Chương 136: Âm Mưu (1)

Chương 136: Âm Mưu (1)

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

- Ồ, vị tiểu thiếu gia Lao Luân Tư thích ta rồi sao?

Nữ lang tóc màu nâu xám cười quyến rũ, đưa tay nhẹ nhàng vuốt lên khuôn ngực gầy gò của Âu Cách, rồi sờ dần xuống dưới.

Hơi thở của Âu Cách ngày càng gấp gáp, mấy người đồng bọn bên bàn nữ lang thì cười hì hì nhìn, không hề có ý định ngăn cản.

Cuối cùng, tay kia của nữ lang sượt qua phần eo của Âu Cách, rơi vào chỗ đũng quần của anh ta, đồng thời nhẹ nhàng đu đưa, khiến đôi mắt của thiếu niên gần như phun lửa.

Nhưng sau đó, ánh mắt của nữ lang đột nhiên lạnh xuống, bàn tay đang nắm chỗ yếu hại của Âu Cách đột nhiên gia tăng sức lực, vì thế Âu Cách từ thiên đường rơi xuống địa ngục.

Y hét toáng lên:

- Buông tay! Buông tay ra nhanh!

Mấy người Kiều Thập đột nhiên biến sắc, nữ lang dùng sức nắm thêm lần nữa, cứ như vậy ngồi trên ghế đột nhiên xoay người, chân thon dài dùng sức chống ở bụng dưới Âu Cách, trực tiếp sút bay thiếu niên ra ngoài, đập lên mặt quầy.

- Láo xược!

Kiều Thập đập bàn đứng dậy:

- Ngươi cũng dám động vào vào thiếu gia của Lao Luân Tư, tiện dân, cậu ta là quý tộc đấy!

Nói rồi đi đến bàn của nữ lang, mấy thiếu niên đã uống chút rượu, lại muốn thể hiện nghĩa khí, đều theo sau Kiều Thập. Chỉ có Alan vẫn quay lưng về phía họ, tiếp tục uống rượu của mình.

Thanh niên bên bàn nữ lang cũng đột nhiên đứng dậy, một người cực kỳ cao to trong số đó, tóc nâu bồng bềnh để thả, thể hình cường tráng rõ các đường cong.

Áo trên gã để hở ra nửa, lộ ra một mảng lông tơ.

Người này nắm nhẹ nắm đấm, các khớp kêu lên răng rắc nghe cực kỳ ghê người.

Dùng một nụ cười khinh bỉ nhìn đám người Kiều Thập rồi cười lạnh nói:

- Các vị thiếu gia, các vị đến nhầm chỗ rồi. Đây không phải là Mộ Sắc, mà là Lão Tượng Thụ (Cây Sồi Già), hoàn toàn không phải là nơi các vị đến. Nếu các vị đã đến đây, thì phải tuân thủ theo quy định ở đây.

- Quy định ở đây cũng rất đơn giản, thân phận và sự giàu có ở Lão Tượng Thụ là vô dụng. Nắm đấm của ai đủ cứng, thì người đó là lão đại, hiểu chưa?

- Vậy ta cũng nói cho ngươi biết quy củ của ta. Quy củ của ta là, ai đánh ta một đấm, ta sẽ đấm cho anh ta răng ngô lẫn lộn. Bây giờ, người phụ nữ này đã đạp bạn ta, các ngươi chỉ có hai lựa chọn. Một là để cô ta đi theo chúng ta, chỉ cần tối nay cô ta khiến chúng ta đều vui vẻ, vậy chuyện này coi như xong. Lựa chọn thứ hai cũng rất đơn giản, quỳ hết xuống liếm giày của ta, ta cũng có thể rộng lượng bỏ qua.

Kiều Thập đáp lễ với ánh mắt của thanh niên, miệng ngông cuồng nói.

Thanh niên tóc nâu cười lạnh, mấy người bạn bên cạnh thì ánh mắt đã tức nảy lửa.

Nữ lang tóc màu nâu xám thậm chí rút dao găm ở cạnh đùi ra, mỉm cười nói:

- Hoặc ta cho các ngươi lựa chọn thứ ba, chính là để ta chặt “thằng nhỏ” của đám tiểu quỷ các ngươi xuống.

Một người đồng bọn bên cạnh cười ha ha lên, nói:

- Thôi đi, Kỳ Á. “Thằng nhỏ” của đám tiểu quỷ này còn không to được bằng ngón tay, chặt xuống thì có gì hay chứ.

Sắc mặt mấy thiếu niên Kiều Thập lập tức đỏ bừng lên, họ đã bao giờ phải chịu nỗi sỉ nhục nào thế này, lập tức cũng không cần Kiều Thập phân phó gì, đã gào lên lao vào đối phương, Kiều Thập quay lại gọi:

- Alan, lại giúp nhanh!

Alan thấy bực bội, hắn ghét cảm giác bị người khác lôi xuống nước, huống hồ trước đó hắn còn khuyên Âu Cách đừng gây sự, lập tức coi như không nghe thấy gì.

Trong mắt Kiều Thập lóe qua ý giận, cũng không gọi nữa, tức giận lao vào thanh niên tóc nâu.

Trừ Kiều Thập ra, mấy thanh niên khác đều là Nguyên lực giả cấp năm cấp sáu, làm sao mà là đối thủ của thanh niên rõ ràng đã xây dựng được gen.

Hai ba phát đã bị người ta đánh gục nhưng rốt cục họ cũng có kiêng nể thân phận quý tộc của những thiếu niên này, cũng không dám ra đòn hiểm.

Nhưng thủ đoạn của người phụ nữ tên Kỳ Á lại rất ác độc, dao găm tung bay đã gây nên vết thường dài trên đùi của mấy thanh niên, trong đó có một người thậm chí còn bị cô ta dùng dao găm đâm vào trong đùi, khiến thiếu niên đau đến kêu thét lên.

Alan lắc lắc đầu, nhảy xuống, xoay người đi về phía họ:

- Có chừng có mực thôi, cho dù họ mạo phạm trước, các anh cũng đã giáo huấn họ rồi. Gây gổ tiếp, thì không có dễ xong chuyện vậy đâu.

Kỳ Á đang đặt mông ngồi đè lên người thiếu niên, dao găm lại quẹt thêm một đường ở mông thiếu niên, sau đó ngẩng đầu nhìn Alan nói:

- Cậu và họ là một nhóm?

Alan nhớ lại câu “xã giao” đáng chết đó, ngửa tay ra nói:

- Chúng tôi đến cùng nhau.

- Vậy thì đủ rồi, đám quý tộc các cậu nhìn đã khiến người khác buồn nôn.

Kỳ Á đột nhiên lao người về phía Alan.

Cô ta nhanh như con báo cái, dao găm trong tay hệt răng nanh.

Điều khiến Alan không hiểu là sát cơ lóe lên trong mắt người phụ nữ này, dao găm trong tay thì nhắm thẳng vào cổ họng hắn, bộ muốn giết hắn tại trận luôn.

Alan hừ lạnh, hắn không hề quen biết người phụ nữ này, không hiểu tại sao cô ta lại nảy sinh sát ý.

Nhưng hắn cũng không có thói quen bó tay chờ chết, lập tức xoay người tránh khỏi mũi dao của đối phương, đồng thời tay dò ra sau hông, Ác Ma Lễ Tán luôn mang theo bên mình lập tức xuất hiện ở tay.

Bàn tay Alan xoay chuyển, dao găm xoay ngược về cổ của người phụ nữ.

Người phụ nữ cũng khá giỏi, eo nhỏ xoay vặn, người lập tức né ra, rồi lại lao lên, dao găm lần nữa đâm đến.

Alan quét ngang ngăn cản, bả vai đâm về phía trước khiến Kỳ Á lùi liên tục ra sau.

Kỳ Á hực nhẹ một tiếng, còn muốn lao lên tiếp, thì nghe thấy một giọng nói:

- Để ta lên!

Âm thanh vang lên phía sau Alan, hắn xoay người lại, phát hiện Kiều Thập không biết lúc nào đã bị người khác hạ gục, mặt bầm tím lại, người thì đã hôn mê.

Lại nhìn thân hình trước mặt, thanh niên tóc nâu ung dung nhìn Alan:

- Ngươi mạnh hơn họ nhiều, ngay cả Kỳ Á cũng không làm gì được ngươi, thú vị.

Alan lắc lắc đầu:

- Thôi đi, chuyện này đến đây chấm dứt. Bây giờ ta sẽ mang họ đi, có đánh tiếp thì đối với các ngươi cũng không hay ho đâu.

- Sao, bây giờ mới biết sợ sao? Tiểu thiếu gia?

Thanh niên tóc nâu khinh miệt hỏi.

Alan hít sâu một hơi, kiềm chế sự tức giận trong mình:

- Đây là muốn tốt cho các ngươi. Nghe đây, gia tộc sau lưng ta là Bối Tư Kha Đức, cho dù là vậy, các ngươi cũng muốn tiếp tục sao?

Hắn không hề thích lấy thân phận đè người nhưng trong tình huống này, nếu không đưa ra một thân phận có đủ trọng lượng, chỉ sợ sẽ còn đôi co với đám người này còn lâu. N

ghe thấy Bối Tư Kha Đức, những người xem xung quanh lặng lẽ tản ra, ngay cả Kỳ Á và bạn đồng hành của cô ta cũng vậy, tiếp đó đều lắc đầu với thanh niên tóc nâu.

Alan thở phào một hơi, xem ra sự việc đã có thể kết thúc trong hòa bình.

Tuy nhiên lúc này Nguyên lực dao động trong quán bar, vân sáng trên người thanh niên tóc nâu chớp động, hình thành một khắc ấn hình nắm đấm trên ngực.

Tay phải thanh niên tóc nâu vẩy vẩy, chỗ đầu nắm đấm phát ra tiếng ong ong kỳ dị, anh ta bước nhanh lên trước:

- Bối Tư Kha Đức thì làm sao? Không lẽ vì các ngươi là quý tộc, thì muốn làm gì thì làm sao?

Nguyên lực hùng hậu của anh ta cô đọng lại khiến người khác cảm giác được sức mạnh tràn trề.

Khi thanh niên tóc nâu từng bước một bước đến lại khiến tất cả khách nhân cảm thấy quán bar đang lắc nhẹ!

Đó là ảo giác được sinh ra khi cảm quan của người xem chịu ảnh hưởng bởi Nguyên lực.

Đúng lúc này, nhiệt độ trong quán bar tăng cao, mọi người nhìn thấy đường vân sáng màu vàng cam ánh trên người Alan, trên trán nổi lên một vân khắc hình thanh đại kiếm rực lửa.

Ác Ma Lễ Tán “vút” một cái bị ngọn lửa với nhiệt độ cao cuốn lấy, Alan trở tay cầm đao, lắc đầu:

- Bây giờ ngươi dừng tay còn kịp.

-------

Event trị giá hơn 30.000 TLT - Ra Mắt Tận Thế Biên Giới (Bản Dịch) - 30.000 TLT từ ngày 1 đến 3 tháng 6

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 10 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!