gia vào quản lí gia tộc, hơn nữa thành tích đứng đầu toàn diện ở Lê Minh Chi Nhận. Còn về dung mạo, mặc dù kém hơn tiểu thư một chút nhưng cũng là một mỹ nhân khó được.
Nặc Nặc nháy mắt.
-Không không không, cô ta không được.
Ôn Toa Bối Lạc lắc đầu:
-Liên Bang có một mình ta là đủ rồi, ta không muốn bồi dưỡng thêm một Tham Lang nữa. Hơn nữa, tính tình con bé đó quá cổ quái, nghe nói nó thích nhất là trêu ghẹo tiểu nha đầu như ngươi đấy.
-Ách, vậy hay là thôi đi.
Nặc Nặc sợ nảy người, khuôn mặt trắng bệch, lại không kìm được sự tò mò hỏi:
-Tiểu thư người chinh chiến ở ngoại vực, sao biết được những điều này?
-Thiên Lang tinh của ta ở Babylon có cơ quan tình báo độc lập mà, dự tính mỗi năm ba triệu không phải cho không đâu. Nếu họ ngay cả chút tin tức này mà cũng không thám thính được ra cho ta, tiểu thư ta không lột da đám phế vật đó không được.
Ôn Toa Bối Lạc dương dương tự đắc.
Nặc Nặc thầm thì:
-Chi phí tiểu thư người mỗi năm trích cho họ chỉ dùng để điều tra về sự quái tính của người khác sao?
Ôn Toa Bối Lạc mở cái miệng nhỏ nhắn ra, phun ra một mũi tên rượu, giơ tay gõ vào đầu Nặc Nặc:
-Tiểu nha đầu hiểu cái gì, tiểu thư ta chỉ cần nắm được hành vi xấu của những người được gọi là đại nhân vật, họ sẽ phải gào khóc mà đến mua lại tình báo liên quan đến mình từ tay ta. Tùy tiện một tình báo ở đó đã không dưới ba triệu, hơn nữa, những quái tính đó chẳng qua cũng chỉ là tiện thể nghe ngóng trong công việc thu thập bình thường thôi, đừng nói tiểu thư ta như không làm việc gì đàng hoàng vậy.
-------
Event trị giá hơn 30.000 TLT - Ra Mắt Tận Thế Biên Giới (Bản Dịch) - 30.000 TLT từ ngày 1 đến 10 tháng 6
Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 10 chương)
ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!