Chương 4: Võ học

Tối đến tại gian phòng Bạch Thu Hoài phong thái ung dung, tự đắc đi vào gian phòng của Kỳ Phong.

- ‘Ngươi có vẻ đã cố gắng rất nhiều rồi đấy.’

- Kỳ Phong bình tính trong lúc ngồi thiền tỉnh lại: ‘Nếu ta giành hết chiến thắng tôi muốn cô tìm kiếm thông tin về một người.’

Bạch Thu Hoài không đỉ ý lắm ngồi trên ghế ngỗ nhìn hắn đang xếp bằng trên giường:

- ‘Phải xem ngươi có đủ tư cách đó không đã.’

- Cô ta dỗi người ngả lưng lên nghế gáp ngủ: ‘Ta còn có việc ngươi nghe cho dõ mới thứ sau đây nếu không hiểu gì thì hỏi ta ngay, ta không rảnh giảng cho ngươi lần thứ 2 đâu.’

-‘ Cơ thể người cất giấu lực lượng nguyên sơ nhất tại tim. Tim phụ trách bơm những lực lượng đó vào huyết khí để nó đi khắp cơ thể để nuôi sống phát triển toàn thân. Phàm nhân muốn mạnh mẽ thì chỉ có thể tăng cường lực lương nguyên sơ đó hay chính xác hơn là tâm lực. Như muốn tăng cường tâm lực ta phải tăng cường huyết khí của chính mình. Không để tâm lực chỉ đi ra ngoài rồi bị cơ thể hấp thu toàn bộ mà không có tuần hoàn quan về nuôi dưỡng tâm lực thì thân thể sẽ nhanh chóng gài yếu.’

- ‘ Mỗi người tâm lực có giới hạn khác nhau, có kẻ bình thường 30 tuổi sức lực vậy tốt như đến 40 tuổi chân bước đi cũng khó, nhưng có kẻ thư sinh bình thường sống đến 80 tuổi chận vẫn bước nhẹ nhàng như 20 tuổi. Vị dụ như nước trong bình này này là tâm lực giới hạn của mỗi người.’ Vừa nói cô ta vừa cầm ấm nước nên đổ xuống cốc. ‘ Nếu ngước chảy nhanh cốc sẽ nhanh chóng đầu nhưng chỉ một lúc nước trong bì đã cạn. Còn võ gải muốn thoát khỏi trạng thái trời sinh đó và phát triển thì chỉ có thể hấp thu huyết khí bên ngoài nghịch đảo luyện hoá cất giữa trong tim.’ Cô ả lấy cốc nước vừa dót đổ lại trong ấm.

-‘ Muốn như vậy thì đầu tiên ta phải mở tâm huyệt, không gian trong tim, nhưng đó không phải mấu chốt để trả thành võ giả. Thứ quan trọng nhất là ngưng tụ huyết khí thành linh tâm huyết trong tim tăng cường tâm lực bản thân, khiến thân thể có thể tái tạo, sản xuất ra tâm lực sau đó mới dẫn đến khống chết huyết khí trong người.’

Nói xong Bạch Thu Hoài dùng sức kích pháp linh tâm huyết. Ngực trái cô ả cũng xuất hiện 10 điểm sáng đỏ có 3 màu xanh lam, 2 màu vàng và 5 màu đỏ.

- ‘ Mỗi võ học có cách thứ luyện ra tâm huyết khác nhau như hoả khuyết, kim huyết hoặc lôi huyết. Còn môn võ học Liên Hoả Quyền nếu ngươi luyện đến đỉnh phong thì ít nhất có thể 3 giọt hoả huyết cấp hoàng gian. Còn may mắn hơn thì luyện được 1 viên hoả huyết cấp địa gia phẩm chất.’

- ‘ Nói nhiều rồi giờ vào chuyện chính’ Bạch Thu Hoài liền lấy ra một quyển Liên Hoả Quyền khác trong túi ra rồi bắt đầu giải chi tiết. ‘ Bắt đầu với câu hoả ý nhuộng tâm thần…’

Lúc sau Bach Thu Hoài không biết tại sao tức giận sắn tay có mắt nổ lửa ném quyển sách trong tay thẳng vào mặt Kỳ Phong, làm hắn sấu hổ không biết nói gì chỉ có thể ngồi trên giường chịu trận.

- ‘ Đầu ngươi làm cái gì vậy, giảng từ tối đến sáng mới cái thứ quan trọng sao mãi không hiểu được hả thằng ngu kia.’ Kỳ Phong bén gién đáp: ‘ Chắc do môn võ học này không hợp với ta, chắc tính ta ôn hoà không có thể kiến hoả ý nhuộng tinh thần.’

- Bạch Thu Hoài tức giận chỉ hắn: ‘ Ngươi biết hoả ý là gì không đó là ý trí bùng cháy thiêu đốt quyết tâm ý trong tim. Ngươi một đời không có cái gì khiến nhất định phải làm hay sao, hay cái gì kiến ngươi tức giận đến tột cùng. Má nó không phải ngươi quá yếu đối hay gì, chốn chạy quá khứ, chốn chạy hiện đại không còn ít ý trí nào để đốt cháy à.’

- Bạch Thu Hoài nộ khí xông thiên bước ra khỏi phòng nhỏ, nói vọng vào: ‘ Kệ ngươi giao dịch chúng ta kết thúc rồi. Má nó sao ta lại gặp phải thằng khốn nạn này đúng là lỗ vốn rồi.’

Trong phòng Kỳ Phong trầm mặc không nói 1 tiếng nên lời.

- ‘ Ta yếu kém vậy sao’

Ký ức đau thương qua nhiều năm chốn chạy của hắn ập về làm lòng hắn bất an lo sợ.

- ‘ Hoả ý sao, ý trí quyết tâm sao. Ha ha haha..’

Hắn cười thảm đứng dậy đóng lại cửa phong kép kín lại nội tâm đầy đau thương.

- ‘ Khát vọng được sống có thể kiến hoả ý nhộng màu ý trí của ta không, lần này ta muốn thử xem 1 lần, nếu không được thì đi gặp bố mẹ vậy, cuộc đời này quá khó khăn rồi.’

Hắn lấy ra 1 đĩa nhỏ yêu thú thịt, 1 bát cơm linh mế, 1 cây linh dược khá nhỏ và đổ ra 1 linh huyết đan trong chiếc bình nhỏ trên bàn.

- ‘ Nếu chết thì ít nhất ta cũng làm cái ma no.’

Hắn ăn hết những thứ trên bàn, rất nhanh sau đó hắn vận sức đứng vào thế tấn, ý trí châm lửa đợi huyết khí từ linh vật tiêu hoá bùng lên dẫn nó vào tim khai mở tâm huyệt ngưng tụ hoả huyết.

5 ngày sau Kỳ Phong tinh thần khá phấn chấn bước ra khỏi phòng đi đến tạp dịch đường.

Lúc này bên trong chỉ có Bạch Thu Hoài đang nằm cắn hạt dưa trên ghế thấy hắn đi vào cũng hơi ngạc nhiên.

- ‘Ngươi vẫn còn sống à. Không đúng, à chắc là do chiếc mũ kia nên tối hôm qua không có kẻ nào ra tay với ngươi.’

- Kỳ Phong đặt chiếc mũ đỏ lên bàn nói: ‘ Ta đã đột phá luyện huyết cảnh tầng 1. Giờ chắc có tư cách làm ít giao dịch với cô đúng không.’

Bạch Thu Hoài nghe xong thì ngồi thẳng dậy nhìn hắn. Kỳ Phong khuông mặt hôm nay sáng, sạch hơn mọi hôm khác nhiều nhìn cô ả nói:

- ‘Ngươi đưa ta nhệm vụ, ta hoàn thành chia 5-5’

- Bạch Thu Hoài nghe xong chỉ cười dơ một ngọn tay lên lắc lắc: ‘Ngươi giờ vẫn chưa có đủ khả năng giao dịch với ta. Nhiều nhất ta bán ngươi nhiệu vụ ngươi phải trả 7 phần thù lao của nhiệm vụ đó.’

- Kỳ Phong nghe vậy cũng không trần trừ đáp: ‘được như 7 phần đó ta phải trả sau khi hoàn thành nhiệm vụ’

- Bạch Thu Hoài lắc đầu: ‘ Ta cho ngươi 3 ngày. Bởi ta đã kiếm được 1 tên mạnh hơn ngươi để đặt cược rồi. Nên ngươi giờ không còn được ưu ái gì hết. Muốn gì cũng phải xem thực lực của ngươi’

Kỳ Phong nghe xong lòng cảm xúc hơn đan xen như vẫn đồng ý ‘Được’ Sau đó cô ả lấy ra 1 nhiệm vụ đặt lên bàn.

-‘ Đi sang khu vực tạp dịch phía đông nơi đấy có chăn nôi dã thú, yêu thú cấp thấp cho mới nhà hàng ở đây. Ngươi đến đó đưa nhiệm vụ cho mấy tên gác cửa thì có thể vào trong đó 7 ngày săn giết lấy 1000 cân thịt. Hoàn thành sẽ được 3-7 viên linh thạch, tuỳ theo chất lượng thịt sẽ có giá tiền khác nhau. Xem ngươi mới đột phá, ta ưu ái cho ngươi 3 ngày sau chỉ cần đưa 2 viên linh thạch cho ta.’

Nghe vậy Kỳ Phong không nhiều lời cầm lên tờ giấy rời đi.

Bước ra khỏi tạp dịch đường Kỳ Phong liền cảm nhận được mấy ánh mắt ác ý nhìn thẳng vào mình. Như đám người gần đó nhìn lại thấy hắn thì dồn dập bỏ đi chỉ lại một số ánh mắt hoài nghi, vì sao hôm nay hắn không đội cái mũ đổ của Bạch Thu Hoài.

Tuy vậy đám người kia cũng không nổi lên ý định gì nhiều còn hắn cũng bước từng bước rời đi. Đi 1 vòng khu vực hắn đi bên ngoài liền cảm giác có gì không đúng. Sau đó hắn mới nhận ra một điều.

- ‘ Bị cô ta chơi sỏ rồi. Với tốc độ của ta dù có đi sát vào khu vực ngoại môn thì cũng ít nhất mấy 1-2 mới đến khu tạp dịch phía đông. Còn đi xuyên qua khu vực ngoại môn không nói ban đen tạp dịch không được phép đi vào. Nhưng nếu không may vừa bước gần vào đó gặp mấy tên điên đánh nhau trong đó thì sống được qua cũng phải mất một lớp gia.’

Kỳ Phong tức giận đã viến đá dưới chân bay xa một đoạn sau đó phi người chạy nhanh trên con đường an toàn đã được hắn tìm hiểu mấy ngày qua về nơi này.

Tối 2 ngày sau hắn cuối cùng đi đến phía ngoài khu tạp dịch phía đông như hắn lại không giám vào khu nhà ở trong đó.

- ‘Tuy hôm nay không phải đêm trăng trong như nếu gặp được tên khốn nào mạnh hơn ta ít nhất cũng bị cướp đoạt 1 trận sau đó bị đám kẻ khác chú ý đến.’

Kỳ Phong tự vào gỗ cây cầm lấy bình nước trên hông và lấy ra 2 củ khoai nướng trưa náy đào được bắt đầu ăn uống khôi phục thể lực.

Lúc sau hắn kiếm một cây to chèo lên nghỉ ngơi nhưng không giám ngủ đành phải quan sát ánh lửa phía xa.

Sáng hôm sau hắn vòng qua khu phía đông đến một vòng trận pháp bao chùm một cánh rừng lớn về phía ngoaig khu tạp dịch. Liền lần theo đó đi đến một cánh cổng đang có 2 đệ tử ngoại môn cang gác.

Thấy hắn đi lại, 2 kẻ kia đang ngồi chơi đánh bài không bận tâm đến hắn:

- ‘ Ngươi chơi bẩn đúng không đánh 10 trận thì 8 trận ngươi thắng không phải ngươi động tay động chân vào bộ bài này rồi đúng không.’ Một kẻ khác gầy chỉ vào kẻ còn lại mà nói liên tục.

Kẻ kia nghe vậy cũng không bận tâm nhanh tay thu lại mấy quân bài sau đó xào lên. Kỳ Phong đứng bên cạnh 1 lúc mới lấy ra 1 viên linh thạch còn 3 thành cùng tờ giấy nhiệm vụ đặt xuống đất giữa chỗ 2 người ngồi.

- Kẻ đang xáo bài nhìn tờ giấy nhiệm vụ rồi qua lên nhìn Kỳ Phong: ‘Tên ngu nhà ngươi nơi này 2 hai người ngươi đưa 1 viên để cho chúng ta đánh lộn à.’

Kỳ Phong nghe vậy mặt có hơi đen như vân nở một nụ cười lấy thêm một viên khác đặt xuống.

Thấy vậy 2 người kia rất nhanh tay, mấy người 1 viên thu lại, người hơi gầy vươn người chỉ vào cánh cửa đằng sau.

- ‘ Ngươi có 7 ngày trong đó, sau 7 ngày ngươi không ra ta tính ngươi là kẻ chết rồi, rồi thả cho săn vào ăn xác ngươi.’

Dứt lời hắn vung tay chém 1 góc áo của Kỳ Phong xuống đất. Nghe vậy Kỳ Phong vẫn phải cũi đầu nói:

-‘ Ta dạ 2 vị sư huynh.’ Nói xong hắn mở cửa đi vào trong khu vực chăn nuôi của Yêu Hồn Phái.