Chương 118: Đụng Độ
------
Truyenyy.com
Nhóm dịch: Bánh Bao
------
Mắt thấy khi sắp đánh vào Lôi Kiệt Tư, thiếu niên không hề khách khí, trường kiếm trong tay chém ra.
Kiếm nổi gió lên, phát ra tiếng rít sắc bén, mũi kiếm như muốn chém đôi Tát Mỗ ra.
Người đàn ông đột nhiên hóp bụng lùi về sau, dùng bộ pháp quỷ dị di chuyển về sau rồi lại khom người vồ về phía trước, thiết quyền vung ra.
Song quyền của Tát Mỗ như súng máy, thích quyền đánh với tần suất cao khiến Lôi Kiệt Tư nhất thời cũng chỉ có thể phòng ngự.
Thanh kiếm trong tay cậu ta tên là trảm cương, là một loại vũ khí ghép, trảm cương ngoài hai mũi đao, thân đao còn lại do hợp kim titan tạo thành, hai mũi kiếm lại được tạo từ chất nano mới có thể dễ dàng chém sắt thép.
Nhưng Lôi Kiệt Tư dùng trảm cương chém nắm tay của Tát Mỗ thì nhiều lúc lại bị nguyên lực mật độ cao mà thích quyền ngưng tụ ở quyền phong đánh văng ra.
Lôi Kiệt Tư còn trẻ hiếu thắng, lại sinh ra ở hào môn thế gia, bình thường hiếm khi phục người khác, cũng chỉ hợp ý chút với Alan.
Giờ phút này giằng co mãi với Tát Mỗ, lập tức kêu lên một tiếng, bước chân mở ra, trượt lui linh hoạt như con cá, đồng thời Nguyên lực trong người gào thét bay lên.
Dưới sự khởi động của Nguyên lực, phần lưng Lôi Kiệt Tư xẹt qua một mảnh hoa văn như dòng điện, cuối cùng hình thành hình thù một con báo săn quấn quanh gió xoáy.
Đây là khắc ấn Liệt phong báo vương của Lôi Kiệt Tư, khắc ấn vừa hiện, trảm cương đột nhiên cuốn lên một luồng gió xoáy màu tím điên cuồng.
Thiếu niên ánh mắt chợt lạnh, giận dữ bứt lên, hóa thành một luồng gió điện màu xanh lóe tới.
Tát Mỗ hét lớn một tiếng, cất bước, co vai, một quyền đánh ra.
Quyền phong ẩn hiện hình chùy, trong nháy mắt chạm vào luồng gió màu xanh kia.
Một luồng lực lớn vô hình đột nhiên cuốn lấy toàn thân, đồng tử Tát Mỗ mở lớn.
Y cảm giác nguyên lực trên nắm tay đột nhiên bị một luồng sức mạnh hình xoắn ốc xoắn cho tan nát, người càng không tự chủ được mà bắn lên, không ngừng xoay tròn trên không trung.
Khi rơi xuống mặt đất, cơ thể Tát Mỗ đã đầy vết thương, hàng trăm miệng vết thương toàn thân đồng thời phun máu khiến người đàn ông thoạt nhìn như bị một con báo săn nhanh nhẹn dùng móng vuốt xé thành mảnh vụn.
Kỹ xảo một kích đánh ngã Tát Mỗ là kết hợp với năng lực thiểm quang sau Phong đao, uy năng này nâng cao chiến kỹ rất nhiều, được Lôi Kiệt Tư gọi là Phong nha thiểm quang.
Lôi Kiệt Tư đứng yên tại chỗ, đủ năm giây mới khôi phục được khí huyết và Nguyên lực cơ thể.
Phong nha thiểm quang uy lực tuyệt luân nhưng gánh nặng với thân thể cũng không nhỏ.
Nguyên lực phần lớn sau khi thông qua huyết quản sẽ đem lại cảm giác bành trướng và hư không cho cậu ta, cảm giác kia chắc chắn không dễ chịu.
Có lẽ trên mặt cấp nguyên lực, cậu ta và Alan cùng mức nhưng về mặt thể năng cậu ta kém hơn Alan.
Cái này không liên quan đến xuất thân và thiên phú, thuần túy sự khác nhau về trải nghiệm của hai người.
Cuộc sống ấu thơ của Alan đã sớm khiến hắn ma luyện được ý chí cứng cỏi và khí lực cường tráng vượt hẳn thiếu niên bình thường.
Đi về nơi mai phục trước đó, nhặt kiếm về, Lôi Kiệt Tư quét mắt bốn phía, cậu ta phát ra một tiếng rít gào, quay đầu rời đi.
Đây là tín hiệu rút lui.
Khi nghe thấy tín hiệu, Ba Ni cũng đánh ngã Bố Luân của Hắc Quả Phụ, trên người có thêm mấy miệng vết thương không lớn không nhỏ.
Về hai đoàn viên khác thì đã chết trong tay thợ khắc ấn của Địch Ca.
Ba Ni dùng tay ra hiệu với hai người Kiệt Sâm cách đó không xa, ba người nhanh chóng rút khỏi chiến trường.
Về phần Mã Lâm mai phục thì đã sớm rời khỏi nơi mai phục của cô, tiếp tục theo sau An Địch.
An Địch nhanh chóng đi xuyên rừng, y chạy về phía núi.
Vào vùng núi, mấy người Địch Ca muốn truy sát y cũng khó.
Y thậm chí đã có một kế hoạch đơn giản, trước mắt tháo chạy hơn trăm kilomet rồi tìm một nơi kín đáo ẩn nấp ba năm ngày, chờ dưỡng thương xong sẽ rời vùng núi.
Về phần sau đó, An Địch không muốn nghĩ nữa.
Đoàn thợ săn trên cơ bản đã hữu danh vô thực, huống chi y làm hỏng nhiệm vụ lần này, Tư Bối Lạc sẽ không để y bồi thường tiền vi phạm hợp đồng là xong.
Thế lực sau lưng người đàn ông kia không hề kém Huyết Thủ, An Địch đã có ý định thay hình đổi dạng nhưng tất cả cũng phải chờ rời được nơi này mới nói.
Y đã xông ra khỏi rừng cây không lớn này, mơ hồ có thể nghe thấy trong rừng truyền đến tiếng người tiếng chó sủa, dường như Địch Ca cũng không định buông tha cho y.
An Địch oán hận hừ một tiếng, gạt bỏ tất cả mọi thứ lao đến để chạy về phía đường núi.
Lúc này mi tâm lại nhói đau, An Địch biến sắc, tay súng bắn tỉa kia lại theo kịp.
An Địch chỉ có thể thay đổi tuyến đường, trong thời gian đó liên tục hai ba lần xuất hiện dấu hiệu bị khóa, cũng may gã đều thoát được.
Cuối cùng cũng chui vào một con đường núi, đường núi ngoằn ngoèo lên trên, nơi tận cùng có thể thấy màn trời quần tinh treo ngược, tràn đầy sức sống.
Trong lòng An Địch vui vẻ, ngày thoát ra tìm đường sống ngay trước mắt nhưng vừa cất bước, động tác liền dừng lại.
Dưới màn đêm đầy sao kia, đột nhiên xuất hiện một thân ảnh.
Đó là thiếu niên tóc bạch kim mắt đỏ, mặc một bộ áo bó màu chàm, hộ giáp màu đen, đồng thời có hộ giáp hoa văn màu xám bạc, ôm một thanh trường đao chặn giữa đường.
Đồng tử An Địch co rụt lại, thanh trường đao kia không cần nhắc đến, riêng hoa văn dị năng đặc biệt của hộ giáp trên người thiếu niên kia đã cho thấy đó là đồ phòng ngự ma năng.
Võ bị ma năng trên mặt đất cũng không gặp nhiều, cho dù là trang bị cấp thấp.
Lại nhìn thiếu niên kia, An Địch thất thanh nói:
-Là ngươi! Ngươi đã trở lại!
Y đương nhiên sẽ không quên thiếu niên trước mắt này.
Ngày đó khi tập kích một bầy tuyết lang, tiện tay bắt được cậu bé kia, y đã bán cậu bé này cho một người đàn ông tên là Hách Ân, để cậu bé thay con trai của Hách Ân tham gia lôi đài chết chóc.
Trước khi nhìn thấy An Địch, Alan từng nghĩ bản thân hắn sẽ có phản ứng gì.
Nhưng khi thực sự đứng trước mặt y, Alan lại cảm thấy rất bình tĩnh.
Ngăn cản An Địch, cuối cùng giết y và đoạt về Ác Ma Lễ Tán (Ác Ma Tán Dương), tất cả đều là đương nhiên.
Vì vậy hắn dùng giọng nói bình tĩnh:
-Là ta, ta sớm nói là sẽ trở lại, cũng từng nói sẽ lấy lại thứ ta gửi chỗ ngươi.
-Ngươi nói nó?
An Địch rút một con dao găm sau lưng ra, sống dao có một vòng hoa văn màu vàng, chuôi nắm trang trí bảo thạch điêu khắc thành hình ác ma, đúng là di vật mà Lan Ny (Lan Ny) giao cho Alan, Ác Ma Lễ Tán!
-Tốt lắm, ngươi không vứt nó, như vậy ta cũng đỡ mất công.
Alan gật đầu nói.
An Địch híp mắt:
-Vậy ngươi tới tìm ta để báo thù sao?
-Cái này còn phải nói sao?
Alan mỉm cười, hai tay chia ra, một tay đặt trên chuôi đao:
-Ta chờ giờ khắc này đã lâu lắm rồi!
-------
Event trị giá hơn 30.000 TLT - Ra Mắt Tận Thế Biên Giới (Bản Dịch) - 30.000 TLT từ ngày 1 đến 3 tháng 6
Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 10 chương)
ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!