Chương 125: D(â)m Loạn Cùng Thuế Biến

Hôm sau, sáng sớm 6 giờ, ngoại ô Luân Đôn, tuyết vẫn đang rơi, cả khu vực đều bao phủ một lớp tuyết trắng xóa.

Carl phòng ngủ.

Bên trong đang không ngừng vang lên kẽo kẹt tiếng giường, cùng với nữ nhân âm thanh rên rỉ:

"A a a.... Ca ca mạnh nữa.... thao em gái ngươi thoải mái chết được...... A a a...... Muốn ra.... A.... Côn thịt to lớn.... Thật sướng.... thật yêu ca ca côn thịt lớn, a...... Thao chết em gái.... a...."

"Tiểu Hermione.... làm chết ngươi.... để cho ngươi tao....để cho ngươi giống chó cái xin đ-t.... đùng đùng...."

Lúc này, Hermione nằm thành chó bộ dáng, tóc nâu rối xù, hai mắt mê ly, miệng tao lãng rên rỉ, đang bị Carl đằng sau côn thịt không ngừng mãnh liệt ra vào, hắn một bên đ-t nàng một bên dùng tay đánh nàng cái mông nhỏ trơn bóng:

"A, tiểu Hermione l-n nhỏ bóp thật chặt... Muốn đ-t ngươi cả đời.... đ-t ngươi đến chết mới thôi....."

"A a...... Ca ca...... Tiểu Hermione hết thảy đều là của ngươi.... a ân...... Dùng sức.... Mạnh vào.... Đ-t chết chó cái này...... A a a...."

"Cao triều a...... A a a a a...... Ừ...... Ân...... A ca ca dùng sức, dùng sức a.... a...." Carl tại dùng lực thao hơn 100 sau đó cùng nàng đồng thời bắn ra.

"A~!" Hermione ngửa mặt lên phát ra một tiếng thét dài, nước bọt, nướt mắt chảy giàn giụa dọc theo cằm nhỏ giọt lên ra trải giường thành một bãi.

Carl thở phì phò, rút côn thịt từ Hermione tiểu huyệt ra "Phốc" một tiếng giống như mở chai bia âm thanh. Hermione tiểu huyệt sung huyết sưng lên thật to, côn thịt rút ra phía sau nó giống như một cái miệng rộng không ngừng co lại giãn mở, đưa đẩy tinh dịch cùng dâm thủy bên trong tuôn ra ngoài.

Carl dùng ngón tay móc lấy Hermione khe l-n hỗn hợp lấy tinh dịch cùng dâm thủy đưa đến nàng trong miệng.

Hermione mở to cặp mắt mê ly, liếc hắn một cái rồi hé miệng giống như chó con bộ dáng nồng nhiệt liếm láp hắn ngón tay.

"Ngon không?" Carl chờ mong nhìn nàng vui vẻ hỏi.

Hermione vén mấy ngọn tóc dính trên mặt, trợn trắng mắt nói: "Ngươi thử thì biết!"

"Được rồi, nhường cho ngươi đi!" Carl có chút ghét bỏ lắc đầu.

"Hừ!" Tiểu cô nương hừ lạnh rồi không để ý đến hắn, không biết từ đâu lấy ra cái bát đặt phía dưới nàng l-n nhỏ, hứng lấy dịch thể từ bên trong chảy ra.

Cầm trong tay bát hỗn hợp dịch thể, cô nàng ánh mắt như có như không lén lút nhìn hắn.

Bỏ cái bát qua một bên, Hermione xoay mông lại hướng về phía hắn, thúc giục nói: "Đ-t ta lỗ đít!"

Carl cười cười nhìn nàng cái mông nhỏ đỏ ửng, phía trên toàn là lúc nãy hắn đánh mạnh dấu tay, có chút thương tiếc vuốt ve những vết hằn kia, hắn trêu đùa: "Cầu khẩn thì cũng phải có cầu khẩn bộ dáng a!"

Hermione bất đắc dĩ thở dài "Ngươi đang làm hư ta a!"

Sau đó, nàng đung đưa cái mông dâm đãng kêu lên: "Chủ nhân, thao chết em gái ngươi chó cái lỗ đít nhỏ!"

"Ân, để chủ nhân chơi đùa ngươi chó cái đê tiện này..." Carl rất kích động nói.

Cúi đầu một ngụm ngậm lấy nàng lỗ đít, không ngừng đưa cái lưỡi vào cái kia hồng hào chúm chím lỗ đít bên trong khuấy động liếm láp lấy. Hermione bị kích tiểu huyệt phía dưới nước bắt đầu tràn lan.

"Ân... Quá sướng.... A...." Hermione hít hà rên rỉ.

Dùng lưỡi liếm Hermione lỗ đít chán chê, hắn nghĩ đến cái gì, liền dùng sức hút ra, thổi vào. Có thể thấy được Hermione bụng nhỏ giống như bong bóng nở lên, co lại liên tục.

"A~ Ca ca.... A.... Đừng làm như vậy... Rất khó chịu..." Hermione mông tròn lắc lắc van xin nói. Miệng nàng phải mở ra, để thoát khí từ lỗ đít mà hắn thổi vào. Lúc hắn hút ra, bụng nàng sẽ co thắt lại rất đau.

Carl nghe Hermione kêu rên liền dừng lại, cách này để trêu đùa Hermione cũng chẳng có tác dụng gì khác, hắn lại như trước dùng lưỡi khuấy động nàng lỗ đít, phối hợp mấy ngón tay liên tục moi móc lỗ huyệt.

Hermione lần nữa phát ra tiếng rên rỉ "Thật lợi hại.... thật sướng a..."

"A a a.... úc úc...... Ừ, a sắp ra, sắp ra...." Hermione eo cong lại, mông bắt đầu giật giật, tiểu huyệt nhanh chóng phun nước cao trào.

Carl thấy vậy nhanh chóng lấy cái dương vật giả cắm vào Hermione lỗ đít, rồi cúi xuống há miệng ngậm lấy Hermione cái khe l-n đỏ chót kia.

Một dòng nước ấm áp màu trắng đục từ cái khe phun ra. Hắn miệng nuốt xuống bụng phát ra mấy tiếng ừng ực âm thanh.

Carl nhấm nháp trong miệng hương vị, cau mày nói.

"Ân, tiểu Hermione dâm thủy thật ngon, nhưng không hiểu sao phía sau lẫn vào cái gì đó mùi vị là lạ!"

Hermione nghe hắn nói vậy liền vui vẻ quay đầu chớp chớp mắt nhìn hắn: "Mùi gì a?"

Carl hoài nghi nhìn nàng, khuôn mặt nhí nha nhí nhảnh kia có vẻ rất âm hiểm?

"Là tinh dịch a!" Hermione nhếch miệng đắc ý nói.

"Không phải a, ta thấy ngươi cho ra một bát?" Hắn không tin tưởng lắm.

Nghe vậy, Hermione ngoạn vị hỏi lại: "Bát nào, ngươi xem bên trong còn không?"

Carl giống như nghĩ đến cái gì, hai mắt trừng lớn không thể tin nhìn Hermione. Cô nàng gật gật đầu giống như đang trả lời nghi vấn của hắn.

Hắn khóe miệng run rẩy quay đầu nhìn cái bát kia.

Trống rỗng a!

"Ọe!" Carl ôm cổ liên tục nôn khan.

"Không cho phép nôn!" Hermione giữ chặt lấy đầu hắn, đưa miệng hôn lên.

Carl miệng bị chặn, hai mắt u oán nhìn trong gang tấc em gái song sinh. Hèn gì lúc nãy cô nàng ngữ khí là lạ, hóa ra là đang âm mưu ác tâm hắn a.

Không biết qua bao lâu, thấy hắn lông mày đã giãn ra, Hermione mới rời môi, nàng rất vui vẻ, đôi mắt tinh nghịch nháy nháy nói.

"Ngon không?"

Carl khuôn mặt đen như đáy nồi, hắn tức giận trừng mắt nàng, muốn chửi mắng, nhưng cuối cùng, hắn thở dài bất đắc dĩ nói: "Ngươi thật độc ác!"

"Cũng không độc ác bằng ngươi, đánh mông ta đau!" Hermione cúi đầu nhỏ giọng nói.

"A? Đau lắm a!" Carl đau lòng ôm lấy nàng ngồi lên đùi đối diện với hắn, một tay vuốt ve lấy Hermione mông nhỏ đang sưng lên. Ân, tay kia tại nàng lỗ đít dương vật giả thọt ra thọt vào.

Hermione không khỏi rên rỉ vài tiếng, nhìn hắn mím môi gật đầu.

"Ta xin lỗi, ta tưởng ngươi rên la như vậy là sướng!" Carl thương tiếc nói.

"Lúc đ-t nhau thì sướng, nhưng ngươi hết đ-t ta thì rất đau."

"A? Nói như vậy nghĩa là ngươi muốn ta không người đ-t ngươi, như vậy mới giảm được cơn đau này?" Carl tỏ ra ngạc nhiên hỏi lại.

"Đi chết!" Hermione tức giận véo hông hắn mấy vòng, không thấy đang nói lời tâm tình a. Lại xen vào lời tao làm gì.

Carl nhanh chóng xin tha, "Đau, đau, không dám nữa!"

"Hừ, không biết chút nào lãng mạn!" Cô nàng khó chịu.

Nghĩ đến cái gì, Hermione khuôn mặt nhỏ trở nên nghiêm túc nhìn hắn, nói:

"Có chuyện này ta nói trước, ta vì hứng tình nên xưng hô với ngươi là chó cái, con đĩ mấy cái từ thô tục này, nhưng không có nghĩa ta thừa nhận thân phận ta là hạ đẳng, mạt rệp giống như Lavender chó cái kia. Cho nên đừng đem thói quen lúc làm tình vào cuộc sống thực tế."

Hermione nhắc nhở chuyện này, không phải vì nhận mạnh nàng thân phận cao quý hay cái gì, những lúc làm tình, với hắn, nàng là chó cái, con đĩ hay nô lệ cái gì đi nữa, nàng cũng không quan tâm.

Nhưng nàng sợ hãi là Carl đã quen với nàng không phải người thân phận lúc, sẽ theo dần dần thói quen đối xử nàng như vậy. Và nàng cũng sợ hãi nàng dần quen với nô lệ thấp hèn, sẽ dần trở nên tự ti khi đứng trước mặt hắn. Cho nên, mỗi khi làm tình với hắn xong, nàng sẽ tự xóa bỏ những cảm xúc tiêu cực này.

"A? liền cái này?" Carl nhếch miệng cười khẽ, trán chạm nhẹ vào trán nàng, con mắt đen láy nhìn thẳng nàng hai mắt.

"Bình thường ta cũng có khi xem ngươi không phải người." Hắn không phủ nhận có cảm xúc này, bạo dâm tính cách mà, bạo lực thừa số luôn tồn tại trong cơ thể hắn.

Hermione nghe hắn nói vậy rời xa hắn một chút, hai mắt không khỏi lo lắng, môi đỏ hé mở, đang tính nói gì thì bị hắn cản lại.

"Để ta nói tiếp!" Carl lắc đầu không để ý đến Hermione xa cách cảm xúc.

"Lúc đó, ta xem ngươi như là một con chó cái, là nô lệ hạ tiện, mục đích tồn tại duy nhất là khiến ta mỗi ngày phóng xuất trong cơ thể tinh lực mà thôi!" Hắn ngửa mặt nhìn lên trần nhà, khóe miệng cười tà tà khiến Hermione cảm thấy nàng ca ca thật xa lạ.

"Nhưng mà...." Hắn đột nhiên nghiêm túc nhìn thẳng nàng.

"Làm ta chợt nhớ đến tiểu Hermione nhỏ bé yêu quý của ta, mỗi ngày luôn đi theo ta bên cạnh hô ca ca tiểu cô nương nho nhỏ,... Lòng ta chợt lạnh, những suy nghĩ tồi tệ về ngươi khiến ta xấu hổ, sỉ nhục cực kỳ. Ta lúc đó cảm thấy ta không xứng một người anh, một người yêu của ngươi!"

Lúc này, hắn cảm xúc có chút rơi xuống, muốn xem Hermione làm nơi để phát tiết cái ý nghĩ này chưa bao giờ biến mất trong đầu hắn, nhưng mỗi khi cùng Hermione ở chung, hắn luôn cố gắng khống chế cái ý nghĩ điên rồ này lại.

Hắn sợ, sợ hắn sa đọa, sợ mất Hermione người em gái yêu dấu.

"Ca ca..." Hermione chậm rãi lại gần, bàn tay nhỏ đưa lên muốn vuốt ve hắn khuôn mặt, bờ môi run run, hai mắt lả chả chực khóc.

Hắn cầm chặt tay nàng, miệng cười khẽ, nụ cười ấm áp, ôn nhu khiến Hermione nội tâm như được chiếu sáng, hắn vẫn là ca ca quen thuộc của nàng.

"Sau mỗi lần cùng ngươi làm tình, ta đã tự xóa sạch những suy nghĩ, cảm xúc u ám về ngươi, chỉ để lại những điều sung sướng, tốt đẹp nhất mà ngươi mang lại."

"Ta mãn nguyện nhất nhìn thấy tiểu Hermione mỗi ngày vui vẻ, thích nhất khi tiểu Hermione kiêu ngạo miệt thị người khác, tự hào nhất khi tiểu Hermione hiền lành đồng cảm với kẻ yếu, yêu nhất khi thấy tiểu Hermione vì ta mà cười, hận bản thân nhất khi thấy tiểu Hermione lại vì ta mà khóc,..."

"Ta, chính là vì tiểu Hermione mà tồn tại!" Hắn cưng chiều tại trán nàng hôn nhẹ một cái.

Hermione không biết từ lúc nào nước mắt tràn mi, nàng nhìn hắn cảm động rối tinh rối mù gật đầu nói.

"Ân, tiểu Hermione biết!"

Carl ôm chặt lấy nàng, mũi ghé vào tóc nàng hít thở trên đó mùi hương quen thuộc, hắn phát ra từ nội tâm chân thật cảm xúc: "Hermione, ta yêu ngươi, dù ngươi có là chó cái, con đĩ hay nô lệ đi chăng nữa, ta vẫn yêu ngươi, mãi mãi không hề thay đổi!"

"Carl, ta cũng yêu ngươi, dù ngươi có đối xử ta thế nào, ta vẫn luôn tin tưởng tình yêu của ngươi đối với ta không thể xa rời!" Hermione mười ngón tay níu chặt lưng hắn, hai mắt đẫm lệ nhắm, hạnh phúc nói.

Hermione chợt hiểu ra, nếu ca ca thật lòng yêu nàng, thì cho dù nàng thân phận là gì đi nữa, tình yêu này sẽ không bao giờ thay đổi. Như vậy nếu nàng là chó cái hay gì, trong lòng hắn, nàng chính là tiểu Hermione ngày nào của hắn thôi.

Đột nhiên, Hermione tóc nâu như không trọng lực lơ lửng lên, một luồng tinh thần lực khổng lồ từ trong đầu nàng tuôn ra, tạo thành gợn sóng từng đợt từng đợt lấy nàng làm trung tâm không ngừng tản ra, đảo qua đồ đạc xung quanh, những đồ đạc này tan thành bột phấn rồi biến mất.

Carl cũng nằm trong khu vực xung kích, nhưng Hermione tinh thần lực giống như có linh tính, tại hắn cơ thể nhu hòa lướt qua một cái, rồi tiếp tục tản ra bốn phía.

Carl cảm nhận tinh thần lực khổng lồ ba động liền giật mình tỉnh lại, ánh mắt vui mừng cúi đầu nhìn Hermione, không biết cô nàng ngộ đến cái gì khiến ý chí được thăng hoa.

Nhưng trước hết, hắn phải giải quyết trước mắt vấn đề này cái đã. Nhìn xung quanh căn phòng đồ không có một hạt bụi, chỉ còn lại kết giới đang không ngừng bị va chạm sắp sụp đổ bộ dáng, nếu cứ để Hermione tinh thần lực tiếp tục tản ra thế này, toàn bộ ngoại ô Luân Đôn đều biến thành đất chết a.

Carl ánh mắt nghiêm túc, hai tay không ngừng vung vẩy tại không trung khắc họa Phù Văn, những Phù Văn màu vàng li ti sắp xếp lại thành những đường vẽ vô nghĩa, bọn chúng nhanh chóng hòa lẫn vào kết giới gia cố nó lại.

Tiếp đó cầu thông tại sao Hỏa lưu lại tọa độ, hắn gầm nhẹ một tiếng, tóc đen bay múa.

"Biu" (phối âm)

Hắn cùng Hermione biến mất, xuất hiện lần nữa là khắp nơi màu đỏ mặt đất, không có chút sinh cơ nào sao Hỏa.

Hô!

Hắn thở phào nhẹ nhõm một hơi, phất tay một cái tản đi bao phủ xung quanh hai người kết giới.

Hermione tinh thần lực giống như có linh tính, không thấy kết giới tồn tại liền nhanh chóng lao nhanh, lấy Hermione làm trung tâm xung kích ra ngoài tạo thành một cái lòng chảo hơn 100 km.

Carl lúc này lơ lửng cách Hermione không xa lẳng lặng chờ đợi nàng thuế biến. Hắn chú ý đến nàng cơ thể vẫn trần trụi bộ dáng, may mắn đây là sao Hỏa nên cũng không sợ bị người khác nhìn thấy.

Hermione nhắm nghiền hai mắt, khuôn mặt bụ bẫm xinh đẹp; cặp môi đỏ hồng; cặp mi cong cong. Không mặc áo quần lộ ra hoàn mỹ trơn bóng cơ thể; cặp vú nhỏ xinh, giống như một đỉnh núi nhỏ nhô lên cao vút; bụng bằng phẳng không hề có chút mỡ thừa; mông....

Ân? mông?

"Ha ha ha..." Hắn đột nhiên ôm bụng cười to, tại trên không trung không ngừng lăn lộn lấy.

Hắn thấy được cái gì! tại Hermione sau mông cắm lấy một cây dương vật giả, nó vẫn inh ỏi làm việc bên trong nàng lỗ đít, tiểu huyệt nàng dâm dịch theo bắp đùi không ngừng chảy ra.

Lúc nãy hắn ngẫu hứng cắm vào trong, không ngờ vào lúc thuế biến Hermione tiềm thức lại bỏ qua cái này vô tội dương vật giả, cùng bản năng thắt lại cơ mông khiến nó vẫn đeo bám trong lỗ đít nàng đến bây giờ.

Ân, mặc kệ nó bên trong a, có lẽ bây giờ Hermione vẫn đang hưởng thụ khoái cảm sung hướng đâu.

Carl ngồi xếp bằng trên không trung, ánh mắt ôn nhu lẳng lặng nhìn Hermione.

—---------Hết Chương----------

Carl: "Ta, chính là vì tiểu Hermione mà tồn tại!"

Đúng vậy, không có Hermione, tác giả Carl mới lười viết truyện này đâu.