Chương 31: Tam Đầu Khuyển bí ẩn

Giữa trưa, Carl cùng hai học tỷ theo nhau đi vào phòng ăn Đại sảnh, 4 học viện phân chia thành 4 bàn đang ngồi nói chuyện với nhau. Carl thấy Hermione đang ngồi cạnh 2 tên ả sư tử con, đang thì thầm nói nhỏ gì đó. Hắn tạm biệt hai học tỷ rồi đi sang.

“Này, Hermione” Carl ngồi xuống một bên nàng.

“Carl, ngươi đã đến” Hermione vui mừng kêu lên.

“Có chuyện gì xảy ra?” Hắn tò mò hỏi, đối với Harry cùng Ron gật đầu.

“Là Snape” Hermione kể lại 2 tiết học Ma Dược lúc sáng.

“Ta nghe nói lúc trước hắn còn là Death Eater, không hiểu tại sao hiệu trưởng Dumbledore lại để hắn dạy học” Ron nhỏ giọng kể lại, lúc nãy ánh mắt Snape nhìn về Harry làm hắn khó chịu, giống y hệt tên tóc vàng, nói xong hắn thói quen liếc về bàn Slytherin, thấy tên kia thỉnh thoảng nhìn về phía này. Ron tức giận ‘Hừ’ một cái.

“Hắn luôn thiên vị Slytherin và trừ điểm Gryffindor.”

“Ta thấy tên kia giống như đang nhắm vào Harry” Hermione nói thêm.

Harry rùng mình một cái, đến Hogwarts hắn biết được ‘Người Thần Bí’, cùng Death Eaters, hắn lo sợ thuộc hạ Hắc Ma Vương tìm hắn báo thù.

Carl cười cười, hắn ngồi lắng nghe mấy người phàn nàn, chuyện này để Snape bị hiểu lầm liền tốt, ai bảo tên kia suốt ngày mặt đơ chi.

“Tối qua ta phát hiện trong lâu đài có một con quái vật” Nghĩ đến cái đó, Ron nhìn Harry rồi nói, Hermione, ờm.. mặc dù tính cách nàng hắn không thích nhưng có lẽ là người tin được, Carl cũng vậy (có lẽ?).

“Cái gì? Các ngươi dạ du?” Hermione giật mình la lên.

“Suỵt, nhỏ giọng thôi, bộ ngươi muốn cả Hogwarts biết à?” Ron ra hiệu giữ im lặng, rồi nhìn xung quanh, nói.

“Các ngươi....” Hermione dự định thuyết giáo cái gì, nhưng bị Carl gọi lại.

“Được rồi, để họ nói rõ” Carl cũng tò mò chuyện tối qua, tuy không có Hermione như trong nguyên tác nhưng hai người bọn hắn vẫn phát hiện Tam Đầu Khuyển Fluffy. Tiểu cô nương nghe vậy liền nghe theo, hai mắt trừng nhìn hai người nói, chờ thuyết giáo.

Ron kể lại chuyện Malfoy thách đấu với hắn vào lúc nữa đêm, do chiều hôm qua Khoá Phi Hành bị tranh chấp. Do gặp đúng tình địch thách thức, nên Ron không thể từ chối, buổi tối hắn đã lén lút đến điểm hẹn, chờ qua nửa đêm lại không thấy Draco đến, hắn đang dự định đi về thì bắt gặp Filch. May mắn là Harry lo lắng chuyện hai người tranh chấp, dẫn đến tổn thương lẫn nhau nên lén lút đi theo, lại trùng hợp cứu được Ron nhưng sau đó gặp phải Tam Đầu Khuyển. Ron bắt gặp áp lực từ Malfoy nên chăm chỉ học tập hơn, sử dụng Ma Chú phát huy hết công suất mới cứu được hai người.

“Đồ ngốc, nếu bị bắt các ngươi sẽ bị đuổi học đấy” Hermione nhỏ giọng cáu gắt nói. Người hiền lành như nàng mà lại không muốn hai tên ngu bị đuổi.

“Lần sau sẽ không” Harry nói, hắn không muốn bị cô nàng dạy dỗ.

“Mà tối hôm qua ta còn chú ý tới Tam Đầu Khuyển đứng trên cánh cửa, nó thế mà lại bảo vệ cái gì đó.” Ron lại nói đến phát hiện của mình vào hôm qua.

“Nó đang bảo vệ cái gì?” Hermione nghe vậy tò mò hỏi.

Harry sờ lên đầu, cảm giác có cái gì đó từ trong đầu hắn muốn xuất hiện.

“Thứ mà cần một quái vật như thế bảo vệ, ta đoán chắc là đồ không tầm thường, hoặc là thứ gì đó đặc biệt nguy hiểm, hoặc là thứ đặc biệt quý giá.” Ron liếc nhìn Harry nói thêm, từ hôm qua đến giờ hắn mới suy nghĩ nát óc mới nói được nhiều như vậy, phải biểu hiện thật tốt trước mắt Harry.

Mọi người đang suy tư thì bỗng có bức thư đến, Harry giờ đã quen với chuyện không bao giờ nhận được thư. Nhưng nhớ lại vào buổi sáng đầu tiên, hắn thật sự bị sốc, khi chứng kiến hàng trăm con cú mèo bay vào giữa đại sảnh ngay trong bữa ăn, chúng bay quanh những cái bàn tìm chủ nhân, rồi thả xuống những phong thư và bưu kiện đến người nhận.

Cho đến giờ, Hedwig chưa gửi cho hắn một bức thư nào. Thình thoảng nó cũng bay tới đậu trên vai, nhưng là mổ nhẹ một cái vào tai chủ nhân, xin một miếng bánh mì nướng trước khi bay về ngủ.

Tuy nhiên sáng nay, Hedwig sà xuống giữa hũ mứt đường, thả một lá thư vào dĩa của hắn.

“Mấy ngày nay ngươi có viết thư gửi về nhà à?” Nhìn Kitty đang vui vẻ ăn thịt nướng, Carl cầm ‘Nhật Báo Tiên Tri’ trong tay quay sang Hermione tò mò hỏi.

“Ta quên, ngươi đây cũng...?” Hermione hơi bất an nói.

“Ta cũng quên” Hai người nhìn nhau.

“Ngươi đang chờ gì?” Hắn hỏi nàng.

“Ta viết ngay.” Cô nàng vội vàng lấy giấy bút ra, nghĩ đến mẹ Monica suốt ngày ‘càm nhàm’, tiểu cô nương hơi run rẩy. Carl cũng có cảm giác bất an ngồi một bên đọc lấy tin tức. Tuổi thơ ai cũng vậy ha, bị mẹ ám ảnh là bình thường.

Harry biểu hiện sự thông cảm nhìn hai người, may mà hắn không có mẹ (đùa), hắn ngạc nhiên cầm lấy thư của mình mở ra. Bức thư viết bằng những dòng chữ ngoằn ngoèo: Harry thân mến!

“Ta biết trưa thứ sáu ngươi được nghỉ, vậy ngươi có muốn đến uống một tách trà với ta vào lúc ba giờ không?

Ta muốn nghe ngươi kể về tuần lễ đầu đi học của ngươi.

Hãy để Hedwig hồi âm cho ta!

Hagrid”

(trong truyện gốc là nhận thư vào buổi sáng thứ sáu, ta thay đổi vào buổi trưa)

Harry đọc xong liền mượn bút lông chim của Ron, nhanh chóng hồi âm “Yes, please, see you later”

Rồi đưa cho Hedwig để nó gửi đi.

Làm xong hắn quay đầu nhìn hai người Carl hỏi, “Các ngươi ổn không?”

“Không sao, ta nghĩ ba mẹ ta sẽ không để ý đến a.” Carl nói thế nhưng chính bản thân cũng không tin, gần 1 tuần không gửi thư về nhà, Giáng Sinh này bị mắng chết.

Hermione đưa thư cho Kitty không tình nguyện cho lắm, bình thường nó ít có vai diễn, giờ mới xuất hiện lần nữa liền bị bắt làm việc.

“Gringotts bị tập kích?” Harry mượn lấy tờ báo từ chỗ Carl la lên.

“Ta nghĩ ta có thể biết một chút về sự tình món đồ kia.” Harry nói, Tam Đầu Khuyển, Hagrid, Gringotts.. Gringotts bị tập kích. Một mảnh rồi một mảnh manh mối đột nhiên liên kết lại một thể, Harry bỗng chốc bừng tỉnh, hắn tựa hồ phát hiện ra một chuyện bí ẩn vô cùng.

“Vào thời điểm Hagrid đón ta, hắn từng đưa ta đi Gringotts qua 1 lần.” Harry hướng bốn phía toàn đồng học nói, lúc này bọn hắn đang ngồi ở cái bàn dài gần với khu điểm tâm xó xỉnh, gần nhất là chỗ của đồng học Lavender cũng chỉ cách một cái bàn, nhẹ giọng nói ra ý kiến mình.

Đám người xung quanh lúc này thấy dáng vẻ của Harry, cũng khẩn trương, đều hướng về phía này chen lấn, chờ Harry tiếp tục nói tiếp sự tình.

Có điều....ngoại trừ Carl, hắn đã biết chuyện gì nên chỉ làm bộ ngu ngu, ghé sát tai tiểu Hermione thổi ra hơi nóng, rồi hôn nhẹ lên má nàng. Tiểu cô nương đỏ mặt, lườm hắn một cái, rồi nghiêng đầu lắng nghe Harry nói tiếp. Nàng cũng tò mò chuyện gì xảy ra.

“Hagrid từ Gringotts lấy ra một cái gói nhỏ, giấu nó ở trên người hắn rồi mang về Hogwarts.” Harry chỉ vào tờ báo, tiếp tục nói “Sau đó Gringotts liền bị tập kích, mà lại không có bất kỳ vật gì bị mất trộm, bởi vì thứ mà bọn hắn cần căn bản đã bị Hagrid mang về.”

Nghe đến đây, đám người trao đổi lẫn nhau qua ánh mắt.

“Hagrid từ Gringotts mang đồ vật về liền giấu ở phía dưới cánh cửa do Tam Đầu Khuyển bảo vệ.” Hermione cũng đoán được.

“Ta khẳng định Hagrid chắc chắn biết chút gì đó.” Harry khẳng định nói,

“Các ngươi muốn buổi chiều cùng đi không?” Hắn hỏi tiếp mấy người.

Hermione cùng Ron vui vẻ đồng ý.

“Ta sẽ đến muộn, bởi có khoá Ma Dược a.” Hắn cũng muốn đi, có điều hắn không có không nước bọt Dạ Kỳ để chế ‘Muggle dược tề’.

Harry nhìn hắn chúc phúc, khắc tinh của lão con dơi a. Đột nhiên hắn mong chờ Carl chiều nay sẽ làm gì lão Snape.

“Có điều ta bây giờ muốn nhất là giáo huấn sự tình Malfoy một trận thật tốt.” Ron không quá quan tâm Tam Đầu Khuyển thủ vệ cái gì, hôm qua hắn muốn hung hăng giáo huấn Draco Malfoy lại, kết quả lại bị lừa, suýt nữa bị bắt.

“Chuyện ngày hôm qua....” Harry cũng muốn ngăn cản, nhưng hôm qua Draco đúng là làm hơi quá, Ron không có ý định như vậy sẽ bỏ qua, lúc nhất thời hắn cũng không nghĩ đến biện pháp tốt gì được.

“Ngươi chỉ cần truyền tin Malfoy hẹn thách đấu ngươi tối qua nhưng lại bỏ cuộc, Malfoy là một trong 28 gia tộc thuần huyết, trốn tránh một cuộc quyết đấu thần thánh sẽ làm mất mặt gia tộc của hắn.” Lúc này Carl đang ôm eo Hermione đưa ra ý kiến của mình. Tình tay ba của 3 thằng gay sẽ rất vui ha, hắn đang mong chờ cảnh Malfoy biểu diễn.

Ron nghe vậy mắt sáng lên, hắn nói tiếng cảm tạ, rồi đứng dậy chạy nhanh về chỗ hai anh em Weasley truyền tin đi. Harry hơi bất lực nhìn Ron.

“Ngươi lại gây sự” Hermione bấm đùi hắn nói.

“Đâu có, ta chỉ hướng dẫn cho hắn .”

Hắn nói xong rồi ôm Hermione ngồi lên đùi mình.

“Ngươi,...đừng, đừng làm ở đây!” Tiểu cô nương nhìn xung quanh rồi khẩn trương nhỏ giọng nói.

“Làm cái gì?” Carl ra vẻ mơ hồ, cười hỏi lại.

“Làm...Đáng ghét” Cô nàng thuận miệng nói, nhưng nghĩ lại là mình đang bị đùa, nàng cố gắng vùng vẫy.

“Ngồi yên, nếu không...làm chết ngươi.” Hắn cắn nhẹ vành tai của nàng, đe doạ nói.

“Tối ta sẽ cho ngươi, đừng mà” Hermione hơi run rẩy nói, nàng biết Carl nói được là làm được.

“Tối nay ngươi phải sử dụng Thái Dương Thần Tinh Hoa a” Carl ra đều kiện, tối nay phải giải quyết hậu cung a, nếu không hắn thấy hơi có lỗi với hai người Penelope.

“Được, ta đồng ý” Tiểu cô nương cũng không phản đối, lâu lâu dùng Tinh Hoa kích thích một lần, nghĩ tới cảm giác đó tiểu huyệt nàng chảy nước ra.

“Ngươi ra nước” Cảm giác được trên đùi hơi ẩm ướt, hắn cười trêu chọc.

“Đều tại ngươi” Hermione nguýt hắn một cái.

“Hai anh em ngươi tình cảm thật tốt.” Harry ngồi một bên hâm mộ nói, lại nghĩ đến biểu ca Dudley, hắn rùng mình, tuổi thơ thật bất hạnh a.

Trong mắt người ngoài, họ chỉ cho là hai người họ đang đùa giỡn lẫn nhau, chẳng ai nghĩ đến hai anh em họ đã làm tình với nhau gần 3 năm. (Only Lỗ Nhị)

“Đương nhiên, Hermione thích ‘chơi’ với ta nhất.” Carl khoa trương nói, hắn nhấn mạnh chữ 'chơi'.

“Đồ Carl đần” Tiểu cô nương ngượng ngùng, nàng cố giãy giụa muốn thoát khỏi Carl đang ôm ấp mình, Carl cũng đạt được mục tiêu của mình nên thả nàng ra.

“Có phải ta bỏ lỡ điều gì không?.” Ron tóc đỏ trở về tò mò hỏi.

“Không có gì” Carl cười cười, hắn lặng lẽ véo một phát ‘Thanh Lý Chú’, tiểu cô nương cho hắn ánh mắt khen ngợi.

“Thật hâm mộ các ngươi.” Ron nói, hắn nghe Harry kể lại tình cảm của hai người liền ghen tị, tại sao gia đình hắn lại không giống như vậy a, nghĩ đến Fred cùng George thường lấy hắn làm trò vui, cảm giác mình thật là khổ, tuổi thơ bất hạnh a.

Giống như cảm ứng được tâm trạng lẫn nhau, Ron quay đầu nhìn về Harry, ánh mắt hai người chạm vào nhau, cảm thấy trong mắt sự đồng cảm, cảm thấy mắt cả 2 đang loé lên từng tia lửa.

Carl ngồi bên thấy cảnh này nổi cả da gà, hắn có thể tưởng tượng được màu phấn hồng của Gay khí đang lan gần tới mình, hắn nhanh chóng chào tạm biệt chạy thật nhanh, để lại Hermione một mình mơ hồ.

--------------

“Có chuyện gì à?” Thấy Carl hơi hoảng hốt, Penelope đưa ly nước chanh của mình cho hắn, tò mò hỏi.

Hắn ngồi xuống bên nàng, uống một ngụm mới thở ra.

“Không có gì, có các ngươi thật là tốt.” Carl đã bắt đầu hối hận khi cho 2 tên kia phát ‘Gay chú’, thật đáng sợ a, lần sau phải tránh xa ra, hắn ngồi lại gần Penelope, ngửi mùi thơm xử nữ trên người nàng mới dễ chịu hơn.

“Tối nay các ngươi chuẩn bị nha, ta đã dỗ dành Hermione tốt rồi.” Hắn nói tiếp, chưa dỗ dành cũng không sao, có ‘Thái Dương Thần Tinh Hoa’ là ổn cả.

“Quá tốt rồi.” Cho Chang ngồi một bên vui sướng nói, Hermione cái gì nàng không để ý, nàng chỉ cần được Carl thao mình là được.

Carl thông cảm nhìn Cho Chang đang vui vẻ, Hermione vẫn ngày đêm nhớ nhung nàng, hai ngày này có hắn làm nàng kiệt lực nên nàng hẳn mới từ bỏ, tối nay chắc nàng không thoát được rồi.

Cho Chang không biết có một tai nạn đang chờ đợi nàng, cô nàng hào hứng cầm lấy ống hút hút một ngụm tinh dịch nuốt cái ‘Ực’, hô to “Sảng khoái”.

Penelope phối hợp ‘rặn’ tinh dịch ra cho cô nàng, nãy giờ tiểu cô nương đều uống, tinh dịch sắp hết a.

--------Hết chương-------

Ta quên để ý tuyến thời gian truyện gốc, đôi khi hơi nhầm lẫn các sự kiện, sẽ hơi thay đổi.

Ta cũng quên mất con chim Kitty, giờ mới nhớ lại.

Các Ma Chú main đã sử dụng.

‘Pháp Sư chi thủ’: Cải tạo từ ‘Phiêu Phù Chú’, cánh tay vô hình giống như Niệm Động Lực. (c30 xuất hiện)

‘Phục Chế Chú’: Có thể phục chế lấy tài liệu Ma Pháp hay đạo cụ Luyện Kim, hạn chế là cần phải nghiên cứu rõ ràng chất liệu hay đạo cụ Ma Pháp đó. (c24)

‘Tiểu Thế Giới’: Không gian trong khe hẹp, tương tự với Kính Tượng Không Gian bên Marvel. (c13)

Mấy chương tiếp theo giảm H, viết cốt truyện tí....

Mệt quá,CV khó edit thật sự (Editor)