Tiểu cô nương Lavander cảm giác bây giờ rất không thoải mái, mặt nàng nóng hổi, hô hấp dồn dập, tiểu huyệt rất ngứa, nó chảy ra nước nhiều hơn từ khi ngửi được mùi sữa mà Hermione đang uống. Nàng hai chân đang kẹp chặt lại, mông nhỏ uốn éo, cố gắng để nơi riêng tư mình thoải mái hơn.
Bây giờ nàng chỉ muốn về phòng ngủ, thưởng thức vết sữa nàng giấu giếm được, mong muốn tái hiện lại lúc sáng phun nước rất thoải mái. Nhưng mặt ngoài nàng vẫn cố gắng biểu hiện nghiêm túc, chăm chú lắng nghe Hermione đang thao thao bất tuyệt , mặc dù biểu cảm sẽ tốt hơn nếu mắt nàng ngừng mê ly chảy ra nước.
Đang nói chuyện Hermione đột nhiên dừng lại, nàng hơi tập trung tinh thần, thì thấy Carl lấy ra một chai nước cho Hermione uống vào.
Thấy chai nước và ngửi được hương vị thoang thoảng trong không khí, nàng không tự chủ nuốt nước bọt một cái, là nó, chính là nó. Nàng hận không thể nhào vào giành giật chai nước đó. Nhưng lý trí khiến nàng dừng lại. Nhưng nàng bây giờ không còn tâm trạng nghe Hermione giảng giải, nhìn chằm chằm miệng Hermione. Tiểu huyệt của nàng nước đã chảy thành dòng, ướt đẫm váy, rồi chảy ra ghế.
“A!.” Đột nhiên, Hermione hét to một tiếng, mọi người xung quanh bắt đầu nhìn về phía này. Lavender mặt tái đi, váy quần và chỗ ghế của nàng đã ướt, giờ mà đứng dậy thì mọi người sẽ cho rằng nàng đái dầm. Nữ tân sinh Gryffindor đái dầm tại thư viện trong ngày đầu tiên đi học, nàng sẽ không sống được nếu ngày mai lời đồn đó lan khắp cả sân trường. Nàng hối hận mình chưa học tập ‘Thanh Lý Chú’, giờ không muốn mặt làm người a.
Hermione đỏ mặt hướng xung quanh mọi người cúi đầu tỏ vẻ xin lỗi, nàng muốn chết, bị ca ca đâm vào lỗ đít ngay tại chỗ đông người, quay đầu dùng ánh mắt cầu khẩn nhìn ca ca, nhưng Carl không để ý, làm như không có chuyện gì.
Carl trên mặt vẫn là nét mặt chững chạc đàng hoàng, tay cầm quyển sách đọc, nhìn qua hai người giống như hai anh em yên lặng học tập, trong rất hồn nhiên. Nhưng dưới mặt bàn đã sớm dâm loạn không chịu nổi, côn thịt đã lút cán đâm vào sâu trong lỗ đít, ngón tay của hắn cắm ở trong l-n nhỏ tiểu cô nương, Hermione cũng không dám lên tiếng, chỉ có thể mặc cho ngón tay ca ca tại trong l-n nàng đùa bỡn.
Hắn dùng ngón tay tại hạ thể nữ tính trừu sáp, móng tay cứng rắn không cẩn thận nặng nề mà đâm chọt bì thịt bên trong nàng, người Hermione run một cái, bị Carl phát hiện, hắn lập tức chiếu tiếp vào "điểm mẫn cảm" của cô nàng hung hăng đâm tới!
Hermione sướng đến nhịn không được kẹp chặt hai chân, trong l-n càng ngày càng khẩn trương căng thẳng, ngón tay ca ca một chút một chút dùng sức đâm vào từng khối thịt mềm kia, nàng sướng đến gắt gao cắn môi, suýt chút nữa không chịu nổi rên ra thành tiếng.
Đây là lần đầu tiên Carl đùa giỡn lỗ huyệt của nàng, cảm giác mới lạ, kích thích khoái cảm hoàn toàn khác với lỗ đít, làm tình với lỗ đít cho nàng cảm giác như đi vệ sinh, nàng sẽ căng cơ mông cố rặn để đè nén côn thịt đuổi ra ngoài, có chút tiện ý, mang theo khoái cảm biến thái . Còn tiểu huyệt nàng ca ca mới chọc 1 ngón tay vào, nàng đã cảm giác được linh hồn như bay lên, sướng tê rân cả người.
Lúc này có người từ trên chỗ ngồi đứng lên, đi ngang qua bên cạnh bàn của bọn họ, đi tại bên cạnh hắn cách giá sách ngay đó không xa tìm sách, Hermione cả người khẩn trương hơn, đang giảng giải với Lavender cũng dừng lại, sợ dưới bàn bọn hắn dâm loạn không chịu nổi sẽ bị người nhìn thấy, sợ được không ngừng run, thân thể càng gia tăng hơn kéo căng, ngón tay Carl lại không ngừng moi móc tiểu huyệt nàng, tại thể nội nàng côn thịt lại hơi giật giật, lỗ đít nàng không ngừng thít chặt, làm cho trái tim nàng co lại đều nhanh nhảy ra ngoài, rất nhanh một tia nước từ tiểu huyệt nàng phun mạnh ra.
“Ngươi cao triều......” Carl ghé vào tai nàng trêu chọc nói nhỏ, dâm thuỷ ấm áp bắn vào cánh tay hắn, Carl dùng nhẫn không gian chứa đựng lên, “Ở bên ngoài làm rất kích động a? Ta đều không hề động chính ngươi liền cao triều.” Carl lúc nói chuyện còn tại từng ngụm từng ngụm thở dốc, nhiệt khí phun tại trên lỗ tai Hermione , để cho nàng bên tai đều đỏ ửng.
Cố nén tâm tình chập chờn, hoặc đó là hôm qua có kinh nghiệm , Hermione cười xin lỗi rồi tiếp tục giảng giải cho Lavender. Tiểu cô nương ngồi đối diện đang động tình hay mất tập trung nên không chú ý đến Hermione khác lạ, ra hiệu không sao, rồi mơ màng suy nghĩ lung tung.
Bỏ qua tiểu huyệt chưa được khai phá, Carl hai tay ôm chặt lấy eo của nàng, hạ thân động tác càn rỡ mà đâm đỉnh vào sâu trong lỗ đít nàng, Hermione trong lòng thất kinh, trái tim cơ hồ muốn từ trong cổ họng nhảy ra, dọa đến cách nàng nói chuyện hơi run rẩy, thân thể bị ca ca đỉnh đến khẽ nhấp nhô, động tác lớn như vậy nhất định sẽ bị người phát hiện!
Carl thấy muội muội phản ứng, thổi hơi nóng bên tai nhỏ muội muội nói: “Ngươi cứ biểu hiện bình thường, còn lại để ta.”
Hermione cứng đờ cơ thể cố gắng bình tĩnh, hai mắt đang mơ màng nhìn chằm chằm Lavender, cùng đề phòng mọi người xung quanh.
“Ta chuẩn bị làm tiếp a.”
Thấy nàng đã bình tĩnh trở lại, hắn bắt đầu điều khiển côn thịt, để nó tự động làm các động tác khác thường như tự động thụt ra thụt vào, xoay tròn.
Côn thịt Carl tự động cắm, cảm giác trước mặt mọi người bị chính ca ca ruột của mình làm tình để cho nàng vô cùng xấu hổ, nhưng mà khoái cảm trong thân thể vô cùng mãnh kịch liệt lại tại từng điểm từng điểm ăn mòn cảm quan của nàng, để cho nàng bất lực phản kháng.
Carl thì tốt không hơn thôi, hắn cũng là cảm thấy quá kích thích, chỉ trừu sáp mấy ngàn cái ra vào vào ra, xoay tròn đủ kiểu, tại nội thể Hermione giao phó, lần này liền 30 phút cũng chưa tới.
Tinh dịch của hắn tại nội thể tiểu cô nương dâng lên, ngứa ngáy cùng tê dại kỳ dị tại chỗ giao hoan củahai người lan tràn ra, Hermione thậm chí có thể cảm giác được ca ca dương vật mềm dẻo đỉnh chóp ma sát vào sâu thành ruột của nàng. Tiểu cô nương lại cao triều thêm một đợt nữa, may mắn Carl phản ứng kịp, nhanh chóng mở nhẫn không gian chứa đựng lên.
Carl ôm Hermione, cơ thể nàng hơi giật giật, nàng trong mắt đẫm nước đầy ấp tình dục mê mang, môi đỏ kiều diễm, tóc nâu hơi rối loạn, bạch ngọc trên khuôn mặt nhỏ nhắn nhuộm vũ mị đỏ mặt, xinh đẹp được không gì sánh được, nhìn để cho Carl hô hấp thật lâu không cách nào bình phục.
Cái người kia vừa mới đi trên giá sách tìm sách, lúc này lại cúi đầu liếc nhìn một quyển sách lần nữa từ bọn hắn trước bàn sách đi qua, thật giống như biết chút gì tựa như nhìn bọn hắn một mắt, đem Hermione dọa đến mơ hồ, đem say mê cao trào biến mất làm nàng cả kinh hoàn hồn.
Chờ lấy người kia đi qua, Hermione lập tức cắn nghiến răng nghiến lợi véo thật mạnh vào hông Carl.
-----=-=-----
Lavander đang mơ hồ cũng cảm thấy hai người là lạ, Hermione 2 mắt mê ly, má đỏ ửng hồng, đang giảng giải cho nàng Biến Hình Thuật đôi khi ngắt quãng, cà lăm, có chút giống tối hôm qua nàng bắt chuyện với Hermione. Mặc dù hơi đa nghi, nhưng chưa quen thuộc làm tình nàng không biết được hai người đang làm gì. Nếu lúc sáng khi tiểu huyệt nàng phun nước mà soi gương, thì sẽ biết Hermione đang làm gì ngay.
“Sắp đến giờ ăn tối, ta có việc đi trước, cảm ơn nhé Hermione.” Lavender đang nứng không chịu nổi, nàng muốn về phòng ngủ giải quyết ngay, vội vàng chào cảm ơn Hermione, rồi hướng về Carl gật đầu. Tiểu cô nương đứng dậy, dùng bút ký che đậy cái váy đang ướt đẫm, hơi xấu hổ đi nhanh ra khỏi thư viện.
Thấy Lavender vừa đi, Hermione thở phào nhẹ nhõm, may mà không ai phát hiện, cảm giác côn thịt trong lỗ đít đang có xu hướng ngẩng đầu lên, quay đầu lại trắng Carl một mắt, nàng bắt đầu né tránh hỏi thăm sang chuyện khác. Có vẻ như kỹ năng ‘né tránh sang chuyện khác’ không phải mình Carl độc quyền, cô nàng vẫn thành thạo a.
Nàng hơi xê dịch cái mông, để côn thịt nằm trong cơ thể nàng một cách thoải mái hơn, rồi nói:
“Lúc sáng ta thấy được Mcgonagall giáo thụ thi triển Biến Hình Thuật cao cấp - Animagus, đúng là Ma Pháp thật thần kỳ.” Hermione kể cho hắn nghe những gì nàng trải qua lúc sáng. Nói đến chuyện học, cô nàng lại thao thao bất tuyệt khiến Carl im lặng, làm tình mà nàng la hét nhiều như thế này thì sảng khoái hơn a.
“Ta muốn học Animagus, ngươi phải giúp ta.” Nói một hồi lâu, cô nàng quay đầu, làm ra vẻ tội nghiệp nhìn hắn.
Carl nghe vậy hơi đăm chiêu suy nghĩ, rồi giải thích,
“Trong mắt của ta, muốn luyện Biến Hình thuật thật ưu tú cần chính là cùng một dạng tư duy Luyện Kim thuật kín đáo, nhưng khác biệt tại Luyện Kim thuật chính là, Luyện Kim thuật là căn cứ vào tài liệu đồng giá vốn có để trao đổi, Biến Hình thuật là căn cứ vào tự thân Ma Lực đồng giá trao đổi.”
“Tài liệu bản thân tại tính chất vật lý bên trên có, chính là tính chất thật sự của khách quan cùng tính chất củng cố tương đối như thế , cho nên Luyện Kim thuật có được đồ vật có tính ổn định cực mạnh thậm chí là vĩnh cố.”
“Nhưng Biến Hình thuật lại lấy thi thuật giả Ma Lực làm tiêu hao, bởi vì Ma Lực là có hạn, cho nên Biến Hình thuật chỉ có thể coi là không hoàn toàn là Luyện Kim thể, nằm ở thỏa thi thuật giả Ma Lực là vĩnh hằng không kiệt, như vậy cái Biến Hình thuật này không phải Biến Hình, mà là mãi mãi biến hóa.”
“Nhưng đối với Ma Lực mang Sinh mệnh đặc biệt như ta và ngươi tới nói, chúng ta thi triển Biến Hình Thuật có thể bền giữ lâu dài cả mấy chục năm, Ma Lực của hai ta có thể tự chủ hấp thu năng lượng vũ trụ tiến hành bổ sung.”
“Nhưng đó là sơ cấp Biến Hình Thuật, liên quan đến Trung Cấp và Cao Cấp đã dính đến sinh mệnh bản chất. Trung cấp Biến Hình Thuật là biến vật chất thành sinh vật, Ma Lực sẽ giao cho nó một bộ phận linh tính, cao cấp hơn tí nữa là biến người thành động vật, cái này đã dính đến Cao Cấp Biến Hình Thuật.”
“ Vậy Cao Cấp Biến Hình Thuật - Animagus?.”
Đang chăm chú nghe đột nhiên Carl dừng lại, nàng thắc mắc hỏi thăm, ca ca nàng là vạn năng a.
“Animagus đã dính đến sinh mệnh chuyển hoá, khi biến hình, Gene và linh hồn chuyển đổi hoàn toàn thành sinh vật đó, và mang một số tập tính riêng của sinh vật, như mèo thì lười biếng, ưu nhã, chó sói thì hung ác, nham hiểm,....”
Theo hắn thấy, thế giới Ma Pháp Harry Potter so với các vị diện cao ma khác, nổi bật nhất là Biến Hình Thuật và Ma Chú trong lĩnh vực sinh hoạt hằng ngày.
Ở TypeMoon muốn có huyết mạch của Rồng thì phải cấy ghép trái tim Rồng,... Còn Harry Potter thế giới chỉ cần Animagus là xong, nhưng trước tiên phải giải quyết một số vấn đề khác. Sinh hoạt Ma Chú thì HP thế giới là đặc sắc nhất, có lẽ HP hoà bình rất lâu, thỉnh thoảng có Hắc Ma Vương ra dạo chơi còn lại rảnh rỗi hưởng thụ, khiến Ma Pháp giới hơi dị dạng.
Hermione xoa lấy côn thịt hiện lên từ bụng nhỏ của mình, nàng hỏi tiếp,
“Trong sách viết Animagus chỉ có thể biến thành động vật bình thường, không thể biến thành Ma Pháp sinh vật, tại sao a?.”
“ Là do Ma Lực và Linh hồn, lúc Animagus biến thành Ma Pháp sinh vật, trong cơ thể sẽ xuất hiện hai cỗ Ma Lực xung đột lẫn nhau, khiến thi thuật giả biến hình thất bại. Lại thêm linh hồn khảo nghiệm, Ma Pháp sinh vật như Rồng có đặc điểm riêng của nó, Rồng cao ngạo, tham lam, ích kỷ, dâm dục,.. đủ loại thói xấu sẽ kích thích lấy linh hồn con người, nếu qua được thì chúc mừng, ngươi chính là Vu Sư thực hiện Animagus Ma Pháp sinh vật thành công đầu tiên, còn thất bại, thì Hấp Huyết Quỷ, Lang Nhân là ví dụ, ngươi sẽ mất đi nhân tính, biến thành sinh vật chỉ biết phá hoại .”
Hắn giải thích rõ ràng, rồi thoáng hù doạ để tiểu cô nương không thử luyện tập một mình.
“Ma Lực chuyển hoá như thế nào? Ta chưa bao giờ nghe nói qua.” Tiểu cô nương tò mò, nàng bây giờ muốn sinh vật từ Animagus Ma Pháp .
“ Chờ ta nghiên cứu, Giáng Sinh xem như quà đưa cho ngươi.” Carl nói.
“ Cái này không tính, ta muốn quà riêng.” Hermione không chịu, học hành là một mặt, quà Giáng sinh là một mặt, không lẫn lộn với nhau.
“ Cái đó nói sau, bây giờ ta muốn chinh phục con tiểu yêu tinh này a.”
Carl mở ra kết giới, rồi đem Hermione đặt lên bàn, cởi sạch áo quần của nàng, côn thịt nhắm chuẩn lỗ đít màu hồng phấn, đâm vào thật mạnh, rồi nhấp vào rút ra liên tục.
Tiếng la hét rên rỉ trong gốc thư viện diễn ra mà không ai được chiêm ngưỡng, mãi cho đến Pince phu nhân hô đuổi người, Carl một bộ tinh thần sảng khoái, theo sau là Hermione đang ôm bụng nhỏ, khuôn mặt triều hồng đi ra thư viện.
-------hết chương-----
Hermion có lẽ tạm dừng ở đây, tiếp theo chương là Penelope và Cho Chang rồi. :((