Chủ Địa Cầu, bên ngoài không gian. Hai bóng đen vô thanh vô tức xuất hiện, nhìn kỹ là một nam một nữ khoảng 15 tuổi, trong tay thiếu nữ kia còn ôm lấy một đứa bé chưa đầy 1 tháng.
“Cuối cùng cũng đến nơi, nhìn cũng không khác thế giới chúng ta bao nhiêu nha.” Thiếu nữ dỗ dành bé gái ở trong ngực, tò mò nhìn Trái Đất.
“Thế giới này không có ma lực.” Thiếu niên nói, hắn không cảm ứng được năng lượng khác.
“ Đúng vậy, giống như còn bị áp chế nữa.”
Hơi cảm ứng được, cô gái kia cảm thấy không gian giống như trệ sáp, khiến cơ thể cô nặng nề hơn.
“Ta, đã trở về.” Thiếu niên không để ý đến nàng, hắn than nhẹ, tâm trạng hắn hơi sa sút. Đã 15 năm rồi.
Thiếu nữ cảm nhận được cảm xúc của thiếu niên, nàng ôm đứa bé bay đến, nhào vào trong ngực hắn.
“Ca ca, ngươi còn có chúng ta a, Aine, mau gọi ba ba” Hermione an ủi, nàng chọc chọc lấy má Aine đùa giỡn nói.
“Pa pa.” Tiểu baby bập bẹ kêu lên.
“Ba ba đây, Aine bé bổng.” Hắn cười haha ôm lấy hai người.
“Đúng vậy, còn có các ngươi.” Carl cười ấm áp thầm nhủ ôm hai mẹ con vào lòng, tiểu Aine không biết gì chỉ cười vui sướng vỗ tay.
Hắn không lo lắng việc mọi người có chuyện, nếu có thì hắn cũng có thể quay lại thời gian giải quyết. Hắn đang suy nghĩ đến vấn đề đè nặng trong lòng hắn 4 năm nay.
Carl cầm viên đá màu đen trong tay, trong này có một luồng năng lượng quen thuộc, như đồng căn đồng nguyên. Hắn nhặt được nó trong đường hầm không gian lúc sắp đến nơi, tò mò muốn kiểm tra nhưng cuối cùng lại đặt vào trong giới chỉ, thật không đúng lúc. Bây giờ hắn chỉ muốn hưởng thụ cảm giác hạnh phúc này.
Ba người ôm nhau lơ lửng ngoài vũ trụ, ngắm nhìn hành tinh mẹ xinh đẹp.
Đây là Carl & Hermione cùng sinh ra con gái Aine hai người không lâu trước đó.
Carl thông qua nghiên cứu kim thủ chỉ thật sự của mình, mất rất nhiều công sức mới định vị được Căn Nguyên Vũ Trụ để trở về được.
Một lúc sau, hắn buông tay ra, rồi mở Siêu Cấp Thính Lực, Thị Lực nghe, nhìn lấy Trái Đất, mấy giây sau hắn nở nụ cười vui vẻ nói.
“Vẫn còn tốt, mọi người vẫn sống mạnh khoẻ, hình như chúng ta trở về sớm.”
“Về sớm?.” Hermione không hiểu nhìn hắn.
“Đi, ta dẫn ngươi đi xem ba mẹ.” Hắn vui sướng dắt tay nàng, không quên cho tiểu Aine lồng bảo hộ, thuấn di đứng trên mái nhà.
“Đây là nhà ngươi, rộng rãi nhỉ?.” Cô nàng nhìn xung quanh một vòng căn nhà khâm phục nói.
Gia đình Granger ở Anh cũng xem như giai cấp tư sản nhưng cộng thêm cả cái vườn sau nhà cũng không lớn bằng 1/3 căn nhà này.
“Nhà ngươi có nhiều tiền lắm à?.” Cô nàng mở mắt nhìn xuyên tường, quan sát đến các thiết bị hiện đại nói.
“Nông thôn Việt Nam mà cũng đi so sánh với Luân Đôn, còn nữa, đây là năm 2021.” Carl giảng giải cho nàng nói, (OMG tối cổ vl)
Nông thôn đất rộng đông con nên nhà ở cố gắng xây lớn nhất có thể. Giống như thế hệ ông bà hắn sinh 10 chú bác là ít, xây nhà nhỏ không có sàn nhà mà nằm.
“Oh, đây có tính du hành thời gian, 25 năm a.” Hermione ngạc nhiên nói.
“ Cái ti vi kia thật lớn, tủ lạnh to quá.”
“....”
“Ngươi có thời gian thì đi bù lại kiến thức Muggle a, trình độ văn hoá của ngươi còn ở cấp tiểu học.” Carl chửi bậy.
“ Ở đây thời đại khác mà.” Cô nàng phản bác.
“ Thời đại kia của ngươi cũng vậy.” Hắn lấy tay chặt nhẹ vào đầu nàng.
Cô nàng thấy mình đuối lý nên lè lưỡi cười nhận sai. Lại bị ca ca dạy dỗ nữa, Hermione bĩu môi. Cúi đầu xem tiểu Aine đang tò mò quan sát cảnh vật xa lạ, tiểu cô nương đột nhiên nghĩ đến cái gì đó bỗng cười tà ác, nàng trừng 1 mắt nhìn Carl.
'Ngươi dạy dỗ ta, ta bắt nạt con gái ngươi.’
‘Tiểu Aine tội nghiệp, đều tại ba ba ngươi đó’ Hermione nhéo má nàng tự nhủ.
Aine rùng mình một cái, nấp vào trong ngực mẹ của mình, hé mắt đề phòng nhìn xung quanh. Nhưng nàng không biết nguy hiểm lại đến từ mụ mụ thân yêu của mình.
Tiểu baby kế thừa Gene hoàn mỹ từ hai người nên rất thông minh. Chưa đến một tháng đã biết nói chuyện. Đây là Carl đang hạn chế Gene của nàng lại, hắn muốn tiểu Aine có một tuổi thơ vui vẻ.
“Bây giờ là đêm khuya, không gặp được mọi người ha.” Carl hơi tiếc nuối.
“Đi, ta dẫn ngươi đi một nơi.” Hắn cắt đứt Hermione đang yy chảy nước bọt, mang nàng thuấn di đến một căn phòng nhỏ, trên giường là một thanh niên đang ngủ. Carl phất tay mở cách âm kết giới.
“Đại thúc mập mạp nào đây? Nhìn có vẻ hơi giống ngươi.” Hermione tò mò đánh giá người trên giường hỏi.
“Đây là ta, lúc này ta mới 24 tuổi, còn nữa, đó không phải mập, mà là to con.” Carl xạm mặt lại.
Do hay thức khuya nên nhìn qua như 30, ít vận động nên chiều ngang có chút rộng. Hắn nhớ kỹ lúc đó soi gương nhìn mình vẫn không tệ lắm mà.
“Là ngươi? Là tên mập mạp này? Không thể nào? Ha ha ha.” Hermione ôm Aine cười ra nước mắt, nàng không thể tin được anh minh thần võ, đẹp trai, khoai to,...một loạt điểm tốt của ca ca mình lại có quá khứ đồi phế như thế này.
“Đừng cười, tất cả đều có nguyên nhân.” Hắn hơi xấu hổ.
“Nguyên nhân gì? Để ta tự xem.” Cô nàng định hỏi thăm, nhưng nghĩ đến ca ca sẽ không nói cho mình, nàng tự xâm nhập vào đại não Carl (mập).
“Hermione, không.” Carl tuyệt vọng hô lên, muốn ngăn cản nhưng đã muộn.
“Là mối tình đầu a, haha, để ta xem ai có thể làm Carl đần nhớ mãi.” Hermione thích thú nói, không để ý đến ca ca một bên xấu hổ úp mặt vào tường.
“ Bạn cùng bàn cấp 3 hả?, nhìn cũng không xinh đẹp, ngươi đã qua một hai... năm cuộc tình, vậy mà vẫn không quên được nàng?”
Tiểu cô nương khâm phục nói.
“Không nhìn ra Carl đại nhân phong lưu phóng khoáng lại là chàng trai đa tình nha.” Hermione cười trêu chọc.
Carl nhấc 2 tay đầu hàng, hắn cảm thán.
“Ta không biết tại sao không thể quên được nàng, chắc đó là mối tình đầu của ta đi.”
Hắn bất đắc dĩ, trải qua mấy cuộc tình vẫn thất bại, sau đó liền chán chường bỏ học sa vào phim anime, tiểu thuyết mạng,LN,.... Qua 4 năm tu luyện trở nên đồi phế như hiện nay.
“Bây giờ ngươi có muốn đi gặp người kia?” Cô nàng đưa ánh mắt nguy hiểm nói.
“Bỏ đi, ta đã quên rồi, thế giới HP ta đã có ngươi, Penelope, Cho Chang, Luna,....”
Carl thề thốt phủ nhận, không phát hiện khuôn mặt Hermione càng ngày càng đen, hắn liệt kê ra từng nữ nhân của mình.
“Ca ca thân yêu, ta nghĩ ngươi nên dừng đếm đi.” Cô nàng hận không thể cho hắn một phát Avada để hắn đi gặm đại dương.
“...Ginny, tỷ muội Fleur...là đủ.”
“Nhưng người mà ta yêu nhất mãi mãi là ngươi nha” Hắn nhanh chóng tự cứu, trong lòng lại một câu ’Thế giới khác không tính’.
“Như vậy còn được, lũ yêu tinh kia, hừ.” Cô nàng khen ngợi, nhưng nghĩ đến mình bị lừa lại nghiến răng nghiến lợi hừ lạnh một cái.
“Không nói đến chuyện này nữa, bây giờ chỉ còn hai ngày ta(mập) sẽ xuyên qua đầu thai vào thế giới kia, ta cần biết rõ ai đã đưa mình đi qua.” Carl đột nhiên trở nên nghiêm túc nói, hắn nhớ lại Carl tương lai trầm trọng nhắc nhở mình ’Phải cẩn thận’, ánh mắt bất lực, mệt mỏi kia. (Giống Mushoko Tensei ha)(Editor)
Tương lai hơn 10 năm sau của hắn không biết đã mạnh đến mức nào, nhưng lại không giải quyết được vấn đề nào đó.
Hắn thôi diễn rất nhiều lần, thế giới Harry Potter có thể uy hiếp đến mình và người nhà hầu như không có, như vậy nguyên nhân có lẽ là khi xuyên qua hoặc Gene người Krypton.
Lúc trước hắn rất vui khi biết kim thủ chỉ của mình, nhưng sức mạnh của hắn tăng lên mỗi ngày, hầu như vô hạn thì trở nên sợ hãi. Bắt đầu hoài nghi có ai đứng sau điều khiển hắn.
Nghiên cứu thật lâu hắn lại phát hiện ra kim thủ chỉ khác, đó là một chùm sáng nhỏ nằm sâu trong linh hồn. Cái thứ này khiến hắn có lực tương tác rất mạnh với không gian và thời gian. Hắn tạm gọi nó là ’Căn NguyênThời Không’, hắn dùng nó định vị đến thế giới cũ này trở về điều tra.
Hắn lại lấy ra hòn đá màu đen nhặt được trong đường hầm thời không. Năng lượng trong này cho hắn cảm giác rất quen thuộc. Nhưng giống như có ai đang nhắc nhở đừng đụng vào nó, khiến hắn rất hoang mang.
“ Vậy hai ngày sau lại đến xem, bây giờ chúng ta phải đi ngủ, đúng không, Aine, người muốn uống sữa của ba ba phải không?.”
Hermione đùa giỡn lấy bảo bảo Aine, lại nói đến lúc Hermione mang thai do hắn thường bắn tinh dịch vào trong tử cung của nàng. Giống như đã quen thuộc nên từ khi sinh ra tiểu Aine chỉ muốn ăn tinh dịch. Thành ra hai bầu vú to đầy sữa của Hermione là của hắn. :)
“Thôi, ngươi lấy ’sữa’ trong bụng ngươi cho nàng ăn tạm, hôm khác ta bù cho.” Carl đề nghị, bây giờ hắn không có tâm trạng làm tình. Hắn phải điều tra ai là hắc thủ sau màn.
“Không sao.” Hermione cũng đoán được ca ca đang lo lắng. Việc nàng cần bây giờ là ở bên cạnh hắn.
Thuấn di ra khỏi phòng đi tìm khách sạn ở lại, tính ra khách sạn này hắn đã làm việc gần 2 năm, đây là lần đầu tiên hắn ngủ ở khách sạn chính thức. Carl(mập) là lễ tân.
-------
“Ca ca, tiểu Aine, đã 7h, dậy, ta muốn xem Việt Nam.” Hermione cố đánh thức lấy cha con hai người.
“ Ta không ra được, cái giường đã phong ấn lấy ta.” Hắn mơ màng nói, rồi ôm lấy tiểu Aine trùm chăn ngủ tiếp.
“Ta đếm đến 5 không đứng dậy, 1 tuần không được đ-t ta.” Tiểu cô nương chống nạnh nói.
“1.”
“ Được rồi, được rồi, thật là, thật nhớ tiểu Hermione dễ thương lúc nhỏ ghê.” Hắn khó chịu ngồi dậy lẩm bẩm nói.
“ Vậy mới ngoan, tối nay ta thưởng ngươi.” Cô nàng khen ngợi, tiếp tục gọ Aine dậy.
“ Bình thường không biết ai luôn mở mồm cầu xin ta đ-t nàng.”
Hắn theo bản năng phản bác lại vài câu.
“ Ngươi nói lại lần nữa?!!.” Hermione quay đầu trừng mắt nhìn hắn.
Carl hoảng hốt chạy nhanh vào tolet, sau lưng còn vang theo tiếng la của nàng.
“Cha với con giống hệt nhau, dậy.”
Haizz, Hermione thay đổi rồi, hồi nhỏ đáng yêu ngây thơ dễ lừa, từ khi sinh ra Aine nghiêm khắc hơn hẳn.
Cho mình một cái ’Người Lười Chú’, 5s sau, Carl đẹp trai gọn gàng sạch sẽ lại xuất hiện. Hắn nhấn Like cho mình vì sáng tạo ra Ma Chú này.
“Thế nào, bảo bảo dậy chưa?.” Đi ra tolet, hắn hỏi.
“ Còn ngủ đây.” Hermione bất lực, đánh không được, la hét thì không nghe, nằm ngủ như chết.
“ Lấy tinh dịch ra dụ nàng.” Hắn đưa ra đề nghị, bởi vì lúc nào hắn làm tình, tiểu Aine cũng ngửi được mùi tìm đến nơi. Trừ khi ở trong kết giới.
“Tại sao ta lại không nghĩ ra?.” Hermione nhanh chóng từ trong nhẫn lấy ra một ly ’sữa’ đưa đưa đến mũi nàng.
“ Tiểu Aine, dậy mau, ba ba dành uống sữa của ngươi nè.” Cô nàng dụ dỗ nói.
“Ma ma, pa pa, no.” Aine mở mắt ra ôm lấy cái ly đề phòng nhìn hắn.
Carl xạm mặt lại, lại muốn hất bàn a.
Tại sao là ’lại’?
--------
Nửa tiếng sau, đã biến hình hai người nhìn qua hơn 20 tuổi, ôm baby đi dạo quanh thành phố Huế.
“Xe thật nhiều.” Hermione đánh giá từng chiếc xe mới lạ, xe cộ thế kỷ 21 khác hẳn với Luân Đôn ở thế kỷ 20.
“Ca ca, chúng ta làm sao qua đường?.” Nhìn đoàn xe tấp nập, cô nàng kéo lấy tay hắn hỏi.
“Qua đường là một môn nghệ thuật ở Việt Nam, nhìn xem mà học hỏi.” Hắn vỗ mạnh ngực mình, cầm tay nàng nhắm mắt đi thẳng một mạch.
“Thật thần kỳ.” Cô nàng hai mắt sáng lên, nhao nhao muốn thử.
“Lần khác, tối trở về đến ngươi.” Carl bất đắc dĩ kéo nàng lại, vừa mới qua đường a, đi lui đi tới người ta chửi cho.
“....”
“Việt Nam thật đẹp a, ta muốn đi xem Cố Đô Huế.”
Hermione ôm Aine háo hức ngắm nhìn xung quanh, vui vẻ nói.
“ Hôm nay tùy ngươi.” Huế vẫn mộng vẫn mơ như vậy thôi, mới nhìn thì thích thú, nhìn lâu chán bỏ mẹ.
“Ca ca, tại sao nhiều người nhìn ta với ánh mắt là lạ vậy?.” Đột nhiên, nàng dừng lại hỏi. Nhiều người như vậy thỉnh thoảng dừng lại đánh giá lấy nàng, giống như nhìn tinh tinh?.
Hermione có thể tự xâm nhập đọc lấy tin tức từ người khác, nhưng nàng ít khi làm vậy. Carl nói qua ’Đôi khi cần có chút bí mật để làm cuộc sống thêm lý thú’, cái gì cũng liếc qua biết ngay như vậy sẽ nhàm chán.
“Họ nhầm ngươi với minh tinh a.” Carl giải thích. Emma làm sao đẹp được như Hermione.
“Exscuse me!.” Một cô nàng từ trong một nhóm cô gái mạnh dạn đi đến chào hỏi nàng.
“Yes, What‘s happen!”
“Can I take a photo with you? I am a big fan of Harry Potter series.”
“Why not!?.” Mặc dù không hiểu lắm khi cô nàng kia nhắc đến chết tên Harry gay. Nhưng chỉ chụp ảnh với nàng thì không sao.
“Ca ca, tiểu Aine.” Hermione đưa baby cho Carl rồi đi đến bên cạnh nhóm bạn cô bé kia.
Nàng hơi tò mò về cái máy ảnh xinh đẹp này, nhưng bắt đầu tạo dáng chụp ảnh.
“Oh, you’re so beautiful, more than I saw you on TV.” Mấy cô bé dùng tiếng anh sứt sẹo trò chuyện câu này câu kia.
Hermione đang tuổi lớn vui vẻ nhập bọn với họ.
Một lúc sau, Hermione hỏi đến
“Why do you know Harry?.”
Mấy cô gái kia không biết phải trả lời như thế nào bằng tiếng Anh. Liền dùng Tiếng Việt trò chuyện với nhau.
“ Mày tra Google đi, nhanh, đừng để Emma phải chờ.”
“Ok để tao.”
Không biết Google là gì, nhưng nàng biết tiếng Việt a. Mới học tối qua, Siêu Cấp đại não học một chút liền thông thạo ba miền Bắc Trung Nam.
“Exscuse me! Tôi có thể nói tiếng Việt a.”
Nàng nói câu Anh nửa Việt làm đám người kia sửng sốt một lúc.
“Tại sao bạn lại không nói từ đầu?.”
Một người trong đó mở miệng hỏi.
“Tôi tưởng các bạn biết tiếng Anh.” Hermione vô tội nói, thấy người ta nói tiếng Anh thì mình nói tiếng Anh thôi.
“Xin chào, tôi là Hermione Nguyễn.”
“Tôi là Na.”
“Lê.”
“Táo.”
“....”
“ Bạn thật là Hermione? Không phải Emma Watson?.”
“ Tôi đúng là Hermione, còn có, Emma Watson là ai?.” Hermione không hiểu hỏi, Carl chưa nói với nàng nàng là nhân vật trong tiểu thuyết.
“Đây, là Emma.” Một cô gái đưa cái ’máy ảnh’ cho nàng, trên hình là một tấm ảnh phụ nữ 30 tuổi có 7 phần tương tự Hermione.
“ Hơi già, xấu hơn ta a.” Cô nàng nói thầm.
“ Còn Harry thì sao?.” Nàng trả lại ’máy ảnh’ hỏi tiếp.
“ Đây, tiểu thuyết này rất nổi tiếng, còn thành phim nữa.” Hermione nhanh tay cầm lấy Smart Phone, lướt đọc nhanh phần giới thiệu của tiểu thuyết, tay hơi run run. Rồi nhanh chóng xem Trailer phim, nàng hơi hoảng hốt.
Không để ý đến cuộc sống phải thêm kích thích gì nữa, bây giờ nàng đã rất kích thích rồi. Cô nàng xâm nhập vào đầu óc những cô bé kia, đã từng qua rèn luyện chuyên nghiệp nên nàng nhanh chóng lấy được thông tin mình cần.
“Xin lỗi, tôi có việc, gặp các bạn sau.” Nàng tạm biệt mấy người rồi chạy nhanh đến Carl.
“Ca ca, ngươi giấu diếm ta?.” Ánh mắt nàng rưng rưng lã chả như sắp khóc.
“ Hả? Gì? Ta giấu ngươi chuyện gì?.” Carl giả vờ mơ hồ hỏi.
“Ta là nhân vật tiểu thuyết, ta ở cuối truyện còn kết hôn với tên Ron tóc đỏ gay kia, oaaa.” Hermione ôm lấy hắn oà khóc lên.
“ Chỉ là JK viết chơi thôi, kết cục sai cả mà, ngươi phải tin tưởng mình a.” Hắn an ủi, hắn tưởng cô nàng dễ phân biệt được.
“Ta lại kết hôn với tên Ron kia, thật xúc phạm quá đi, đi, đi nước Anh, tìm Rowling”
Cô nàng đang oà khóc đột nhiên dừng lại ngẩng cao cằm kiêu ngạo nói.
“Tên gay kia mà cũng xứng với tiểu thư Hermione cao quý.”
Hắn xạm mặt lại, lấy tay chặt vào đầu cô nàng,
“Xong chưa?.”
“Xong rồi.” Hermione tội nghiệp nói.
“Giờ đi đâu nữa?.”
“Tìm cái người Emma Watson.”
“Đi.” Hắn bế Aine đi trước.
-------Hết P1-------
Truyện Việt【Du Hành Đấu La】, Lạc Tử Dương.
Cầu ủng hộ.