Hứ, Ngự Thiên Dung khinh thường bĩu môi, Hộ Quốc tướng quân có thế nào thì liên quan gì đến nàng, nếu không phải chọc tới nàng, nàng ngay cả liếc mắt một cái cũng lười!
Long Tường Vân đương nhiên không bỏ qua sự khinh thường hiện lên trong mắt Ngự Thiên Dung, hắn thật sự rất ngạc nhiên, nữ nhân trước nay vẫn đau khổ dây dưa Nam Cung Tẫn sao đột nhiên lại thay đổi? Nghe Bạch tri phủ nói nàng muốn cáo trạng Nam Cung Tẫn, hắn đã ngây người cả nửa ngày, nghe tiếp Bạch tri phủ nói kỳ án trộm bảo vật hoàng cung trước kia kỳ thật là nhờ nàng hỗ trợ giải quyết, trong lòng lại càng kỳ quái, khi nào thì Ngự Thiên Dung trở nên thông minh bưu hãn? Thế nên, mới quyết định ra cung tự mình nhìn một cái.
Không thể ngờ đã phát hiện không ít, quả nhiên chuyến đi này không tệ a!
Nghĩ đến sắc mặt âm trầm của Nam Cung Tẫn hai ngày nay, Long Tường Vân bỗng nhiên lại toát ra một ý tưởng quỷ dị, hắn nhìn Ngự Thiên Dung, nửa ngày bỗng nhiên nói: “Ngự phu nhân, nếu ta cho ngươi một lần nữa trở thành Hộ Quốc phu nhân, ngươi cảm thấy thế nào?”
Cái gì?
Ngự Thiên Dung và Bạch tri phủ đều giật mình, người cứng đơ, nửa ngày nói không ra lời!
Thẳng đến khi Long Tường Vân mở miệng lại, Ngự Thiên Dung mới bừng tỉnh, lạnh lùng liếc hắn một cái, “Tạ ơn Hoàng Thượng sủng ái, ta đã có nam nhân mà mình thích, không muốn cũng như không thể tiếp tục có quan hệ với Nam Cung Tẫn!”
A!
Cái này đến phiên Long Tường Vân và Bạch tri phủ trợn tròn mắt, Long Tường Vân ngỡ ngàng vì Ngự Thiên Dung cư nhiên đã thích người khác, còn thoải mái nói ra; Bạch tri phủ chưng hửng vì Ngự Thiên Dung lại nói năng thẳng thắn như vậy, không chút lưu tình ngay mặt cự tuyệt ý của Hoàng Thượng, nàng không biết gần vua như gần cọp sao!
“Không biết là nam nhân tài tuấn nào lọt vào mắt của ngươi a? Ta thật rất tò mò a!” Long Tường Vân bình tĩnh nhìn Ngự Thiên Dung,
Ngự Thiên Dung thở dài, “Hắn vốn là hộ vệ của ta, ta và hắn đã có vợ chồng chi thân, bất quá, bởi vì một vài nguyên nhân, chúng ta không thể trở thành vợ chồng, nay, chúng ta đã chia tay.”
A!!!
Tin chấn động! Nếu Nam Cung Tẫn nghe nàng nói như vậy, không biết có hộc máu không? Trong lòng Long Tường Vân phải nói là sóng to gió lớn không ngừng nổi lên, Ngự Thiên Dung này thực vẫn là Ngự Thiên Dung trước kia sao? Thực hoài nghi đây là một người khác đóng giả!
Đã vậy, Ngự Thiên Dung còn tiếp tục bổ sung nói: “Nhưng mà, cũng không có gì to tát lắm, bởi vì hiện tại ta lại phát hiện có một người đáng giá để ta thích, nên ta cũng không mấy thương tâm, quyết định chờ đến thời cơ thích hợp liền cùng hắn song túc song phi, sống thật tốt.”
Phốc ——
Long Tường Vân rốt cuộc nhịn không được, trà trong miệng văng ra, ngơ ngác nhìn Ngự Thiên Dung, “Ngươi, ngươi —— ngươi vẫn là Ngự Thiên Dung chứ?”
Ngự Thiên Dung nhìn hắn mỉm cười, “Long công tử nghĩ sao? Có câu đại nạn không chết tất có hậu phúc, ta từ quỷ môn quan trở về, đầu óc bỗng nhiên trở nên rộng mở sáng sủa. Con người a, không có gì ghê gớm lắm, không đáng vì một người nào đó mà khiến cả đời mình thành thê thê thảm thảm! Nhân sinh đắc ý tu tẫn hoan a!”
Hay cho câu nhân sinh đắc ý tu tẫn hoan! Long Tường Vân không thể không thừa nhận nữ tử trước mắt không bao giờ còn là thiếu nữ tử mà hắn từ nhận thức, lại càng không là nữ tử cuồng dại ngốc nghếch trước kia nữa!
Nàng hiện tại trở thành một viên ngọc sáng, từ người nàng, hắn có thể thấy được hào quang chói mắt, Nam Cung Tẫn có lẽ cũng thấy được điểm này nên mới không bỏ xuống được, muốn một lần nữa giữ nàng ở bên cạnh?
Bạch tri phủ nhìn sắc mặt Long Tường Vân đổi tới đổi lui, không khỏi bắt đầu lo lắng, “Hoàng Thượng, ta thấy —— “
“Bạch đại nhân không cần lo lắng, ta chỉ là đề nghị thôi, về phần có được hay không vẫn là phải xem đương sự, ta tuy rằng là thiên tử, cũng biết có những chuyện không thể ép buộc.” Long Tường Vân dứt lời lại nhìn Ngự Thiên Dung nghiêm túc hỏi: “Ngự Thiên Dung, ngươi thật sự không muốn đi theo Nam Cung Tẫn?”
“Vô nghĩa!” Ngự Thiên Dung không chút khách khí.
Long Tường Vân cũng không thèm để ý, thản nhiên nói: “Mất trí nhớ cũng tốt, không ngờ một người từng yêu Nam Cung Tẫn như vậy, cư nhiên sẽ có một ngày ghét bỏ hắn, đây có lẽ là thiên ý đi!”
Yêu? Ngự Thiên Dung mặt nhăn mày nhíu, nàng trước kia rất yêu Nam Cung Tẫn? Không thể nào!
Long Tường Vân nhìn biểu tình của nàng lại nói: “Chẳng lẽ ngươi không biết mình từng rất thích Nam Cung Tẫn? Năm đó, ngươi vì hắn đã nghĩ đủ biện pháp muốn ta chỉ hôn! Người trong toàn kinh thành đều biết Hộ Quốc phu nhân yêu Hộ Quốc tướng quân đến tận xương!”
Ghê tởm! Ngự Thiên Dung sờ sờ cánh tay mình, vuốt mớ da gà nổi lên, yêu đến tận xương? Ha ha… Thật đúng là châm chọc a, yêu để đến cuối cùng đổi lấy một tờ giấy hưu thư và màn tra tấn giáp chỉ!
Long Tường Vân thấy Ngự Thiên Dung thủy chung vẫn không có một tia hảo cảm, liền âm thầm nhớ kỹ, Ngự Thiên Dung hiện nay thật không còn thích Nam Cung Tẫn!
“Đúng rồi, Ngự Thiên Dung, tỷ tỷ ngươi là phi tử của ta, theo lý, ta còn là tỷ phu của ngươi!”
Tỷ phu? Ngự Thiên Dung mỉm cười, ôn nhu nói: “Không ngờ là như thế, kia về sau mong tỷ phu che chở nhiều hơn, đừng khiến cho kẻ khác vô cớ khi dễ muội tử.”
“Ha ha, được!”
“Nàng ở trong cung tốt không?”
Long Tường Vân ngẩn ra, hắn thật không ngờ Ngự Thiên Dung còn có thể quan tâm tỷ tỷ của nàng, dù sao quan hệ giữ các nàng vốn không được tốt lắm, huống hồ, hai người là cùng cha khác mẹ, sau này nàng lại bị Ngự gia từ bỏ. Hắn cho rằng nàng hẳn là phải oán hận người nhà Ngự gia.