Chương 24: Penelope và Dũng sĩ Cho Chang

9h tối, Carl một mặt sảng khoái đi ra thư viện, làm tình nơi công cộng khiến tiểu Hermione lỗ thịt co chặt hơn khiến hắn bắn tinh ra nhanh hơn bình thường, lần sau có thời gian làm tiếp a.

Chào Hermione rồi trở về, hắn bỏ qua bữa ăn tối, đối với hắn, không ăn cũng chẳng sao, hấp thu năng lượng Hằng Tinh đủ để hắn sống nhiều năm.

Bước vào phòng nghỉ Ravenclaw, hắn gặp Penelope học tỷ đang ngồi trước bàn đọc sách, đôi chân dài trắng muốt đang bắt chéo nhau, một tay chống cằm, đầu hơi nghiêng nhìn vào cuốn sách thật dày.

Nhìn qua nàng là một nữ sinh xinh đẹp ưu nhã, điềm tĩnh, chính xác là tiểu ưng Ravenclaw, nhưng không ai biết rằng ẩn giấu dưới sự điềm đạm yên tĩnh đó là vũ mị, yêu diễm đến tận xương tủy a.

Carl hít thật sâu một hơi, cố gắng khống chế nhiệt huyết đang sôi trào, an ủi dương vật cứng rắn an tĩnh lại. Vừa mới làm tình với Hermione xong, mà giờ lại cứng lên rồi. Không biết Superman Clark như thế nào, chứ hắn vẫn luôn trong tình trạng phát tình, trong cơ thể dương khí quá nhiều a.

“Học tỷ đang chờ ta à?.” Hắn ngồi cạnh bên nàng, ngửi thấy hương thơm xử nữ khiến tâm hắn vừa mới yên lặng trở nên nóng nảy lên.

“Đúng vậy học đệ, ta chờ đợi ngươi từ hôm qua đến giờ.” Nàng ưu nhã khép lại quyển sách, rồi quay người ôm lấy đầu của hắn kéo vào ngực nàng.

Hắn cảm giác được bầu sữa nóng ghé sát mặt mình, mùi sữa thoang thoảng khiến hắn nuốt một ngụm nước bọt, dương vật đã chống thành lều ở đũng quần.

Penelope tay cầm lấy côn thịt cứng rắn phía ngoài quần ống, thật nóng a. Nàng liếm môi một cái, cúi đầu ngậm tai hắn, dụ dỗ nói.

“Học đệ, ngươi có bảo bối thật lớn, ta muốn ăn nó a.”

“ Học đệ ta đây cũng muốn ăn ngươi a, tiểu yêu tinh.”

Carl đương nhiên vui vẻ đồng ý, nhưng đang hào hứng muốn cởi váy nàng ra thì Penelope đột nhiên đứng dậy, quay lưng rời đi, tiếng nói vọng lại,

“Về phòng ta làm bản đồ a, để mai còn kịp bán.”

Penelope đỏ mặt, nàng chỉ đùa giỡn thôi, không ngờ Carl lại tưởng thật, học đệ này to gan hơn nàng tưởng, Penelope nhanh chóng nói sang chuyện khác. Da mặt nàng vẫn không đủ dày để làm tình nơi này a, mới đó là hết cỡ đối với nàng.

Nhìn bóng lưng học tỷ đi xa, Carl cúi đầu nhìn liều vải căng cứng đang phồng lên một cục, chửi thầm tiểu yêu tinh, liếc nhìn Cho Chang đang núp trong góc, hắn hít một hơi thật sâu rồi đi theo nàng.

----------

Cho Chang rất khó chịu, nàng thấy Penelope học tỷ đang trêu đùa Carl đáng ghét. Nàng còn thấy học tỷ nắm chặt ‘Ma Pháp Bổng’ nữa. Tiểu cô nương quyết tâm thề bảo vệ người yêu mình. Nàng lén lút đi sau hai người vào phòng ngủ.

------

Penelope ở phòng ngủ là một căn phòng lớn nằm ở cuối hành lang tầng 8, tách riêng với hai dãy phòng ngủ truyền thống khác, cho phép nam sinh bước vào. Nói là phòng, nhưng thực ra một căn nhà thì đúng hơn, có đủ phòng khách, phòng ngủ, phòng vệ sinh,..., Trong phòng khách có một cái bàn lớn và vài cái giá chứa đầy sách, cái bàn này có lẽ là các cấp trưởng Ravenclaw thường ngồi họp a, giá sách chứa vài tài liệu sinh viên, hay đội hình Quidditch.

Penelope khoá cửa rồi dắt hắn vào phòng ngủ của nàng, hắn liền nhào lên, đẩy ngã Penelope xuống giường.

“Khoan đã, làm xong bản đồ đã.” Nàng hơi không tự nhiên, mặc dù rất muốn, nhưng bản năng phụ nữ hay cái gì đó khiến nàng hơi chần chờ.

Thấy nàng chưa sẵn sàng, Carl đành thôi. Ngồi xuống trên ghế bành, hít sâu một hơn để lửa nóng lắng lại, hắn hỏi.

“Một cái bản đồ ngươi nghĩ có thể bán bao nhiêu tiền.”

“1 sickle?.” Penelope hơi do dự đoán.

“Quá ít, ta nghĩ bán 1 Kim Galleon.”

“1 Kim Galleon?, có quá nhiều hay không?.” Penelope ngạc nhiên thốt lên, 1 Kim Galleon nhiều lắm, giống như nhà Weasley, 1 năm thu nhập chỉ khoảng 50 Kim Galleon, số tiền này còn không đủ mua cho Ron tóc đỏ đồ nhập học mới.

Các loại Ma Chú sinh hoạt có thể khiến nhà Weasley không lo vấn đề ăn uống, nhưng mua đồ mới thì không được a, không thấy Ma Trượng của Ron được truyền từ Charlie, qua tay Percy, đến anh em sinh đôi rồi mới đến Ron. Cái này khiến Carl chửi bậy rất lâu.

“Không sao đâu, Slytherin hay gia đình Vu Sư có thể không mua, nhưng tân sinh Vu Sư gốc Muggle có lẽ không biết Galleon quý giá a, với lại lúc đổi tiền họ được đổi 100 Kim, mua đồ đạc còn dư nhiều a.” Carl nhếch mép cười

Penelope nhìn Carl giống như đang mọc ra hai sừng ác ma , không hổ là ngoan nhân ngày đầu tiên làm nổ Snape a, thật độc, nàng cảm giác hơi tội nghiệp tân sinh.

Không phản bác được Carl, nàng đành đồng ý, nàng nói.

“Vậy thì 1 Kim, nhưng xem chất lượng của bản đồ ngươi đã.”

Carl nghe vậy bắt đầu lấy ra tài liệu của mình, một tờ da dê, một lọ mực đặc biệt, một cây bút được làm qua Ma Chú.

Hắn bắt đầu tưởng tượng lấy cấu trúc toà thành, cây bút tự động sử dụng mực đặc biệt vẽ lên, từng con đường, khu vực toà lâu đài được hiện lên trên tấm da dê. Nhưng hắn không đưa vào những con đường bí mật, có bí mật mới thú vị a.

Tiếp đó hắn thi triển chú ngữ định vị, chú ngữ cố hoá, nhận diện chú,... phản ‘Phục Chế chú’ một loạt chú ngữ,.

Xong, tấm da dê trở lại bình thường, hắn đưa cho Penelope,

“Thử xem.”

“Mở như thế nào?.” Penelope cầm lấy tấm da dê trống rỗng hỏi.

“Đưa Ma Lực ngươi vào.” Hắn hướng dẫn.

Nghe vậy, Penelope lấy ra Ma Trương đưa Ma Lực vào. Tấm da dê hiện ra bản đồ Hogwarts, ở vị trí phòng ngủ Ravenclaw có một chấm đỏ.

“Đây là ta thực hiện ‘Định vị chú’, nó sẽ đánh dấu ngươi khi ngươi di chuyển, tấm bản đồ này chỉ có ngươi mới thấy được nó hiện hình, ta đã làm phản chú tránh trường hợp sang năm lão sinh tặng bản đồ cho tân sinh. Còn nhiều người đi ké một người thì chịu thôi.”

Penelope tò mò cầm bản đồ đi quanh phòng, đi phòng khách, điểm đỏ vẫn đi theo, nàng chơi quên cả thời gian.

“Vậy như thế nào sản xuất hàng loạt.” Nàng hỏi, học đệ này quả nhiên thần bí a.

Carl cười cười, hắn nhận lấy tấm bản đồ từ tay nàng, hai tay cầm lấy nó kéo nhẹ ra, thầm hô, “Đa Trọng Phục Chế” Một tấm da dê y hệt xuất hiện tại tay kia. Rồi từng tấm từng tấm xuất hiện trong căn phòng. Chốc lát đã khoảng 500 tấm.

Penelope kinh ngạc há hốc mồm, ‘Phục chế thành song’, Ma Chú này nàng cũng biết, nhưng nó phục chế vật phẩm thứ 1 quan hệ với vật phẩm thứ 2 như quan hệ mẹ con, vật phẩm gốc thay đổi hay bị phá hỏng thì sẽ ảnh hưởng đến các vật phẩm copy. Nhưng ở đây có vẻ như toàn là sản phẩm gốc a. Nàng trừng mắt nhìn hắn, như đang hỏi làm như thế nào.

“Là ta cải tạo Ma Chú.”

Hắn thừa nhận, có vẻ như giả dạng ngây thơ tân sinh không được nữa. Ma Chú này hắn thấy có ý tứ nhất, nếu hắn công khai Ma Chú này chắc chắn nhận được huân chương Merlin Hạng Nhất a. Bởi vì nó có thể giải quyết được khuyết điểm của tài liệu Ma Pháp hiện nay.

Đúng vậy, nó có thể tự phân tích 1 tài liệu, rồi tự chuyển đổi Ma Lực của hắn thành tài liệu đó, copy thành 2. Có thấy quen không, đây là hắn nghiên cứu sơ bộ công thức chuyển hoá Ma Lực, kết hợp Biến Hình Thuật Cao Cấp, Ma Chú ‘Phục chế Thành Song’ mà tạo ra.

Hắn cảm thấy các Ma Chú ở thế giới Harry Potter rất có ý tứ, mặc dù không có nhiều Ma Pháp mạnh mẽ hay Vu Sư cường đại, nhưng những Ma Chú hằng ngày này hữu ích hơn với hắn, bởi vì những Ma Chú đơn giản này đã có sẵn cái ‘khung xương’ rồi, chỉ cần hắn hơi sửa chữa thêm chút ‘cơ bắp’, là lắp ráp thành Ma Chú mới ngay. Carl đang muốn nói gì thì Penelope đã ôm chầm lấy hắn.

Nàng úp mặt vào bộ ngực rắn chắc của hắn, thật khác hẳn với lứa tuổi, say mê hít thở lấy mùi Hoocmore giống đực nồng nặc trên cơ thể hắn. Lúc đầu nàng chỉ hấp dẫn với dương vật của hắn thôi, nhưng dần dần, sự thông minh, ác ý thú vị có chút thần bí khiến nàng sa vào, bây giờ thì nàng cút mẹ nó đi bản năng phụ nữ, nàng đang khát tình.

Nàng quỳ xuống trước mặt hắn, phóng xuất ra côn thịt đã cương cứng, hai mắt mê ly nhìn chằm chằm từng chi tiết của nó. Côn thịt dài 20 cm, quy đầu màu tím đỏ như quả trứng gà lớn, mấy đầu gân guộc chạy xung quanh.

Nàng cúi đầu xuống, hai cánh tay nâng tinh hoàn của hắn như nâng bảo bối, sợ vỡ. Khuôn mặt mềm mại ghé vào đầu buồi nhẹ nhàng ma sát, ngẩng đầu kiều mị nhìn Carl nói,

“ Côn thịt của ngươi thật lớn, thật tuyệt a.”

Carl hơi bất ngờ hành động của nàng nhưng cũng cười tà tà vuốt đầu nàng, nhìn khuôn mặt thiên sứ của nàng, nói.

“ Bây giờ nó là của ngươi, không phải sao?.”

“ Đúng vậy, bây giờ nó là của ta.” Nói xong, nàng hôn nhẹ lên quy đầu của hắn một cái. Ngẩng đầu cười vũ mị nhìn hắn rồi há to miệng ngậm luôn đầu c-c.

Carl hít một ngụm khí lạnh, nàng dùng răng cắn trúng hắn a, lúc làm tình hắn thường phong ấn Siêu cấp thể chất đi, giờ bị Penelope cắn trúng thêm siêu cấp cảm quan phóng đại nên hơi bị đau. Tay xoa đầu nàng, ra hiệu làm từ từ. Cô nàng vẫn ngậm đầu c-c ngẩng đầu lên cho hắn ánh mắt xinh lỗi.

Nhìn khuôn mặt thiên sứ với cảnh tượng dâm mỹ, hắn thú huyết sôi trào, côn thịt lại lớn ra một vòng. Mặc dù nàng không có kinh nghiệm bú liếm như Hermione, nhưng tiểu cô nương vẫn còn nhỏ, không được nở nang như Penelope.

Học tỷ nàng bú liếm chán chê đầu khắc, rồi thè lưỡi liếm dọc côn thịt. Tiếp đó tay nàng nắm lấy côn thịt bắt đầu sục lên, miệng nàng cúi xuống ngậm lấy hai bao tinh hoàn, miệng hút phát ra tiếng sụt sụt.

“Ta làm như vậy ngươi thích không?.” Penelope nhả ra côn thịt, khoé miệng nàng chảy đầy nước bọt, hai mắt mê ly ngẩng đầu hỏi thăm hắn.

“ Học tỷ học thật nhanh a, làm cho ta thật thoải mái, thật tốt.” Hắn nắm lấy côn thịt bỏ lại vào trong miệng nàng, rồi xoa đè đầu của nàng ra vào c-c hắn, mở miệng khen.

Penelope nghe vậy thầm vui, nàng cúi đầu chăm chỉ làm việc, hồi lâu, nàng ngồi chồm hổm dậy, hai chân mở rộng ra, miệng vẫn hút chặt quy đầu, hai tay nàng bắt đầu hoạt động, một tay thò vào áo ngực xoa xoa bộ ngực lớn, tay kia mò xuống nơi riêng tư nước chảy lênh láng, ngón tay móc vào sâu trong lỗ huyệt, móc thật mạnh lỗ huyệt, nhiều lần đâm trúng màng trinh nhưng không bị rách.

Nửa giờ sau, thấy thời gian đã đủ, Carl thả lỏng ống dẫn tinh cho tinh dịch trào ra. Hắn túm cô nàng tóc dí thật chặt đầu nàng để côn thịt vào sâu trong cổ họng.

Bị quy đầu đâm vào sâu trong cổ họng khiến Penelope trở nên khó thở, nhưng tinh dịch ấm áp bắn vào sâu trong bụng khiến cơ thể nàng hơi tê rân. Cảm giác khoái cảm lấn ép nghẹt thở khiến nàng mất đi phương hướng. Nàng cao trào, tiểu huyệt nàng phun phun ra từng dòng nước bắn ướt cả sàn nhà.

Cố nén thân thể mệt mỏi rã rời, Penelope nhả ra côn thịt, hai mắt mê ly ngẩng đầu nhìn Carl, ngón tay thon gọn dính đầy dâm thủy đưa lên miệng liếm mút, thấy côn thịt Carl còn dính tinh dịch, nàng cúi đầu xuống chăm sóc sạch sẽ.

“Ngon không học tỷ?.” Carl cúi đầu đưa tay vuốt má nàng.

“Ngon lắm, Carl học đệ, ta..ta muốn nữa.” Penelope hai mắt mê ly, nồng tình mật ý nhìn hắn, nàng sướng lắm, lần này cao trào hơn hẳn với làm tình cùng Cho Chang, trong lòng nàng thầm nói câu xin lỗi, lại không biết Cho Chang đã núp bên ngoài nhìn thật lâu.

Carl nhanh chóng cởi áo quần của nàng rồi ném nàng lên giường. Hắn ác ý thú vị cầm lấy quần lót vắt ra nước đưa hướng miệng nàng, từng dòng dâm thủy rơi vào miệng nàng, Penelope học tỷ vẫn chưa đi qua dư vịcao trào, cơ thể nàng mềm nhũn, bản năng mở miệng ‘ chem chép’ nuốt xuống.

Penelope cao khoảng 1m6, cao hơn hắn 10cm, bộ ngực nàng size C cup tròn vo, căng mộng. Nàng nằm ngửa dang rộng hai chân, lộ ra tiểu huyệt không lông đỏ ửng. Tiểu huyệt đã hơi sưng lên, hai cánh hoa mở ra lộ cái lỗ nhỏ nhắn đang chảy ra dâm dịch màu trắng. Đây là lần đầu tiên hắn thấy dâm dịch a, nó màu trắng giống như sữa đặc, tiểu Hermione còn không có, hoặc có lẽ nàng chưa đến tuổi dậy thì a.

Dùng ngón tay quẹt một tí dâm dịch bỏ vào miệng, hắn nếm thử, cũng chẳng có vị gì a.

Hắn thè lưỡi liếm một đường từ lỗ đít đến hột le khiến Penelope rên ứ ự.

Cởi ra áo quần của mình, lộ ra cơ bắp cường tráng khiến cho Cho Chang ngoài cửa nuốt nước miếng ừng ực. Đúng vậy, Cho Chang núp ngoài cửa, hắn đã thấy từ lâu nhưng không để ý.

Đang muốn bắt đầu làm tình, nhưng nghĩ đến cái gì, hắn lấy hơn nửa bình ‘ Thái Dương Thần Tinh Hoa’ ra, rót một ly. Gọi Penelope học tỷ tỉnh, rồi đưa cho nàng.

Penelope tỉnh dậy thấy chất lỏng trong cái ly Carl đưa mình, nàng đã biết chuyện gì xảy ra trên tàu ngày hôm qua. Hèn gì nàng phá cửa cả buổi nhưng không được, lại trùng hợp Carl có thể đi vào, lúc đó đang phê nàng không để ý, giờ mới biết nguyên nhân.

“ Thái Dương Thần Tinh Hoa? Nó có công dụng gì?.” Nàng và Cho Chang (ngoài cửa) ánh mắt hoài nghi nhìn chăm chú vào hắn.

“ Đây là tinh dịch ta, qua phương thức lên men đặc biệt nấu thành rượu, uống nó sẽ cải thiện Gene của ngươi, giúp ngươi làm tình cả đêm mà không mệt, còn trên toa tàu là do ta để quên.”

Với da mặt dày đạn xuyên giáp đâm không thủng, hắn tự nhiên sẽ không biểu hiện chột dạ gì.

Penelope cùng Cho Chang (ngoài cửa) mặt xạm lại, để quên? Vậy ai khoá cửa phòng các nàng? Là ai giả vờ ngây thơ suýt bị doạ ngất?. Bây giờ nghĩ các nàng cảm thấy mình buồn cười vl, hận không có cái lỗ chui xuống, chắc lúc đó hắn đang cười trộm hai nàng a.

Penelope khó chịu nhìn xem hắn, học đệ này có ác cảm thú vị không có giới hạn a. Nhưng khi nhìn ly rượu ‘‘ Thái Dương Thần Tinh Hoa’’, nàng không tự chủ nuốt nước miếng một cái, nàng hai mắt mê ly, hơi thở dồn dập cầm lấy nó, ngửi cái mùi hương quen thuộc, nàng hai mắt nhắm nghiền, cơ thể nổi lên màu đỏ ửng, nước dâm dịch từ tiểu huyệt dâm dục lại chảy ra , định uống nó thì

“Ta cũng muốn a.” Đột nhiên, Cho Chang đẩy cửa đi vào mở miệng hét to lên, may mà Carl đã gia cố qua ‘ Kết Giới Cách Âm’ nếu không cả tháp lâu Ravenclaw đều nghe thấy.

Nghe tiếng Cho Chang làm Penelope giật mình tỉnh lại, bỏ xuống ly rượu một bên, nàng bản năng lấy chăn che lại cơ thể, xấu hổ không dám nhìn Cho Chang, hôm qua mới tỏ tình với tiểu cô nương mà bây giờ đã phản bội nàng.

“Ta cũng muốn, ta cũng uống nữa.”

-----Cuộc phiêu lưu của Cho Chang----

Tiểu cô nương bây giờ rất khó chịu, nàng theo dõi hai người từ rất lâu, tối qua Penelope đã cho nàng chìa khoá phòng mình nên nàng dễ dàng mở khoá lẻn vào. Và nàng đã thấy được tất cả, thấy Carl biểu diễn biến ra từng tờ bản đồ, lại thấy người yêu mình Penelope học tỷ sung sướng hạnh phúc nhào vào ngậm lấy ‘Ma Pháp Bổng’.

Lúc đó nàng biết mình không thể cứu được Penelope học tỷ được rồi, học tỷ đã bị ‘Hắc Ma Pháp’ dụ dỗ sa đoạ. Từ trong sách nàng biết được, muốn thoát khỏi Hắc Ma Pháp dạng này cần phải có phản chú, hoặc người thi pháp tự mình phá giải. Phản chú nàng không có, bây giờ chỉ có cách tiêu diệt Carl, ép buộc hắn giải chú cho học tỷ.

Từ khe cửa nhìn chăm chú vào ‘ Hắc Ma Pháp bổng’ để tìm sơ hở của nó, Cho Chang cảm thấy cơ thể mình nóng lên, miệng nàng hô hấp dồn dập, nàng hơi nứng. Nhất là lúc nhìn học tỷ tự an ủi mình. Tiểu cô nương không tự chủ lấy ngón tay móc lấy mình tiểu huyệt, hai mắt nhìn chằm chằm vào hai người, nàng lại móc trúng cái mà học tỷ nói đó là màng trinh, hôm qua thử mấy lần mà không làm rách được, Penelope học tỷ đáng tiếc rất lâu.

Một lúc sau.

A! nhìn học tỷ cao trào phun ra dâm thủy, Cho Chang liếm môi một cái, từ chiều qua đến giờ nàng chưa được thưởng thức nó. Nàng tiếc nuối nhìn chằm chằm bãi nước hồi lâu, hận không thể lao vào thè lưỡi liếm thật sạch. Không, không được, nàng phải thận trọng, Penelope học tỷ đang chờ nàng giải cứu, bây giờ mà đi vào thì sẽ bị Carl đáng ghét bắt được. Tiểu cô nương thầm nhủ.

Nàng thấy được Carl đáng ghét kia từ trong chiếc nhẫn lấy ra chai ‘ Thái Dương Thần Tinh Hoa’ gì gì đó, cái thứ mà đưa nàng với học tỷ lại gần với nhau, tối hôm qua nàng đã tìm xung quanh mà không thấy.

Là rượu được làm từ tinh dịch của hắn? Tinh dịch là cái gì? Nàng không biết mấy thứ này. Hắn nói hắn để quên ở toa xe? Cái này đánh chết nàng cũng không tin, chắc chắn là Carl âm mưu. Cho Chang trong lòng chửi ầm lên.

Lại thấy Carl đưa cho học tỷ một ly rượu, không được a, nàng biết uống ly rượu đó có hậu quả gì. Nàng quyết định đẩy cửa vào, hét to lên.

“Ta cũng muốn, ta cũng uống nữa.”

Cho Chang cảm thấy mình bây giờ giống hết lũ sư tử con bên Gryffindor nhiệt huyết ngu ngốc, nhưng nàng không hối hận, nàng đã không bảo vệ được học tỷ của mình, thì cùng chịu ‘khổ’ chung a.

Carl xạm mặt lại nhìn nàng, cái tư thế hiên ngang, sẵn sàng hi sinh kia là ý gì?

Tiểu nha đầu biểu hiện cũng hoàn hảo, bi tráng, nhưng mà làm ơn kéo quần lót lên dùm cái.

Carl chửi bậy.

Trong phim thấy cô nàng dễ thương thông minh lắm, bây giờ giống như bị lũ sư tử nhập, Carl hoài nghi nhìn vào chai rượu, chẳng lẽ nó còn có công hiệu thay đổi tính cách, Cho Chang thông minh dễ thương, bây giờ thành Cho Chang đậu bỉ, tặng kèm thiên niên ngốc? Carl ánh mắt hỏi thăm nhìn Penelope.

Cô nàng ngượng ngùng cúi đầu, có lẽ Cho Chang thay đổi a, người ta nói yêu đương thì hàng trí làm sao?

‘......’

Cho Chang đến ngồi lên giường rồi giật lấy chai rượu trong tay hắn, nốc vào bụng mấy ngụm, may mà Carl nhanh tay giật lại kịp, chứ thêm mấy ngụm nữa là giống hôm bữa Hermione cầu thao lỗ đít cả đêm a.

“ Ngươi tha cho Penelope học tỷ, muốn làm thì làm lên người ta a.” Tiểu cô nương hơi loạng choạng nằm úp ra giường, cúi đầu ghé sát vào côn thịt của hắn mà nói.

Uống tí rượu mà nàng đã hơi say. Carl bó tay rồi, nhìn qua Penelope cầu cứu. Cô nàng cười xin lỗi, tới gần ôm Cho Chang nhưng bị cô nàng đẩy ra.

“ Carl đáng ghét, 'Ma Pháp bổng’ đáng ghét, ta cắn chết ngươi.” Tiểu cô nương há miệng thật to, ngậm lấy quy đầu to của hắn rồi cắn. Carl hết hồn, may mắn kịp thời mở ra Siêu Cấp thể chất, nếu không đau chết.

Tiểu cô nương cố gắng cắn mấy lần nhưng không được thì chuyển sang bú mút nhè nhẹ. Nàng ngủ quên a? Carl cảm thấy cô nàng đã bình thường lại thì chậm rãi phong ấn lại Siêu Cấp thể chất.

“A,..ha.” Hắn hít hà thoải mái, tiểu cô nương có lẽ đang nằm mơ ăn kem, cái lưỡi của nàng liếm quy đầu của hắn thật tuyệt. Hơi ngửa đầu ra sau, hắn nhắm mắt hưởng thụ lên, nhưng vẫn để lại một phần tâm thần đề phòng lỡ cô nàng nổi điên cắn mình a.

Penelope thấy Cho Chang bú liếm Carl côn thịt thì hơi khó chịu, mặc dù nàng đã phản bội trước nhưng không có nghĩa nàng không ghen a.

Trừng Carl một mắt, nàng cầm lấy phần rượu của mình uống lên, nàng hai mắt mê ly nhìn chằm côn thịt Carl nhưng thấy Cho Chang đang ngậm lấy nó liền thôi.

Penelope cởi sạch áo quần tiểu cô nương, loay hoay mấy lần mới cởi ra được, nhìn vào miệng nhỏ Cho Chang vẫn không rời côn thịt Carl. Nàng nứng hơn.

Ngồi quỳ sau bờ mông nhỏ của Cho Chang, Penelope nhìn chằm chằm vào lỗ đít nhỏ cùng tiểu huyệt hồng hào đẫm nước. Dùng lưỡi liếm một đường từ tiểu huyệt lên lỗ đít, chiêu này là nàng học theo Carl lúc nãy, rất sướng. Quả nhiên Cho Chang mông hơi giật giật lên, rồi phun nước, cô nàng cao trào.

Thấy vậy, Penelope không hiểu cảm giác vui vẻ, nhanh chóng há miệng úp vào lỗ huyệt, không bỏ sót chút nào nuốt vào bụng.

10s sau, Cho Chang ngừng co giật, Penelope liếm môi một cái, hương vị Cho Chang thật ngon a, nhưng hơi không bằng tinh dịch Carl, cô nàng nhìn vào côn thịt hơi chép miệng.

Penelope dùng hai tay tách ra khe mông, lỗ đít cô nàng được mở rộng ra. Nàng thè lưỡi ra, liếm một vòng quanh lỗ đít. Rồi cho đầu lưỡi vào sâu trong trực tràng liếm xung quanh thành ruột.

Đang bú liếm côn thịt, Cho Chang đột nhiên dừng lại, miệng rên ư ư, cảm giác khoái cảm khiến cô nàng hơi tỉnh giấc. Cúi đầu nhìn côn thịt trong tay, lại nhìn người yêu đang liếm lỗ đít mình. Cô nàng cảm thấy hơi khó chịu, muốn cắn vào dương vật Carl thì bị hắn cản lại.

Carl cảm thấy hơi đau đầu, Cho Chang bướng bỉnh hơn hắn nghĩ, bình thường Gene hạ cấp thấy côn thịt của hắn là nhào vào, hận không thể nuốt luôn nó, còn Cho Chang ở đây thì lại khác. Mất ý thức thì bản năng sẽ liếm côn thịt, tỉnh dậy thì có ý cắn đứt nó.

Bỗng nhiên, hắn nghĩ ra cách.

“ Bú liếm nó cẩn thận, nếu không ta sẽ dùng nó đâm chết Penelope.” Carl chỉ vào côn thịt đe doạ.

Tiểu cô nương mắt đỏ lên, muốn cắn phát đứt nó. Nhưng lại nhìn học tỷ đang liếm lỗ đít mình, vì học tỷ, nàng cắn răng chịu đựng. Hắc Ma Pháp đáng ghét a, há mồm ngậm côn thịt đi.

Nhìn thấy tiểu cô nương hai mắt rưng rưng, hắn hơi không đành lòng, cho Penelope ánh mắt yên tâm. Hắn đặt tay lên đầu Cho Chang xoa nhẹ.

“Cố gắng làm cho ta vui, có thể ta sẽ tha cho Penelope.”

Hắn hơi dỗ dành cô nàng, đương nhiên hắn sẽ không buông tha ai cả.

“ Phải nhớ đến lời hứa của ngươi a.”

Cho Chang ngẩng đầu trừng mắt hắn một cái rồi cúi xuống mút tiếp, được Carl hứa hẹn, nàng cảm thấy liếm côn thịt thoải mái hơn hẳn, nàng hơi không ghét điều này. 'không, không phải, đây là vật phẩm Hắc Ma Pháp, có thể điều khiển lòng người’, tiểu cô nương một lần nữa nhấn mạnh đây là vật nguy hiểm, nàng chỉ làm việc này vì người yêu.

Nếu Carl biết lý do Cho Chang chống cự hắn chắc cười ra nước mắt a, lại là do hiểu nhầm đây là vật phẩm Hắc Ma Pháp , nên từ sâu trong nội tâm nàng kháng cự nó.

Thấy Carl ra điều kiện với Cho Chang, Penelope không quan tâm lắm, có lẽ đây là kế hoạch của hắn a? Nàng và Cho Chang đã sa vào rồi chắc chắn sẽ không ra được. Đang liếm mút lỗ đít tiểu cô nương khiến nàng hạnh phúc, ngón tay nàng đâm vào Cho Chang tiểu huyệt nhưng không thể đâm rách màng trinh, có lẽ do Carl động tay chân a. Trinh tiết tiểu huyệt không được thì còn có lỗ đít a.

Ngóng nhìn côn thịt Carl, nàng nghĩ có thể làm một cái tương tự a. Nàng ngồi dậy tìm Ma Trượng, cố gắng thi triển ‘‘ Cục bộ Biến Hình Thuật’’ biến ra côn thịt nhưng không được, nàng đang nứng lắm nên không thể tập trung.

Đưa mắt nhìn về phía Carl thần bí cầu viện trợ.

“Ta muốn mình có một côn thịt, ngươi giúp ta.” Penelope nói.

“ Không được, sẽ không có côn thịt nào khác ngoài của ta.”

Hắn phản đối ngay, của hắn một cái là được rồi, hắn không thể chịu đựng được một cái côn thịt nào khác, phân thân của hắn cũng không được. Đúng vậy, Carl có thuật phân thân a, cái này nói sau.

“ Vậy ta muốn dương vật giả cũng được.” Nghe giọng điệu của Carl nàng biết sau này có lẽ không có cái côn thịt nào khác.

“ Gọi chủ nhân.” Carl nháy nháy mắt nhìn nàng, rồi nhìn xuống Cho Chang.

Penelope bó tay rồi, Carl vậy mà tính toán nhỏ nhặt với Cho Chang. Nhưng nàng cũng không phản đối.

“ Chủ nhân, xin ngài ban cho ta dương vật giả.” Nàng ra vẻ cầu xin nói.

Cho Chang đang say sưa mút ngon lành côn thịt đột nhiên bật dậy.

“ Không được, ta không đồng ý, Penelope là của ta.” Nàng liên tiếp phản đối.

“ Phản đối vô hiệu, đều do ngươi lúc nãy muốn cắn ta, ta mới trừng phạt Penelope, còn nữa, từ nay không có ai khác ngươi sẽ phải xưng hô ta là chủ nhân, còn tự xưng mình là tiểu nô, nếu không ta sẽ phạt lây sang Penelope.” Carl ác thú vị cười cười, nháy mắt ra hiệu Peneloe đang muốn phản đối, hắn đang trêu chọc cô nàng a.

“ Ngươi.. ngươi... Chủ nhân.” Đang chuẩn bị chỉ tay vào mặt Carl chửi ầm lên, nhưng thấy hắn đang không có hảo ý nhìn Penelope, tiểu cô nương liền đổi giọng.

Nàng nước mắt rưng rưng nhìn Penelope nhỏ giọng nói câu ‘‘Xin lỗi’’ rồi cúi đầu nghiến răng nghiến lợi táp lấy quy đầu hắn muốn cắn, nhưng nghĩ đến học tỷ vẫn bị Hắc Ma Pháp khống chế nên mút lên.

Penelope nhìn Carl cầu xin, nhưng hắn ra hiệu ‘Im lặng’, rồi phất tay, biến cái ấm trà thành dương vật giả hai đầu. Đưa cho Penelope.

Thấy hai đầu dương vật nàng liền đoán được sử dụng như thế nào, hơi đỏ mặt nhìn Carl, rồi cúi người, nhét đầu kia sâu vào trong lỗ đít, chân nàng hơi run, đây là lần đầu tiên có dị vật đâm vào sâu trong lỗ đít.

Penelope đã tự phá trinh lỗ đít và muốn phá tiếp lỗ đít Cho Chang khiến hắn hơi đáng tiếc, nhưng không sao, còn hai lỗ trinh tiết. Phất tay, cho dương vật giả thêm rung tối đa, uốn cong dương vật cho đầu kia cong hướng về phía trước.

Penelope hai mắt mê ly, dương vật giả rung mạnh trong đít nàng khiến nàng chết lặng. Nhìn qua Carl cảm ơn, rồi cúi đầu nhìn lỗ đít Cho Chang. Do được nàng bú liếm nãy giờ nên lỗ đít đã mở rộng ra.

Cúi đầu hôn nhẹ một cái. Nàng cầm dương vật giả đưa từ từ vào trong lỗ đít Cho Chang, cắm thật sâu vào.

Cảm nhận được vật lạ vào trong cơ thể mình, muốn quay đầu lại xem nhưng lại bị Carl đè đầu lại. Nàng phẫn hận trừng Carl một mắt rồi cúi đầu liếm tiếp, mặc kệ sau lưng.

Penelope từ từ rút ra đút vào lỗ đít tiểu cô nương, nàng cúi đầu nhìn mông nhỏ tiểu cô nương đang bị một cây gậy lớn ra vào, hình ảnh đó rất dâm mỹ làm nàng cảm thấy phấn khích, liền đâm vào rút ra nhanh hơn.

Carl phất tay, làm dương vật giả trong lỗ đít nàng có thể tự đồng bộ khi nàng nắc mông đ-t Cho Chang.

Đang làm tình không biết mệt, Penelope cảm nhận được lỗ đít mình lại sướng, biết là ai làm, rồi nhanh chóng đâm vào thật nhanh.

Cho Chang không chịu được nữa, lỗ đít nàng bị kích thích liên tục, ngậm lấy đầu c-c của hắn mà miệng cứ rên hừ hừ, Carl tạm để côn thịt ra khỏi miệng nàng để nàng thoải mái rên.

“A, Penelope, ta sướng... qu.á, ta muốn nữa.”

“Aa,.. làm mạnh nữa lên,... làm chết ta.”

Penelope nghe Cho Chang rên thì càng kích thích, nàng cũng há hốc mồm vì sướng, miệng nàng đang muốn rên lên thì bỗng nhiên bị Carl lấy côn thịt chặn lại, hắn đâm vào sâu trong họng cô nàng khiến cô nàng khó thở trợn trắng mắt lên, nhưng mông vẫn không quên nắc đâm vào lỗ đít Cho Chang.

“A, Penelope, ta.. raa.a”

Penelope cũng muốn nói một câu ‘‘Ta cũng ra’’ nhưng không được, cổ họng nàng cũng bị côm thịt Carl bắn tinh dịch vào trong a.

Theo Penelope, Cho Chang cao triều phun ra, hai người đã hơi tỉnh táo lại, Carl cũng rút côn thịt của mình ra, Penelope kiệt sức ghé nằm vào lưng Cho Chang. Hắn ôm đầu Cho Chang lên, đưa côn thịt đến trước mặt nàng.

“ Tiểu nô, liếm thật sạch.”

Cho Chang hai mắt mê ly há miệng ngậm lấy mút.

Một hồi lâu, nàng mới nhả côn thịt ra.

Một hồi lâu, nàng mới nhả côn thịt ra.

“ Thế nào? Lần đầu thao lỗ đít sướng không?.” Hắn trêu chọc.

“ Sướng, sướng lắm, ta muốn nữa.” Nàng gấp gáp hô lên.

Lại là tác dụng phụ này, Cho Chang bây giờ đang trở nên khát tình. Nàng sẽ làm bất cứ điều gì nếu được sướng.

“ Gọi chủ nhân.” Carl nói, tác dụng phụ này hắn cần nghiên cứu kỹ hơn, lỡ lần sau Hermione lại bị thì chết, mặc dù hơi có lỗi với Cho Chang, nhưng bù đắp sau a.

--------Hết chương-------

Còn hơn 3000 từ nhưng....đợi sang chương sau.(Tác bộ này)

Ps : Chương sau có hơi nặng. (Tác bộ này)