Quân Huyền hắn lại một bước. Trong chốc lát, khoảng cách hắn tới nàng thu ngắn lại cứ như khoảng cách La Yên gần tử thần cũng thế. Nàng có chút hoảng nhưng mà nàng thật sự không còn sức chạy nữa. Vốn là tình cảnh sẽ như đối phó tà tu diễn ra nhưng trong thức hải vang vọng lên tiếng thở dài bi thương : “Àiii” Kèm theo một câu nói : “Xem ra vẫn là chưa được.”
Cùng với một từ cứu sống La Yên : “Tỉnh a.”
Lời nói vừa dứt. Một quải trượng lặng yên xuất hiện giữa thức hải tỏa ra ánh sáng màu vàng thuần khiết. Thức hải vốn đang bị sát khí nhuộm đỏ ẩn hiện chuyển tới màu đen liền trong chốc lát được thanh tẩy trở về nguyên vẹn.
Quân Huyền vốn là đang bước tới liền khựng lại giữa đường đổ xuống. Tứ đại hồn thú cũng trong nháy mắt khôi phục thanh tỉnh trở về hồn hải. Huyền vũ lần này xuất trận ra trì nhiều hồn lực nhất liền im lặng lặn xuống dưới đáy hồ hồi phục lấy. Hỏa Vương Xà Thiên trở về thức hải liền quấn lấy Bạch Hổ.
Bạch Hổ trên thân sát khí cùng sát lục chi lực liền nhanh chóng thu lại.
Long Ca cũng trở về thức hải. Qua một chiến, tứ đại hồn thú đều có chút hao tổn. Hao tổn ít nhất là Long Ca nhưng cũng trở về thức hải chứ không xuất hiện bên ngoại giới.
Tứ đại hồn thú trở về, sát khí được khu trừ. Quải trượng cũng liền biến mất.
La Yên vốn là đang nhắm mắt chịu trận nhưng nghe thấy tiếng Quân Huyền ngã xuống cũng vội vàng chạy tới dù trên thân còn thương nặng.
Quân Huyền cũng nhanh chóng tỉnh lại. Hắn sát khí nhập thể quá mức khi được khu trừ liền không ảnh hưởng gì nhìn xung quanh bãi chiến trường vẫn là khó hiểu. La Yên nàng cũng yên lặng chữa thương không giải thích gì.
Dù sao ban nãy, sư đệ cũng quá đang sợ. Nàng không muốn nhớ lại.
Quân Huyền hắn thu dọn chiến trường rồi chờ nàng trị thương xong mới tiếp tục di chuyển. La Yên nàng dù thương thế rất nặng nhưng đan dược mang theo kèm theo thu được đồ từ hai tên tà tu vẫn là ổn định được thương thế lại. Ngoài ra nàng còn ngoài ý muốn có được tới tay nhẫn trữ vật.
Quân Huyền hắn có được hồn thú đã là đạt được mục đích liền chỉ chọn lấy mấy đồ vật mà thôi. Quân Huyền cùng La Yên vẫn như cũ cười nói nhưng Quân Huyền hắn đã để lại cho nàng một ấn tượng khác biệt.
Dù sao a, vượt cấp chiến đấu cũng không phải không có nhưng đều là đỉnh cấp thiên kiêu mới làm được. Ví như La Yên nàng nói hai chữ thiên kiêu trên thân đều không sai. Nhưng khi gặp hai tà tu đánh tới nàng vẫn là không thể đối phó được.
Nhưng còn vì sư đệ này, hắn mới đột phá lên huyền hồn mà thôi. Vậy mà trong một thời gian cuồng bạo có thể kích sát hai tên linh hư kỳ tà tu. Nói như vậy, sức chiến đấu của sư đệ thật sự hung hãn. Nếu thân truyền chi tranh, La Yên cảm giác Quân Huyền cũng sẽ có một chỗ đứng đi. Nhưng đây cũng là suy nghĩ trong lòng nàng lại không nói ra, dù sao ban nãy nàng biết rõ Quân Huyền hắn thần trí không hề tỉnh táo. Đến mức tấn công đồng môn là điều cấm kỵ hắn còn suýt làm tới vậy chỉ là do thần trí bị thứ gì đó điều khiển đi.
Thế nhưng, hình ảnh ban nãy vẫn là để La Yên khắc sâu ấn tượng.
La Yên cùng Quân Huyền đi thêm một đoạn đường liền gặp tới hai người thân truyền đệ tử khác. Đồng môn có thể gặp nhau trong hoàn cảnh này sẽ là chuyện vui nhưng giờ lại không thế. Hai vị đồng môn kia cũng lại không tốt.
Hai vị đồng môn là một nam một nữ. Có thể nói là một cặp đạo lữ luôn a. Nhưng mà, nam tử kia trên người đã cũng thương thế rất nặng nhưng vẫn cố gắng kéo tới viện trợ cho La Yên. Bốn người gặp nhau liền kiếm được tới một hang động vào trong điều dưỡng thương thế trước.
Quân Huyền hắn còn cẩn thận bố trí lấy hai trận pháp bên ngoài cửa hang đề phòng đánh lén.
La Yên nàng nhìn lấy vị đồng môn kia lên tiếng hỏi : “Tử Liên, hai người làm sao đến mức này ?”
Dù sao La Yên rõ ràng, hai người này ở thân truyền đệ tử cũng là xếp trước nàng. Tu vi càng không phải nói, liền cao hơn nàng là chắc chắn. Nhưng có thể để hai người đến mức này vậy liền chỉ sợ đối phương càng kinh khủng.
Tử Liên nhìn La Yên nhìn sang Quân Huyền rồi nói : “Chúng ta bốn người đồng môn cùng nhau một chỗ nhưng lại đụng độ với yêu tộc. Mà yêu tộc dẫn đầu chính là yêu tộc trong hoàng thất. Tu vi gần như đã tới huyền vương kỳ. Không đánh được đành rút lui, chúng ta chia theo hai hướng chạy. Ta cùng Lâm Thiên chạy tới dãy núi trốn qua vài đợt truy sát liền gặp hai người. Còn hai người kia tới giờ không rõ tung tích.”
Tử Liên dứt lời trong hang động bốn người đều trầm mặc. Hai người kia nói không rõ tung tích là nhẹ, có thể nói đã thân vong mới đúng đi. Dù sao ở gần liền có hiện dấu chấm xanh trên ngọc bội. Nhưng quan sát trên ngọc bội, ai cũng đều không nhìn thấy dấu chấm xanh hai người đó.
Lần này cũng quá tàn khốc a, lần trước hai mươi nội môn đều vẫn nhưng tất cả cũng chỉ là huyền hư kỳ. Nhưng bây giờ, hai thân truyền cũng đều không giữ được mạng. Mới vào đây hai người mà đã như vậy chưa nói đến mức bảo vật xuất thế vậy như nào tranh ?
Kiêu Phong sư huynh cầm đầu nhưng tung tích cũng không rõ ràng. Bây giờ gần bảo vật nhất chính là bốn người nhưng bốn người thì ba người mang thương, chỉ còn mình Quân Huyền hắn ổn định trạng thái. Nhưng mà, hắn cũng chỉ có huyền hư càng không thể tranh đấu được.
Chưa nói, thời gian còn một ngày nữa. Một ngày có thể giữ mạng tới lúc đó hay không vẫn là không biết. Dù sao, yêu tộc tìm tung tích người khác vẫn là kinh khủng. Có thể hai người tới đây đã bị yêu tộc nhắm tới nhưng chưa hành động mà thôi.
Quân Huyền nhìn ba người lên tiếng : “Trước dưỡng thương rồi tính tiếp.”
Ba người đều ở trạng thái lo âu, trên người mang thương. Nếu tiếp tục như vậy cũng không ổn. Hắn dù chỉ nội môn đệ tử nhưng trong tình huống này hắn không lên tiếng vậy không được. Trước mặt sinh tử tất cả đều chỉ bé như con kiến mà thôi. Ba người giờ khác này cũng đâu còn cao cao tại thượng thân truyền nữa đành gật đầu bắt đầu chữa thương.
Thật sự không sai, điều mọi người lo lắng vẫn là đến. Quân Huyền hắn hồn tu cảm giác nhanh nhất liền phát hiện dị động. Chỉ là động một chút thôi nhưng thần hồn vẫn là cảm giác được.
Không dám chần chừ, Quân Huyền từ bế quan tỉnh lại. Hắn tiến đến cửa hang động dò xét qua một đợt. Yêu tộc đại quân chưa kéo đến đầy đủ nhưng bên ngoài đã đứng tới ba linh hư kỳ yêu tộc. Dù chỉ là ba linh hư kỳ nhưng vẫn có thể dễ dàng giết bốn người họ.
Quân Huyền động làm ba người cũng phát giác được. Trên gương mặt có chút hoảng loạn rõ ràng, nhưng vẫn là cố gắng bình tĩnh lại suy nghĩ cách thoát thân. Ngọc bội có thể truyền tống nhưng đó là khi có đồng môn ở trong phạm vi ngọc bội. Bây giờ, Kiêu Phong cùng hai người khác tung tích không rõ càng là không thể tới chỗ họ được.
Hang động có thể là nơi trú ẩn, chữa thương tốt nhất nhưng cũng là nơi chặn đường thoát thân. Đây rõ ràng là một cái tử cục.
Quân Huyền hắn quan sát bên ngoài. Yêu tộc càng lúc càng tới nhiều. Dù sao bọn họ là ngũ đại thánh tông người, yêu tộc ý nghĩ muốn giết bọn họ lập công cũng là rõ ràng. Dẫn đầu yêu tộc sẽ là vị trong miệng Tử Liên sư tỷ nói tới, yêu tộc trong hoàng thất. Hắn chưa đến, yêu tộc sẽ chưa phát thế công nhưng thời gian hắn tới cũng chỉ là đếm bằng phút mà thôi.
Nhìn vào trận pháp, Quân Huyền có chút thở dài tự nhủ : “Thời gian chưa đủ a.” Đúng vậy, thứ hắn cần nhất bây giờ là thời gian! Còn lí do vì sao, chờ đợi liền có thể biết.
Thời gian vẫn là chưa đủ bên ngoài chợt tới một áp lực lớn chèn ép vào trong hang động. Áp lực này không sai được, chính là tới từ vị yêu tộc trong hoàng thất kia. Dù chưa đột phá tới huyền vương nhưng áp lực trên thân vẫn chèn ép ba linh hư kỳ thân truyền đệ tử không thở nổi.