Chương 398: CHƯƠNG 393: MẦM TAI HOẠ

Duệ Nhi thấy sắc mặt mọi người biến đổi, biết mình đã thành công được một nửa, trong lòng âm thầm vụng trộm vui vẻ, nhưng nước mắt trên khuôn mặt nhỏ nhắn không có đình chỉ a. Bất quá, hắn không giống những đứa nhỏ bình thường oa oa khóc lớn, nếu khóc như vậy, chưa được bao lâu sẽ khiến người ta cảm thấy phiền chán. Hắn là mang vẻ mặt ủy khuất, thần sắc có chút hoàng sợ, lo lắng cha mẹ bị mất đi! Là cái loại cúi đầu nức nở cố nén nước mắt lại thật sự không thể kềm chế, khiến người ta càng thêm đau lòng.

Chiêu này a, là kinh nghiệm tích lũy nhiều năm ở phủ tướng quân. Cái tên ngốc Nam Cung Tẫn kia dễ trúng chiêu này nhất, đám nữ nhân chỉ đáng thương rơi lệ một chút là hắn liền đau lòng!

Bây giờ a, trong số khách mời, đã có mấy phụ nhân tiến lên an ủi, còn mang theo ánh mắt trách cứ nhìn về phía đám người Đại trưởng lão.

Đại trưởng lão bị ánh mắt chỉ trích mọi người làm cho tức giận đến thiếu chút nữa hộc máu, thử hỏi, lảo cả đời khi nào phải chịu uất khí như vậy? Đã vậy còn là bị một tiểu thí hài làm cho mặt xám mày tro!

Không có, quả quyết không có, lần này tuyệt đối là lần chịu nhục đầu tiên!

Cho nên, lão tức giận càng thêm phát cuồng! “Vị tiểu thiếu gia này, nếu ngươi là cốt nhục của thiếu gia, vì sao chúng ta cho tới bây giờ đều không gặp qua, cũng không nghe thiếu gia nói qua?”

Duệ Nhi chùi nước mắt, đáng thương hề hề nói: “Đó là bởi vì phụ thân muốn bảo vệ chúng ta, phụ thân nói, nếu bị người khác biết thân phận của chúng ta, nhất định sẽ gặp phải đại họa!”

“Nói bậy! Bằng năng lực của Trì gia ta, sao có thể không bảo hộ được thiếu gia và thiếu phu nhân?”

“Mẫu thân nói, lòng người khó lường, không thể lơ là. Hơn nữa, bà ngoại ta nói, ông ngoại trước kia đắc tội các ngươi, cho nên, các ngươi nhất định sẽ không bảo hộ chúng ta, nói không chừng các ngươi còn có thể đem ân oán đồng lứa đổ lên người hậu bối vô tội.”

Thì ra là thế, đứa nhỏ này thật thông mình!

Trong số khách mời bắt đầu khe khẽ nói nhỏ, không ít người đều cho rằng ân oán không nên đổ xuống đầu hậu bối, hơn nữa còn là một phần huyết mạch của gia tộc mình. Người lớn có cừu oán, nhưng tiểu hài tử là vô tội a! Huống chi, đứa nhỏ như phấn điêu ngọc mài thế kia, bọn họ sao nỡ thương tổn được a?

“Tốt, tốt lắm! Nói cho cùng! Thiếu gia, thiếu gia tới nói đi!” Đại trưởng lão đỏ mắt nhìn Triển Cảnh, “Thiếu gia chính mồm nói, chúng ta có thể làm khó dễ các ngươi như vậy không? Hắn thật đúng là cốt nhục ruột thịt của thiếu gia?”

Đáy mắt Đại trưởng lão hiện lên một chút tàn khốc, Triển Cảnh đương nhiên cũng thấy được. Hắn mặt nhăn mày nhíu, rất là do dự nhìn Đại trưởng lão lại nhìn về phía Duệ Nhi trong lòng mình, “Ta —— Đại trưởng lão không biết sự tình, đương nhiên không gây khó dễ cho bọn họ, về phần Duệ Nhi, đương nhiên là…” Nói tới đây Triển Cảnh không nói tiếp, bất quá hắn càng thêm khẩn trương ôm chặt Duệ Nhi. Động tác này, mặc cho ai đều cho rằng hắn đây là cam chịu, chính là ngại cho uy nghiêm của Đại trưởng lão, không dám nói ra miệng!

Xem ra, Đại trưởng lão này xác thực có hiềm nghi nô đại khi chủ a!

“Hừ, dã loại không biết từ đâu đến, cư nhiên tới nơi này quấy rối, thật sự là khiến bổn cô nương không nhìn nổi nữa!” Tân nương tử bị mọi người xem nhẹ một hồi, rốt cuộc nhịn không được la lên.

Nàng trợn mắt trừng Duệ Nhi, “Tên dã loại này, cư nhiên tới nơi này giương oai, đều tại mẫu thân của ngươi không có dạy ngươi!”

“Oa —— “

Bé phấn điêu ngọc mài rốt cuộc nhịn không được khóc lớn lên, “Ta không phải dã loại! Ngươi là ác độc nữ nhân, ta chán ghét ngươi! Ô ô —— ta muốn tìm mẫu thân! Mẫu thân, ô ô —— “

Trong mắt Triển Cảnh hiện lên một đạo ánh sáng lạnh, “Ngươi là ai, sao dám vô lễ với Duệ Nhi? Chỉ bằng ngươi là người đàn bà chanh chua như vậy, ta cũng không dám cưới ngươi. Vốn nể mặt Đại trưởng lão, ta định tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, lúc này xem ra, ngươi căn bản không xứng tiến vào đại môn Trì gia ta! Cút!”

“Ngươi nói cái gì?”

Triển Cảnh lạnh lùng nhìn nàng, “Ta nói ngươi cút đi, ngươi không nghe thấy sao?”

“Thiếu gia ——” Đại trưởng lão đứng lên, định cản hắn.

Triển Cảnh không chút lưu tình ngắt lời lão, “Đại trưởng lão, ngài cái gì cũng đừng nói nữa, ta cho dù chết cũng sẽ không cưới nữ nhân như vậy, thỉnh Đại trưởng lão tha ta một lần đi!”

Quả nhiên là nô đại khi chủ a!

Khách mời bắt đầu xôn xao lên, ồn ào đoán tiệc cưới này sẽ diễn biến thành loại chuyện gì.

Gương mặt già nua của Đại trưởng thoắt đỏ thoắt trắng, lại từ trắng thành xanh, Triển Cảnh vừa mới nói mấy câu đã hoàn toàn biến lão thành một kẻ nô đại khi chủ. Tốt lắm, nguyên lai vị thiếu gia vẫn luôn trầm mặc ít nói cư nhiên là người không lên tiếng thì thôi, hễ lên tiếng là nổi tiếng a, ha ha, lập tức liền đẩy lão vào chỗ bất nghĩa!

“Đại ca, ta thấy, hay là cứ y theo ý của thiếu gia đi, hôn sự tuy rằng là lão gia và phu nhân định ra, nhưng, bây giờ, tình huống đã thế này, cho dù lão gia và phu nhân dưới suối vàng có biết, cũng sẽ không trách thiếu gia và chúng ta không tuân thủ lời dặn của bọn họ, chúng ta cũng chỉ còn cách để thiếu gia đi!”

Ô, hôn sự nguyên lai là phụ mẫu chi mệnh a? Như vậy, hai trưởng lão này cũng không tính là nô đại khi chủ, chính là tưởng thủ hộ di nguyện của lão chủ nhân thôi, không thể trách a!

Ánh mắt mọi người nhìn Đại trưởng lão hiền lành đi một chút. Đại trưởng lão bị Nhị trưởng lão lôi kéo, tâm tình bình tĩnh lại một ít, rất nhanh điều tiết tốt lắm, thay bằng vẻ mặt bất đắc dĩ, “Một khi đã như vậy, vậy y theo ý thiếu gia, sau này, chúng ta đi dâng hương thỉnh tội với lão gia và phu nhân là được.”

Ánh mắt Triển Cảnh trầm xuống, Nhị trưởng lão thật đúng là tâm tư lợi hại, chỉ một câu nói liền xoay chuyển kết cuộc, lợi hại!

Ánh mắt Duệ Nhi cũng hơi chợt lóe, rất là khó chịu than thở vài câu, “Sao con không nghe phụ thân nói đây là di mệnh của gia gia và thái thái? Hừ, chỉ biết khi dễ chúng ta!”

Thanh âm của hắn không lớn không nhỏ, lại khiến những khách mời có chút nội lực hoặc đứng gần đều nghe rõ mồn một. Đương nhiên, đám người Đại trưởng lão cũng nghe được, sắc mặt hai người đồng thời trở nên khó coi, tiểu tử thúi, cho mặt mũi còn không biết xấu hổ, cho bậc thang còn không muốn xuống dưới, lại tưởng bày trò gì?

Chẳng lẽ muốn một trận gà bay trứng vỡ?

Mơ đi!

Hai vị trưởng lão đồng thời hăng say trừng mắt nhìn Duệ Nhi, đều quên đối phương chỉ là một đứa nhỏ mới vài tuổi.

Triển Cảnh đưa tay xoa đầu Duệ Nhi, “Đừng nói nữa, ta sẽ xử lý!”

“Phụ thân a, mẫu thân để lại cho con một cuốn chép tay rất là dài, dặn con về sau phải đọc thật kỹ.” Duệ Nhi nhu thuận lấy ra quyển sách nọ, mở ra một tờ cho Triển Cảnh xem, phía trên việc: Con trai ngoan Duệ Nhi, mặc kệ về sau mẹ có ở bên cạnh con hay không, con đều phải nhớ kỹ những lời trong quyển sách này, không thể chậm trễ, phải suy một ra ba, thông hiểu đạo lí, cũng phải biến hợp thời ứng biến!

Càng đọc, lòng Triển Cảnh càng run lên, cảm giác này rất kỳ quái, tựa như phu nhân sắp… Không có khả năng, phu nhân tuyệt đối sẽ trở về, nhất định sẽ bình an trở về!

Nhưng ——

Triển Cảnh lại nghĩ tới cái ôm kia, nàng nói, đường lên Thiên Trúc, cát hung khó liệu, để cho nàng một cái ôm báo đáp ân tình đi! Chẳng lẽ khi đó, phu nhân đã đoán trước nàng sẽ gặp phải bất trắc? Không thể, tuyệt đối không thể, hắn không muốn nàng xảy ra chuyện ngoài ý muốn!

“Phụ thân, ít nhất phụ thân cũng phải bảo hộ con, chờ đến mẫu thân trở về, bằng không —— “

“Yên tâm đi, Duệ Nhi, ta sẽ luôn bảo vệ con!” Tuyệt đối sẽ bảo vệ tốt!

Lúc này, Đại trưởng lão đã đứng dậy khỏi chỗ ngồi, “Thiếu gia, chính thiếu gia nói đi, kế tiếp sẽ xử lý thế nào!”

Triển Cảnh ôm Duệ Nhi, nhìn Đại trưởng lão, gằn từng tiếng nói: “Thực xin lỗi, Đại trưởng lão, ta phát hiện chính mình không thể chấp nhận cửa hôn nhân này, uổng phí nhị lão khổ tâm, thật sự là có lỗi! Nhưng, ta tuyệt không thể bỏ lại hai mẫu tử họ!”

“Thiếu gia —— “

“Cho dù chết, ta cũng phải bảo vệ bọn họ! Thỉnh trưởng lão thành toàn!”

Triển Cảnh nói leng keng hữu lực, khách mời nghe mà hết sức cảm động, nhất là các nữ quyến trẻ tuổi, trong lòng đều hâm mộ mẫu thân Duệ Nhi, không biết là dạng nữ tử gì cư nhiên có thể được Trì thiếu gia thâm tình đối đãi như thế, nếu phu quân các nàng cũng có thể như thế, chết cũng cam nguyện!

Sắc mặt Đại trưởng lão thập phần khó coi, rõ ràng lão đã dùng ánh mắt ám chỉ Triển Cảnh đừng làm mất mặt mũi bọn họ, hắn lại vẫn cứ đối nghịch, thế này không phải là khiến bọn họ nan kham sao? Đúng là cánh đã cứng rắn rồi a!

Ánh mắt Nhị trưởng lão luôn tại chuyển động, bỗng nhiên, nhìn sang Lôi Thiên Kiều nãy giờ vẫn trầm mặc, mắt lão chợt sáng lên, “Vị cô nương này, không biết cô nương có biết thân phận của tiểu công tử này? Lúc nãy cô nương nói, cô nương và thiếu gia có hôn ước, hay là đây là con của hai người?”

“Đương nhiên không phải!” Nàng còn chưa có thành thân, ở đâu ra đứa nhỏ, lão già này đúng là nói hưu nói vượn! Lôi Thiên Kiều tức giận thành xấu hổ, hung hăng trừng mắt nhìn Nhị trưởng lão một cái.

Nhị trưởng lão ha ha cười, “Cô nương đừng giận, tại hạ chính là muốn biết chân tướng sự thật mà thôi, nếu không phải hài tử của cô nương, như vậy, không biết cô nương có biết tiểu công tử này —— “

“Hừ, hắn là con của ai, sao ngươi không hỏi Triển đại ca, lúc ta quen biết Triển đại ca, bọn họ cũng đã ở cùng một chỗ, là con của ai, chính bọn họ mới rõ ràng, ngươi hỏi ta làm cái gì? Đầu bị rỉ sắt rồi sao!” Lôi Thiên Kiều vốn bị Triển Cảnh cự tuyệt đã thực tức giận, Nhị trưởng lão còn hỏi nàng một câu, quả thực chính là đổ thêm dầu vào lửa!

Vả lại, lúc Lôi Thiên Kiều ở trong Hội Họa Viên, từng nghe bọn hạ nhân nghị luận, nói là Triển Cảnh từng cùng Duệ Nhi lấy máu nghiệm thân, kết quả là dung hợp. Cái tin tức kia vẫn bị nàng cố ý niêm phong dưới đáy lòng, ai ngờ hôm nay, tên tiểu tử Duệ Nhi này cư nhiên tự mình chạy đến thừa nhận!

Nàng nào có cách nào? Chỉ có thể trầm mặc đứng nhìn ở một bên mà thôi, cho dù Triển Cảnh không thể cưới nàng… Cũng không hy vọng hắn bị mấy lão già bài bố, cưới một nữ nhân mà mình không hề có cảm tình!

Nhị trưởng lão vốn định mượn tâm lý đố kỵ của Lôi Thiên Kiều để đả kích Triển Cảnh, ai ngờ căn bản tìm lầm phương hướng, đá phải một bảng sắt, cho dù vốn nhiều mưu mô, sắc mặt lão cũng không tốt lên được.

“Hai vị trưởng lão đừng tức giận, Trì thiếu gia có con ngoan chính là hỉ sự của Trì gia, các trưởng lão việc gì phải để ý việc mình biết sớm hay muộn a? Theo ta thấy, không bằng để cho tiểu thiếu gia hôm nay nhận thức tổ tông đi!”

Một bóng áo đỏ nhạt xuất hiện, một nữ tử thanh tú hiện ra trước mặt mọi người, tóc nàng đã bới lên cao, ý chỉ đã là phụ nhân. Nhị trưởng lão nhìn thấy người tới là ai, sắc mặt có chút tốt lên, “Như Nhi, sao ngươi lại tới nơi này?”

Nữ tử tên Như Nhi cung kính hành lễ, đáp, “Hồi bẩm Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão, là Tam trưởng lão bảo ta tới nơi này hỗ trợ, nói không thể để thiếu gia bị mất mặt!” Nói xong có chút xấu hổ khép nép liếc nhìn Triển Cảnh một cái.

“Chuyện ở đây, chúng ta tự biết xử lý, ngươi cũng là vừa mới vào cửa, hãy về chờ ở tân phòng đi.”

Ánh mắt Duệ Nhi chợt lóe, còn có một ả, là hồ ly mặt cười! Hừ, thật đáng giận! Ghé mắt quan sát biểu hiện trên mặt Triển Cảnh, thấy Triển thúc thúc nhà mình không có biểu hiện gì khác thường, hắn mới thoáng an tâm một chút.

“Phu quân, ta thấy, mọi người hòa khí phát tài, vẫn là sớm cùng tỷ tỷ bái đường rồi hẵng —— “

“Ngươi là thân phận gì, cần ngươi tới nơi này khoa tay múa chân sao?” Triển Cảnh lạnh lùng nhìn nàng, ngữ khí cực kỳ lãnh đạm.

Sắc mặt Như Nhi liền đỏ lên, có chút ủy khuất liếc nhìn đám người Đại trưởng lão một cái, sau đó mới nói, “Phu quân, ta là lo lắng phu quân —— “

“Ta và ngươi không có bái đường, sao lại dùng đến xưng hô ‘phu quân’?”

“Ta —— “

“Thiếu gia, Như Nhi là thiếp mà chúng ta giúp thiếu gia chọn lựa, thiếu gia việc gì lại đem hờn giận đổ lên người nàng?”

Triển Cảnh hừ lạnh một tiếng, ôm Duệ Nhi định rời đi, “Đại trưởng lão, việc vui hôm nay vẫn là đổi người đi thôi, ta cũng mang Duệ Nhi trở về.”

“Thiếu gia, thiếu gia như thế là muốn khó xử nhị lão chúng ta? Còn hai tân nương ở trong nhà thì phải làm sao bây giờ?”

Còn hai người nữa? Hai mắt Duệ Nhi đều trừng thẳng, không được, nhất định phải nhanh chóng rời khỏi nơi này, không thể để lão già tiếp tục độc hại Triển thúc thúc của hắn! “Phụ thân, chúng ta đi nhanh đi, con muốn đi tìm mẫu thân, mẫu thân rời nhà thật lâu rồi!”

Triển Cảnh nghe vậy, trong lòng cũng tâm động, đúng vậy, nếu phu nhân đã tảo tế xong rồi, bọn họ có thể tìm được phu nhân ở trên đường, nhìn xem nàng rốt cuộc có ổn không.

Không được, phu nhân trước khi đi có dặn, phải bảo vệ thiếu gia thật tốt, tuyệt đối không thể để kẻ địch thừa cơ gây chuyện, nhưng, sau khi phu nhân rời khỏi, Hội Họa Viên vẫn thực bình tĩnh, cảm giác có chút kỳ quái! Kẻ địch không lý nào lại không biết phu nhân đã rời đi, nói như vậy, chỉ có một khả năng, là bọn họ đều theo dõi thiếu gia, âm mưu động thủ ở kinh thành, miễn cho kinh động thế lực của Bùi Nhược Thần!

Nghĩ như thế, lòng Triển Cảnh đột nhiên chìm xuống, thiếu gia lúc này khả năng đã rơi vào nguy cơ, nói không chừng, hôm nay cũng chính là một cơ hội!

“Nhị vị trưởng lão, hai huynh muội chúng ta xuất phát từ giang hồ đạo nghĩa muốn nói vài câu!” Trong số khách mời bỗng nhiên có hai người đi ra, một nam một nữ, nam khôi ngô, nữ thon thả, cả hai người đều đeo một chiếc vòng tai màu vàng giống nhau.

Là người dân tộc miền núi? Sắc mặt Triển Cảnh nháy mắt trầm xuống, trong số kẻ địch của phu nhân, phe phái có thể mời được bọn họ không ngoài đám người của Mê Huyễn Cung và người của triều đình!

Đại trưởng lão bình tĩnh, thập phần tôn trọng nói với đối phương, “Nhị vị mời nói.”

Nữ tử kia cười khanh khách, nhìn Duệ Nhi nói, “Chúng ta biết mẫu thân của vị tiểu công tử này là ai, chính là một người rất nổi tiếng trong kinh thành, là nguyên phối phu nhân của Ly Quốc đại tướng quân Nam Cung Tẫn, tên là Ngự Thiên Dung! Cũng là hạ đường phụ bị Hộ Quốc tướng quân ruồng bỏ! Vốn, đứa nhỏ này đã bị thiên hạ mắng là tiểu dã loại, không thể ngờ được cha ruột cư nhiên là Trì thiếu gia, thật sự là khiến người ta kinh ngạc a!”

“Cái gì! Ngự Thiên Dung?” Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão đồng thời tức giận, nhìn Triển Cảnh, “Thiếu gia, thiếu gia là nói thật, thiếu gia thật sự cấu kết với nữ nhân hạ lưu kia, còn để lại mầm tai hoạ này?”

“Lão gia gia, ngươi nói chuyện rất không có giáo dưỡng, cho nên, ta phải đưa ngươi đi xuống gặp mẫu thân ngươi, để bà ấy dạy dỗ ngươi lại thôi!” Duệ Nhi mắt đầy hàn quang lãnh liệt nói, đồng thời thân ảnh nho nhỏ chợt lóe, rời khỏi vòng tay Triển Cảnh, công kích Đại trưởng lão, tuy rằng là bàn tay rất nhỏ bé, nhưng lực đạo lại mạnh vô cùng.