Chương 1: Thiên Tuyết Vũ

Đấu la đại lục.

Quân đoàn của thiên đấu đế quốc với bộ giáp cứng cáp , ngồi trên lưng ngự bọc giáp tay cầm kiếm rồi thương... tất cả đều ùn ùn kéo vào vũ hồn thành ra sức càn quét , truy lùng , tiêu diệt những tàn dư của tộc thiên sứ các thế lực trực thuộc vũ hồn điện dưới sự chỉ đạo của đường tam.

Những con dân của tộc thiên sứ sống trong vũ hồn thành dù là ai đi chăng nữa, dù già trẻ lớn bé đều bị giết hại để nhằm mục tiêu của hắn "xóa sổ hoàn toàn tộc thiên sứ khỏi đấu la đại lục"

Đứng trên vũ hồn thành cao thiên nhận tuyết Chứng kiến toàn bộ quá trình con dân tộc thiên sứ của mình bị truy lùng giết hại mà Thiên Nhận Tuyết không thể làm gì, nàng lúc này tu vi chỉ là hồn đấu la với 89 cấp.

Nàng đứng trên cao nhìn xuống, hai dòng lệ chạy xuống không ngừng nàng chẳng thể làm gì , nàng chỉ bất lực nhìn con dân của mình bị bị từng cây kiếm, cây thương xuyên qua ngưòi mà không thể phản kháng, nàng cảm thấy hối hận và tự trách mình vì mình mà cả tộc thiên sứ đã không còn có thể sinh tồn được nữa.ngay lúc này nàng chỉ muốn vòng tay mình thật lớn, thật rộng để có thể ôm hết tộc nhân của nàng, những đứa trẻ ... để bảo vệ chúng.

Nàng ngồi phệt xuống bất lực trên vũ hồn thành nàng không giám đối diện tay che đôi mắt đang đỏ hoe sưng tấy lại như không muốn thấy cảnh này nhưng đôi tai nàng, đôi tai nàng như chống lại nàng , những âm thanh giáo mác, âm thanh con dân mình la hét , sợ hãi ... nàng run rẩy cả người.

Nàng tay nắm chặt lại siết chặt đến nỗi móng tay xuyên thủng qua lớp da khiến cho máu chảy từng giọt từng giọt rơi trên người nàng, nhìn máu chảy nhưng nàng không cảm thấy đau, lúc này nàng chỉ thấy tim mình đau thắt lại thôi, ở cổ họng cũng vậy như có thứ gì bắt chẹt khiến nàng thở rất khó khăn.

" là ta hại các ngươi là ta giết các ngươi. Cái gì mà thần chứ ta thật sự là 1 người ngu , 1 người không biết suy nghĩ ".

Nàng tự vỗ vào ngực mình ình ịch nức nở kêu lên trong tuyệt vọng

Nàng nghĩ lại những gì mình trải qua, gia gia mất , cha mẹ mất , và lại còn yêu người không nên yêu để rồi ra cớ sự diệt toàn tộc của mình

Nàng hối hận rồi, cuộc đời nàng như 1 bức tranh bi thương với chồng chất nỗi đau. Để bây giờ nhìn lại nàng cảm thấy mình thật ngu , thật đần độn nhưng cũng thật đáng thương..

Nàng khóc rất nhiều, khóc khi trong tay là thi thể của mẫu thân mình, khóc khi nghĩ lại gia gia đã vì mình hi sinh, khóc cho con dân thiên sứ của nàng đang lần lượt bị sát hại.

Nàng ngưởng mặt lên trời nhìn rõ những người đang ôm nhau hạnh phúc phía xa, nhìn những nụ cười chiến thắng của đám người kia để rồi lại nhìn những con dân của mình bị sát hại, nàng không thể diễn tả được, người tưởng rằng sẽ đưa tộc nhân lên thời kì đỉnh cao nhưng không ngờ do sự nhân từ mà đưa điều đó xuống tận vực thẳm của sự tuyệt vọng

Tầm mắt của nàng nhìn lên cao, nhìn vào 1 người chí cao vô thượng ở trên không trung đôi mắt nàng mang về mưu cầu , nàng lúc này đã vứt bỏ hết tôn nghiêm của mình như tìm kiếm sự thương hại để cứu sống con dân của mình, nhưng nàng chỉ nhận lại được ánh mắt sắc lẹm và lạnh lùng đấy. Nhìn ánh mắt đấy tim nàng như muỗn vỡ ra rồi .Lúc này nàng hiểu ra rồi, nàng đã quá sai , quá sai bóng dáng mà nàng thương nhớ , 1 người hoàn mĩ vì bạn bè người thân, nhưng bây giờ nàng nhận ra nó không phải, đây là một ác ma một kẻ máu lạnh, 1 người đã đồ sát cả tộc mình.

Lần lượt, từng người từng người ngã xuống cho đến khi không còn ai, người trên không trung kĩ càng nhìn lại không còn con cá nào của tộc thiên sứ lọt lưới mới quay người rút quân.

Để lại sau lưng hắn là 1 mảnh hỗn độn, nhưng xác người nằm ngổn ngang, nhà cửa đổ nát... khói bụi mở mịt. Nàng ôm thi thể mẹ mình , lết đi khó khăn qua những cái xác, nàng không giám nhìn thẳng , không giám đổi diện tình cảnh trước mặt.

Nàng ngồi giữa nhưng cái xác ngổn ngang, ôm mặt khóc, nàng tự lấy tay tát vào mặt mình, những cái tát thẳng tay không do dự như muốn trừng phạt mình, cũng như nàng đang hi vọng nhỏ nhoi đây là 1 giấc mơ và nàng muốn thoát khỏi ác mộng này.

Tiếng tát vang vọng cả những cái thành hoang vắng, nó liên miên không dừng, mặt nàng đã sưng đỏ, máu đã chảy ra rồi nhưng nàng vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.

Bỗng căn thành đổ nát tưởng rằng không con ai thì từ trong đống đổ nát kia, 1 đứa nhóc khó khắn lết ra từ đống đổ nát,đứa bé chỉ tầm 5 tuổi, với mái tóc vàng trắng vàng điển hình của tộc thiên sứ, mặt mày sứt sác hụi bặm đấy mặt, đôi mắt trắng bệch như bị mù

Đứa bé khó khăn lết ra, hắn cảm nhận tiếng tát của thiên nhận tuyết đang như hành hạ tự tát liên miên vào mặt mình. Khó khăn lết theo âm thanh phát đến gần nàng

Thiên nhận tuyết như đang chìm vào tuyệt vọng, nàng lúc này như muốn tự sát để bồi tội, 1 thanh kiếm triệu hồi ra nàng chuẩn bị kết thúc cuộc đời bi thương của mình kết thúc ác mộng này, muốn xé đi bức tranh bi thương mà nàng làm nhân vật chính

Nhưng Ngay khi thanh kiếm muốn xuyên thủng qua người nàng , thì 1 cánh tay nhỏ bé đã chắn ngăn nàng lại.

" tỷ tỷ, ngươi tính tự sát sao, đừng mà.."

1 giọng nói nhỏ nhẹ được phát ra, đứa trẻ có vẻ rất sợ hãi, mắt con dưng dưng nước mắt

Thiên nhận tuyết đang bị vây khốn trong hư ảnh kia tưởng rằng sẽ chẳng bao giờ thoát ra được nhưng lại có một tia sáng lóe , 1 cánh ray nhỏ kéo nàng ra khỏi hố sâu tuyệt vọng đấy. nàng có chút bất ngờ nhìn sang, đập vào mắt nàng là một đứa trẻ ngây ngô tóc trắng mặt mũi còn dính bụi đất máu me.

" ngươi, ngươi là ai vậy, tại sao lại xuất hiện ở đây "

Nàng bất vì vũ hồn thành này đã biệt diệt sạch hầu như không còn, đặc biệt ở trong khu trung tâm nơi chú ngụ của thiên sứ tộc thì khả năng còn người sống gần như bằng không, hắn là chí cao vô thượng hải thần, tu la thần mọi chiêu trò ẩn dấu đều không thoát khỏi cặp mắt hắn, nàng sở dĩ bất ngờ vì sự cẩn thận của hắn sẽ không để con cá nào lọt lưới hết.

" ta , ta nghe ba mẹ nói nhặt được ở bìa rừng, ta không biết chuyện xảy ra chỉ biết có ngươi truy đuổi ta ba mẹ ngăn bọn chúng lại , ta may mắn sống là nhờ vào đống đổ nát kia " hắn kể lại mà mặt vẫn còn sự sợ hãi kèm theo bi thương.

Lúc này nàng mới hiểu ra, có sự may mắn là đống đổ nát kia dường như cản đường tam không cho dò xét và hắn cảm nhận không có khí tức mới bỏ qua, cũng như may mắn vì đứa nhóc này chưa giác tỉnh võ hồn.

Nhưng cũng không phải hoàn toàn vì con người sinh ra đã mang 1 võ hồn trong người và giác tỉnh chỉ để võ hồn đấy lộ ra ngoài thôi, vì thế những đứa trẻ mới sinh tộc thiên sứ vẫn bị đồ sát không thương tiếc vì nó đó nhen nhói võ hồn trong người rồi.

Nàng nhìn 1 vòng đứa nhóc, khuôn mặt góc cạnh kèm theo mái tóc trắng khiến cho tôn lên khuôn mặt, lớn hẳn sẽ rất đẹp â.

Nàng ôn hòa xoa xoa đâu thằng bé,ánh mắt trìu mến vì nàng nhìn hắn lại thấy được lúc dong chơi hồi nhỏ của mình, đấy cũng là một phần kí ức đẹp hiếm hoi mà nàng có.

" tỷ tỷ , ngươi là tộc thiên sứ sao, ngươi thấy ba mẹ ta không, ba mẹ ta là tộc người thiên sứ, vừa nãy cản 2 người kia lại không biết giờ đâu rồi, đúng rồi cả bác rồi những người bạn của ta nữa, bắn hắn đâu hết rồi " đứa trẻ ngây ngô hỏi , đôi mắt còn ngập tràn sự mong chờ

Lời nói của hắn khiến thiên nhận tuyết khựng lại, nước mắt không tự chủ mà rơi xuống, lời nói của đứa trẻ ngây ngô đến đau lòng như xé toạc vỏ bọc mạnh mẽ mà nàng cố kìm nén vậy. Nàng khóc rồi , 1 lần nữa nàng lại rơi lệ.

" tỷ tỷ đừng khóc a, con gái khóc không đẹp "

Đứa trẻ cũng rất chững chạc, tay lau lau nước mắt lăn trên má nàng.

" được, tỷ không khóc, không khóc " nàng cố kìm nói.

" đúng rồi, đệ tên là gì vậy " thiên tuyết ôn nhu hỏi han tay còn phủi đi lớp bụi trên mặt hắn.

" ta, ta tên là chaos , ba mẹ ta bảo ta như vậy con tỷ tỷ tên gì vậy "

Hắn nghĩ nghĩ rồi trả lời, ba mẹ hắn sỡ dĩ đặt tên như vậy vì nhặt được hắn trong chiếc nôi có ghi.

" à ha, ta khong nói đâuu " hiếm thấy nụ cười thiên tuyết, nụ cưới sáng như mặt trời chiếu dọi nơi tận cùng góc tối.

Nàng ngay lúc này như đang suy nghĩ gì đấy, bỗng đôi mắt nàng kiên định nên như đã quyết định gì đấy to lớn.

Ngay sau đó sau lưng nàng mọc ra 6 chiếc cánh chim cao quý chói lọi , như mặt trời nhỏ giữ ngôi thành đổ nát. Nàng vỗ những chiếc cánh bay nhanh về hướng tinh đấu đại sâm lâm.

Đứa nhóc được ôm cũng không giãy dụa mà hắn cảm nhận, hắn đang bay a , thật sư đang bay.

Chọn một vị trí cao gần con sông với những cây cổ thụ lớn, nàng quyết định chọn nơi này. Nàng nhìn xuống ngay hông mình đứa nhóc vẫn ngây ngô, xoa xoa đầu ôn nhu nàng nghẹn giọng nói.

" ngươi hay ngủ đi , ngủ đến thời đại mà mình có thể sinh tồn được "

Đứa nhóc chưa kịp định hình thì như có một nguồn sức mạnh tràn vào khiến hắn mơ màng thiếp đi

Nàng đặt đứa bé xuống, ánh mắt còn mang theo vẻ không nỡ, nhỏ nhẹ thủ thỉ vào tai hắn.

" ta là thiên nhận tuyết "

Nói xong bỗng 6 cánh sau lưng làng bốc cháy như đang thiêu đốt gì đấy 1 sức mạnh to lớn bùng lên bao trùm một vùng rộng lớn của tinh đấu đại sâm lâm khiến cho hồn thú sợ mất mật, nàng là thiêu đốt hồn lực, kèm theo cả võ hồn của mình, và thiêu đốt cả thần vì mỏng manh đang dần mất đi. Tay nàng thành thạo kết ấn , 1 lúc sau 1 tinh đồ kĩ lạ bao trùm đứa nhóc khiến nó bị ém xuống biến mất đi, sức mạnh cực kì kinh khủng của ấn này là một tuyệt kĩ phong ấn cực kì mạnh mẽ của tộc thiên sứ.

Thiên nhận tuyết lúc này vì thiêu đốt tất cả có dấu hiện tan dã đi rồi, nhưng tay nàng vẫn không dừng lại cố hết sức , nàng thập chí cố gắng hiệu triệu toàn bộ lực lượng mỏng mang của tộc nhân thiên sứ về đây bao trùm lấy đứa nhóc. Cuối cùng tinh đồ đã hoàn thành và nàng cũng phải trả giá mà tan biến ở thế gian này.

1 luồng sức mạnh ập vào người chaos , và lúc này cũng mất đi sức mạnh của thiên tuyết nên hắn cũng mơ màng tỉnh, luồng sức mạnh tràn vào thúc đẩy một sức mạnh thần bị trong người hắn trỗi dậy, đôi mắt mơ màng mở ra, như mọi lần là không thấy được nhưng lần này là thấy rồi.

Nhưng đập vào mắt hắn là cảnh tượng thiên nhận tuyết biến mất trên thế gian này.

Nhìn chỉ chớp mắt hắn thấy khuôn mặt nàng tràn đầy binh thương , thống khổ, nhưng cũng như giải thoát.

" thức tỉnh chaos " 1 tiếng nói vang khắp đại lục,ngay cả thần giới cũng vậy.

Chaos không biết, và tất cả đều không biết, ngay lúc hắn chuẩn bị ngất đi có một tia sáng chui vào người hắn, nó chiu vào sâu linh hồn trú ngụ ở một góc hẹp

Ở một nơi khác, đường tam đang ăn mừng chiến thắng cũng giật mình mà đưa thần lực dò xét.

Nhưng 1 sức mạnh kinh khủng đập tan ngay sau đó khiến hắn phụt ra ngụm máu đau đớn

Chaos lại lần nữa nhắm mắt vào.