Hôm nay là ở lại trường ngày cuối cùng, về nhà học sinh sẽ tại ngày mai cưỡi Hogwarts đoàn tàu, trở lại Luân Đôn Nhà ga Ngã tư Vua.
Carl cùng Hermione dậy từ sớm tại Hogwarts đi dạo, khi đi tới lễ đường thời điểm, hai người thấy được McGonagall giáo thụ cùng Flitwick giáo thụ đều bận rộn bố trí lễ Giáng Sinh vật phẩm trang sức,Hagrid ôm một khỏa rất lớn cây linh sam cây đi đến, lá kim bị đụng đến khắp nơi đều là.
“A, Hagrid, cuối cùng một cái cây cũng lấy đi vào, đặt ở bên kia trong góc, được không?” McGonagall giáo thụ thuận miệng nói.
Lễ đường lộ ra mỹ lệ hùng vĩ. Treo trên tường đầy cây sồi xanh cùng sồi ký sinh tạo thành rủ xuống tràng hoa mang, trong phòng các nơi dựng thẳng ròng rã mười hai khỏa cao vút cây thông Noel, có chút trên cây mang theo sáng lấp lánh Tiểu Băng trụ, có chút trên cây lập loè mấy trăm chi ngọn nến.
Đáng tiếc, những thứ này đều không liên quan gì đến hai người.
Hermione thấy dưới cây thông Noel mấy hộp quà kia giật giật hắn tay áo, nói:
"Ca, chúng ta có nên mang quà gì về nhà không?"
Carl gật đầu, hắn cũng không phản đối Hermione ý kiến: "Tùy ngươi a!"
Hermione trầm ngâm suy tư, "Ngươi nói Monica hai người thích cái gì?"
"Monica thì mỹ phẩm, đồ trang sức, còn Wendell thích đồng hồ, hoặc xe hơi!" Carl không chút do dự kể ra mấy thứ này.
Hermione hai mắt tỏa sáng, cố vươn tay lên vỗ vỗ đầu hắn khen ngợi nói: "Ta chuẩn bị cho Monica, còn ngươi lo cho Wendell a!"
Carl trợn trắng mắt tùy ý Hermione chơi đùa, nhưng thấy nàng càng ngày càng lấn tới, bắt đầu vuốt ngược tóc hắn như vuốt lông chó. Hắn bất thình lình chụp lấy tay nàng bỏ vào miệng cắn một phát.
"A~" Hermione bị tập kích bất ngờ A một tiếng âm thanh cao vút khiến giảng đường tất cả mọi người tò mò nhìn sang.
Thấy được Carl cái thằng này đang bắt lấy tay em gái nó cắn không chịu buông tha, liền lắc đầu cười cười không để ý đôi anh em này.
"Buông ra, mọi người đang nhìn!" Hermione đỏ mặt lên giận dữ nói.
"Còn dám không?" Carl nhìn nàng truyền âm.
"Tiểu Hermione không dám nữa!" Cô nàng đành chịu thua, thành khẩn cầu xin.
Carl trong mắt tràn đầy ý cười, thả Hermione tay nhỏ ra.
Tiểu cô nương nhanh chóng thụt tay lại, nhìn thấy nàng xinh đẹp mấy ngón tay phía trên dấu răng không khỏi trừng mắt hắn một cái.
"Lần sau ta cắn chết ngươi!" Thầm liếc nhìn Carl nơi hạ thể nhe răng nói, rồi không để ý hắn nữa quay người rời đi.
"Đừng a!" Carl vội vàng đuổi kịp liên tục cầu xin tha thứ, nếu Hermone thực sự muốn cắn hắn nơi đó chắc lần sau không dám để nàng bú liếm nữa.
Tiểu cô nương ngạo kiều lườm hắn một cái, đưa ra rất nhiều hiệp ước không bình đẳng, Carl bất đắc dĩ phải đáp ứng.
Cuối cùng Hermione ngẩng cao đầu chân nhỏ bước tung tăng rời đi. Theo sau là Carl khuôn mặt ỉu xìu, giống như sắp bị tử hình tù phạm.
"...."
Buổi chiều, nào đó con phố khu vực New York nước Mỹ.
Hermione, Penelope cùng Cho Chang dẫn đầu vui vẻ đi dạo các trung tâm mua sắm.
"Váy dài thời trang mùa đông..."
"Mua!"
"Túi xách mẫu mới nhất..."
"Mua!"
"...."
Carl trên người xách đầy bao với túi, bất đắc dĩ bỏ tiền ra trả từng món hàng.
Hắn tuy rằng không để ý nhiều lắm đến tiền bạc, nhưng lợi dụng sự kiện đầu năm chiến tranh vùng Vịnh bán khống dầu hỏa hắn cũng kiếm được kha khá, chẳng qua chưa bao giờ dùng thôi.
Cho nên tiền hắn không thiếu, đủ mua mấy chục con phố New York là có.
Hắn, Carl, Siêu giàu!
"Nghĩ cái gì, thử nó!"
Đang ý dâm liên tục Carl bị Hermione nhéo thịt hông khiến hắn đau xuýt xòa, u oán nhìn nàng một mắt, nhưng thấy được Hermione đưa cho hắn một bộ vét màu trắng, hắn liền ngoan ngoãn đi thay.
Không mất bao nhiêu thời gian, Carl từ phòng thử đồ đi ra, bộ dáng hiện tại của hắn khiến mọi người hai mắt tỏa sáng.
"Thật đẹp trai!"
"Giống như Hoàng tử từ trong truyện cổ tích..."
"Ta đã yêu..."
"..."
Carl mới 12 tuổi, nhưng phát dục sớm hắn đã có 1m6 cao, tuy rằng không được như những siêu mẫu 1m8, nhưng mặc toàn màu trắng đồ vét này lại như vì hắn đo thân mà làm ra.
Với thêm khuôn mặt đẹp trai, lại có chút non nớt, khóe miệng nhếch lên cười tà tà như có như không, kết hợp lại tạo thành rất mâu thuẫn ý vị khiến hắn đứng đó giống như ánh mặt trời không tự chủ trở thành mọi người tiêu điểm.
Hermione, Penelope các cô gái nhìn Carl lúc này bộ dáng có chút ngây người. Không ngờ Carl bình thường ăn mặc tùy ý nhưng khi nghiêm túc lên lại cuốn hút như vậy.
Carl nghe được xung quanh tiếng thét, tiếng hâm mộ, nội tâm có chút lâng lâng.
'Ca đẹp trai, không phải ai cũng có thể cưỡng nổi!' Hắn rất tự đắc nghĩ đến.
"Thế nào, không nhận ra ta!" Carl nhìn Hermione mấy ngươi tao bao vuốt tóc nói.
Hermione lạnh lùng trừng mắt nhìn xung quanh mấy chục con yêu tinh, lại nhìn hắn bộ dáng đáng ghét kia.
"Đi, bộ này không hợp ngươi, đổi về a!" Cô nàng giọng điệu có chút cáu gắt nói.
"A?" Carl nhìn nàng không hiểu thấu, tự nhiên bão nổi là sao. Nhưng hắn vẫn ngoan ngoãn nghe lời trở về đổi lại hắn thông thường quần áo kia.
"Carl tên kia ăn mặc chính thức lên không ngờ hấp dẫn như vậy!" Cho Chang hai má ửng hồng, nhớ đến Carl tà mị nở nụ cười bộ dáng rất đẹp trai a. Bình thường nàng thấy hắn cũng rất đẹp trai, nhưng lại không để ý nhiều về chi tiết này.
Penelope hồng hào hai má cũng gật đầu, Carl thật hấp dẫn a.
Hermione có chút bất đắc dĩ nhìn hai con yêu tinh này, đặc biệt là Penelope tên kia, hai chân kẹp chặt như vậy để làm gì, chảy nước a?
Carl lúc này đã đổi lại bộ áo quần cũ đi ra, Hermione thấy vậy không dấu vết gật đầu một cái, hắn lúc này tuy đẹp trai nhưng không tỏa sáng như trước.
"Đi thôi, trở về!"
Thanh toán xong bộ vét màu trắng, Hermione biểu thị nàng đã chán, muốn trở về.
Mọi người tìm nơi không người, thuấn di trở lại Hogwarts.
"..."
Sáng sớm hôm sau, Carl cùng mấy cô gái ngồi lên Hogwarts tàu tốc hành, bước lên trở về Luân Đôn lữ trình.
Tại Quốc Vương Thập Tự nhà ga, hắn, Hermione ôm Penelope, Cho Chang cáo biệt.
"Chúng ta sẽ đến tìm ngươi a!" Penelope có chút không thôi nói.
"Nhớ của ta quà giáng sinh a!" Cho Chang nhắc nhở.
"Đương nhiên, chúng ta sẽ rất nhanh gặp mặt!" Hắn mỉm cười gật đầu, trong lòng cảm nhận được các nàng yêu không muốn xa rời.
Hermione rất vui vẻ khi nhìn thấy Penelope mấy người phải cùng nàng tách ra, như vậy ca ca quãng thời gian này đều là của nàng a.
Trong thấy Hermione vui hớn hở khuôn mặt kia, Cho Chang nhỏ giọng mắng "Đồ con đĩ suốt ngày thèm đ-t!"
"A?" Hermione rõ ràng nghe được Cho Chang nói gì, cô nàng híp híp hai mắt nhìn người kia.
Cho Chang cũng không sợ, nàng trợn mắt lên, giống như đang nói: 'Có ngon làm ta?'
Hermione có chút ý động, đang muốn ra tay liền bị Carl kéo lại.
"Được rồi, ở đây đông người, đừng náo!" hắn bất đắc dĩ nói, không quên trừng Cho Chang một mắt, cô nàng này luôn tìm đường chết a.
"Lần sau, thao chết ngươi, ta nói!" Hermione hất ra Carl bàn tay, tại bên tai Cho Chang lạnh lùng uy hiếp.
Nói xong, quay người rời đi!
Carl tạm biệt hai nữ, đuổi theo Hermione đằng sau.
Penelope vỗ vỗ Cho Chang bả vai, rồi rời đi.
Cho Chang lắc đầu khinh thường, Hermione uy hiếp nàng không để ý chút nào. Thao nàng? không phải đang phục vụ nàng a?
"..."
Đến đại sảnh nhà ga, Carl cùng Hermione liền thấy được Wendell tiên sinh đã chờ ở đó.
"Ba ba, để ngươi đợi lâu!" Hermione vui sướng ôm lấy Wendell một cái. Carl cười cười nhìn hai người lại không hành động gì, một nam nhân lại ôm lấy một nam nhân khác theo hắn là điều tối kị, dù là cha con đi chăng nữa.
"Không sao, mừng các ngươi trở về!" Wendell xoa tóc Hermione, lại nhìn Carl gật đầu vui vẻ nói.
"Đi thôi, lên xe rồi nói chuyện!"
"...."
Trên xe, Carl cùng Wendell câu có câu không trò chuyện, vừa phân ra một tia tình thần cùng Hermione truyền âm.
"Lúc nãy ngươi nổi giận với Cho Chang là thật a?"
"Đâu có, ngươi nhìn ta giống người dễ giận lắm a?" Hermione liếc mắt hỏi lại.
Carl trầm ngâm vài giây, rồi hung hăng gật đầu một cái.
Hermione trên trán gân xanh nổi lên, nàng trừng mắt nhìn hắn tức giận nói: "Carl đáng ghét, không ngờ ngươi lại suy nghĩ như vậy về em gái ngươi!!"
"Sau này 1 tuần đừng hòng cùng ta đ-t nhau, hừ!" Cô nàng hừ lạnh một tiếng ngoảnh mặt không nhìn.
Carl trầm mặc lại, Hermione không dễ giận?
Đó, vừa nổi giận đó!
Đúng là khó hiểu nhất con gái!
Hắn thở dài ngao ngán.
Ân? thấy Carl không dỗ dành nàng như mọi khi, Hermione quay đầu khó chịu nhìn hắn.
Carl biết được Hermione lại chuẩn bị hờn dỗi, vội vàng lên tiếng, giả vờ như đã biết trước cười nói: "Ta đoán không sai mà, tiểu Hermione đáng yêu hiền lành như vậy làm sao tức giận được?"
Tiểu cô nương mộng bức, nàng đúng là có chút tức giận thật, dự định chờ hắn năn nỉ xin lỗi mấy lần mới tha thứ, nhưng mà bây giờ bị hắn nói vậy nếu như thừa nhận nàng tức giận thì đồng nghĩa với nàng không hiền lành đáng yêu a?
'Được rồi, tạm tha hắn lần này!' Hermione lườm hắn một mắt, rồi tỏ vẻ đương nhiên, rất kiêu ngạo nói: "Không nhìn ta là ai, Hermione Nữ Vương lòng dạ rộng lớn a."
"Ân, l-n ruột rộng lớn!" Carl nhấn mạnh sửa sai Hermione mấy cái từ ngữ sai lầm.
Hermione hai má đỏ lên, phụng phịu nhìn hắn: "Carl đáng ghét!"
Vậy mà bảo nàng l-n cùng lỗ đít rất rộng? Làm gì có, vẫn chật hẹp co giãn tốt a.
"Ha ha, Hermione thật đáng yêu!" Carl cười vui vẻ xoa nàng đầu tóc rối.
"..."
—--------Hết Chương--------